![]() |
Ảnh minh họa. |
![]() |
Ảnh minh họa. |
Bạn học thời đại học đến chơi nhà sau gần mười năm ra trường. Cuộc trò chuyện đang vui chợt chùng xuống khi đột nhiên bạn hỏi: Bồ còn nhớ anh Văn, chồng nhỏ Thu không?
Làm sao lứa đàn em chúng tôi ngày ấy có thể quên được anh Văn. Ngày đó, trong khu nhà trọ của chúng tôi, anh Văn luôn là một đề tài thú vị. Anh cao to, đẹp trai, thông minh. Sự thông minh của anh được khẳng định bằng câu chuyện đồn thổi mà chúng tôi cũng chẳng kiểm chứng được, là anh đã ba lần bị đuổi học rồi ba lần vác lều chõng đi thi, lại đậu vào trường. Tuy nhiên, cái sự nổi tiếng của anh không phải là từ đó mà là từ việc chúng tôi chưa từng thấy một con ma men nào cỡ như anh. Ba lần bị đuổi học của anh nghe đâu cũng từ chuyện nhậu. Giờ nghe đến tên anh là tôi hình dung ngay một anh chàng thường xuyên đi đứng xiêu vẹo trên hành lang khu nhà trọ dài mấy chục mét, áo nhét nửa trong nửa ngoài, ánh mắt lờ đờ, vô hồn.
![]() |
Ảnh minh họa. |
Thật tình chúng tôi cũng chẳng hiểu nổi Thu yêu anh vào lúc nào, vì gần như anh say xỉn 24/24. Từ lúc quen Thu, thỉnh thoảng mới thấy anh tỉnh táo một chút; nhưng hình như rượu đã ngấm vào máu nên nhìn anh lúc nào cũng lờ đờ, ngây ngây, dại dại. Có lẽ Thu nghĩ đó chính là cái vẻ phiêu lãng của một… nghệ sĩ chăng? Đang sống tại nhà một người quen của ba mẹ, Thu dọn tới ở hẳn trong khu nhà trọ cùng với anh Văn.
Chuyện tình của Thu và anh Văn ngày đó không ai là không biết. Ba má Thu đã lên tận trường, tận nhà trọ làm dữ, bắt con gái phải rời xa con ma men. Nhưng tình yêu vốn là thế, càng cấm đoán thì người ta càng yêu nhau, càng có cảm tưởng mình đang có một điều gì đó lớn lao lắm phải bảo vệ. Thu yêu anh Văn vì những ảo tưởng anh là người tài năng cũng có, vì bị cấm cản cũng có và cả vì những van xin, thề thốt sẽ thay đổi của anh khi tỉnh táo. Nó cảm thấy nó là người duy nhất làm chỗ dựa cho anh trên cuộc đời này. Đôi khi dù phát điên với những cơn say triền miên của anh, vì hết lần này đến lần khác anh vét sạch tiền trong túi nó đi nhậu, nhưng rồi nó vẫn cứ bị níu lại bên anh.
Rồi Thu có thai. Cái thai buộc gia đình nó miễn cưỡng nhìn nhận anh sau một đám cưới nhỏ. Đứa con ra đời giúp anh thay đổi hẳn. Anh ngừng uống rượu, chấm dứt cảnh sống vật vờ để chăm sóc vợ con. Dù được bố mẹ chấp nhận, nhưng Thu biết rất rõ là không nên đưa chồng con về nhà cha mẹ mình. Nó cũng chưa thật sự tin tưởng vào sự thay đổi của chồng. Ngày đó, thỉnh thoảng thấy cảnh anh Văn bế con, nựng con, chở Thu đi siêu thị, chúng tôi đã vội mừng…
Bốn năm đại học cũng là bốn năm chúng tôi chứng kiến cuộc sống nheo nhóc, khổ sở của Thu sau đó. Vợ chồng Thu xung đột quanh năm vì chuyện nhậu của anh. Chúng tôi chỉ có thể giúp Thu bằng cách những khi anh Văn say thì bế thằng bé về phòng, cho nó ăn, chơi với nó và ru nó ngủ. Bố mẹ Thu không còn muốn nhìn tới vợ chồng con gái nữa. Họ cung cấp tiền cho Thu thông qua… tôi. Tôi luôn được nhờ cậy giữ tiền họ gửi, giả vờ cho Thu mượn những khi nó bị chồng vét sạch không còn một đồng mua sữa cho con. Lớp vỏ lãng mạn của một mối tình cứu rỗi rơi xuống, Thu đối mặt với sự thật phũ phàng của một người chồng nghiện ngập, bê tha, bạc nhược…
Giờ Thu ở đâu, khi anh Văn đã đi đến cái kết cục được báo trước mà nhỏ bạn vừa kể? Nghe đồn cuối cùng Thu cũng bỏ được anh sau những cố gắng vô vọng giúp anh bỏ rượu. Bố mẹ nó thực hiện một cuộc giải thoát ngoạn mục cuối cùng cho con gái của họ: cho Thu đi du học nước ngoài. Thằng bé được ông bà nuôi. Anh Văn tất nhiên bị đẩy ra đường. Chẳng còn ai bấu víu, anh tuột xuống tận đáy cuộc sống. Chẳng thiên thần nào có thể cứu được anh, nếu chính anh không có nghị lực và can đảm để cứu lấy mình.
“Vân, em gửi link cho chị xem mấy chị em đang đắm đuối anh cao thủ tình trường nào thế?”. Con bé gửi qua chat cho tôi link một diễn đàn với chủ đề tình một đêm đang được các anh chị em mổ xẻ tơi bời.
Câu chuyện của "chủ thớt" rất hấp dẫn về việc cô ấy bị một gã dụ tình một đêm ngon như không thế nào. Giờ cô ấy muốn xí xóa chuyện ấy mà không được mặc dù gã kia đã cắt liên lạc. Họ chỉ là đối tác tình cờ trong một phi vụ hợp tác làm ăn....
![]() |
Ảnh minh họa. |
Trong khi các cô đồng nghiệp càng bình luận sôi nổi thì tôi tối tăm mặt mày, cảm giác như tụt xuống tận địa ngục. Tôi cố gắng biện minh với ý nghĩ chắc có người đàn ông khác giống hệt chồng mình. Nhưng làm sao giống tới từng chi tiết như thế?. Làm sao anh ta cũng có cái áo hàng độc mà tôi mua tặng chồng trong một chuyến đi Thái Lan và vết mực đúng vị trí tay áo?. Và nhất là câu thủ thỉ độc quyền của chồng khi trên giường với tôi?. Tại sao anh ta lại “dám” giống chồng tôi tới thế.
Khi máu nóng bốc lên tới đầu thì tôi lại đọc thấy phần cập nhật của chủ topic rằng từ lần đó gã kia không liên lạc lại lần nào. Thông tin ấy phần nào giúp tôi hạ nhiệt với cái ý nghĩ "thôi coi như chồng mình vớ vẩn qua đường", cho đỡ đau đớn.
Chiều hôm ấy tôi về nhà sớm với bao nhiêu ý định truy tìm nốt dấu vết tình một đêm của 1% còn lại. Tôi cố gắng nấu một bữa cơm tử tế và đợi chồng về. Anh trở về nhà vẫn bình thản như thường.
Nhìn bộ mặt hồn nhiên... vô số tội của chồng khiến tôi càng bực bội. Vừa ăn cơm tôi vừa giả vờ hỏi chuyện. Lấy hết sự bĩnh tĩnh để không gào thẳng vào mặt chồng những gì bức bối nhất, tôi lần theo những dữ liệu của nhân vật bị ám ảnh bởi tình một đêm trên diễn đàn. Câu hỏi cuối cùng khiến tôi sụp đổ hoàn toàn vì 1% còn lại đã được khẳng định. Mặt chồng tôi biến sắc, bối rối và quát át tôi khi tôi chốt hạ với câu: “Tối hôm anh đi công tác ở Nha Trang, bạn em đã nhìn thấy một người mặc cái áo cam giống hệt anh đi cùng một phụ nữ rất vui vẻ”.
Thế là đã rõ. Liệu tôi có nên bỏ qua cho anh khi dám phản bội tôi với cái thứ tình một đêm kia không? Liệu ngoài cô kia anh đã “tình một đêm” với bao nhiêu đồng nghiệp, đối tác khác?. Công việc của chồng tôi là thực hiện các dự án về mạng tại các khu du lịch, resort nên có quá nhiều cơ hội để xa nhà và “khuất mắt trông coi”. Tôi sẽ chấp nhận để chồng phản bội không thương tiếc trong những chuyến công tác liên miên?.
Khi còn là cô sinh viên đại học Kinh tế quốc dân, Tươi đã nổi tiếng với vẻ ngoài ưa nhìn và tác phong sôi nổi trong các hoạt động xã hội.
Hiển nhiên là thời điểm đó có nhiều chàng trai muốn “trồng cây si” trước Tươi. Nhưng qua nhiều sàng lọc, chỉ còn lại hai chàng lọt vào “vòng chung kết”, một là Hoàng học giỏi, tận tình nhưng xuất thân từ gia đình bình thường nơi tỉnh lẻ, còn chàng kia là Thế, tuy hơi xấu trai nhưng là con chủ một doanh nghiệp có thế lực trong ngành kinh doanh vật tư nông nghiệp.
Tươi phải mất nhiều đêm suy tư, “cân não” để ra một quyết định quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Trong khi tình cảm của cô thiên về Hoàng thì lí trí lại lái cô về phía Thế.
Ngay sau khi cô tốt nghiệp, nhận được sự đồng ý của Tươi, một đám cưới rình rang và tốn kém vào loại nhất nhì thành phố đã được gia đình Thế tổ chức tại khách sạn năm sao. Kết thúc tuần trăng mật, Tươi theo chồng vào Nam, sống với gia đình chồng, đồng thời cô cũng phụ trách luôn bộ phận kế toán cho doanh nghiệp gia đình.
![]() |
Ảnh minh họa. |
Nhưng dần dà, cuộc sống chung với gia đình nhà chồng vốn kinh doanh căn cơ đã bộc lộ những điều mà trước đây cô không lường hết được.
Ông bố chồng thì tính tình cục mịch, sợ vợ, nhưng lại hay nóng nảy, bản chất nông dân còn hằn đậm trong con người doanh nhân mới nổi này. Khi người làm công trong nhà, kể cả họ hàng hay con cái, có điều gì khiến ông chưa vừa ý thì ông sẵn sàng quát tháo, thậm chí văng bậy cả những từ mà Tươi không nghĩ tới. Cả nhà sinh hoạt chung trong căn biệt thự có điều hòa kín mít, vậy mà ở phòng nào ông và đám giúp việc cùng khách khứa của ông cũng có thể đốt thuốc lá mù mịt, làm cả căn nhà chỗ nào cũng ám mùi thuốc hôi hám…
Nhưng bà mẹ chồng mới thực sự là người chính thức “cầm chịch” trong gia đình đó. Việc gì bà cũng quyết hết. Lại được sự phụ họa tích cực của cô con gái, chị chồng Tươi, ghê gớm và nanh nọc, tuổi đã xế bóng mà chưa có đám nào dám hỏi...
Tươi có cảm giác, mẹ chồng và chị chồng theo dõi những việc làm sổ sách của cô rất tỉ mỉ. Họ không tin Tươi hoàn toàn, và có ý đề phòng cô lấy tiền của họ chuyển cho gia đình ngoài kia.
Sống trong bối cảnh như vậy, Tươi thấy ngột ngạt và nhiều lần cô ngỏ ý với chồng thưa với ba mẹ cho ra ngoài ở riêng. Nhưng mẹ chồng Tươi nghe thấy ý kiến đó thì gạt phắt, với lý do là mọi chuyện trong nhà đang yên ả, không lý gì vợ chồng anh chị lại phải ra ở riêng. Thế tuy thương vợ, nhưng lại quá yếu đuối, mọi việc trong nhà anh nhất nhất phải nghe theo mẹ.
Vì thế, Tươi vẫn phải tiếp tục sống trong gia đình nhà chồng, dù lòng cô không muốn. Dần dần, cô bị rơi vào trạng thái khủng hoảng tinh thần, suy nhược, mất ngủ triền miên. Thân hình cô trở nên héo hon, tiều tụy, ngược hẳn với ý nghĩa của cái tên mà bố mẹ đặt cho.
Nhưng hoàn cảnh của Tươi xem ra còn đôi chút dễ chịu hơn Ngọc, cô em dâu sống ở ngoài Hà Nội.
Ngọc lấy Lực, em trai của Thế, người đang phụ trách chi nhánh của doanh nghiệp này ở phía Bắc, khi cô đang là nhân viên đầy năng lực và triển vọng của một quỹ tài chính quốc tế. Khi ấy Lực là gã trai nhà giàu, ăn chơi có tiếng, chỉ thích cặp bồ hết cô này đến cô khác mà không chịu lấy vợ, lại “đốt” mất bao nhiêu là tiền, khiến ba mẹ anh ta rất phiền lòng. Nhưng khi gặp Ngọc thì gã ăn chơi trác táng đó lập tức “ngã quỵ” trước sắc đẹp và vẻ hấp dẫn của cô. Lực mau chóng “sa thải” cô bồ cũ cũng vào loại chơi bời có hạng, với khoản “bồi thường tình cảm” là cả một con Audi thể thao mới coóng.
Nhưng ngay sau đám cưới, Lực ép Ngọc phải ở nhà với lí do “em đang mang bầu, nên ở nhà tĩnh dưỡng để sinh cho anh cậu quý tử đã rồi sau hẵng hay”. Nhưng lí do chính của Lực là sợ vợ đẹp như vậy, đi làm chẳng mấy lại làm mồi cho kẻ khác.
Với lí do sâu xa như thế thì sau khi sinh nở xong, Ngọc muốn đi làm lại Lực cũng không cho. Cô hỏi nhiều thì anh ta xẵng giọng:
Ở nhà tôi cũng có để cô thiếu tiền bao giờ đâu. Cô có thằng nào ở bên ngoài hay sao mà cứ đòi đi làm bằng được như vậy?
Lực thường xuyên la cà quán bar, hôm nào cũng đến khuya mới về, lại có tính gia trưởng nặng. Ngọc nhắc nhở thế nào Lực cũng bỏ ngoài tại, lại còn trừng mắt thách thức cô, làm như cô là người lạ trong gia đình chứ không phải vợ anh ta. Không ít lần vợ chồng Ngọc xô xát, có khi Ngọc bị Lực “tẩn” cho thâm tím cả mặt mày.
Tuy nhiên, ba mẹ anh ta chẳng những không khuyên bảo Lực mà còn cho rằng con gái về nhà chồng cần phải “khôn đòn quan, gái ngoan đòn chồng”, nên việc anh ta “dạy vợ” như thế là phải đạo. Trong gia đình, họ công khai ủng hộ cách hành xử của Lực với Ngọc, còn chê Thế nhu mì, chỉ biết nghe vợ...
Nhiều khi hai chị em dâu điện thoại nói chuyện với nhau mà cả hai cùng khóc. Họ cùng chung ước muốn nếu được quyết định lại, họ sẽ không chọn lấy con nhà giàu như gia đình chồng họ hiện nay mà sẽ chọn cuộc sống bình thường nhưng được sống thoải mái, tự do quyết định những gì mình muốn...