Chồng qua nhà hàng xóm xem bóng đá, tôi phát hiện sự thật phũ phàng

Sốc về cảnh tượng này, tôi chụp vội vài bức ảnh làm bằng chứng rồi thẳng tay hắt nước lạnh vào mặt chồng.

Sau 12 năm đi ở trọ, tằn tiện tích cóp tiền thì vợ chồng tôi cũng mua được căn nhà chung cư dù vẫn nợ chút ít. Ngày dọn về nhà mới ở tôi ôm chồng rơi nước mắt vì cuối cùng 2 vợ chồng cũng đạt được thành quả, có chỗ ở rộng rãi, sạch sẽ. Từ giờ chúng tôi không còn ngại khi họ hàng lên chơi hay tự ti với bạn bè nữa.

Về nhà mới, mọi thứ đều lạ lẫm với gia đình tôi đặc biệt là hàng xóm. Ở chung cư thì cũng có người này người kia, bất tiện nhưng thôi phải lựa. Chồng tôi vốn tính nhanh nhảu, hoạt bát nên mới vào nhà mới, cuối tuần anh đã làm ngay mâm cơm mời anh/chị em trong tầng sang liên hoan, chào hỏi, làm quen. 

Ở đây đa phần là có gia đình hết rồi, chỉ riêng chú Long thì độc thân dù đã 35 tuổi. Chú ấy hay nói, hay cười, công việc ổn định, lương cũng tốt nhưng chẳng hiểu sao không chịu lấy vợ. Tôi ngắm chú cho đứa em họ đang học Đại học năm cuối cũng ổn. Lấy chồng già một tý nhưng người ta có tất cả rồi, về đỡ vất vả hơn chứ như tôi lấy chồng bằng tuổi, đi lên bằng 2 bàn tay trắng mệt lắm.

Cùng đam mê bóng đá, chồng tôi và chú Long thân nhau như anh em. Hễ hôm nao có trận bóng đội 2 anh em hâm mộ kiểu gì chồng cũng xin sang nhà chú ấy xem thâu đêm. Chưa kể những hôm 2 anh em đi đá bóng về muộn khiến tôi không vừa lòng cho mấy. Nhưng bóng là đam mê của chồng từ thời thanh niên rồi, đã vậy còn gặp ngay cạ nữa thì không thể ngăn được anh.

Chong qua nha hang xom xem bong da, toi phat hien su that phu phang

Tuần này lại có trận bóng hay, chồng đã nhắc nhỏm xin phép tôi từ mấy hôm trước. Tôi đồng ý cho anh đi nhưng với điều kiện hết trận phải về. Tối thứ 7 anh mang chai rượu quê sang nhà chú Long nhậu, xem bóng đá. Tôi cho con ngủ sớm rồi mặc kệ chồng nhưng 1h sáng dậy vẫn chưa thấy chồng đâu. 

Sốt ruột nên tôi qua nhà Long xem thế nào, trận bóng kết thúc từ lúc hơn 11h đêm rồi cơ mà. Cửa nhà Long không khóa, đẩy vào bên trong tôi sững sờ với cảnh tượng trước mắt. Nằm ngật ngưỡng trên ghế sofa không chỉ có Long, chồng tôi mà còn có thêm 1 người đàn ông nữa và 2 cô gái khác. Họ say hết, ngủ lả lướt trên sofa vì đã nhậu quá chén. 

Sốc óc về cảnh tượng này, tôi chụp vội vài bức ảnh làm bằng chứng rồi thẳng tay đổ nước lạnh vào mặt chồng. Anh giật mình hét toáng lên khiến mấy người kia cũng dậy. Thấy tôi, tất cả hoảng sợ. Chồng vội chỉnh lại quần áo giải thích với tôi là cả đội nhậu say quá chứ không có chuyện gì cả. Những cô gái kia là bạn của Long đến xem bóng cùng cho vui thôi.

Cô gái nằm cạnh chồng tôi run rẩy giải thích họ không có chuyện gì, xin tôi đừng làm gì ảnh hưởng đến danh dự của tất cả. Bực mình tôi đưa bức ảnh đã chụp ra cảnh cáo: "Anh tin tôi tung nó lên mạng không?". Chồng và cô gái kia sợ tái mặt van xin tôi đừng làm thế cho đến khi Long bảo tôi: "Nhà em có camera để em mở cho chị xem nhé. Hiểu lầm thôi".

Đúng là họ chỉ xem bóng, ăn nhậu và say khướt nên nằm ra đó chứ không có chuyện gì cả nhưng tôi vẫn không thấy yên tâm. Cả đêm về tôi dằn vặt chồng, cấm anh chơi với Long vì hôm nay không có chuyện gì nhưng ngày hôm sau thì ai biết thế nào, mấy cô kia xinh thế cơ mà. Giận chồng tôi đuổi anh ra phòng khách ngủ hơn một tuần nay, mặc cho anh van xin thế nào. Tôi có nên tha thứ cho chồng hay không?

(Xin giấu tên)

Theo Vietnamnet

Con rể tức giận phản đối việc chia tài sản của bố vợ

Tôi không ngờ chồng lại để tâm nhiều đến tài sản của nhà vợ vậy.

Chồng tôi là người chăm chỉ làm việc và biết quan tâm đến gia đình. Ở anh có rất nhiều điểm tốt, duy có một điểm làm tôi rất phiền lòng, đó là hơi tham lam. Đã nhiều lần tôi góp ý để chồng thay đổi nhưng cứ lâu lâu anh làm một vụ khiến tôi đau đầu.

Ngày chúng tôi mới cưới nhau, nhà chồng trao tặng 4 cây vàng, còn bố mẹ tôi cho có 5 chỉ vàng. Chồng bức xúc nói con gái đi lấy chồng mà cho được mấy chỉ vàng. Sau này nhà ngoại có khó khăn gì thì đừng gọi rể đến giúp. Lúc đó tôi buồn lắm nhưng vẫn im lặng cho qua chuyện, nói ra chỉ khiến vợ chồng mâu thuẫn hơn.

Đỏ mặt hot girl diện đồ xẻ sâu lộ vòng một khi đi ăn

Dù từng bị chỉ trích là cố tình hở hang để lôi kéo sự chú ý của dư luận nhưng hot girl Rolly tỏ vẻ không quan tâm.

Do mat hot girl dien do xe sau lo vong mot khi di an
 Hot girl Rolly, người Trung Quốc, nổi tiếng với khuôn mặt xinh xắn, thân hình đẹp chuẩn và tính cách thân thiện.

Con dâu "chan nước mắt" vì bố chồng khó tính gia trưởng

Người ta thường nói "mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu" nhưng với tôi bố chồng mới là người khiến tôi cảm thấy căng thẳng và áp lực nhất.

Tôi về làm dâu được 5 năm nhưng chưa năm nào có một cái Tết không "chan nước mắt". Bố chồng tôi năm nay gần 70 tuổi. Trước đây, ông từng công tác trong quân đội.

Không biết do ảnh hưởng của nghề nghiệp hay do tính cách ông vốn gia trưởng mà trong nhà mọi việc từ bé đến lớn đều nhất nhất phải theo ý ông. Nếu ông nói một, không ai dám nói hai. Chồng tôi kể, từ bé đến lớn, lời nói của bố chồng tôi là "mệnh lệnh".

Con dau

Tôi mệt mỏi vì sống với bố chồng khó tính (Ảnh minh họa, nguồn: Lovepanky).

Mẹ lấy bố hơn 40 năm nhưng chưa năm nào được về ngoại ăn Tết. Năm nào cũng phải sắm sửa chuẩn bị cỗ bàn, làm lễ cúng, tiếp khách nhà nội đến mùng 3 Tết. Đến lượt tôi cũng vậy. Nhiều lần tôi đề xuất chồng xin phép cho cả gia đình về quê ngoại đón Tết nhưng lần nào anh cũng bảo "bố không đồng ý đâu", "Anh sợ bố mắng cả hai đứa đấy".

Vậy là tôi lại chỉ dám giấu nỗi buồn trong lòng. Mỗi năm nghe tiếng đồng hồ điểm 12h đêm, ngoài đường người người nô nức đi hái lộc đầu xuân tôi lại ứa nước mắt, thèm và nhớ vô cùng không khí ấm áp của cả gia đình bên mâm cơm.

Sống trong quân đội đã quen nên bố tôi sinh hoạt cực kỳ đúng giờ và chuẩn mực.

Bình thường đó là điều tốt nhưng vấn đề là ông cũng bắt mọi người phải theo đúng giờ giấc đó. Sáng bố tôi sẽ dậy từ 5 giờ sáng thể dục, đúng 6 giờ ông ngồi vào bàn ăn sáng. Lúc ấy bữa sáng đã luôn phải sẵn sàng. Bữa cơm trong ngày cũng vậy, dù có ai bận rộn đến đâu nhưng cứ đúng giờ ăn là tất cả phải có mặt. Nếu muộn hay lần chần chỉ vài phút thôi là thể nào ông cũng cáu giận, mắng xơi xơi mà không kiêng nể.

Đó là chưa kể, bố chồng tôi rất sạch sẽ. Sạch đến mức khiến tôi ám ảnh. Nếu rửa bát phải rửa đúng quy trình 3 nước lạnh, tráng một lần nước nóng, phơi ngoài rổ cho ráo nước mới được úp vào chạn. Lau nhà cũng phải hai lần nước, một lần lau khô. Xong xuôi khăn lau nhà phải được giặt sạch sẽ phơi phóng khô ráo gấp gọn để lần sau dùng tiếp. Bát đũa ăn xong phải rửa ngay, chưa bao giờ có chuyện vì bận, vì mệt mà được "để dành đến ngày hôm sau".

Nhiều lần tôi vội bước vào nhà, hai chiếc dép một thấp một cao lăn lóc bên ngoài, ông cũng ra chỉnh xếp lại gọn gàng. Đến việc phơi khăn mặt lệch nhau cũng bị ông để ý.

Vấn đề nghiêm trọng hơn cả là chồng tôi cực kỳ sợ bố và nhất nhất cái gì cũng phải hỏi ý kiến ông. Ngay cả việc chuyển trường cho con gái tôi, chồng cũng bảo "để anh hỏi bố xem trường nào tốt". Hay cách đây 2 tháng, chồng khoe được một công ty mời về làm với vị trí và mức lương khá hấp dẫn. Tôi nói anh cân nhắc thử xem, chồng gật gù đồng ý nhưng cuối cùng vẫn là nghe lời bố chồng mà không chuyển.

Bố tôi nói, chỗ làm mới xa nhà hơn 40km, hàng ngày đi lại quá vất vả. Thêm vào đó, vị trí mới không phù hợp với chuyên môn của chồng tôi, áp lực sẽ nhiều và chưa chắc trụ nổi lâu. Vậy là chồng tôi một dạ hai vâng nghe lời bố mà chẳng cần hỏi lại ý kiến của tôi.

Thực sự, từ hồi lấy chồng tôi cảm thấy cuộc sống của mình quá ngột ngạt. Tôi luôn sống trong tâm trạng thấp thỏm, lo sợ mình làm sai. Trong nhà, dù là làm việc gì nhỏ nhất cũng phải ngó trước, nhìn sau. Nhiều lần tôi đề xuất chồng ra ở riêng để vợ chồng có không gian và cũng là để tự lập lo liệu mọi thứ. Thế nhưng đáp lại, chồng tôi chỉ "ư hừ" cho qua chuyện.

Có lần tôi giục anh nhiều quá thì chồng vùng vằng bảo: "Bố sẽ rất giận nếu vợ chồng ra riêng. Mà hiện tại anh thấy cuộc sống cũng rất ổn. Mình đi làm bố mẹ đưa đón, chăm con cái, đi làm về nhà là có cơm ăn. Bố chỉ có hơi khó tính nhưng nếu theo đúng ý ông thì ông lại vui vẻ có gì đâu. Nhất là hiện tại mình lại không phải mất khoản gì từ tiền ăn, điện nước cũng là bố mẹ lo tất. Nếu ra riêng, hai vợ chồng khéo lại suốt ngày cãi vã vì cơm áo gạo tiền".

Và lần nào cũng vậy, kết thúc luôn là: "Thôi chốt là mình không chuyển ra nhé!".

Tôi thực sự chán nản với cảnh sống thế này. Cảm giác bản thân chưa bao giờ được là "một người trưởng thành" đúng nghĩa. Tôi sợ cứ thế này, chồng sẽ ngày càng phụ thuộc, thiếu sự phấn đấu, quyết đoán của một người làm chủ gia đình. Nếu sau này, cuộc sống có sóng gió, anh không thể làm chỗ dựa cho mẹ con tôi. Hơn hết, áp lực sống với bố chồng khó tính khiến nhiều lúc tôi thấy căng thẳng và quá mệt mỏi.