Chồng ngốc, yêu em mà sao không nói một tiếng

Mỗi đêm em đều tự hỏi mình, anh yêu em được bao nhiêu, rốt cuộc, anh có thực sự cần em trong cuộc đời này?

Hay, anh lấy em, ở bên cạnh em cũng chỉ vì muốn có một người gọi là vợ, lo cho gia đình anh, cuộc sống của anh? Để có một nơi gọi là mái ấm, tổ ấm bình yên?
Cả đời này em đã dành trọn cho anh trái tim chân thành, em không quản ngại hi sinh cả tuổi xuân để chờ đợi tình yêu của anh, khi anh đã có người con gái khác. Em chấp nhận là người phía sau để đến khi được anh nói tỏ tình, em đã vỡ òa hạnh phúc. Tình yêu em dành cho anh lớn nhường nào, anh có hiểu được không?
Chong ngoc, yeu em ma sao khong noi mot tieng
Em chưa từng nghe anh nói được một câu yêu vợ. (ảnh minh họa) 
Khi chúng ta thành một gia đình, anh đã cho em có được niềm hạnh phúc viên mãn, hiểu rõ thế nào là cuộc sống thủy chung. Em trân trọng anh, yêu thương anh và chấp nhận tất cả chỉ cần mang lại cho bố con anh mái ấm, tình yêu thương và tiếng cười.
Nhưng, suốt thời gian chúng mình làm vợ chồng, đã có với nhau hai đứa con, em vẫn chưa bao giờ có được câu nói ngọt ngào của anh. Em chưa từng nghe anh nói được một câu yêu vợ.
Em cứ thắc mắc tại sao anh lại như vậy? Một câu nói yêu thương khó khăn với anh vậy sao?
Mỗi sáng đi làm, em đều hôn lên trán anh rồi nói lời ngọt ngào, tạm biệt anh và hẹn gặp lại buổi tối. Trưa nào em cũng nhắn cho anh, hỏi anh đã ăn gì chưa, để anh biết, em quan tâm anh nhường nào. Giá như anh báo đáp em một chút ít thì tốt biết bao nhiêu?
Anh chưa từng mua cho em một bộ đồ mặc dù, em vẫn liên tục làm việc đó cho anh. Những ngày lễ tết, sinh nhật, hay dịp gì đó của hai đứa, cũng chưa bao giờ em biết nhận một món quà từ anh. Vậy thử hỏi, em có thể tin được rằng, anh đang thực sự yêu em?
Sự vô tâm và hờ hững của anh, khiến em cảm thấy ngột ngạt trong chính căn nhà của mình. Và… em đã ngoại tình. Em tìm đến một cuộc tình mới với suy nghĩ giải khuây. Em quá chán cảnh ngày ngày phải đối mặt với người chồng vô tâm, không một câu hỏi han vợ lúc mệt nhọc, cũng không một lần lãng mạn.
Cuối cùng, em đã đi quá xa và ngã vào vòng tay người đàn ông khác. Anh giận em, anh nói em lăng loàn, nói em vô lương tâm, là đồ đàn bà hư hỏng. Chồng chuyên tâm làm ăn, vì vợ vì con mà vợ con lại phản bội anh ngoại tình. Em hận…
Em hận vì mất cả gia đình, mất tất cả và mối tình vụng trộm ấy cũng không có tương lai gì với em, chỉ là khách qua đường. Em nói vì anh không yêu nên em phải tìm mối tình mới thì anh mới hét vào mặt em mà rằng ‘tại sao lại không, tất cả những gì anh làm không đủ để chứng minh anh yêu em thế nào à?"
Em ngỡ ngàng trước câu nói như con thú bị thương của anh. Có phải em đã quá đòi hỏi không, những thứ lãng mạn nhảm nhí như trong phim ảnh mà bỏ quên đi cái thực tế anh làm cho em. Là do em tham lam hay do anh lạnh lùng? Chỉ một câu "yêu em" của anh thôi, cả đời em, cũng chỉ đợi câu đấy.

Ngoại tình cho chồng biết mặt

Tôi đã từng lo lắng chồng ngoại tình và nghĩ rằng, cả đời này mình sẽ không bao giờ phản bội chồng.

Chị sợ nhất là cảnh ngoại tình rồi gia đình tan nát, cuộc sống vợ chồng gắn bó rồi lại ly tan.Với một người đàn bà, không tự nhiên người ta sợ chồng mình ngoại tình. Bởi, chồng chị quá vô tâm, quá lạnh lùng. Bởi chồng chị quá hờ hững với vợ con nên chị lúc nào cũng nơm nớp trong lòng.

Cái giá của việc sống thử

Có những sai lầm, khi đã trải qua mới trở thành bài học sâu sắc cho bản thân.

Hiện tại, tôi đang rất chán bản thân mình vì quá tin tưởng vào người mình yêu thương. Tôi yêu một cách mù quáng và không làm chủ được mình.

Còn đâu những mùa Vu Lan ấm áp

Từ ngày má mất, tôi không mong đợi ngày Vu Lan nữa, vì nó gợi cho tôi nhiều kỷ niệm xa xưa, làm tôi nhớ má nhiều lắm.

Tuổi thơ của tôi là những mùa Vu Lan ấm áp và tràn đầy hạnh phúc. Tôi hăm hở đếm từng ngày chờ đến ngày này để đến tối đêm 14 tháng 7 âm lịch được cùng má, bà ngoại, các mợ, dì và đám em họ cùng nhau tản bộ trên con đường làng dưới ánh trăng sáng lung linh dẫn lối đến một ngôi chùa nhỏ nằm trên phần đất tổ tiên của gia tộc bên nhà ngoại. Cả gia đình tôi đến đó thắp nhang, lạy Phật cầu phúc, cầu bình an cho cả gia đình.
Con dau nhung mua Vu Lan am ap
Mâm cỗ chay ngày Vu Lan. 
Sau khi lễ Phật, đám trẻ con bọn tôi được các sư trong chùa phát cho một đứa một ít trái cây, cái bánh bé tẹo ăn lấy lộc. Đặc biệt, bọn tôi mê nhất là được thưởng thức chén chè thưng ngọt lịm. Không biết có phải vì được ăn ít quá nên thấy ngon, hay vì thiếu thốn mà đến tận bây giờ, dù tôi đã ăn nhiều loại chè nấu rất cầu kỳ, nhưng tôi chưa thấy chén chè nào ngon bằng chén chè ngày ấy. Khi lễ chùa ra về trên ngực áo đứa nào cũng được cài một bông hoa hồng đỏ thẳm… Chỉ vậy thôi, mà đám trẻ con quê ngày xưa vui như Tết.
Con dau nhung mua Vu Lan am ap-Hinh-2
Chén chè thưng thơm ngon. 
Sáng sớm ngày rằm, năm nào tôi cũng "canh me" dậy thật sớm, để được lẽo đẽo theo má ra ngã ba đầu xóm, nơi mà những người mua gánh bán bưng, hễ tới ngày Vu Lan họ lên chợ huyện gom thực phẩm chay về bán cho bà con trong làng. Má tôi mua lủ khủ nào là đậu hũ, bún tươi, củ sắn, giá hẹ, hủ tiếu, tương hột, chao rời… mỗi thứ một ít, hai mẹ con khệ nệ mang về làm cơm mâm chay cúng rằm. Ngày Vu Lan, ngoài mâm cơm chay, má tôi cũng nấu thêm nồi chè trôi nước. Trong khi tôi và má đi chợ, chị hai tôi cũng dậy sớm lấy nếp được má ngâm từ đêm hôm trước ra xay bột, rồi đổ bột vào túi vải bồng cho bột ráo nước; chị ba đi đãi vỏ đậu xanh, nạo dừa vắt nước cốt nấu nhưn chuẩn bị cho món chè. Ngày Vu Lan vui lắm, mỗi người một công việc ai cũng tất bật, mà dường như không chỉ riêng gia đình tôi mà là cả xóm tôi đều vậy ấy chứ.
Con dau nhung mua Vu Lan am ap-Hinh-3
Ngoài mâm cơm chay, má tôi còn nấu cả nồi chè trôi nước.