Chị dâu dưới quê ngang ngược bắt vợ chồng tôi làm chuyện quá đáng

Tôi thực sự rất sốc về cách hành xử của gia đình chị dâu.

Nhà chồng tôi có tận 4 anh em toàn là trai, trong đó 3 em thì lên thành phố còn anh cả thì ở quê phụng dưỡng bố mẹ. Tuy không lên thành phố nhưng nhà anh ấy cũng rất khá, kinh doanh rồi làm nông không thiếu thốn thứ gì, nuôi bố mẹ chồng thừa sức. Thi thoảng các em trên này cũng gửi tiền về giúp đỡ anh chị, nhưng anh cả nói không cần thiết, có tiền thì cứ biếu bố mẹ tuổi già.

Chồng tôi là con thứ, cũng thuộc vào hàng khá về kinh tế trong nhà. Chúng tôi đã chuyển về căn chung cư hiện tại được gần 1 năm. Đây là một căn cao cấp rất tuyệt vời, là thành quả sau bao cố gắng, mồ hôi nước mắt của cả hai vợ chồng. Cũng trong năm ngoái, tôi vui mừng chào đón một bé trai ra đời, thôi thì gọi là niềm hạnh phúc nhân đôi. Cuộc sống diễn ra hết sức thuận lợi, cho đến mùa giãn cách xã hội năm nay.

Chi dau duoi que ngang nguoc bat vo chong toi lam chuyen qua dang
Ảnh minh hoạ.

Phía nhà anh cả chị dâu có một cháu năm nay tốt nghiệp Đại học, cũng đã đi làm nhưng vẫn ở trọ. Do công việc nên cháu phải ở lại thành phố, không tiện về quê. Trước hôm giãn cách, chồng tôi nhận được cuộc gọi của anh trai, nói là hãy cho cháu ở cùng nhà vài bữa. Phần vì cu cậu là con trai, không biết xoay xở nấu nướng sinh hoạt. Sang nhà tôi, có người cơm nước cho thì cũng tốt. Vả lại anh chị cũng lo sợ dịch bệnh nguy hiểm, cháu một thân một mình thì sốt ruột suốt ngày.

Vợ chồng tôi cũng bàn bạc suy nghĩ nhiều. Bây giờ trong nhà vẫn còn thừa một phòng để không, lắp đặt điều hoà, giường ngủ... sẵn, chỉ việc dọn vào ở. Cháu nó là con trai, chắc sống đơn giản, không khiến cô chú phải bận lòng. Cuối cùng chúng tôi đồng ý.

Ấy vậy nhưng thực tại lại khác hoàn toàn những gì chúng tôi tưởng tượng. Thằng cháu này sống hơi luộm thuộm, và nói thật là rất... hôi. Trước giờ tôi vẫn tự hào vì tôi và chồng sống sạch sẽ, chuộng những mùi hương dễ chịu. Từ ngày cháu chuyển về đây sống nhờ một thời gian, đã có không ít lần chồng tôi nhắc cháu phải chăm tắm, giặt giũ quần áo phơi ra nắng đi. Tôi cũng không hiểu nổi tại sao người tốt nghiệp Đại học lại có thể sống như vậy. Tưởng rằng giới trẻ bây giờ hiện đại, sống ngăn nắp, ai dè lại chừa ra đúng thằng cháu tôi như thế.

Chưa hết, cậu ta còn mắc bệnh về da liễu mới là chuyện đáng lo. Nó chỉ tâm sự với ông xã tôi. Khi chồng kể lại với tôi thì tôi bảo phải tuyệt đối giặt đồ riêng, không thể để vào máy giặt được. Tôi đã nói như thế trong bữa ăn cơm. Nếu giặt đồ chung thì khả năng lây bệnh rất cao. Tôi còn dặn đi dặn lại cháu là nhà toàn những người ăn ở sạch sẽ, cháu nên chú ý để thay đổi. Đàn ông đàn ang bẩn thế sau tán gái lấy vợ kiểu gì.

Chi dau duoi que ngang nguoc bat vo chong toi lam chuyen qua dang-Hinh-2
Ảnh minh hoạ.

Không ngờ thằng bé lại gọi điện về kể cho bố mẹ nó. Và từ đây mâu thuẫn bị đẩy lên một nấc cao hơn. Chị dâu gọi điện chửi vợ chồng tôi không ra một cái gì. Chị ấy nói bằng giọng rất bức xúc:

"Chị nói cho cô chú nghe, nhà anh chị phải tin tưởng cô chú lắm thì mới giao phó con trai cho ở nhờ mùa giãn cách này. Nếu không phải vì tình hình dịch bệnh căng thẳng, anh chị cũng đang phải nhờ cậy làm gì? Bây giờ cháu nó có sai gì đi chăng nữa thì nhẹ nhàng góp ý thôi, cháu nó cũng tự trọng chứ. Mà còn chưa kể, bệnh da liễu của nó nhẹ, làm gì đến mức nặng mà phải hắt hủi? Nên chị nghĩ là các em cứ đối xử với nó bình thường, đừng bắt ép làm gì, anh chị có mỗi đứa con trai. Sau này nếu hết chi phí gì anh chị sẽ gửi!".

Mọi người thử xem, chị dâu nói thế khác nào trách móc vợ chồng tôi đối xử tồi tệ với cháu trai? Rõ ràng tôi cũng chỉ góp ý là cháu nên xem lại cách ăn ở, nói 1, 2 lần không được thì sẵng giọng để cảnh tỉnh cháu thôi. Đúng là làm phúc phải tội. Tôi tin kiểu gì chị dâu cũng lại đi đơm đặt chuyện này với bố mẹ chồng, thành ra tôi giống như một người sống ích kỷ hẹp hòi. Từ ban đầu, đồng ý cho cháu tới đây sống quả là sai lầm.

Chồng ngồi vặt lông 4 con gà, rồi anh nói một câu khiến tôi điêu đứng

Đi làm về, thấy chồng làm một lúc 4 con gà, tôi đã không vui. Đó là số gà tôi vất vả chăm bẵm mấy tháng trời để nấu thịt cho con trai. Thế mà...

Chồng tôi là người luôn thiên vị bên nhà nội. Anh lúc nào cũng ca bài ca: "Bố mẹ nuôi anh khôn lớn nên anh phải báo hiếu họ". Thế tôi từ trong đá nứt ra, tự lớn cho anh lấy làm vợ à?

Cũng vì chuyện phân biệt đối xử nội - ngoại mà vợ chồng tôi cãi nhau suốt. Chẳng hạn như nhà có gì ngon, anh sẽ để phần lại cho nhà nội. Còn nhà ngoại, anh chưa bao giờ đề cập đến. Nhưng chỉ cần thấy tôi đem về mẹ chục trứng gà, anh sẽ trách cứ tôi phung phí. Hoặc nhà nội có giỗ, anh sẽ bỏ ra 5 triệu để góp tiền đám. Còn nhà ngoại, anh đưa cho tôi 1 triệu, thấy khó coi, tôi phải tự lấy tiền tiết kiệm của mình bỏ vào thêm.

Thấy cái váy mới mua nằm trong sọt đồ bẩn, tôi trách em chồng tự tiện

Em chồng tôi đã 28 tuổi nhưng vẫn chưa lấy chồng. Em ấy quan niệm sống cho chính mình mới là hạnh phúc. Vì thế, cách sống của em chồng có phần ích kỉ, chỉ biết mình mà không nghĩ cho người khác.

Em chồng tôi làm bên sale, thường xuyên đi bán hàng lưu động. Nhưng hai tháng nay do tình hình khó khăn nên em ấy ở nhà, ăn bám cha mẹ. 28 tuổi rồi mà lười đến mức quần áo mặc xong cũng vứt ra đó mà không chịu bỏ vào máy giặt. Ở nhà nhưng không bao giờ phụ tôi việc nhà, toàn ở trong phòng, đợi tôi nấu ăn xong thì xuống ăn rồi lại về phòng. Tôi bực lắm. Nhưng bố mẹ chồng và chồng đều rất cưng chiều em ấy nên tôi chẳng thể nói năng gì được.

Có lần, bực mình quá, tôi có than thở với chồng. Ngay lập tức, anh nổi giận mắng tôi là chị dâu mà không biết thương em chồng. Phận làm dâu thì phải dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn cho nhà chồng, tôi không được phép kêu ca. Tôi buồn lắm. Cảm giác ở nhà chồng luôn lạc lõng và trống rỗng. Nếu như không vì con còn quá nhỏ, tôi đã bỏ về nhà mình rồi.

Thay cai vay moi mua nam trong sot do ban, toi trach em chong tu tien
Tranh minh họa

Hôm qua, thấy cái váy mới mua còn nguyên mác nằm trong sọt đồ bẩn, tôi tức đỏ mặt. Biết ngay là em chồng tự ý lấy mặc, tôi trách em ấy mấy câu. Tôi muốn em chồng khi lấy đồ gì của mình cũng phải hỏi qua một tiếng, không được tự ý lục tủ lấy mặc rồi bạ đâu vứt đấy!

Còn chưa nói xong, chồng tôi đã giận dữ giật cái váy trong tay tôi rồi xé toạc. Tôi chết đứng tại chỗ. "Có mỗi cái váy rẻ tiền mà cô nói lắm thế? Nhà này cũng đâu phải của cô, em tôi muốn mặc gì thì mặc, sao phải hỏi ý kiến của cô?".

Tôi tê tái, lặng người đi. Cảm giác đau đớn thấu tâm can. Dù mẹ chồng đã lên tiếng mắng cả hai người con, an ủi tôi vài câu nhưng tôi vẫn không sao vui nổi. Chồng bênh em gái, trách mắng vợ, không tôn trọng vợ, vậy tôi còn cố sống với anh ấy để làm gì? Nhưng nếu ly hôn, tôi không thể nuôi nổi con vì không có việc làm. Tôi phải làm sao bây giờ?  

Chết điếng biết chồng rút tiết kiệm cho người yêu cũ vay 100 triệu

Tôi thực sự sốc khi biết chuyện chồng mang tiền tiết kiệm của hai vợ chồng cho người yêu cũ vay mà không nói với tôi câu nào.  

Tôi năm nay 26 tuổi, làm nhân viên kế toán văn phòng. Vợ chồng tôi cưới nhau đã được 4 năm. Do hiếm muộn chạy chữa khắp nơi nên vô cùng tốn kém, tới giờ chúng tôi chỉ tiết kiệm được hơn 100 triệu dành để lo sinh em bé vào đầu năm sau. Vợ chồng tôi ở riêng, trước giờ cuộc sống sinh hoạt thường nhật diễn ra vui vẻ, yêu thương lẫn nhau.