Cháu nội còn đỏ hỏn, mẹ chồng bế ẵm là tỉ tê nói xấu con dâu

Con thì vẫn đỏ hỏn trên tay, mới được hơn tháng còn bú mớm làm sao hóng nổi chuyện của bà nội. Thế mà cứ bế nó là bà bắt đâu tỉ tê...

Sau cưới, vợ chồng em được bố mẹ anh mua cho một căn hộ để tách ra sống riêng luôn nên hai đứa không phải lo chuyện nhà cửa, chỉ việc tập trung làm ăn.

Ai lấy chồng mà được tạo điều kiện như thế hẳn đều thấy may mắn, hạnh phúc. Ban đầu em cũng nghĩ vậy nhưng càng ngày em càng thấy áp lực trước những thứ mà bên nhà chồng “đầu tư” cho.

Dọn về nhà mới, ngay hôm tân gia mẹ chồng em đã đánh tiếng luôn rằng:

“Chẳng dâu nhà nào sướng bằng dâu nhà này. Về cái có ngay nhà cao cửa rộng ở, thông gia gả được con gái đi là chẳng còn tí trách nhiệm nào nữa”.

Chau noi con do hon, me chong be am la ti te noi xau con dau

Bài chia sẻ (Ảnh chụp màn hình)

Vì bố mẹ em dưới quê không có tiền, lúc bố mẹ chồng mua nhà cho chúng em, ông bà gọi về hỏi xem bên nhà em có tham gia đóng góp gì không. Họ không có, đành nói là trăm sự nhờ nhà bên nội chứ bản thân lực bất tòng tâm, thương con muốn góp sức nhưng không có kinh tế thì cũng chẳng biết làm thế nào.

Nhà chồng em không hiểu cho lại cứ nghĩ thông gia vô trách nhiệm, thoái thác hết mọi thứ cho bên nội. Khổ nhất lúc em sinh, mẹ chồng em đúng là thương cháu nhưng cũng chính vì có bà sang chăm cữ mà em mới căng thẳng tới mức trầm cảm.

Mẹ chồng em chịu khó, sạch sẽ, bà sang là lo cơm nước, giặt giũ quần áo tinh tươm. Cơm cữ cho em bà cũng nấu nướng đầy đặn, có điều bà cứ nửa chăm nửa “tra tấn” tinh thần khiến em mệt mỏi vô cùng.

Em hiểu bà vẫn hằn học khó chịu với chuyện mua nhà bố mẹ em không góp thêm tiền nhưng bà không nói thẳng với em. Từ ngày có cháu, bà toàn kể chuyện với thằng bé: "Đấy, cái nhà này là bà phải dốc hết tiền tiết kiệm của bà để mua cho bố mẹ Bin đấy. Ông bà ngoại chẳng thèm bỏ 1 hào nào. Sau này Bin phải biết yêu quý ông bà nội hơn nhé".

“Gớm, chẳng ai sướng như mẹ của cu Bin, ở cữ hơn tháng rồi bà nội vẫn bưng cơm vào tận phòng cho ăn, nước lửa không phải chạm tay tới. Thế mà không biết về già, bà có nhờ vả gì được không”.

“Bà nội chăm lo cho mẹ con Bin thế này mà chắc gì đã được coi trọng bằng bên ngoại con nhỉ”.

Chau noi con do hon, me chong be am la ti te noi xau con dau-Hinh-2

Nhiều hôm đang ăn, nghe bà nói mà em nghẹn đắng họng, có những lúc cảm giác phát rồ dại trước những lời móc máy, đay nghiến của mẹ chồng.

Thực sự em cũng không cần bà chăm con cho nữa nhưng chẳng lẽ lại đuổi khéo. Bà ở cùng kiểu này em dễ thần kinh mất. 

Lê Dương Bảo Lâm khoe con gái thứ 2 đáng yêu

Từ khi nhóc tỳ thứ 2 chào đời, Lê Dương Bảo Lâm đã lo tranh thủ "gả" bé cho "mẹ chồng tương lai" Lý Nhã Kỳ. Với câu chuyện hài hước này khiến nhiều khán giả không khỏi phấn khích.

Thời gian gần đây, những thông tin vợ chồng diễn viên hài Lê Dương Bảo Lâm cùng bà xã Quỳnh Quỳnh được quan tâm, chú ý đến. Cách đây vài ngày, khi cả hai đón cô công chúa nhỏ thứ 2 vừa ra đời đã nhận khá nhiều lời chúc mừng.

Bên cạnh đó, những clip thường ngày gia đình anh hay video của con gái Bảo Nhi điều khiến mọi người đón xem vì độ hài hước của tổ ấm nhỏ. Vốn tính cách "lầy lội", anh đã hết lần này đến lần khác "tìm mối" để gả con gái dù Bảo Nhi - Bảo Ngọc chỉ mới còn nhỏ khiến nhiều cư dân mạng không khỏi bật cười.

Vay mẹ đẻ 500 triệu đưa cho mẹ chồng!

Em đang vướng vào một tình huống vô cùng khó xử. Chuyện liên quan đến món nợ giữa hai nhà thông gia.

Sự việc xảy ra từ đầu năm nay. Thời gian đó, chồng em không có công việc ổn định nên mẹ chồng em bàn với cả nhà hùn vốn chung nhau làm ăn. Ông bà và chồng em sẽ góp tiền vào cùng kinh doanh. Sau đó, tiền lời lãi sẽ chia một cách sòng phẳng.

Thấy chồng lâu nay không kiếm ra tiền nay có bố mẹ chồng kêu gọi cùng làm ăn nên em cũng vui vẻ để anh thử sức ở việc mới. Tuy nhiên do việc kinh doanh tốn nhiều tiền nên anh muốn em mượn giúp một khoản vốn.

Con dâu ngủ tới 9h sáng, tôi gọi thông gia tới trả dâu nhưng bị "quật" trở lại

Thông gia đùng đùng kéo con gái về mà chẳng thèm nói một câu. Tôi đứng chôn chân vì uất ức, chẳng lẽ chạy theo cãi vã tiếp.

Tôi có mỗi một đứa con trai cho nên cưới xong, vợ chồng nó cũng đồng ý sẽ ở chung với tôi cho tôi đỡ buồn. Thật ra tôi biết là con trai tôi năn nỉ chứ con dâu thích tự do, bay nhảy đời nào đồng ý.

Nó về làm dâu cũng được nửa năm rồi nhưng chắc nó cầm chổi quét nhà chỉ đếm trên đầu ngón tay. Sáng thì sát giờ đi làm mới chịu dậy. Buổi tối cũng phải đến gần bữa ăn cơm mới mò về. Hôm nào mà về sớm thì cũng chỉ ngồi ôm lấy cái điện thoại. Tôi gọi nhờ nhặt hộ mớ rau hay cắm nồi cơm thì mới chịu động tay. Ăn uống xong có cái bát cũng phải tị nạnh với chồng. Nó bảo việc nhà thì phải công bằng, phải chia đều nhưng nó có động tay vào việc gì đâu mà đòi công bằng cơ chứ.