Bị nhân tình trở mặt không cưới, vợ tôi khóc lóc xin quay về

Ngày dứt áo ra đi, dù tôi có níu kéo thế nào, con trai có gào khóc thế nào, vợ tôi vẫn không mảy may động lòng. Ấy thế mà chỉ sau ba tháng, cô ấy đã trở về, xin tôi làm lại từ đầu.

Vợ tôi là giáo viên mầm non, còn tôi là nhân viên trong một công ty xây dựng. Chúng tôi quen nhau nhờ hai mẹ giới thiệu.

Cô ấy xinh xắn, dễ thương, công ăn việc làm tử tế và hai bên gia đình quý mến nhau. Chúng tôi ở cùng xóm ít nhiều cũng biết qua về đối phương, lại đến tuổi "dựng vợ gả chồng" nên tiến tới hôn nhân khá nhanh.

Đúng là sau bốn tháng tổ chức đám cưới thì có vẻ hơi vội, tình cảm chưa có nhiều. Nhưng tôi thấy thời buổi này như thế cũng bình thường. Cảm thấy phù hợp thì "triển" thôi, rồi từ từ vun đắp, xây dựng tình cảm sau.

Chúng tôi có một cậu con trai, bé được hai tuổi, khá kháu khỉnh, ngoan ngoãn. Cuộc sống gia đình tôi không quá khá giả, nhưng đủ ăn đủ tiêu.

Vợ tôi là cô giáo mầm non, hàng ngày thường xuyên tiếp xúc, dạy các bé múa hát... nên nói chuyện rất dịu dàng, khéo léo và là người hòa đồng, dạn dĩ. Cô ấy cũng là kiểu yêu nghệ thuật, sống khá bản năng, bay bổng.

Bi nhan tinh tro mat khong cuoi, vo toi khoc loc xin quay ve

Vợ tôi luôn chê tôi khô khan, không cưng nựng, thể hiện tình cảm nhiều với cô ấy. (Ảnh minh họa: iStock).

Càng sống với nhau, tôi càng thấy vợ tôi quá mơ mộng, tôi lại là người thực tế nên giữa chúng tôi có độ chênh nhất định. Là dân xây dựng, tôi không mấy khi nói được những lời tình cảm, hoa mỹ với vợ, lại không giỏi bộ môn nghệ thuật nào.

Trong khi đó, vợ tôi luôn đòi hỏi tôi phải được như chồng cô bạn này, người yêu cô bạn kia - biết cưng nựng, đăng ảnh thân mật lên mạng, không thì ít nhất cũng phải biết đánh đàn cho cô ấy hát. Tôi thử đi học đàn piano rồi guitar nhưng thực sự tôi không có năng khiếu. Tập hát các bài song ca cùng vợ cũng không nổi.

Biết vợ không vui, tôi cố gắng bù đắp bằng những thứ khác. Tôi nhận thêm các công trình, làm ngày làm đêm kiếm thêm tiền để về đưa cho vợ, mua váy áo, phấn son tặng cô ấy.

Thời gian đầu, vợ tôi còn hay phàn nàn, giận dỗi nhưng sau đó thì bớt dần. Tôi mừng thầm vì nghĩ cô ấy đã hiểu cho tôi nhưng hóa ra không phải. Sự chú ý, quan tâm của cô ấy đã dành cho người khác.

Tôi hoàn toàn không để ý những lần vợ tôi kể về một thầy giáo dạy võ mới công tác tại trường. Cô ấy thường xuyên khen người này điển trai, vạm vỡ, nói chuyện có duyên lại còn biết chơi đàn guitar khá siêu. Cô ấy và chàng đồng nghiệp kia cùng trong tổ văn nghệ của trường.

Với lý do phải dạy các bé biểu diễn, đi thi mua hát cấp quận, vợ tôi ngày càng đi làm về muộn.

Ai biết đâu đó chính là khoảng thời gian cô ấy ngoại tình, bồ bịch với người đàn ông kia.

Tôi chỉ tình cờ phát hiện chuyện động trời này sau một lần thay chăn ga gối đệm. Rút gối ra khỏi vỏ bỗng có một bức ảnh rơi xuống. Nhặt lên nhìn, tôi như chết lặng, không còn dám tin vào mắt mình khi đó là ảnh vợ tôi và chàng thầy giáo dạy võ hôn nhau. Sao cô ấy dám để ở nơi hàng ngày vợ chồng đầu ấp tay gối?

Ôi tôi cứ tưởng vợ tôi không còn giận dỗi vì không chê tôi khô khan nữa, vợ tôi dạo này có chút lạnh nhạt với tôi vì cô ấy phải tăng ca mệt mỏi. Hoàn toàn không phải, vì cô ấy đã có nhân tình, không ai khác chính là anh chàng đồng nghiệp mà cô ấy luôn ca ngợi.

Gào thét gọi vợ về nhà gấp, lúc đưa ra bức ảnh, trái với suy nghĩ của tôi, cô ấy khá dửng dưng.

- Anh biết rồi à? Em còn đang không biết mở lời như nào.

- Từ bao giờ? Cô cắm sừng tôi từ bao giờ? Cô không biết xấu hổ à?

- Người đàn ông khô khan, chán ngắt như anh đừng hỏi mấy câu như thế. Ly hôn đi!

Cuộc sống hôn nhân của tôi dường như sụp đổ sau phút chốc. Sau nhiều lần tranh cãi, tôi dần lấy lại được bình tĩnh. Tự thấy bản thân có một phần lỗi, thương con, vợ tôi cũng nhất thời bồng bột, không làm chủ được cảm xúc nên tôi lựa chọn tha thứ.

Ấy thế mà vợ tôi không cần. Hai tuần sau ngày tôi phát hiện bức ảnh thắm thiết kia, cô ấy xách vali bỏ đi sống cùng nhân tình, để lại tờ giấy ly hôn đòi tôi ký. Con trai tôi gào khóc đòi mẹ, tôi cũng ra sức níu kéo, cố gắng giữ gìn hạnh phúc gia đình nhưng vợ tôi không mảy may động lòng.

- Tại sao cô phải làm đến nước này? Tôi sẽ xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

- Chỉ có anh ấy mới làm cho tôi thỏa mãn, lấp đầy cảm xúc trong tôi.

- Cô không cần con à?

- Anh chịu khó nuôi con nhé. Tôi và anh ấy ở với con không tiện.

Cái loại đàn bà bỏ đi với trai không cần con, chỉ vì tên nhân tình kia không thích chăm con tôi, chỉ vì ích kỷ muốn chạy theo cái mà cô ta gọi là cảm xúc cháy bỏng đấy, từ giờ tôi không cần. Con tôi cũng không cần nữa.

Những tưởng đôi uyên ương kia sẽ sống hạnh phúc bên nhau nhưng rồi cũng chẳng được bao lâu. Tai tiếng đồn ầm trường mầm non. Không chịu được áp lực, chỉ muốn yêu mà không muốn cưới vợ tôi, tên thầy giáo đã "bỏ của chạy lấy người". Anh ta xin nghỉ việc và chia tay vợ tôi.

Không thể níu kéo, cũng không tìm thấy chàng bồ của mình, sau ba tháng, vợ tôi mặt dày trở về nhà. Lúc đi, cô ta cương quyết nói về tình yêu đích thực bao nhiêu thì ngày quay lại ê chề bấy nhiêu.

Vợ tôi không ngần ngại lấy con ra làm "bình phong", rồi quỳ xuống ôm chân tôi khóc lóc không ngừng, xin đường lui. Nào là "em trót dại", nào là "em quá bồng bột", nào là "chúng ta vì con cùng nhau xây dựng lại tổ ấm"... nghe thật nực cười.

Trả lời cho vợ, tôi đưa kèm tờ đơn ly hôn đã ký. Cô ta phải biết "một đi là không trở về", một người đàn bà dám vứt bỏ con đi theo nhân tình mặc cho con gào khóc thì không người đàn ông nào cần.

Dẫn chồng sắp cưới về thăm mộ bạn trai cũ, cô gái chết lặng

Không tìm thấy phần mộ của bạn trai cũ, cô gái đến tận nhà anh để hỏi chuyện mới phát hiện sự thật sững sờ.

Phát hiện bạn trai cũ đã chết... nay còn sống

Tháng 3/2010, cô Lý cùng chồng sắp cưới là anh Tiêu Phúc trở về quê nhà ở tình Hồ Nam, Trung Quốc. Cô Lý muốn về thăm mộ của bạn trai cũ Tiểu Phố trước khi kết hôn, đồng thời dẫn theo anh Tiêu Phúc bởi đó cũng là một người bạn của anh ta. Anh Tiêu Phúc tỏ ra phân vân, bối rối nhưng rồi vẫn đồng ý với cô Lý.

Khi về đến nhà, cô Lý và anh Tiêu Phúc nhanh chóng đi đến sau núi, nơi chôn cất những người đã khuất trong làng. Tuy nhiên, dù đã tìm đi tìm lại nhiều lần, cô Lý vẫn không tìm thấy phần mộ của bạn trai cũ đâu. Cô Lý không khỏi hoang mang, chạy về làng hỏi những người hàng xóm nhưng họ cũng không biết gì.

Dan chong sap cuoi ve tham mo ban trai cu, co gai chet lang

Không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cô Lý lập tức đi tới nhà bạn trai cũ Tiểu Phố, đập cửa một hồi thì chỉ có bà ngoại của anh ấy ra mở cửa. Vừa nhìn thấy cô Lý, người bà tỏ ra rất tức giận và căm ghét, hét lớn đuổi cô đi. Khi ấy, cô Lý nghe thoảng có tiếng la hét rất giống với giọng của anh Tiểu Phố nhưng chưa kịp hỏi thì cánh cửa đã bị đóng sầm lại.

Cô Lý rời khỏi đó với sự nghi ngờ không nguôi, tin chắc có bí ẩn nào đó mình chưa biết. Đến đêm, cô quyết tâm phải làm rõ mọi chuyện nên đã một mình trèo tường, lẻn vào nhà anh Tiểu Phố. Khi ấy, cô nhìn thấy một cái lồng sắt lớn đằng sau một bức tường, bên trong có thứ gì đó đang cuộn tròn lại. Cô Lý soi đèn vào, người đó ngẩng đầu lên nhìn, cô Lý bàng hoàng nhận ra đó là người bạn trai cũ Tiểu Phố mà bấy lâu nay cô nghĩ rằng đã chết.

Dan chong sap cuoi ve tham mo ban trai cu, co gai chet lang-Hinh-2

Mối tình ngang trái

Cô Lý và anh Tiểu Phố sống cùng làng, chơi với nhau từ nhỏ, lớn lên cùng nhau, thân thiết như thanh mai trúc mã. Do hoàn cảnh khó khăn, cả 2 cùng nghỉ học sớm để ở nhà phụ giúp gia đình làm ruộng. Cả 2 yêu nhau sâu đậm, hứa hẹn khi đủ tuổi sẽ kết hôn với nhau. Chỉ đáng tiếc, mối tình này không được gia đình ủng hộ.

Cô Lý tuy không được học hành nhưng lại sở hữu vẻ ngoài xinh đẹp, được rất nhiều người yêu thích. Trong khi đó, điều kiện của anh Tiểu Phố có thể nói là tệ nhất làng, mẹ bị bệnh tâm thần, dì bị tàn tật, Tiểu Phố được bà ngoại nuôi dưỡng trong nghèo đói. Khi chuyện cô Lý và anh Tiểu Phố hẹn hò bị gia đình biết, bố mẹ cô Lý đã ép cô phải chia tay vì không muốn con gái chịu khổ.

Sau đó, bố mẹ cô Lý liên tục canh giữ con gái, không cho cô ra khỏi nhà, thuyết phục cô hãy từ bỏ. Dần dần, thấy cô Lý tỏ ra ngoan ngoãn, họ mới cảm thấy yên tâm, cho rằng con gái đã nghĩ thông. Trên thực tế, cô Lý chỉ giả vờ như vậy để bố mẹ buông lỏng cảnh giác, tạo cơ hội ra ngoài gặp anh Tiểu Phố. Đôi trẻ lâu ngày không gặp, quấn quýt không nỡ rời. Hôm đó, cô Lý cũng nảy ra suy nghĩ rằng nếu cứ ở đây mãi thì không bao giờ đến được với nhau, vì thế hãy cùng nhau bỏ trốn đến Quảng Đông.

Dan chong sap cuoi ve tham mo ban trai cu, co gai chet lang-Hinh-3

Anh Tiểu Phố rất vui khi nghe điều này, hẹn nhau lên kế hoạch bỏ trốn. Nào ngờ, tất cả đã đổ bể chỉ vì sự xuất hiện của người thứ ba, chính là anh Tiêu Phúc, một người bạn thân của anh Tiểu Phố, cũng là chồng sắp cưới sau này của cô Lý.

Đêm hôm đó, cô Lý nhân lúc bố mẹ không để ý, mang đồ đạc trốn ra ngoài rồi tới điểm hẹn. Cô chờ mãi vẫn không thấy anh Tiểu Phố đâu nên vô cùng sốt ruột. Lúc này, người bạn Tiêu Phúc chạy đến, nói rằng anh Tiểu Phố có việc gia đình cần giải quyết nên đã nhờ anh ta đưa cô Lý tới Quảng Đông trước, anh ấy sẽ tới sau. Cô Lý không mảy may nghi ngờ, theo anh Tiêu Phúc tới Quảng Đông.

Những ngày sau, cô Lý chờ mãi vẫn không thấy bạn trai đến, viết thư gửi về cho anh cũng không nhận được hồi âm. Trong khoảng thời gian đó, anh Tiêu Phúc luôn ở bên giúp đỡ, chăm sóc và động viên cô Lý, giúp cô phần nào vượt qua nỗi sợ hãi chốn đất khách quê người. Tuy vậy, cô Lý vẫn không thể vơi đi nỗi nhớ bạn trai, không biết anh ấy đã xảy ra chuyện gì mà lại thất hẹn.

Dan chong sap cuoi ve tham mo ban trai cu, co gai chet lang-Hinh-4

Thực chất, đây đều là kế hoạch của anh Tiêu Phúc. Anh ta vốn có tình cảm với cô Lý từ lâu mà không dám thổ lộ. Khi nghe người bạn Tiểu Phố tâm sự chuyện sẽ bỏ trốn cùng cô Lý, anh Tiêu Phúc đã cố tình tiết lộ chuyện đó với gia đình anh Tiểu Phố, khiến anh bị gia đình giam giữ trong nhà. Sau đó, Tiêu Phúc đến chỗ hẹn, nói dối cô Lý để đưa cô tới Quảng Đông.

Biết tin bạn gái đã một mình rời đi, anh Tiểu Phố vô cùng sốc, cộng với gen di truyền của mẹ, anh đã phát bệnh tâm thần. Khi bệnh tình của anh Tiểu Phố quá nặng, gia đình không còn cách nào khác đành phải nhốt anh vào lồng sắt.

Trong khi đó, anh Tiêu Phúc biết tin người bạn Tiểu Phố bị tâm thần nên đã nói dối cô Lý rằng anh Tiểu Phố đã qua đời. Cô Lý không muốn tin nhưng vẫn phải chấp nhận sự thật này. Thời gian sau đó, cô Lý nhận được sự chăm sóc tận tình của anh Tiêu Phúc nên đã vơi bớt đau buồn, dần dần nảy sinh tình cảm với anh ta. Đến tận khi cả 2 chuẩn bị kết hôn, cô Lý trở về quê mới phát hiện sự thật gây choáng này.

Dan chong sap cuoi ve tham mo ban trai cu, co gai chet lang-Hinh-5

Cô Lý vô cùng đau đớn, hối hận và dằn vặt khi biết chuyện, thậm chí còn bị gia đình anh Tiểu Phố oán hận vì họ cho rằng nếu cô không bỏ trốn thì anh ấy cũng không ra nông nỗi này. Tuy vậy, cô cũng không thể làm gì để thay đổi tình hình.

Mặc dù biết anh Tiêu Phúc là nguyên nhân lớn gây ra cơ sự này nhưng cuối cùng, cô Lý cũng nể tình anh đã chăm sóc cô bao năm nay mà tha thứ cho anh. Cô Lý biết mình không thể kết hôn với một người đàn ông tâm thần được nên vẫn quyết định kết hôn với anh Tiêu Phúc, thế nhưng vết thương trong lòng cô sẽ mãi mãi không thể nào quên được.

Mỗi khi cãi nhau, vợ rủ bạn về nhà ăn nhậu để dằn mặt chồng

Mỗi khi vợ chồng cãi nhau, vợ tôi lại bỏ nhà đi nhậu. Thậm chí thời gian gần đây, cô ấy còn rủ bạn bè về nhà tổ chức ăn chơi, ca hát sau mỗi lần vợ chồng bất hòa.

Tôi lập gia đình đã 5 năm. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân này không mấy êm ả. Vợ chồng tôi trái tính trái nết lại khắc khẩu nên câu trước câu sau là cãi cọ. Đôi khi, chúng tôi tranh luận rồi cãi nhau to chỉ vì một chuyện vặt vãnh không đầu không đuôi nào đó.

Thời gian gần đây, vợ chồng tôi bất hoà nhiều hơn. Chuyện không còn đơn giản là do vợ chồng khắc khẩu, không hiểu ý nhau nữa. Cô ấy tỏ ý xem thường tôi vì tôi không kiếm được nhiều tiền như nhiều người đàn ông khác.