Bạn trai nói lý do muốn lấy vợ sớm, tôi nghe xong bỏ chạy

Gần một năm trước tôi gặp chàng trai của tôi. Anh ấy nhiệt thành, ấm áp và hiền lành. Yêu anh, tôi được chiều như công chúa.

Những ước muốn của tôi, nếu không liên quan đến tiền bạc hoặc không phải chi quá nhiều tiền anh đều có thể đáp ứng.
Nói vậy không phải vì bạn trai tôi keo kiệt mà vì tài chính của anh không cho phép. Anh mới ổn định công việc được vài năm, lương cũng ở mức trung bình so với mức sống ở thành phố. Tôi vừa mới đi làm, cũng hiểu được những nỗi khó của anh nên không bao giờ đòi hỏi. Có lẽ vì tôi con nhà khá giả, sinh ra và lớn lên trong đủ đầy nên tôi không coi tiền bạc là vấn đề cần thiết và quan trọng. Tôi chỉ thích được chiều chuộng thôi.
Giáng sinh vừa rồi, anh đến nhà tôi, xin phép bố mẹ cho anh đưa tôi đi chơi muộn. Biểu hiện của anh khiến mẹ tôi rất hài lòng, cho rằng anh là một chàng trai có giáo dục và tử tế. Khuya hôm đó, ôm tôi trong cái lạnh se sắt của đêm Giáng sinh tại một nhà thờ lớn giữa dòng người đông đúc, anh thì thầm vào tai tôi: "Ra năm mình cưới nhau nhé".
Ban trai noi ly do muon lay vo som, toi nghe xong bo chay
Bất cứ cô gái nào khi nghe người yêu của mình nói đến đám cưới đều sẽ thấy hạnh phúc (Ảnh minh họa: Getty Images). 
Bất cứ cô gái nào khi nghe người yêu của mình nói câu đó hẳn sẽ đều hạnh phúc. Nhưng chúng tôi còn trẻ quá. Năm nay anh mới 25, còn tôi vừa bước sang tuổi 23. Tôi không nghĩ mình có thể làm dâu, làm vợ, làm mẹ ở tuổi này. Tính tôi còn ham vui và thích rong chơi lắm.
Tôi hỏi anh:
- Sao anh lại muốn lấy vợ sớm thế? Lấy vợ sớm sẽ phải lo toan sớm, trách nhiệm làm chồng làm cha sẽ nặng nề lắm đấy.
- Thì anh cũng nghĩ vậy, nhưng bố mẹ anh giục ghê quá.
- Bố mẹ anh mong bế cháu rồi à?
- Ừ, ngày nào mẹ anh cũng nói: "Có bạn gái rồi thì mau cưới đi. Cưới vợ về để còn có người chăm lo nhà cửa cơm nước cho. Bố mẹ cũng già yếu rồi, lỡ may bố mẹ ốm bệnh nằm đấy anh có chăm sóc hầu hạ được không? Rồi còn cho chúng tôi nhìn thằng cháu "chống gậy" nữa chứ. Bố mẹ có mỗi anh, còn không lo lấy vợ về mà báo hiếu đi". Thế đấy, ngày nào cũng nói những câu như thế.
Nghe anh nói xong, niềm hân hoan vì lời cầu hôn ngọt ngào vừa được nghe của tôi bỗng dưng tắt lịm. Hóa ra anh muốn cưới vợ sớm là vì bố mẹ anh muốn thế. Họ mong sớm có người thay mình quán xuyến nhà cửa, mong có người chăm lo hầu hạ lúc già yếu ốm đau. Họ mong sớm có người nối dõi.
Tôi biết bố mẹ anh hiếm muộn chỉ sinh được mỗi mình anh. Kinh tế gia đình anh cũng không khá giả gì. Thời sinh viên anh vừa đi học vừa đi làm để trang trải cuộc sống. Bố mẹ anh có quyền mong đợi và hy vọng ở anh. Nhưng đó không phải là những gì tôi mong đợi ở cuộc hôn nhân của mình.
Từ nhỏ tôi đã được bố mẹ cưng chiều, lớn lên trong đầy đủ. Tôi chưa từng phải lo đến tiền bạc. Tôi cũng từng hình dung về cuộc sống sau này của tôi: Lấy được một người đàn ông yêu thương mình, có một ngôi nhà nhỏ sống riêng, sinh một hoặc hai đứa con, mỗi sáng tạm biệt nhau đi làm, chiều về cả nhà quây quần bên mâm cơm. Cuộc sống chỉ cần như thế, bình yên và nhẹ nhàng.
Tôi không muốn sống chung với bố mẹ chồng, cũng không đủ giỏi giang tháo vát để quán xuyến một gia đình với nhiều trọng trách nặng nề như vậy. Người ta nói chỉ cần yêu nhau thì có thể làm được tất cả. Nhưng tôi vừa nghe những lời anh nói xong thì thật sự chỉ muốn co giò chạy cho xa.
Tôi đem chuyện này kể với mẹ. Mẹ nghe xong cũng hoảng: "Nếu chưa sâu đậm quá thì con dừng lại ngay đi. Con mà lấy cậu ta, đi làm dâu sợ chỉ được vài tháng đã bị nhà người ta trả về, lúc đó thì xấu mặt lắm. Hôn nhân muốn vững bền thì phải tìm được người phù hợp là rất quan trọng. Vấn đề chính ở chỗ cậu ta muốn cưới con không phải vì yêu quá nhiều muốn sống chung mà là vì muốn kiếm cho bố mẹ mình một nàng dâu để thay mình báo hiếu. Con có hiểu vấn đề chưa?".
Một tuần rồi, kể từ đêm Giáng sinh tôi không dám gặp bạn trai nữa. Cuối năm anh ấy bận, và cho rằng tôi cũng thế. Tôi yêu anh nhưng nghĩ về con đường làm dâu phía trước thì thật sự muốn dừng lại rồi.
Tôi nhắn tin cho anh: "Chúng ta dừng lại ở đây nhé. Anh muốn lấy vợ rồi, nhưng em thì chưa muốn lấy chồng. Bố mẹ anh không chờ nổi em đâu". Mãi lúc lâu mới thấy anh trả lời: "Nói yêu anh mà anh vừa nói chuyện cưới đã tính bỏ chạy là sao?".
Tôi không biết trả lời thế nào. Tự nhiên lại thấy thương anh quá. Thật ra anh có lỗi gì đâu.

Lấy vợ giàu có sung sướng không?

Theo chuyên gia An Nhiên, hôn nhân phải xuất phát từ tình yêu. Bất kể vợ giàu hay vợ nghèo, nếu xuất phát điểm là yêu thương quý trọng nhau.

Mệt với vợ giàu

Nguyễn Tuấn (29 tuổi) đang sống tại TPHCM. Ba mẹ Tuấn là công nhân mất sức về hưu ở một thị xã nhỏ. Từ khi đi học đại học, Tuấn đã tự nhủ sẽ cố gắng kiếm tiền báo hiếu cha mẹ.

Ra trường đi làm vài năm, Tuấn gặp Lan Anh và kết hôn. Hai người là đồng hương. Khi yêu, Tuấn chỉ biết cha mẹ Lan Anh là giáo viên. Anh không hề biết nhà cô rất giàu. Lúc về ra mắt, Tuấn mới hay ba mẹ của Lan Anh ngoài làm giáo viên cấp II, còn kinh doanh vật liệu xây dựng, bất động sản nên được xếp vào hàng triệu phú.

Quà cưới, ba mẹ vợ lên trao cho vợ chồng anh cả tỷ bạc, một xe ô tô, căn nhà ở thành phố Thủ Đức cũng trao thẳng sổ đỏ làm quà hồi môn, trong khi gia đình ba mẹ anh Tuấn chỉ có 2 chỉ vàng cho con dâu và con trai.

Bạn thân của anh Tuấn cười: "Ông thế mà ngon. Nhà ba vợ, xe ba vợ, tiền cũng ba vợ nốt, chuột sa chĩnh gạo rồi". Nhưng tâm trạng của anh Tuấn chẳng vui. Anh nghĩ rằng đồng tiền mình làm ra mới đáng tự hào.

Kết hôn xong, họ sống cuộc sống vợ chồng son nhưng vô cùng áp lực. Vợ Tuấn hầu như không biết làm việc nhà. Mọi việc dọn dẹp đều Tuấn làm và thuê người giúp việc theo giờ. Bữa cơm của hai vợ chồng thường là lên mạng đặt về. Có lúc Tuấn mua về mấy thứ nấu ăn đơn giản vì thèm cơm nhà thì vợ anh chê bai. Lan Anh thích các món ăn sang chảnh chỉ bán ở nhà hàng.

Đi làm được ít hôm, Lan Anh bàn với chồng: "Hay em học lên thạc sĩ nhỉ, đi học cho vui chứ làm vài triệu đồng chả bõ bèn, mệt". Tuấn cười "tuỳ em". Vợ đi học thạc sĩ và tuyên bố khi nào bảo vệ thành công luận án mới sinh con.

Tiền học thì vợ Tuấn xin ba mẹ cô ấy. Hàng tháng, tiền lương anh Tuấn giữ lại 2 triệu đồng tiêu riêng mình còn lại đưa cho vợ. Nhưng số tiền hơn 20 triệu đồng đó không thấm tháp gì so với sức chi tiêu, nên mỗi lần hết tiền, Lan Anh lại xin ba.

Thi thoảng, vợ lên mạng khoe được ba gửi cho vài ba chục triệu tiêu, bạn bè trầm trồ khen "sướng" còn Tuấn cảm thấy "mất mặt". Vợ chê anh là kỹ sư, lương chẳng mua nổi cái giỏ xách hàng hiệu cho vợ.

Ngán ngẩm vì vợ giàu - Ảnh minh họa

Ba năm kết hôn, mỗi lần nghỉ lễ về quê, vợ Tuấn đều về nhà bố mẹ ruột chỉ vì nhà chồng không có phòng riêng. Thậm chí ngày tết, Tuấn muốn vợ về nhà mình đón giao thừa cũng là điều xa xỉ.

Gần đây, vợ anh xin ba mẹ cho tiền vốn để lập công ty, chỉ đơn giản vì bạn bè của vợ ai cũng có công ty riêng, còn chồng mãi đi làm kỹ sư công trường. Lấy vợ giàu, tưởng sướng nhưng Tuấn chỉ thấy mệt mỏi. Tuấn muốn vợ sinh con, nhưng Lan Anh bảo: "Chưa đến 30, cứ chơi cho đã".

Coi điều kiện tốt là động lực phát triển

Ông Nguyễn An Nhiên - Công ty tư vấn Tâm lý Việt Sơn (Hà Nội) cho biết, nhiều người đàn ông thích được như câu đùa của nhiều bạn trẻ như "Sóng gió phủ đời trai tương lai nhờ nhà ngoại". Tuy nhiên, thực tế cho thấy, cái gì không do mình làm ra thì không dễ dàng sở hữu.

Theo chuyên gia An Nhiên, hôn nhân phải xuất phát từ tình yêu. Bất kể vợ giàu hay vợ nghèo, nếu xuất phát điểm là yêu thương quý trọng nhau thì cuộc sống vui vẻ, không mệt mỏi. Tuy nhiên khi kết hôn với cô vợ nhà giàu, người chồng không dễ để sống cho vợ nể, vợ yêu, ba mẹ vợ yêu quý.

Để làm được điều đó, ông Nhiên cho rằng, cánh mày râu nên coi điều kiện tốt là bàn đạp để phát triển cho mình phát triển hơn, chứ không được ỷ lại. Có nhiều trường hợp giống của Tuấn, vợ giàu quá khiến chồng thiếu tự tin. Khi đàn ông thiếu tự tin, vợ của họ cũng coi thường chồng.

Nhưng ngược lại, nhiều người đàn ông lấy được vợ nhà giàu họ coi đó là bàn đạp phát triển bản thân. Một người quen của ông Nhiên kết hôn xong, được bố vợ cho 5 tỷ đồng làm vốn. Bạn bè trêu là “phò mã”, anh ta cũng vui vẻ không tự ti. Với số vốn bố vợ cấp, chỉ vài năm sau anh ta đã có tài sản khổng lồ và báo hiếu ba mẹ bằng nhiều cách để mình không lép vế với gia đình vợ.

"Nếu bạn tự tin và luôn cố gắng thì sẽ không bao giờ thấy mệt mỏi trước gia đình vợ, dù họ có giàu đến mức nào" - ông Nhiên nói. 

Vợ ung thư khuyên chồng lấy vợ mới, xúc động chuyện tình phía sau

Anh Tâm vẫn chưa thể tin vợ đã qua đời sau hai năm chiến đấu với ung thư. Nhiều lần trước đây chị từng khuyên anh "lấy vợ mới", nhưng anh đều gạt phăng.

Cuộc gặp gỡ tình cờ trên xe khách

Ngồi trong căn nhà nhỏ ở xã Phú Nhuận (huyện Bảo Thắng, tỉnh Lào Cai) nhìn ba đứa con thơ chưa kịp hiểu chuyện, anh Đồng Văn Tâm (32 tuổi) như gục ngã, bật khóc nức nở. Gần một tháng trước, vợ anh là chị Đỗ Thị Thương (cùng tuổi) qua đời sau hơn hai năm điều trị ung thư.

Năm 2010, khi còn là phụ xe khách, anh Tâm tình cờ gặp chị Thương trên chuyến xe từ xã Phú Nhuận về thị trấn Phố Lu (huyện Bảo Thắng). Cặp đôi cùng tuổi, lại chưa có người yêu, được các hành khách trên xe nhiệt tình trêu đùa và "ghép đôi".

Vì bận làm việc, anh Tâm không mấy để ý, chỉ cười cho qua chuyện. Nhưng chị Thương thì khác, từ cuộc gặp gỡ tình cờ đó, đã đem lòng thương anh.

Đến điểm dừng, chị Thương và mẹ xuống bến, không quên xin số điện thoại anh Tâm để buổi chiều khi xe quay đầu về xã Phú Nhuận sẽ gọi đón.

Như đã hẹn, hai mẹ con một lần nữa gặp lại anh Tâm. Lúc này, tài xế đỗ cạnh một quán nước chờ làm vệ sinh xe. Trong khi anh Tâm chăm chú quét dọn phương tiện, thì chị Thương cầm theo cốc nước cacao đến mời anh uống.

"Chân tay anh đang lấm bẩn, em với mẹ cứ uống đi, mặc kệ anh" - anh Tâm ngại ngùng đáp. Nhưng chị Thương nằng nặc: "Mấy khi em được mời anh cốc nước. Anh cứ uống đi cho em vui".

Biết không thể từ chối cô gái này, anh Tâm vui vẻ nhận lấy, ngồi uống ngay trên xe, xong tiếp tục công việc.

Buổi tối đó về đến nhà, chị Thương chủ động nhắn tin làm quen anh Tâm, mở ra một chuyện tình đẹp.

Vo ung thu khuyen chong lay vo moi, xuc dong chuyen tinh phia sau

Từ cuộc gặp gỡ tình cờ trên xe khách, anh Tâm và chị Thương nên duyên vợ chồng, có 3 người con. (Ảnh: NVCC).

Sau hai năm tìm hiểu và yêu đương, cuối năm 2012, cặp đôi kết hôn, dù trong tay không có nhiều vốn liếng. Một năm trước, gom góp được hơn 10 triệu đồng, anh Tâm đi học bằng lái xe ô tô, dự định chạy xe kiếm tiền.

Hoàn cảnh gia đình hai bên đều khó khăn, "đến cái giường còn không có mà nằm", công việc lại chưa ổn định, nhưng anh Tâm vẫn nhất quyết cưới vợ.

Anh dẫn chị đi mua đôi nhẫn cưới bằng vàng, giá vài triệu đồng, sắm thêm bộ chăn, ga, gối, đệm mới, rồi nhờ anh em, bạn bè cùng sửa sang căn nhà cũ, ngăn một góc thành phòng cưới tạm bợ.

Đám cưới được tổ chức đúng theo kế hoạch, nhưng hai vợ chồng đều "trắng tay" do trả nợ. Họ bàn tính xuống thị trấn Phố Lu thuê nhà, "nhảy tàu" tuyến Lào Cai - Hà Nội bán hàng rong.

"Mỗi sáng, chúng tôi lên ga Phố Lu bán hàng, đến ga Lào Cai thì đã khoảng 10 - 11 giờ trưa, rồi lại đợi bắt tàu về ga Mậu A, cứ như thế đến tận tối mới về nhà", anh Tâm nhớ lại. Về sau, anh lái xe, vợ vẫn tiếp tục bán hàng rong trên tàu kiếm sống.

Năm 2014, chị Thương mang thai con gái đầu lòng, cả gia đình dọn về nhà nội ở xã Phú Nhuận sinh sống. Những năm sau, họ lần lượt chào đón thêm 2 cậu con trai, hiện 3 và 6 tuổi.

Vo ung thu khuyen chong lay vo moi, xuc dong chuyen tinh phia sau-Hinh-2

Hoàn cảnh gia đình khó khăn, hai vợ chồng bảo nhau làm ăn, tiết kiệm để lo cho 3 người con. (Ảnh: NVCC).

"Ngày biết vợ bị ung thư, chúng tôi ôm nhau khóc nức nở"

Cuối năm 2019, sau sinh con thứ ba, chị Thương thường xuyên ngứa mũi, hắt hơi, mua thuốc xoang trên mạng tự điều trị nhưng càng nặng hơn.

Dù mũi xuất hiện những cục dịch nhỏ, nhưng đúng lúc dịch bệnh Covid-19 bùng phát, chị không thể đến bệnh viện thăm khám, tiếp tục tự điều trị tại nhà.

"Chúng tôi chỉ nghĩ là bệnh xoang thông thường, loại bệnh cả đời, nên cứ mua thuốc về xịt cho dễ chịu", anh Tâm kể.

Khi dịch bệnh được kiểm soát, anh đưa vợ đến bệnh viện huyện Bảo Thắng khám, xác định một cục u bên trong mũi, nằm điều trị 15 ngày bằng cách uống kháng sinh với hy vọng "khối u sẽ tự xẹp".

Tuy nhiên, sau thời hạn, người vợ được yêu cầu chuyển lên bệnh viện tuyến tỉnh, nằm lại 10 ngày chờ phẫu thuật. Các bác sĩ nghi ngờ có khối u ác tính, thông báo gia đình đưa bệnh nhân xuống Bệnh viện K Tân Triều (Hà Nội).

Vo ung thu khuyen chong lay vo moi, xuc dong chuyen tinh phia sau-Hinh-3

Đôi vợ chồng đau đớn, bật khóc khi cầm trên tay tờ giấy chẩn đoán mắc ung thư giai đoạn 3. (Ảnh: NVCC).

Tháng 8/2020, cầm trên tay tờ giấy chẩn đoán ung thư vòm mũi (ung thư các xoang mặt) giai đoạn 3, đôi vợ chồng ôm nhau khóc nức nở tại bệnh viện.

Chị Thương được chỉ định nhập viện. Mỗi ngày, anh Tâm đều gặp bác sĩ hỏi han tình hình của vợ, đồng thời theo dõi quá trình điều trị của các bệnh nhân khác.

"Một tháng sau, bệnh tình vẫn không thuyên giảm, vợ chịu nhiều đau đớn, lại xa các con, tôi rất xót xa", người chồng nhớ lại.

Vừa lo viện phí cho vợ, tiền ăn học cho con, anh Tâm còn chăm sóc bố mẹ già, người anh trai bị bệnh thần kinh điều trị tại Bệnh viện Tâm thần Trung ương I (huyện Thường Tín, Hà Nội).

Trong một lần nói chuyện, nghe vợ nói muốn về nhà điều trị để gần các con, lại đỡ chi phí, anh Tâm khuyên chị yên tâm chữa bệnh, tốn kém bao nhiêu anh cũng lo được, kể cả phải bán nhà.

Nhiều lần khuyên nhủ nhưng bất thành, anh Tâm tôn trọng ý kiến của vợ, xin phép hai bên gia đình đưa chị về Lào Cai. Kể từ đó, hễ ai chỉ đâu, mách đâu có bác sĩ giỏi, bài thuốc tốt, anh đều tìm đến. Hai vợ chồng chịu khó ăn uống kiêng khem, tập thể dục đều đặn nhưng tình trạng bệnh vẫn trở nặng.

Cuối năm 2021, ung thư di căn vào mắt, vòm họng khiến chị Thương mù hai mắt, mặt sưng phồng biến dạng. Chị vừa buồn vừa tự ti, vì trước đây từng là một cô gái xinh đẹp, tủi thân nói với anh Tâm: "Sao hai vợ chồng mình vất vả thế anh. Em thương anh phải gánh vác cả gia đình".

Chị cũng từng nhiều lần khuyên anh đi bước nữa: "Anh còn trẻ, nếu tìm được người yêu thương thật sự, cứ lập gia đình. Em không ngăn cấm anh". Mỗi lần nghe vợ nói thế, anh Tâm đều gạt phăng, sẵn sàng nghỉ việc, ở nhà toàn tâm toàn ý bên cạnh vợ và 3 con. Thỉnh thoảng, anh bán hàng online kiếm thêm thu nhập trang trải cuộc sống.

"Vợ tôi sống cũng khổ mà mất cũng khổ, tôi thương cô ấy thật nhiều"

Mỗi ngày, cặp đôi đều dành thời gian tâm sự để giúp chị Thương quên đi nỗi đau bệnh tật. Anh Tâm còn lập một kênh TikTok từ tháng 6 để chia sẻ những câu chuyện của gia đình, vừa làm kỷ niệm, cũng là động lực cho những ngày sắp tới.

Điều mà họ không ngờ được là những video thô sơ, không hề được quay dựng chuyên nghiệp, lại được cộng đồng mạng quan tâm, giúp cả hai được an ủi phần nào và có thêm sức mạnh.

"Tôi thường đọc các bình luận động viên của mọi người cho vợ nghe. Cô ấy nhờ đó cũng vui vẻ và thoải mái hơn", anh nói.

Dù không ít lần nản lòng, nhưng anh Tâm nhắc nhở bản thân phải luôn nỗ lực làm điểm tựa cho vợ và các con. Chị Thương cũng rất lạc quan, chưa bao giờ buồn chán, suy nghĩ tiêu cực hay oán trách số phận. Nhìn nghị lực vượt lên bệnh tật của vợ, anh như có thêm động lực để cố gắng.

Vo ung thu khuyen chong lay vo moi, xuc dong chuyen tinh phia sau-Hinh-4

Vợ chồng anh Tâm còn nhiều dự định trong tương lai nhưng chưa kịp thực hiện thì chị Thương đã rời xa mãi mãi. (Ảnh: NVCC).

Cuối tháng 10, chị Thương nói với chồng rằng bản thân còn nhiều dự định, một trong số đó là mong muốn lên núi sống, hít thở không khí trong lành giúp tinh thần thoải mái và khuây khỏa.

Anh Tâm hứa với vợ khi nào bệnh tình đỡ hơn sẽ cùng nhau lên núi một chuyến. Nhưng lời hứa chưa kịp thực hiện, thì sáng 23/10, chị lịm dần khi đang ngồi trên ghế, không ăn uống, không nói chuyện, thở khó khăn.

Sang hôm sau, thấy vợ mãi không tỉnh, anh Tâm đánh tiếng hỏi vài câu nhưng chị vẫn không đáp. Biết là vợ sắp không qua khỏi, anh gọi điện thông báo hai bên gia đình, dặn mọi người đến thăm chị lần cuối.

Chiều 24/10, chị Thương được người thân tắm rửa, thay bộ quần áo mới. Khi anh Tâm vừa cầm chậu nước, quay ra ngoài chưa đầy 30 giây, thì bên trong người thân đã hét lên: "Anh ơi, chị không còn thở nữa".

Người chồng vội chạy vào, lay người vợ hi vọng một phép màu, nhưng chị Thương chỉ thở hắt 3 lần rồi từ từ nhắm mắt. Phút giây chị rời xa gia đình, ba người con vẫn đang trên trường học, không kịp nhìn mẹ lần cuối.

"Cô ấy sống khổ, mất cũng khổ, tôi nghĩ lại vẫn thấy thương vợ thật nhiều", nói xong, anh Tâm bật khóc.

Lúc sau, ôm ba người con thơ dại, anh không giấu diếm mà nói rằng "mẹ đã đi xa mãi mãi". Người con cả 8 tuổi hiểu chuyện, khóc theo bố, hai em trai chỉ biết nhìn mẹ nằm trên giường.

Chưa thể nguôi ngoai nỗi đau, anh Tâm nói vẫn mong nhớ vợ mỗi ngày. Anh chưa có kế hoạch quay lại công việc, muốn tập trung lo hương khói cho vợ tươm tất.

"Chuyện sau này chẳng ai biết ra sao, nhưng hiện tại tôi chỉ mong mình có thật nhiều sức khỏe lo cho các con đến nơi đến chốn để vợ tôi yên lòng", anh nghẹn ngào.

Trao đổi với PV Dân trí, ông Nguyễn Văn Chắc, Chủ tịch UBND thị trấn Phố Lu (huyện Bảo Thắng, tỉnh Lào Cai) cho biết gia đình anh Tâm thuộc diện khó khăn trên địa bàn, chị Thương qua đời hồi cuối tháng 10 do mắc ung thư.

"Các tổ chức từ thiện và hàng xóm xung quanh rất đồng cảm, cũng từng giúp đỡ và chia sẻ cùng gia đình anh Tâm", ông Chắc nói.

Đêm tân hôn vợ ngất xỉu, chồng phát hiện sự thật sốc

Tại bệnh viện, anh Hách bàng hoàng khi được bác sĩ thông báo kết quả xét nghiệm, vợ anh đã có thai hơn một tháng dù hai người mới chỉ thân mật vào đêm tân hôn.