Vợ ở đâu khi chồng cặp bồ?

Hãy nghe câu chuyện của “người thứ ba” để biết được các bà vợ ở đâu khi chồng họ đang ngoại tình.

Nhiều cô gái ăn phải trái đắng vì có khi yêu 2 - 3 năm mới biết “chàng” đã vợ con đề huề. Nhưng đáng ngạc nhiên hơn là chính các bà vợ trong cuộc cũng chẳng hay biết gì về chuyện... “ăn vụng” của chồng mình.
Hãy nghe câu chuyện của “người thứ ba” để biết được các bà vợ ở đâu khi chồng họ đang ngoại tình.
1. Hồi mới quen, anh nói đã ly hôn và anh đang nuôi con một mình. Tôi chẳng phải đứa con gái ngu ngơ đến nỗi mù quáng, tôi cũng bắt anh dẫn về nhà chơi và đúng là chỉ có anh và con gái nhỏ sống với nhau.
Có những sáng anh chuẩn bị cho con đi học, biết tôi thích nghe những âm thanh lộn xộn của hai bố con, anh đã để điện thoại cho tôi nghe, nào là tiếng giục con “ăn nhanh kẻo muộn học”, nào là “dây buộc tóc của con đâu?”...
Suốt một năm yêu nhau, đều đặn thứ 7, chủ nhật hằng tuần anh đến với tôi, cùng đi chơi, cùng làm việc nhà. Khi tôi ốm hay cần đến anh thì bất kể đêm hay ngày, chỉ cần tôi gọi là anh nghe máy và chia sẻ với tôi; trừ khi làm việc, còn lúc rảnh là anh và tôi lại chat, email, nhắn tin cho nhau... Thế rồi một buổi tối, tôi gọi điện cho anh thì một phụ nữ nghe máy: “Alô, ai gọi cho chồng tôi đấy ạ?”, tôi lặng người, mấy giây sau bình tĩnh lại tôi mới nói rằng muốn gặp cô giáo của con, vợ anh nói “nhầm máy rồi nhé”. Không phải vì hèn nhát mà tôi không dám nói chuyện với chị ấy mà vì không muốn chị ấy biết rằng cả hai chúng tôi cùng bị một người đàn ông lừa dối. Tôi có thể làm lại, thời gian sẽ giúp tôi nguôi nỗi đau, nhưng với chị ấy, tôi hiểu, nếu biết sự thật chị sẽ không mạnh mẽ được như tôi.
Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Chuyện của tôi xem như có kết thúc tốt đẹp và êm thấm, vì chị vợ sẽ mãi không biết mình bị lừa. Tôi chia tay anh chồng sở khanh và bắt đầu một cuộc sống vô cùng thoải mái, như lúc này tôi đang tận hưởng. Nhưng đôi khi tôi vẫn tự hỏi (chỉ là để rút kinh nghiệm cho mình sau này biết giữ chồng mà thôi), rằng chị vợ kia đã đi đâu, làm gì trong khi chồng chị ta ra ngoài tìm vui? Nên trách ông chồng quá khéo léo hay nên trách người vợ quá vô tâm?
2. Tôi là sinh viên tỉnh lên học ở TP.HCM, tôi quen anh ấy là người Bắc. Tình yêu đẹp đẽ giữa chúng tôi kéo dài suốt 4 năm sau khi tôi ra trường.
Một đêm anh ngủ bên tôi, tôi đã cầm điện thoại của anh lên, mục đích cũng chỉ xem anh lưu tên tôi là gì thôi. Nhưng điều làm tôi thất vọng là toàn bộ cuộc gọi, tin nhắn của tôi đều được anh xóa sạch, trong khi những cuộc gọi, tin nhắn của anh với người có tên My Darling vẫn còn nguyên, tôi lờ mờ đoán là anh đã có vợ. Mặc dù hoang mang, rối bời nhưng tôi vẫn bí mật lưu lại số điện thoại ấy. Tôi vẫn muốn tin anh vì những gì anh dành cho tôi, khoảng thời gian hạnh phúc ở bên nhau, rồi những tin nhắn đầy yêu thương... nếu anh ấy có gia đình, lẽ nào vợ anh không biết?
Cuối cùng tôi quyết định gọi trực tiếp cho My Darling để hỏi anh T. Một phụ nữ nói giọng Bắc nghe máy và trả lời: “Anh T là chồng chị, chị có giúp gì được cho em không?... Em nói lớn hơn chút đi, chị đang bế nhóc nhà chị trên sân thượng nên nghe không rõ lắm”.
Đến lúc này tôi đã biết anh chẳng những có vợ mà còn có con nữa. Tôi thật sự choáng và sốc. Tôi sợ nói ra sự thật thì gia đình anh tan vỡ; dù là người bị lừa dối tôi vẫn không muốn chị ấy đau khổ. Tôi quyết định nói dối rằng tôi nhầm số. Hình như có linh cảm gì đó, chị ấy hỏi dồn: “Em nói đi, em tên gì? Ở đâu? Bằng cách nào em có số máy của chị? Em đọc số điện thoại anh T kia đi xem có phải số của chồng chị không? Anh ta là người Nam hay Bắc.
Có chuyện gì không tiện thì chị sẽ sắp xếp để gặp em...”. Tôi vẫn cố tình giấu, cuối cùng chị ấy nghĩ tôi nhầm thật nên khuyên tôi kiểm tra lại số điện thoại.
Khi tôi quyết định nói lời chia tay, anh thừa nhận tất cả và xin lỗi tôi. Anh nói cuộc sống vợ chồng anh không hạnh phúc, nhưng vì con nhỏ và nhiều lý do khác nên chưa ly dị. Tôi không muốn tin một điều gì nữa, tôi thật sự tuyệt vọng và tiếc cho năm tháng đã yêu anh hết mình.
Điều tôi buồn nhất ở bản thân là vì sao chừng ấy thời gian mà tôi không phát hiện được anh ấy đã có gia đình? Tôi cũng băn khoăn: Vợ chồng anh sống chung một nhà, gần nhau như vậy thì những khi anh ấy đi cùng tôi hay nhắn tin, điện thoại cho tôi trong chính ngôi nhà của họ thì chị ấy ở đâu? Anh ấy đều đặn gặp tôi vào mỗi cuối tuần, đêm đêm vẫn nhắn tin, điện thoại rất tình cảm; rồi cả những đêm anh qua thăm tôi rồi ở lại đến sáng mới về. Đều đặn 4 năm như thế... vì sao chị ấy không biết gì?
Và tôi không tìm được câu trả lời.

Lấy nhau rồi mới biết...

Họ thất vọng về nhau ngay từ những ngày đầu chung sống. Cũng vì khi yêu, ai cũng cố tạo cho mình vẻ ngoài thật hoàn hảo…

Ngày cưới, bạn bè mừng vì anh lấy được người con gái xinh đẹp, dịu dàng. Ba mẹ anh vốn khó tính nhưng cũng hài lòng với con dâu. Nào ngờ, cưới nhau chưa đầy ba tháng, vợ chồng anh đã ra tòa ly hôn. Cả hai thuận tình ly hôn, lý do đưa ra là “không hợp nhau”.

Nhưng, nguyên nhân thực sự là do họ thất vọng về nhau ngay từ những ngày đầu chung sống. Cũng vì khi yêu, ai cũng cố tạo cho mình vẻ ngoài thật hoàn hảo…

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Lấy nhau rồi anh mới biết, vợ mình lười nhác và thích đùn đẩy việc cho người khác. Ngày trước, khi còn yêu, nhà anh có việc gì cô đều về phụ giúp nhiệt tình, thể hiện mình là người đảm đang, khéo léo. Anh tự hào về vợ và cảm thấy mình may mắn. Nhưng, sau ngày cưới, những ngày giỗ chạp, vợ anh luôn tìm cách trốn việc, kiếm cớ để khỏi tham gia hoặc đến thật trễ, khi cỗ bàn đã xong xuôi. Áo quần bẩn của hai vợ chồng, cô dồn thành từng đống, anh thấy chướng tai gai mắt thì tự đi mà giặt. Nhà cửa bừa bộn cô cũng không thèm dọn dẹp, chỉ thích ngủ khi rảnh rỗi. Những bữa cơm gia đình trở nên nặng nề khi vợ nấu những món không thể nuốt nổi, anh kêu ca thì bị dội ngay gáo nước lạnh “tháng đưa có nhiêu tiền mà đòi hỏi này nọ”…

Còn vợ anh, ngày mới quen, nghe anh giới thiệu đang làm tại dự án X, cô đã nhẩm tính ngay tiền lương hàng tháng của anh và rất hài lòng. Lúc đó, có anh chàng đang làm hải quan ngấp nghé nhưng cô không thèm để ý. Vì vậy, khi nhận tháng lương đầu tiên từ tay chồng, cô suýt xỉu vì vỏn vẹn chưa đầy bốn triệu. Hình ảnh người đàn ông tháo vát, giỏi kiếm tiền của chồng sụp đổ thê thảm. Trái tim cô lại nghĩ về anh chàng nọ và hối tiếc vì sự lựa chọn của mình.

Chỉ chừng ấy thôi đã khiến vợ chồng anh thất vọng về nhau, không ngừng tung hê những cái xấu của nhau ra ngoài. Vợ anh công khai nhắn tin hò hẹn với người tình cũ, anh tìm đến rượu để giải sầu. Tổ ấm nhỏ vừa xây hoang tàn lạnh lẽo…

Giá như hai người chịu tìm hiểu kỹ trước khi cưới thì đâu đến nỗi phải “vỡ mộng” nhanh đến vậy...

Khi anh sui cặp bồ với chị sui

Chị sui lên nhà anh sui để hòa giải cho đôi trẻ đang làm mình làm mẩy đòi ly dị, rốt cục các con vẫn ly dị, còn bố mẹ lại thành đôi.

Con bỏ nhau, bố mẹ yêu nhau

Điều ước chung

Hôm đưa cô lên xe về quê xong, tự dưng chồng lặng lẽ ôm vợ: “Mình sinh con đi em. Trễ quá rồi”.

Hai vợ chồng hợp nhau nhiều mặt nên cưới đã sáu năm mà vẫn khăng khít mặn nồng. Một trong những điều “đồng nhất quan điểm” của cả hai là chuyện không thích sinh con.

Mặc gia đình hai bên nói tới nói lui, vợ chồng vẫn khăng khăng giữ vững lập trường. Đâu phải hễ cưới nhau là buộc phải có con. Vợ không thích bầu bì, không ưa chuyện lúc nào cũng có một đứa trẻ kề bên mè nheo khóc lóc. Chồng càng sợ việc chăm sóc trẻ con hơn. Vất vả khi chúng còn bé dại đã đành, con lớn, lại phập phồng lo chúng không thành danh, đua đòi, hư hỏng.

Buổi sáng, hai vợ chồng thư thả bật ti vi, uống cà phê, đọc báo. Hôm nào hứng thú, hai đứa lại chở nhau đi ăn điểm tâm ở nơi yêu thích, vi vu dạo qua những đoạn phố vắng rợp bóng cây xanh còn đẫm hơi sương. Trong khi đó, bạn bè trang lứa tất bật “chạy sô” đưa đứa lớn, đứa nhỏ đến trường rồi vội vã phóng xe đến công ty cho kịp giờ làm.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Vợ còn tham gia hội gia đình trẻ không muốn sinh con trên mạng. Cuối tuần, các thành viên trong hội cùng tập hợp đi chơi, ăn uống, hát hò. Cuộc sống của hai đứa tràn đầy niềm vui. Nhóm có khoảng 10 cặp vợ chồng, đa số cưới nhau chưa lâu. Theo thời gian, vài cặp “bỏ cuộc chơi” vì bận… chăm sóc em bé. Không phải ai cũng “giữ vững lập trường” như vợ chồng mình. Cuối cùng, nhóm tan rã. Vợ bắt đầu lung lay: “Hay mình sinh con? Nhà mình khác gia đình người ta quá”. “Mình thấy thoải mái là được, đâu cần phải giống ai”. Sự kiên định của chồng khiến vợ phần nào yên tâm.

Nhưng rồi vợ không còn cảm thấy vui nữa. 34 tuổi, trong khi bè bạn bận túi bụi, vợ lại có những khoảng thời gian rỗi dài lê thê, nhất là vào hai ngày lúc tệ hơn nữa là những cuối tuần chồng vắng nhà. Để “giết thời gian”, vợ tập đan móc. Làm được vài cái áo thì chán. Chuyển sang thêu thùa. Tỉ mẩn với kim chỉ được một phần ba bức tranh, tự dưng hết hứng. Sang nhà bạn chơi, thấy bạn ôm con hôn hít cười giỡn, lòng vợ lại phân vân.

Chuyện trôi vào lãng quên cho đến khi ba mẹ gọi điện bảo hai vợ chồng vào bệnh viện chăm sóc cô Tư. Cô là em ruột của ba chồng. Vợ chồng cô Tư không có con cái. Năm ngoái, cơn đột quỵ khiến dượng ra đi mãi.

Mấy ngày ở viện, thấy vợ chồng đứa cháu lui tới, cô mừng lắm. Biết chuyện hai đứa không thích có con, cô trừng mắt nhìn rồi mắng: “Con ơi là con, cả đời cô cầu khẩn, chạy chữa khắp nơi mà không được, về già mới khổ như vầy. Tao cứ tưởng tụi bây hiếm muộn…”. Cô Tư nằm viện gần hai tháng. Vợ chồng mình vào thăm thì cũng chỉ được một chút rồi về, vì không thể bỏ bê nhà cửa, công việc. Hôm đưa cô lên xe về quê xong, tự dưng chồng lặng lẽ ôm vợ: “Mình sinh con đi em. Trễ quá rồi”.

Vợ ngưng uống thuốc đã gần một năm, vẫn chưa thấy có dấu hiệu gì. Hai vợ chồng bắt đầu sốt ruột. Bác sĩ bảo sức khỏe của cả hai đều tốt, cứ lạc quan, đợi thêm thời gian nữa.

Đón sinh nhật tuổi 35, chồng hỏi vợ thích quà gì, hiếm cỡ nào chồng cũng tìm mua. Vợ lặng lẽ ngả đầu vào ngực chồng: “Giờ em chỉ mong ước tụi mình sớm sinh được một đứa con”. Chồng khẽ xoa xoa vợ dỗ dành: “Ừ, chồng cũng chỉ ước như vậy”.