![]() |
Ảnh minh họa. |
![]() |
Ảnh minh họa. |
Hoa lá cũng không ngoài mục đích vui cửa vui nhà, thể hiện chủ nhân là người phụ nữ có tâm hồn đẹp, tinh tế, thế mới cuốn hút được đàn ông. Đã thế, phụ nữ còn cố gắng đển chu toàn với cả họ hàng bên chồng để không để ai trách cứ. Trước mặt các cụ thì lăm lăm ý tứ, ngó trước nhìn sau, và tối kỵ việc trái ý bố mẹ chồng. Phải hôm các cụ trái nắng trở trời, bổn phận phải chăm sóc thăm nom.
![]() |
Ảnh minh họa. |
Phụ nữ sẽ tiếp tục âm ỉ “giữ chồng” như thế, nếu không có một ngày...
Phụ nữ chợt nhận ra lâu nay mải dồn tâm ý vào phục vụ nhà chồng, chăm sóc con cái, quán xuyến việc nhà mà bản thân đã trở nên nhàu nhĩ, xác xơ. Phụ nữ lại lo cái nết thời nay đánh không chết nổi cái đẹp, nên tức tốc đến spa “tút” tổng thể. Phụ nữ đi tắm trắng bất chấp nguy cơ ung thư da, chịu đựng đau đớn vì hút mỡ, kéo căng vòng một, cắt mí, sửa mũi... hòng níu kéo tuổi xuân.
Phụ nữ trở về nhà, ngỡ mình đã đạt đến đỉnh cao của công phu giữ chồng. Thế nhưng rồi, họ chợt nhận ra, không biết từ bao giờ thời gian mong ngóng chồng bên bàn ăn tối đã kéo dài thêm từ 2 đến 4 tiếng. Có những hôm rất khuya mới nghe tiếng xe nổ máy xình xịch rồi tắt ngấm trước cửa nhà. Họ vội vã chạy ra ôm về cái cơ thể đàn ông mềm nhũn nồng nặc mùi bia rượu, chân nam đá chân chiêu bước qua ngưỡng cửa.
Nửa đêm, thấy điện thoại chồng nhấp nháy, chồng thì đã say, ngủ vùi từ lúc nào, phụ nữ với tay tắt máy thì đập vào mắt mình dòng tin nhắn: “Anh ơi, đêm dài quá, em nhớ anh” từ một số máy được đặt tên là Mèo mun…
Phụ nữ tự hỏi, mình đang sống ở thời đại nào? Mọi điều mình đã làm vì chồng, vì con còn chưa đủ hay sao?
Phụ nữ không hiểu rằng, những gì tự chạy đến để được là của mình và thực sự thuộc về mình thì không cần phải khư khư mà giữ. Đàn ông tốt khắc biết ghi nhận công lao của vợ, biết chung vai gánh vác, cùng vợ vận hành tốt một gia đình. Đàn ông đã sẵn máu trăng hoa thì có cố giữ cũng vậy thôi. Chi bằng vợ cứ sống vui, sống tự tin, biết chăm sóc bản thân để luôn tươi mới cho chồng... phải thèm, cớ gì phải cố giữ chồng bằng những chiêu trò thực chất là tự làm mất giá một cách không cần thiết?
Rất nhiều người, trong cuộc cãi vã, mâu thuẫn, giận dỗi, vẫn lấy tờ đơn ly hôn ra để… dọa đối phương, hả giận mình. Thế nhưng, ít ai biết, hành động “dọa” ly hôn ấy, càng đào sâu thêm hố ngăn cách vợ chồng, và khiến đối phương trở nên “lờn” với sự chia ly.
Tiếng ly hôn nơi… cửa miệng
Tính đến nay, sau 10 năm chung sống, chị Thu Phượng (quận 7, TP.HCM) đã viết, xé ngót nghét đến… hàng chục tờ đơn ly hôn, tức là trung bình, mỗi năm một tờ. Lần đầu tiên, hơn một năm sau ngày cưới, anh Phong, chồng chị phát hoảng khi sau một trận nhậu bù khú đánh mất cả xe gắn máy, sáng dậy thấy lù lù trên bàn ăn là tờ đơn xin ly hôn của vợ. Đận ấy, anh sợ xanh xám mặt mũi. Vợ chồng mới cưới còn nồng nàn thắm thiết, đang có kế hoạch có em bé, thế mà đùng cái, chị đòi ly hôn, anh không sợ sao được. Anh đã phải năn nỉ, van xin, bỏ ăn bỏ ngủ mấy ngày, rồi cuối cùng vợ anh cũng hồi tâm.
Thế rồi, càng những năm về sau, anh càng quen với những tờ đơn ly hôn, theo mật độ ngày một dày lên . Vợ chồng giận nhau: Đơn xin ly hôn; Quên ngày sinh nhật, ngày cưới…: Đơn xin ly hôn; Mâu thuẫn dạy con: Đơn xin ly hôn; Phong thanh chồng có “rung động” bên ngoài: Đơn xin ly hôn; Thời điểm công việc nhiều, phải ngoại giao nhậu nhẹt thường xuyên, ít quan tâm đến vợ con: Đơn xin ly hôn…
![]() |
Ảnh minh họa. |
Anh Phong, vốn là người đàn ông độ lượng, chỉ coi hành động của vợ như “trò trẻ con”, nên cũng chẳng có hậu quả đáng ngại gì xảy ra. Chứ với nhiều ông chồng, đơn xin ly hôn là hành động nghiêm trọng, làm tổn thương đến bản thân họ và chứng tỏ người vợ không trân trọng hạnh phúc gia đình. Lần thứ ba, chị Nguyễn Cát Lan (Phú Nhuận), chìa lá đơn xin ly hôn ra, chồng chị đã sầm mặt, cầm lấy tờ đơn và kí ngay, sau đó nói: Cô đã kiên quyết thế, tôi cũng chẳng có gì để nói với cô. Cô muốn làm sao thì làm, ra tòa tôi cũng đi.
Đến mấy ngày sau, anh vẫn hỏi: Cô nộp đơn chưa, nếu chưa thì đưa đây tôi đi nộp. Với người vợ hễ chút đòi bỏ chồng bỏ con, không tôn trọng chồng con và hạnh phúc gia đình như vậy, tôi cũng không thể níu giữ mãi. Vì có giữ được lần này, lần sau cô lại cũng đòi chia tay. Đến lượt chị Lan lại đâm ra sợ trước vẻ kiên quyết của chồng. Thay vì tiếp tục giận dỗi, chị lại phải xuống nước, vuốt ve chồng. Từ đó, chị bỏ hẳn cái thói “xin ly hôn”.
Và những hậu quả không ngờ
Bệnh “dọa ly hôn” không chỉ phụ nữ mới mắc phải. Cũng có những người đàn ông, đem chuyện bỏ nhau, chia tay như là cách để “trừng phạt” vợ mình. Ngoài cái tật gia trưởng, anh Trần Văn Phú (Định Quán, Đồng Nai) còn mắc tật hay dọa bỏ vợ. Vợ cãi lại chồng, chồng đòi: “Cô cãi tôi kiểu này là tôi cho cô về nhà mẹ đẻ mà cãi”. Vợ đểnh đoảng khóa cửa không cẩn thận để trộm vô lấy đồ, chồng nói: “Chắc tui bỏ cô sớm, cứ sống kiểu này, có ngày cô cho tui không còn cái quần đùi mà mặc”. Vợ nấu ăn không vừa miệng, cũng đòi bỏ, vì “cô muốn cho tôi ốm yếu rồi đi lấy chồng khác phải không (!)”.
Ban đầu, chị vợ còn bỏ qua, vì cho rằng chồng mình thích nói ngớ ngẩn cửa miệng. Nhưng nghe lâu rồi chị chịu hết xiết. Sau một lần cãi nhau, chị ôm con về nhà mẹ đẻ ở tỉnh khác, bỏ lại lá thư vẻn vẹn mấy chữ: Anh đòi bỏ tôi hoài, thì bây giờ tôi về nhà mẹ đẻ cho anh vừa lòng, khỏi phải khổ vì tôi. Anh chồng vốn chỉ to mồm chứ rất yêu vợ, nay thấy vợ làm mạnh, sợ mất vía, vội đôn đáo chạy về nhà mẹ vợ đón vợ về. Nhưng chị vợ đâu có chịu về ngay. Chị đủng định ở nhà mẹ ruột nửa tháng trời, yêu cầu chồng khi nào bỏ hẳn cái tật “dọa bỏ vợ” thì chị mới về sống, không thì bỏ luôn.
Cái sự dọa ly hôn, không chỉ ảnh hướng đến đời sống vợ chồng, mà vô hình, nó còn làm tổn thương đến những đứa trẻ trong nhà. Với anh Hoàng, chị Tuyết Lan ở Bình Phước, thì khi giận nhau, đòi ly hôn, đòi chia tay là thường. Nhưng một hôm, khi nghe con gái 6 tuổi nói chuyện với cô bé hàng xóm, chị mới hoảng hốt: “Na biết không, mai mốt Na cho Thy (con chị Lan) qua nhà Na ở với nha. Ba mẹ Thy sắp ly dị rồi. Ly dị là ai ở nhà nấy đó. Ba mẹ Thy nói vậy hoài à. Chắc ngày mai hay ngày mốt ly dị thôi. Thy không có nhà, Na cho Thy ở ké nha. Nhà Na sướng, ba mẹ Na không có ly dị”.
Lời con trẻ cộng với cái vẻ mặt rầu rầu già trước tuổi làm chị điếng người, chị không ngờ chỉ chuyện cãi vã dọa dẫm qua lại của vợ chồng lại ảnh hưởng đến suy nghĩ của con như thế. Đem chuyện kể với chồng, chồng chị cũng đâm hoảng.
Lúc nóng giận, chuyện gì người ta cũng có thể nói được, nhất là những lời nói càng làm đau đối phương, thì người ta càng thỏa mãn sự tức tối của mình. Thế nhưng, những lời nói lúc nóng giận ấy, chỉ là những ly dầu đổ thêm vào lửa, khiến những người bạn đời càng làm tổn thương nhau hơn, khiến gia đình chông chênh hơn, và ảnh hưởng cả đến tâm hồn con cái của mình…