Vợ hồn nhiên buôn chuyện chồng… yếu sinh lý với đồng nghiệp

Giờ ăn trưa, giữa bếp ăn tập thể, mấy chị em cười khúc kha khúc khích khi thấy tôi bước vào. Tiếng một cô oang oang: "Eo chán nhỉ, chồng chị trông cao to thế mà yếu sinh lý thì chán thật".

Hơn 1 tuần nay tôi giận vợ, không muốn về nhà. Vợ chồng mới cưới xong chưa đầy tháng nhưng tôi cảm thấy không chấp nhận được. Mặc dù có nhà riêng nhưng 4 hôm nay tôi về bên nội chơi, không thiết tha gì đến vợ.
Vợ tôi khóc mếu xin lỗi nhưng tôi vẫn cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương. Giờ tôi cũng đắn đo lắm. Công việc khó khăn mới có, nhưng cứ vác mặt đi làm là tôi nhục không chịu được.
Vợ chồng tôi nên duyên kể từ khi về làm chung tại công ty này. Cô ấy vào làm trước tôi, sau này tôi mới chuyển về. Hai đứa đều độc thân, chưa có người yêu nên khi tôi vừa về là mọi người đã gán ghép chúng tôi thành một cặp. Đi đâu họ cũng để chúng tôi đèo nhau. Lâu dần, hai đứa cũng nảy sinh tình cảm.
Vì cũng khá cứng tuổi nên vợ chồng tôi yêu nhau khoảng nửa năm, cảm thấy mọi cái đều phù hợp từ hoàn cảnh gia đình, tuổi tác, công việc đều ổn định nên quyết định cưới nhau luôn. Đám cưới được tổ chức linh đình, bạn bè, đồng nghiệp đều đến chúc mừng nên chúng tôi vui lắm.
Thế nhưng đúng như người ta vẫn bảo “Con thầy, vợ bạn, gái cơ quan”, khi dính líu đến thật phiền phức lắm thay. Hồi hai đứa yêu nhau, cứ hễ giận dỗi một cái là hôm sau cả văn phòng biết chuyện.
Vì làm cùng một chỗ, gương mặt vui buồn thế nào của hai đứa là mọi người đều biết. Nhiều lúc tôi cũng cảm thấy chán cái cảnh đó lắm, nhưng biết làm thế nào được. Công việc hiện tại của vợ chồng tôi rất tốt, thu nhập cao, lại gần nhà… Giờ mà bỏ đi thì thật tiếc quá.
Những tưởng chuyện phiền phức chỉ dừng lại ở đó, nào ngờ thêm cái tính “ba toác” chuyên gia buôn chuyện của vợ mà giờ tôi luôn cảm thấy nhục vô cùng, lúc nào cũng thấy như đồng nghiệp đang cười vào mặt.
Tôi nào đâu có biết, chỉ ngay sau tuần trăng mật thôi, vợ tôi đã bô bô kể hết với mấy chị em bạn dì trong phòng về chuyện chăn gối của hai vợ chồng. Cô ấy chê tôi yếu, chỉ “vài phút đã hết tiền" rồi họ cười hô hố với nhau.
Cô ấy chê tôi yếu, chỉ “vài phút đã hết tiền", rồi họ cười hô hố với nhau. (Ảnh minh họa)
Cô ấy chê tôi yếu, chỉ “vài phút đã hết tiền", rồi họ cười hô hố với nhau. (Ảnh minh họa) 
Lúc đầu thấy vợ mình câu nhỏ câu to với mấy cô đồng nghiệp nữ, tôi cũng chẳng nghĩ gì. Làm sao tôi có thể hình dung được vợ lại đi vạch áo cho người xem lưng như vậy, nhất lại là cái chuyện tế nhị, khi hai vợ chồng vừa mới cưới xong.
Chỉ tới khi chính tai tôi nghe thấy một cô nói oang oang lên, nhắc đến tên tôi, bảo tôi trông thế mà yếu sinh lí thì tôi mới chết lặng người…
3 hôm đầu tôi cay cú đến mức không thèm nói chuyện với vợ. Cứ nhìn thấy mặt cô ấy là tôi giận sôi máu lên. Đến hôm thứ tư, trước thái độ của tôi, vợ gặng hỏi mãi tôi mới bắt đầu đi vào câu chuyện.
Nghe tôi nói, vợ rối rít xin lỗi. Cô ấy bảo tại mọi người đều kể chuyện gia đình họ, cũng có chuyện hay, chuyện dở, nghĩ chỗ chị em nên cô ấy mới tâm sự chứ không có ý định bêu riếu chồng.
Nghe xong tôi chán hẳn. Thà không làm cùng một công ty còn đỡ, đằng này ngày ngày ngồi làm việc cùng, giờ cả cái văn phòng đều cười mỗi khi nhìn thấy vợ chồng tôi bước chân vào cửa thì làm sao tôi chịu đựng nổi. Tôi không sĩ diện hão, tôi biết điểm yếu của mình nhưng với đàn ông đây là lòng tự trọng, tôi không thể nào chấp nhận được.
Sau 1 tuần về bên nội sống, biết cũng chẳng thể nào bỏ nhau vì chuyện này, tôi cũng phải quay về. Tôi quyết định viết đơn xin nghỉ việc, đi tìm chỗ khác làm dù đã bỏ đi một công việc quá tốt.
Sắp tới vợ chồng tôi còn phải sinh con, còn trăm khoản tiêu đến tiền, cô ấy cứ khuyên tôi mặc kệ tất cả mà đi làm, nhưng tôi không thấy thoải mái chút nào nên vẫn quyết định nghỉ việc.
Chỉ vì hành động nông nổi của vợ mà giờ gia đình mới lâm vào hoàn cảnh thế này đây!

Trai cưới vợ 15 năm tiết lộ mẹo để vợ chồng luôn như thuở mới yêu

Thấm thoát đã mười lăm năm trôi qua, hai cậu con trai cũng đã hơn mười tuổi mà vợ chồng tôi vẫn mặn nồng như mới yêu. Khoảng thời gian xa nhau là lúc chúng tôi lên kế hoạch cho những ngày ngắn ngủi gặp nhau. 

Ngày cưới rước em về làm cô dâu bên này bờ sông, ấm êm hạnh phúc. Đêm tân hôn nghe nước chảy êm đềm trên dòng sông Luộc, nghe tiếng gió rì rào qua những rặng tre dọc triền đê, thấy ngôi nhà đơn sơ ấm áp tình yêu đôi lứa.
Tôi lên đường sau những ngày ngắn ngủi mặn nồng bên em. Không thể nói hết nỗi nhớ trào dâng khi xa người vợ mới cưới. Chỉ được nửa tháng tôi lại khăn gói về nhà dù quãng đường dài gần 500 cây số. Khi em có bầu và vượt cạn mà không có tôi ở bên, tình cảm gần như là rạn nứt. Em dành hết thời gian cho con, luôn tỏ ra không cần tôi nữa. Em ít hỏi han, không chủ động gọi điện hay nhắn tin cho chồng. Mỗi khi tôi về nhà, em không háo hức đợi chờ để lao vào vòng tay tôi, để mỗi lần được ở bên nhau như một đêm tân hôn mới. Em lạnh lùng, nhạt nhẽo khiến tôi đau lòng.

Ác độc tra tấn 13 con đẻ, cặp vợ chồng này thật đáng kinh sợ

(Kiến Thức) - Thiết nghĩ tình mẫu tử, phụ nữ là điều thiêng liêng, đáng trân trọng nhất, nhưng cách mà cặp vợ chồng ác độc này làm, giam, xích 13 đứa con của mình vào giường và bỏ đói trong nhà, để suy dinh dưỡng... thật đáng kinh tởm.

Mới đây, câu chuyện về một cặp vợ chồng ác độc người Mỹ David Allen Turpin (57 tuổi) và Louise Anna Turpin (49 tuổi), sống tại Riverside, bang California, giam giữ, tra tấn 13 đứa con của mình gây chấn động dư luận.

4 năm cưới nhau, vợ chồng gần gũi chưa được 10 lần

Chồng quay lưng với tôi khi ngủ, không bao giờ có cử chỉ âu yếm, nếu tôi chủ động, anh cũng toàn gạt đi.

Tôi 30, chồng 38 tuổi, kết hôn được 4 năm, có một bé hơn 3 tuổi, lập nghiệp ở Hà Nội. Mẹ chồng tôi là người gia trưởng nhưng chúng tôi ở riêng nên không có va chạm, ông bà cũng khá quý tôi. Chồng tôi cũng gia trưởng, việc nhà ngoại chả bao giờ đoái hoài, quan tâm, kệ anh em nhà vợ, một năm gọi điện về chúc Tết một lần, khi có giỗ chạp tính cả Tết về quê 2,3 lần cùng vợ, còn việc nhà nội thì lúc nào vợ con cũng phải về sớm để lo.
Gia đình chồng có 4 anh chị em, con dâu nhiều nhưng trẻ, cách ứng xử với nhau khiến tôi không hài lòng, luôn phải miễn cưỡng để giữ hòa khí gia đình. Nghĩ ông bà đã già nên dịp lễ Tết tôi đều chu đáo, ai nói gì toàn bỏ ngoài tai, chỉ chia sẻ với chồng.
Chồng tôi làm kinh doanh, lương hàng tháng đều dùng trả nợ tiền nhà. Anh không cờ bạc, thuốc lá, không tụ tập bạn bè (trừ lễ Tết), hiền lành, cũng khá lầm lỳ, yêu con. Trong con mắt của ông bà nội thì anh là người hoàn hảo. Tôi làm kinh doanh và dạy thêm ngoài giờ nhiều nên thu nhập cũng tạm ổn.
Chi tiêu trong nhà và học hành cho con tôi lo được hết. Tôi là người thẳng tính, tự trọng nên hồi mới cưới, khi hỏi chồng lương bao nhiêu, anh trả lời "em hỏi làm gì, không cần biết, cứ tiêu hết tiền của em rồi bảo anh đưa thêm", câu nói chạm vào tự ái nên tôi chẳng bao giờ hỏi nữa. Thỉnh thoảng anh đưa thêm 1, 2 triệu, tôi để lại dành dụm để mổ sinh con. Vì lòng tự trọng và không muốn phụ thuộc nên 2 tháng sau sinh, tôi quyết đi dạy, tối chồng ở nhà trông con. 7 tháng sau, tôi đi làm thì 2 bà nội ngoại thay nhau ra trông cháu, đến khi con được một tuổi tôi gửi nhà trẻ.
Sau 10 ngày kết hôn, tôi phát hiện có em bé luôn, chuyện sinh hoạt vợ chồng chấm dứt từ đó. Tôi ăn uống khoa học nên thân hình trở về bình thường nhanh. Được khoảng một năm, tôi muốn hâm nóng chuyện vợ chồng nhưng anh toàn bỏ qua, không hề ôm vợ khi ngủ. Sau đó, anh cũng cố cải thiện nhưng 4 năm qua vợ chồng tôi gần gũi chắc chưa được 10 lần, lần cuối cùng vừa khởi động anh đã kết thúc.
Tôi nhiều lần nhắc chồng đi kiểm tra sức khỏe nhưng anh đều ậm ừ cho qua. Anh toàn quay lưng với tôi khi ngủ, không bao giờ có cử chỉ âu yếm vợ. Tôi chủ động nhưng anh toàn gạt đi nên tôi chán, đành mặc kệ. Nhiều đêm nằm khóc thầm, tôi nghĩ chồng không yêu mình, anh miễn cưỡng trong cuộc hôn nhân này. Nhưng điều khiến tôi lo lắng là cuộc sống vợ chồng nếu tình cảm và tình dục không hài hòa thì chưa chắc có thể trường tồn.
Nhiều lúc nghĩ nằm chung chăn với một người khô như tảng đá, không có cảm xúc, thà không ở với nhau, tôi còn có nhiều thời gian chăm chút bản thân, tận hưởng cuộc sống cùng con. Mong chuyên gia và mọi người cho tôi xin lời khuyên, làm thế nào để thuyết phục chồng tôi đi khám, điều trị để vợ chồng hòa hợp và giữ được lửa trong hôn nhân. Huệ
Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
GS.TS Vũ Gia Hiền gợi ý:
Chào bạn Huệ,
Nam giới thường sợ bị phát hiện khi họ yếu về sinh lý, bởi những người này khá tế nhị, hay mặc cảm và khó bộc lộ.
Bạn nhận xét chồng mình là người khá gia trưởng, tuy nhiên theo những gì bạn kể thì đó không gọi là gia trưởng mà là sống hẹp. Bởi người gia trưởng lúc nào cũng thể hiện vai trò chỉ huy, chỉ đạo trong cuộc sống kể cả bên nội, ngoại và nhà mình, còn người sống hẹp chỉ nghĩ trong phạm vi của bản thân. Ngoài ra anh ta là mẫu người cầu toàn nên không cờ bạc, thuốc lá, tụ tập bạn bè (trừ lễ Tết), hiền lành, khá lầm lỳ và yêu con. Những đức tính này tuy tốt nhưng lại thiếu đi tính sôi nổi.
Còn bạn là người thẳng tính, tự trọng nên hồi mới cưới khi hỏi lương chồng, anh ta nói câu chạm vào tự ái là bạn chẳng bao giờ hỏi lại nữa. Đây là thiếu sót của bạn về chia sẻ trong giao tiếp. Lẽ ra khi biết chồng lầm lỳ, không sôi nổi thì bạn thử dựa vào quy luật bù trừ, bù vào cái lầm lỳ đó, giúp chồng sôi nổi hơn. Khi cuộc sống vợ chồng thiếu sự chia sẻ thì ham muốn giới tính cũng ít đi, từ đó dẫn đến thiếu cảm giác với vợ, quay sang yêu quý con, và chu đáo với những người có vẻ hiểu họ.
Bây giờ bạn nên tìm người mà chồng nể phục, tiếng nói có trọng lượng để làm người trung gian, vì chồng bạn không muốn vợ xía vào việc của mình và có thể anh ta thấy mình không ngoại tình, rượu chè, cờ bạc… đã là người đàn ông đủ tốt rồi. Chồng bạn đang đo người khác bằng tâm lý của chính mình.
Nếu bạn khuyên đi khám bác sĩ, anh ta sẽ tự ái, có khi còn nghĩ xấu và cho rằng bạn là phụ nữ mà ham hố. Bạn nhiều lần nhắc chồng đi kiểm tra sức khỏe, nếu không khéo sẽ thành hỏng chuyện. Người bệnh ở dạng này gần giống cảm xúc của người say rượu, không bao giờ nhận say và rất ghét ai lên mặt với mình. Và nếu bạn có thể gần gũi với mẹ chồng, hãy tâm sự việc này và nhờ bà "lôi cổ" con trai đi khám bệnh, tìm hướng chữa trị thì mọi việc sẽ thuận lợi hơn. Chúc bạn thành công.