Vợ hay ghen, tôi giả say nói vài câu vợ không ghen nữa

Kể từ sau lần ấy, vợ ít hẳn việc ghen tuông mỗi khi tôi có việc ra ngoài.

Tôi mới cưới vợ được hai năm, vừa có một con gái nhỏ chưa đầy tuổi. Ngày trước, khi còn yêu nhau tôi đã thấy vợ tôi có tính ghen tuông.

Tính tôi thì vui vẻ nhiệt thành, ai cần giúp đỡ gì tôi thường không nề hà, không phân biệt già trẻ gái trai. Thế nhưng vợ tôi mỗi lần thấy tôi ga lăng với phụ nữ đều không mấy hài lòng.

Cô ấy nói phụ nữ vốn ích kỉ thế, chỉ cần người mình yêu quan tâm mình thôi, còn vô tâm với cả thế giới cũng được. Đang yêu, thấy người yêu ghen thì thích lắm. Người ta vẫn bảo có yêu mới ghen mà.

Vo hay ghen, toi gia say noi vai cau vo khong ghen nua

Tính vợ hay ghen và điều này làm cuộc sống vợ chồng tôi luôn căng thẳng (Ảnh minh họa: preventsatan).

Thế nhưng sau khi cưới nhau, đặc biệt là từ lúc có con nhỏ, tính ghen của vợ càng tăng lên.

Mỗi lần tôi ra ngoài về vợ đều hỏi đi đâu, đi với ai, có phụ nữ không? Những câu hỏi cứ đi lặp lại đôi lúc khiến tôi mệt mỏi và chán nản.

Tôi đã nhiều lần nói với vợ rằng tính tôi xưa nay không trăng hoa, đặc biệt ghét chuyện trai gái bên ngoài.

Từng đã trải qua tuổi thơ nhiều hờn tủi vì chứng kiến mẹ đau khổ vì bố ngoại tình, tôi đã thề với bản thân sau này dù thế nào nhất định cũng sẽ không làm tổn thương vợ mình giống như bố tôi từng làm với mẹ.

Tôi cũng đã tâm sự với vợ chuyện này, nhưng cô ấy lại cứ hoài nghi rằng đàn ông chưa ngoại tình chẳng qua vì chưa có cơ hội.

Một lần, công ty tôi tiếp một đoàn khách từ trong Nam ra. Sau khi dẫn khách tham quan nhà máy, trao đổi về việc hợp tác giữa hai bên, tôi có nhiệm vụ dẫn đoàn đi ăn và có gọi điện báo với vợ không ăn cơm tối ở nhà, sẽ về muộn.

10 giờ đêm, vợ gọi, lúc đó chúng tôi đang ở nhà hàng, có cả sân khấu, loa đài để hát hò.

Nghe tiếng nhạc xập xình, tiếng hát trong điện thoại vợ tôi liền nói: "Anh đang đi hát karaoke đấy à, chắc là có cả 'tay vịn' à?". Tôi chưa kịp đáp lời thì cô ấy đã tắt máy.

Rõ ràng tôi không ở quán karaoke nhưng nếu vợ tôi cho rằng là như thế thì chính là như thế, tôi có giải thích thì vợ cũng sẽ không tin.

Giờ này chắc cô ấy đang ở nhà tưởng tượng ra đủ thứ chuyện. Thái độ của vợ tôi đã báo hiệu cho giây phút về nhà của tôi không bình yên nữa rồi.

11h tôi về tới nhà, vừa nghe tiếng tôi mở cửa vợ liền từ trong phòng đi ra nói lớn: "Anh về sớm thế à, tưởng vui vẻ thế phải nửa đêm mới về".

Thấy tôi lảo đảo muốn ngã vợ liền chạy vội đến đỡ. Khi cánh tay vợ vừa chạm vào người tôi, tôi liền đẩy đủ mạnh để vợ ngã xuống sàn nhà, sau đó nhìn thẳng vào mặt vợ vừa chỉ tay vừa cất giọng lè nhè: "Cô tránh ra, đừng đụng vào người tôi. Tôi là đàn ông có vợ rồi đấy".

Vợ tôi sau phút bất ngờ vì bị chồng đẩy ngã, ánh mắt bỗng trở nên dịu dàng. Cô ấy đứng dậy, ôm tôi và nói: "Em là vợ anh chứ cô nào. Anh say rồi, để em đưa anh vào giường ngủ nhé".

Tôi gật gù lảo đảo theo vợ bước về phòng, rồi cứ thế nằm im nhìn vợ cởi giày, thay quần áo, lau mặt cho tôi.

Đã lâu lắm, tôi mới nhìn ngắm vợ mình thật gần, thật kỹ như thế này. Kể từ ngày có con, vì nội ngoại ở xa, sau tháng đầu tiên ở cữ có bà nội bà ngoại ra trợ giúp, sau đó một mình vợ phải xoay sở với việc nhà và con cái.

Con bé con nhỏ người mà khó tính, đêm nào cũng khóc đêm khiến vợ nhiều hôm bơ phờ vì mất ngủ, nó lại bện hơi mẹ không chịu cho bố dỗ ngủ.

Tôi từng hỏi vợ có cần thuê giúp việc không? Nhưng vợ nói đợi lúc đi làm rồi mới thuê người, giờ có việc gì nhiều đâu mà thuê.

Nói thế nhưng tôi đi làm từ sáng, đến chiều về thấy vợ tất bật với đủ thứ việc không tên chưa được nghỉ.

Mệt mỏi là thế, vợ còn phải bận lòng lo lắng chuyện chồng đi ra ngoài. Cô ấy sợ sinh con rồi, người mập mạp, sồ sề không còn xinh đẹp, không hấp dẫn được chồng nữa.

Cô ấy còn dẫn chứng bao nhiêu vụ chồng trăng hoa bên ngoài trong thời gian vợ bầu bì ở cữ.

Tôi đã nhiều lần gắt gỏng vì kiểu suy diễn vô duyên vô cớ rồi "vơ đũa cả nắm" của vợ nhưng lại không lắng lòng lại để nhìn thấu tâm tư của cô ấy, để hiểu vì sao vợ mình lại trở nên như thế.

Sáng hôm sau, tôi dậy muộn, thấy vợ đã nấu sẵn một bát cháo hành để trên bàn, còn giục tôi mau ăn sáng cho kịp giờ làm, tuyệt không thấy vợ nhắc gì tới chuyện tối qua. Tôi thắc mắc:

- "Tối qua anh về muộn, lại say quá mà em không giận anh à?".

- "Giận gì chứ, cũng là do công việc cả. Nhưng sau này anh đừng uống nhiều như thế nữa, ảnh hưởng đến sức khỏe lắm".

Tôi nắm tay vợ thủ thỉ: "Công việc của anh phải tiếp khách nhiều, không tránh khỏi việc thường xuyên bia rượu, nhà hàng quán xá.

Nhưng em yên tâm, anh không bao giờ làm chuyện gì có lỗi với em. Nỗi đau gia đình anh còn ghim trong lòng, sao dám để vợ con anh khổ như anh chứ.

Vợ nhìn tôi, lườm một phát sắc ngọt: 'Biết rồi, chỉ cần anh biết giữ mình chứ anh đi ra ngoài làm sao em quản được'".

Và tôi nhận ra, phụ nữ hay ghen là chỉ vì đàn ông không làm cho họ tin tưởng.

Một khi niềm tin đủ lớn, tình yêu đủ lớn thì sẽ chẳng có chỗ cho những nghi ngờ.

Hải Dương: Cận cảnh hiện trường kẻ lạ mặt nổ súng vào nhà dân

Hai kẻ lạ mặt đã đi xe máy đến một nhà dân trong ngõ ở phố Bắc Sơn, TP Hải Dương. Tại đây, một đối tượng đã bắn 3 phát súng vào cửa.

Hai Duong: Can canh hien truong ke la mat no sung vao nha dan

Ngày 8/3, Công an TP Hải Dương đang phối hợp với các đơn vị truy tìm 2 đối tượng gây ra vụ nổ súng vào khoảng 2h sáng 27/2. 

Hai Duong: Can canh hien truong ke la mat no sung vao nha dan-Hinh-2
 Theo video ghi lại vụ việc, vào thời điểm trên, 2 đối tượng lạ mặt đi trên một chiếc xe máy đến nhà bà Đ.P.T tại một con ngõ trên đường Bắc Sơn (phường Quang Trung, TP Hải Dương). Tại đây một đối tượng đã nổ súng bắn 3 phát vào cửa nhà và nói “Liệu hồn đấy T. nhé”. Sau khi nổ súng, hai đối tượng bỏ đi.

Chồng đi nước ngoài tưởng vợ ra đón, ai ngờ là... anh hàng xóm

Đối với đàn ông, bị vợ phản bội nó đau lắm mọi người ạ. Nhà của tôi anh hàng xóm ra mở, vợ tôi thì hằng tối anh ta ôm.

Từ trước đến giờ, tôi thấy mọi người cứ chê trách đàn ông là bạc tình bạc nghĩa. Rồi khi xa vợ con thì thế này thế kia. Nhưng ở hoàn cảnh của tôi thì ngược lại. Nói ra cũng thấy xấu hổ lắm. Có điều mấy hôm nay, lòng tôi cứ rối như tơ vò và chẳng biết phải làm thế nào. 

Tính ra thì tôi kết hôn được 6 năm rồi. Hồi ấy, vợ chồng tôi đến với nhau là do mai mối. Hay nói đúng hơn thì bố mẹ đặt đâu, con ngồi đấy. Thế nhưng khi về chung một nhà, tôi chưa bao giờ có tư tưởng là sẽ có người khác ngoài vợ mình. Sau khi vợ sinh bé đầu tiên, cô ấy tụt đến 10kg vì phải thức đêm chăm con và hút sữa. 

Nỗi hoang mang của chàng rể nghèo khi biết ý định của bố mẹ vợ

Nghe tin tôi mất việc, nhà ngoại liên tục gọi vợ tôi về nhà dạy bảo. Họ trách con gái không nghe lời, cưới người chồng vô dụng.

27 tuổi, tôi có vợ và con trai 2 tuổi. Vợ chồng tôi cùng cảnh xa quê, làm công nhân ở một khu công nghiệp thuộc vùng ven TP.HCM.

Chúng tôi làm đám cưới sau 1 năm yêu nhau mà chưa nhận được sự đồng thuận từ nhà vợ. Tuy nhiên, khi vợ tôi sinh con, bố mẹ vợ thương tình nên cho tôi lui tới thăm nom.

Từ đây, mối quan hệ giữa tôi và nhà vợ được cải thiện đôi chút. Thế nhưng, bố mẹ vợ vẫn thường trách con gái lấy chồng nghèo.

Có lần, vợ tôi tâm sự, vốn dĩ bố mẹ định gả cô ấy cho người đàn ông qua một đời vợ, giàu có ở quê. Người đàn ông đó cũng rất quyết tâm, theo đuổi vợ tôi nhiều năm.

Noi hoang mang cua chang re ngheo khi biet y dinh cua bo me vo

Tôi mất việc và đối diện nguy cơ mất vợ con. Ảnh minh họa: Pxfuel.

Bố mẹ muốn vợ tôi lấy chồng gần để tiện bề hỗ trợ, chăm lo. Ngoài ra, nhà thông gia giàu thì gia đình vợ cũng nương nhờ được đôi chút. Thế nhưng, vợ tôi cãi lời bố mẹ, lấy chồng nghèo lại còn phải tha phương cầu thực.

Tiền lương công nhân chỉ đủ cho vợ chồng tôi trang trải qua ngày, cố tiết kiệm cũng dư chẳng bao nhiêu. Đến lúc nuôi con nhỏ, cuộc sống gia đình càng thêm chật vật. Khổ nhiều nhưng vợ tôi luôn tỏ ra hạnh phúc, vui vẻ khi được sống với tôi. Điều đó khiến tôi cảm thấy vững lòng.

Thế nhưng, cuộc đời không hề yên ả như chúng tôi mong cầu. Tháng 11/2022, công ty của tôi quyết định cho gần 500 công nhân tạm nghỉ việc, trong đó có tôi. Lãnh đạo công ty động viên ra Tết sẽ tính toán lại nếu tình hình hoạt động khởi sắc hơn.

Thời gian tạm nghỉ ở công ty, tôi làm nhiều việc thời vụ, thậm chí còn phụ hồ, nhặt ve chai… Trong lúc này, công việc của vợ tôi khả quan hơn, cô ấy được làm tổ trưởng, lương cũng tăng lên.

Dù vậy, khoản thu nhập thiếu hụt từ khi tôi bị tạm nghỉ việc vẫn khó có thể lấp đầy. Cuộc sống thiếu trước hụt sau khiến vợ tôi trở nên căng thẳng. Tôi rất buồn nhưng cố trấn an, động viên cô ấy cố gắng cùng tôi vượt qua khó khăn.

Vừa rồi, chúng tôi về nhà vợ ăn Tết. Biết chuyện tôi thất nghiệp, bố mẹ vợ khó chịu ra mặt, chì chiết vợ tôi rất nhiều. Hết Tết, vợ chồng về TP.HCM với hy vọng được làm việc trở lại. Vậy nhưng, công ty gặp khó khăn, quyết định chấm dứt hợp đồng lao động với tôi.

Tôi hoang mang và buồn vô hạn khi nhận tin bị mất việc. Phải khó khăn lắm, tôi mới có thể chia sẻ việc này với vợ.

Nghe tin, vợ bật khóc. Cô ấy kể nhiều ngày qua bố mẹ liên tục gọi điện, giục con gái ẵm cháu ngoại về quê. Bố mẹ vợ bảo, người đàn ông theo đuổi vợ tôi vẫn chưa tái hôn. Đợt Tết vừa rồi, khi người đàn ông ấy sang nhà chúc Tết, bố mẹ vợ của tôi thăm dò, cố tình nói vợ tôi sống không hạnh phúc. Nghe vậy, người này cũng đánh tiếng chấp nhận rổ rá cạp lại với vợ tôi.

Vợ tôi còn nhấn mạnh: “Bố mẹ em nói anh vô dụng, bị đuổi việc. Em giải thích là do tình hình chung khó khăn. Thế nhưng, bố mẹ không tin, bắt em về quê lấy chồng khác”.

Tôi không hiểu vợ kể chuyện này với mình có ẩn ý gì không? Liệu cô ấy có nghe theo lời bố mẹ, chấp nhận bỏ tôi? Tôi phải làm sao để giữ lấy gia đình của mình trong khi tương lai quá mờ mịt?

Có lúc, tôi nghĩ mình nên buông tay để vợ có được tấm chồng giàu có. Thế nhưng, nghĩ đến con trai còn quá nhỏ, tôi không cam tâm.

Độc giả Thanh Nam