Tôi đau đớn nhận ra sự thật khi muốn quay lại với chồng cũ

Sau khi ly hôn chồng mới tôi nhận ra người mình cần là chồng cũ và muốn quay về nhưng lý do từ chối của anh khiến tôi bị sốc nặng.

Tôi năm nay 33 tuổi, hiện đang là mẹ đơn thân. Không phải tôi bị lừa tình nên một mình nuôi con mà là do tôi đã quyết định rời bỏ cuộc sống hôn nhân.
Tôi lấy chồng lúc vừa tốt nghiệp đại học. Ở cái tuổi đó tôi vẫn còn rất vô tư hồn nhiên và chưa được va vấp xã hội nhiều. Có lẽ vì thế mà khi về nhà chồng tôi cũng chưa biết cách nhẫn nhịn và suy nghĩ chín chắn trước mọi vấn đề.
Toi dau don nhan ra su that khi muon quay lai voi chong cu
Hình minh họa. 
Gia đình tôi ở tỉnh lẻ, chồng tôi lại là người Hà Nội nên văn hóa vùng miền khác nhau cộng thêm việc bố mẹ chồng quá khó tính thường xuyên xét nét làm tôi luôn cảm thấy ngột ngạt trong cuộc hôn nhân đó. Tuy rằng hai vợ chồng tôi vẫn rất yêu thương nhau nhưng mâu thuẫn giữa tôi và bố mẹ chồng cứ ngày một nhiều khiến cả hai cùng thấy mệt mỏi. Từ chuyện tôi lau nhà, rửa bát cũng bị soi rồi chê cả với chồng tôi. Rồi chuyện vợ chồng tôi thỉnh thoảng ra ngoài ăn và đi xem phim cũng bị cấm.
Đến sau khi tôi sinh con thì mâu thuẫn thực sự không thể hóa giải được. Ông bà ngoại xuống thăm cháu mà không được bế chỉ vì bà nội lo : “nhà bà ngoại nuôi toàn gà mà đang có dịch H5N1, người lớn không sao nhưng trẻ con nó yếu lắm…”. Đồ ông bà ngoại mua tặng cháu cũng không cho mặc vì lo đồ rẻ không đảm bảo. Những chuyện như thế cứ tiếp diễn và tích tụ khiến tôi rất khó chịu.
Rồi đỉnh điểm là hôm con tôi bị ốm, tôi bế chăm con cả ngày rất mệt nên đêm chồng bế thay cho t nghỉ một lúc. Đúng lúc đấy mẹ chồng tôi vào phòng và thấy nên quát um lên. Bà bảo tôi bóc lột con trai bà, rằng tôi ở nhà ăn bám mà không biết điều lại để chồng ngày đi làm đêm chăm con và lôi cả tông ti nhà tôi ra để chửi và xỉ nhục. Đến nước này tôi không nhịn được nữa nên đã to tiếng nói lại. Hai bên xảy ra cãi vã rồi tôi bị từ mặt. Chồng tôi đã cố gắng hàn gắn nhưng không thể vì cả mẹ chồng và tôi đều không chịu nhún. Cái kết cuối cùng là chúng tôi ly hôn để mẹ chồng không tự tử.
Tôi nuôi con với sự chu cấp hàng tháng của chồng. Được hơn 2 năm thì tôi gặp và lấy người chồng thứ hai. Cứ ngỡ anh ta sẽ mang lại cho mẹ con tôi một cuộc sống hạnh phúc nhưng chuỗi ngày sống trong đòn roi khiến tôi không thể chịu được. Lần thứ hai tôi lại ra tòa.
Sau khi ly hôn tôi mới nhận ra không ai yêu mình và thương con mình bằng bố ruột nó nên muốn quay lại với chồng cũ. Tôi nhắn tin ngỏ ý nối lại tình cũ nhưng anh từ chối và cho biết sắp cưới vợ. Hụt hẫng nhưng vẫn chưa nguôi ý định, tôi đưa con đến lấy cớ gặp anh nhưng anh chỉ chấp nhận đón con chứ không đi chơi cùng tôi. Lúc này tôi biết mình thực sự không còn cơ hội.
Hy vọng của tôi lại được viết tiếp khi anh cưới gần năm mà vẫn chưa có con. Tôi định dùng con để lôi kéo anh nhưng cũng không có kết quả vì anh chỉ quan tâm con còn rất giữ khoảng cách với tôi. Và sau đấy tôi thấy vợ anh đăng thông báo có thai trên trang cá nhân. Vậy là hy vọng của tôi đã chấm hết.
Nhưng điều tôi thực sự đau đớn là khi nhận được tin nhắn của anh. Em đừng nuôi hy vọng nối lại với anh nữa. Anh tốt với em chẳng qua vì con thôi. Dù không có vợ anh bây giờ hay cô ấy không có thai thì em cũng không có cửa vì anh không cần người phụ nữa ích kỉ, hám trai như em. Không phải vì em theo trai thì con cũng không bị hành hạ”.
“Ích kỉ, hám trai” ư? Tại sao trong mắt anh tôi lại như thế được? Tôi đã qua hai đời chồng nhưng đều là do hoàn cảnh bắt buộc. Tại sao lại gắn cho tôi những từ kinh khủng đó? Lý do anh ấy không chấp nhận quay lại với tôi vì anh ấy nghĩ tôi đáng khinh như vậy sao?

Há hốc mồm sau lời đề nghị "không thể tin" của chồng soái ca

Chị miệng há hốc, mắt tròn xoe không tin những gì mình vừa mắt thấy tai nghe là sự thật. Người chồng hiền lành, yêu chiều vợ con là anh đây sao?

Anh là mối tình thứ bao nhiêu trong đời chị không còn nhớ nổi. Chị lấy anh là vì anh là xuất hiện "đúng người, đúng thời điểm". Một phần, chị gặp anh ở cái tuổi thứ 25 – cái tuổi đẹp nhất để lập gia đình đã tới, ở tuổi này chị cảm thấy mình đủ chín chắn để bước vào cuộc sống hôn nhân.

Vừa bước ra từ khách sạn với nhân tình, chồng lặng người cảnh tượng trước mắt

Chồng cô có lẽ còn choáng váng hơn cô, khi vừa bước ra từ nhà nghỉ với người tình thì lại chứng kiến được cảnh tượng mà anh nằm mơ cũng không bao giờ ngờ tới như thế.

Sáng nay chủ nhật, chồng có việc ra ngoài, cô đã hứa với con gái 4 tuổi từ trước nên một mình đưa con đi mua đồ chơi. Thời tiết rất đẹp, cửa hàng đồ chơi mà đồng nghiệp cô giới thiệu cũng rất ổn. Hai mẹ con vui vẻ lựa vài món, còn tán chuyện với chị bán hàng chán chê, mới có ý định ra về.

Vừa bước ra khỏi cửa shop đồ chơi, cô còn đang nghĩ cần gọi điện cho chồng, hỏi anh trưa có về ăn cơm hay không, để mẹ con cô còn biết. Thì con gái bên cạnh đã reo lên: "Mẹ ơi, bố kìa!". Cô dõi mắt theo cánh tay bé xíu của con, thì lặng người khi nhìn thấy chồng mình và một cô gái trẻ đang đứng sóng vai ở trước cửa 1 căn nhà cách mẹ con cô ngắn ngủn có hơn chục mét. Điều đáng nói, căn nhà đó lại là một nhà nghỉ!

Cô chưa kịp định thần thì con gái đã chạy ào đến chỗ bố, ôm chân bố rồi ríu rít: "Bố ơi, mẹ đưa con đi mua đồ chơi. Con và mẹ mua bao nhiêu là đồ chơi đẹp. Bố đến đón con đấy à?". Chồng cô có lẽ còn choáng váng hơn cô, khi vừa bước ra từ nhà nghỉ với người tình thì lại chứng kiến được cảnh tượng mà anh nằm mơ cũng không bao giờ ngờ tới như thế.

Vừa vui vẻ hết mình với người phụ nữ khác, con gái lại chạy đến ôm chặt, ngây thơ reo vui khi nhìn thấy mình, người đàn ông còn lương tâm nào có thể bình tĩnh cho nổi?

Cô đau đớn nhìn tất cả trong mắt. Hóa ra anh đã ngoại tình. Thế mà cô chẳng hề hay biết chút gì. Và hôm nay đúng là ông trời sắp đặt, khi để mẹ con cô mua đồ chơi ở ngay sát căn nhà nghỉ mà anh và bồ hẹn hò. Còn gì cay đắng, xót xa hơn thế?

Trái tim cô đau như vỡ tan thành từng mảnh, nhưng nhìn nụ cười ngây thơ trên mặt con gái, cô lại vực lại tinh thần. Cô mỉm cười bước lại gần, bảo với con gái: "Con chưa ngoan nhé! Con đã chào bạn của bố chưa? Chào cô đi con!". Con gái lúc này mới sực tỉnh, vội vàng lễ phép chào người phụ nữ đi cùng bố mình. Trẻ con đâu có hiểu gì chứ!

Thấy cả chồng và cô ả kia đều lúng túng ra mặt, cô tiếp lời: "Anh với bạn đã bàn xong công việc chưa? Nếu bạn anh có thời gian rảnh thì anh hãy mời cô ấy về nhà mình chơi?". Cô ả kia ngượng ngập từ chối. Cô cười: "Vậy nhà chúng tôi xin phép về trước nhé. Con chào tạm biệt cô đi con! Về nhà còn khoe đồ chơi mới với bố nào!".

Vua buoc ra tu khach san voi nhan tinh, chong lang nguoi canh tuong truoc mat
Ảnh minh họa. 

Con gái hồn nhiên chào "bạn" của bố mình, rồi cả nhà cô vẫy taxi lên xe về trước. Cô sắp không chống cự được nữa rồi, tất cả chỉ vì con, cô mới phải diễn phải cười phải làm như không. Cô nhanh chóng đưa con sang gửi bà ngoại, cô không muốn khóc trước mặt con, càng chẳng nỡ để con chứng kiến cảnh bố mẹ to tiếng với nhau.

Gửi con xong về tới nhà, cô lao vào phòng ngủ, đóng chặt cửa khóc như mưa. Cô đau đớn quá, không biết phải làm gì nói gì lúc này nữa, chỉ biết dùng cách giải tỏa nguyên thủy nhất để hi vọng vơi bớt phần nào khổ sở trong lòng mà thôi.

Còn anh lặng người ngồi trên sofa, lòng xót xa khi nghĩ đến nụ cười hồn nhiên chưa nhuốm sự đời của con gái. Một cảm giác tội lỗi, áy náy vô cùng dâng trào khi anh đối diện với ánh mắt trong trẻo đầy tin tưởng, sùng bái mà con gái dành cho mình. Sao anh có thể làm như thế? Chỉ vì chút dục vọng tầm thường mà biến mình thành kẻ tội đồ với vợ con, gia đình.

Còn cô, cô cao thượng cũng như giàu sự hi sinh, nhẫn nại hơn anh gấp bội. Lòng cồn cào nổi sóng, nhưng cô vẫn kìm nén vì con, vì nghĩ cho đại cục. Anh thật hèn hạ, thật xấu xa và bỉ ổi! Cả đời này anh có bù đắp cũng không hết những gì anh đã làm tổn thương đến hai mẹ con cô.