Ra mắt nhà bạn trai, cô gái bị ám ảnh nụ cười man rợ của người này

Trong đó là một người phụ nữ buông tóc xõa xuống mặt, có một sợi dây xích buộc chặt vào cổ chân.

Tôi và Quân yêu nhau được 4 năm, công việc của cả 2 đã ổn định, có một khoản tiết kiệm chung đủ mua nhà rồi nên chúng tôi tính đến chuyện kết hôn. Quân đã về nhà tôi nhiều lần, biết rất rõ về gia đình tôi. Nhưng lạ thay, chưa một lần anh chịu dẫn tôi về ra mắt với bố mẹ anh.

Lần này tôi cương quyết: “Nếu anh còn tìm lí do không cho em về nữa thì chia tay, không cưới xin gì nữa”. Phải như vậy Quân mới đưa tôi về nhưng với thái độ không vui, thấp thỏm, lo lắng một điều gì đó.

Ngồi xe gần 5 tiếng mới về được đến nhà anh, khung cảnh ở quê yên bình quá, nếu không mắc công việc ở Hà Nội thì chắc tôi cũng rủ chồng về quê sinh sống.

Đất nhà chồng tương lai của tôi rộng vô cùng, ngoài vườn trồng các loại cây ăn quả, nhìn sao thích mắt thế. Bố mẹ Quân hiền lành, thân thiện, hai bác gọi tôi là con ngay lần đầu gặp mặt.

Ra mat nha ban trai, co gai bi am anh nu cuoi man ro cua nguoi nay

Bài chia sẻ (Ảnh chụp màn hình)

Bác gái còn bảo tôi: “Thằng Quân nó tự ti vì nhà nghèo nên mãi chẳng dám dẫn con về. May quá con cũng không chê bai gì nhà bác, ở quê được cái rộng rãi, tự cung tự cấp thế này đấy con ạ”.

“Nhà ngoại con cũng ở quê mà bác, anh Quân khó hiểu lắm, con phải đòi mãi anh mới chịu đưa con về chơi đấy bác”.

Tôi và mẹ Quân vừa nói chuyện vui vẻ vừa nấu cơm. Cho đến khi bữa tối bắt đầu, Quân xới một bát loa cơm rồi gỡ thật nhiều thịt gà cho vào đó. Tôi thắc mắc: “Cơm cho ai đấy anh?”.

Quân chưa kịp lên tiếng thì mẹ anh bảo: “Cho chị gái thằng Quân, lâu nó không về nên nay muốn bón cho chị nó bát cơm”.

Từ ngày yêu nhau đến giờ, Quân chỉ nói anh là con duy nhất trong nhà. Chưa bao giờ tôi biết đến sự có mặt của chị gái anh. Tôi nghi hoặc hỏi lại: “Chị gái… là con nuôi của bác ạ? Chị ấy ở đâu, sao lại phải bón cơm hả bác?”.

Vừa nói bác gái vừa chỉ xuống căn phòng được khóa chặt ở cạnh bếp, Quân dặn tôi: “Để anh xuống được rồi, em đừng đi theo kẻo sợ”.

Quân bê bát cơm cầm khóa mở cửa, tôi nhẹ nhàng theo sau bám chặt áo anh. Trong đó là một người phụ nữ buông tóc xõa xuống mặt, có một sợi dây xích buộc chặt vào cổ chân chị.

Thấy Quân, chị chồm đến rồi ngã vật ra sàn nhà vì mắc xích ở chân. Quân vội chạy đến đỡ chị dậy, chị ta lườm lườm tôi rồi phá lên cười thật to.

Quân giữ chị thật chặt, nịnh: “Ngoan nào, để em bón cho chị, ăn no mới có sức đi tìm chồng”.

Ra mat nha ban trai, co gai bi am anh nu cuoi man ro cua nguoi nay-Hinh-2

Tôi không dám chứng kiến cảnh ấy nên quay đầu lên nhà. Hình ảnh chị cứ bám chặt lấy tâm trí tôi. Mẹ Quân bảo: “Đó là lí do thằng Quân không muốn đưa cháu về, chị gái nó bị điên khi chồng bị chết đuối. Thả nó ra là nó chạy mất nên đành phải làm thế này cháu ạ”.

Tôi nghe mà xót xa, thương Quân, thương chị gái anh không để đâu cho hết. Rồi đây lấy Quân rồi liệu tôi có phải thêm một gánh nặng là nuôi chị gái bệnh tật này không?

Buổi đầu ra mắt gia đình bạn trai, mẹ anh liền đặt câu hỏi lạ lẫm

Dù lòng nghẹn đắng nhưng tôi không biết nói gì hơn...

Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo khó. Từ hồi bé đã chịu thiệt thòi hơn biết bao bạn bè đồng trang lứa. Nhưng cũng chính vì hoàn cảnh éo le nên tôi tự biết bản thân cần cố gắng gấp nhiều lần người khác. May mắn được một người họ hàng xa giúp đỡ chút ít về kinh tế, tôi cũng có cơ hội được học hết 12 năm. Ngày ấy, đứng trước ngã rẽ tuổi 18, tôi đã từ bỏ ước mơ Đại học để đi học nghề. Chứ thời buổi này tiền học phí đắt đỏ, sao có thể cáng đáng tận 4 năm trời nữa.

Tôi học may ở trường nghề và chỉ sau 2 năm đã rất thành thạo các kỹ năng. Tuy nhiên tôi không muốn cứ ru rú làm việc ở các khu công nghiệp, vì như vậy biết bao giờ mới khá khẩm được. Tôi có nhiều tham vọng xa hơn và quyết tâm đã lên thành phố thì phải đổi đời. Nhờ vào sự quyết tâm vượt bậc, tôi mon men đến thị trường thời trang cao cấp hơn. Bắt đầu từ vị trí may, đo cho khách tới bán hàng, stylist... tôi đều thử cả. Chuyện tình cảm tôi tạm dẹp sang một bên để chuyên tâm cho công việc.

Về ra mắt nhà bạn trai, mẹ đơn thân chết lặng vì hai từ "đồ cũ"

Nấu nướng thiếu chút gia vị nên Hòa tìm Vinh bảo anh đi mua hộ. Ngang qua phòng mẹ Vinh, cô tình cờ nghe được cuộc nói chuyện giữa hai mẹ con anh.

Một người đàn ông tốt là người có thể bảo vệ và che chở cho người phụ nữ họ yêu. Khi bạn gặp khó khăn, trắc trở, khi bạn phải chịu tủi thân và áp lực mà anh ta lại thờ ơ, bỏ mặc - đó không phải người có thể mang lại hạnh phúc cho bạn đâu.

Hoà (31 tuổi) tâm sự cuộc hôn nhân hiện tại là “lần đò” thứ hai của cô. "Tôi ly hôn chồng cũ vì anh ta ngoại tình. Sau ly hôn, tôi nuôi con gái nhỏ. Từ xưa đến nay tôi luôn có tư tưởng độc lập, tự chủ, không dựa dẫm vào ai. Vì vậy dù làm mẹ đơn thân song cuộc sống của hai mẹ con tôi vẫn rất thoải mái, đầy đủ", Hoà nói.

Mua lòng lợn về luộc, nôn thốc nôn tháo khi chế biến xong vì...

Người đàn ông tá hỏa khi phát hiện đoạn lòng lợn được người bán hàng tư vấn là cực ngon lại "mọc" ra những vật thể trông chẳng khác gì ký sinh trùng.