Ở nhà trông 2 con vất vả vẫn bị mẹ chồng bĩu môi

Hễ có ai hỏi thăm về Phương là y như rằng mẹ chồng lại xỉa xói: Gớm, chả ai được như nó. Lấy chồng sướng như tiên.

Không cẩn thận trong việc tránh thai nên vợ chồng Phương bị nhỡ kế hoạch. Cô sinh bé thứ 2 khi đứa lớn còn chưa được 2 tuổi. Ngay từ lúc mang thai đứa đầu được 3 tháng, Phương đã xin nghỉ việc ở nhà. Bởi cơ thể của Phương yếu, bác sĩ khuyên cô hạn chế đi lại để dưỡng thai.

Đứa lớn chuẩn bị đi học thì cô lại phát hiện mình mang bầu. Thế là Phương vẫn tiếp tục ở nhà. Vì muốn tiết kiệm, cô không gửi con đi học nữa, thay vào đó sẽ vừa mang bầu vừa trông con. Tuy nhiên, mẹ chồng không hài lòng khi Phương ở nhà quá nhiều. Bà xót con trai phải đi làm vất vả, trong khi con dâu ở nhà chỉ việc chăm sóc 2 đứa trẻ.

Có ở nhà trông con mới biết nỗi vất vả của các bà mẹ bỉm sữa. Phương cũng không ngoại lệ. Thằng lớn nghịch như giặc. Phương không dám rời mắt khỏi con 1 lúc nào. Bầu bí mệt mỏi và buồn ngủ, nhưng cô vẫn cố gắng căng mắt theo con san sát, sợ nó nghịch ngợm cái gì dại dột thì cô ân hận cả cuộc đời.

Mang tiếng nhà có bố mẹ chồng nhưng Phương cũng chẳng nhờ được ai. Bố chồng thì yếu rồi không coi được trẻ nhỏ. Còn mẹ chồng thì toàn bận những chuyện "trời ơi đất hỡi" nào ấy. Ví dụ như bận buôn chuyện, bận đi tập dưỡng sinh, bận đi họp tổ dân phố... Có hôm nào ở nhà, thì mẹ chồng lại than thở bị ốm, đau lưng, mỏi gối chẳng coi cháu được. Đến cơm nước bà, quần áo giặt rồi chỉ cần đem phơi, bà cũng không hộ con dâu. Thành ra, tất tật mọi việc trong nhà đều đến tay Phương hết.

Khi Phương đẻ đứa thứ 2, cô phải gửi thằng lớn về ngoại. Chưa hết tháng ở cữ, cô đã phải đón con lên vì bé không chịu xa mẹ. Thế là Phương một mình phải chăm nom 2 đứa. Bình thường đã mệt đứt cả hơi, bây giờ cô bị 2 con xoay cho chóng cả mặt. Cả ngày chỉ quanh quẩn chuyện bỉm sữa, thay tã cho con, cho con ăn, con bú sữa... Phương chẳng có thời gian ngẩng mặt lên!

O nha trong 2 con vat va van bi me chong biu moi

(ảnh minh họa)

Ấy vậy mẹ chồng chẳng thông cảm cho. Suốt ngày bà chỉ nói xấu Phương ăn bám. Hễ có người hỏi thăm về Phương là y như rằng mẹ chồng lại xỉa xói: "Gớm, chả ai được như nó. Lấy chồng về không phải đi làm, hàng tháng chồng vẫn đưa tiền tiêu "đều như vắt tranh". Ở nhà ôm con thì được ngủ trương lên..." Hoặc mỗi lần Phương than thở với chồng ở nhà chăm con cực quá thì bà lại bĩu môi: "Sướng như tiên còn kêu. Ngày xưa đẻ thằng Hướng (chồng Phương), mới hết cữ tôi đã phải vác cuốc ra đồng rồi. Có như các chị bây giờ, ở nhà cả năm trời, chẳng phải làm gì".

Thứ 7 tuần trước, Phương nghe được mẹ chồng đang xúi con trai: "Mẹ bảo, con Bi (đứa thứ 2 nhà Phương) mà được 6 tháng, con bắt cái Phương đi làm đi. Mẹ trông được thì mẹ trông cho, không thì đem gửi trẻ. Con nhà bác Minh đầu ngõ gửi từ tháng 7 mà có sao đâu, thằng bé giờ còn khôn ngoan, ngoan ngoãn hơn đứa bình thường ấy chứ.

Mày cứ chiều vợ quá, cho nó ở nhà lâu nên sinh lười. Bắt nó đi làm để san sẻ chuyện kiếm tiền cùng mình. Mày ngu lắm con ạ...".

Phương nghe mà bực mình, cô bước vào phòng 2 người đang nói chuyện và phản pháo luôn: "Thế cũng được mẹ ạ. Hay từ hôm nay mẹ tập trông cháu xem. Trước giờ mẹ chưa trông bọn nó bao giờ, sợ chúng không chịu. Nay con có việc về quê, mẹ với chồng con ở nhà thử coi xem được không nhé. Nếu được thì từ tuần sau con đi xin việc luôn".

Phương nói xong thì bỏ đi, để mẹ chồng và chồng ở lại với 2 đứa nhỏ. Thế là ngay hôm sau, mẹ chồng "đánh vật" với 2 đứa nhỏ. Thằng lớn thì nghịch, chỉ phá là nhanh, lại chẳng chịu ngồi im lúc nào. Ăn cũng phải bón từng thìa mà nó ngậm trong miệng mãi chẳng chịu nhai, nuốt. Trong khi đó đứa nhỏ lại khóc ngằn ngặt, đòi mẹ, đòi được cho bú và lạ hơi của bà. Chồng Phương cũng bó tay vì anh chưa có kinh nghiệm chăm trẻ nhỏ.

Đến hết ngày thứ 2, mẹ chồng không chịu được nữa đành nhấc máy điện thoại lên gọi cho Phương: "Thôi giờ mẹ hiểu con trông cháu vất vả thế nào rồi. Con lên sớm đi nhé, chứ cả ngày nay cả nhà chưa ai được cái gì lót dạ". Phương cười trong điện thoại hỏi lại mẹ: "Thế giờ mẹ còn nói ở nhà trông con sướng như tiên nữa không?". Mẹ chồng lập tức đáp lời ngay: "Không, không, giờ mẹ không nói thế nữa".

Dứt lời, bà đã nghe thấy tiếng chuông cửa, vội chạy ra mở thì hóa ra là Phương về. Thực ra cô chẳng về ngoại, chỉ là ở nhà bạn gần đó và từ xa quan sát mẹ chồng chăm 2 cháu thế nào mà thôi!

Chồng đưa 40 nghìn thách vợ đi chợ nấu được 3 món tươm tất

Đoạn sau bị ẩn đi nên N. không nhìn rõ. Có nằm mơ cô cũng không tin được chồng cô lại nghe lời bạn bè về tính toán với vợ như thế, không rõ vơ hết tiền để nhằm mục đích gì.

Chuyện "vợ ăn bám" hay phụ thuộc kinh tế chồng đã không còn xa lạ trong các tâm sự của vợ trên loạt diễn đàn mạng. Rằng ở nhà chăm con, hi sinh nọ kia nhưng bị cả nhà chồng khinh miệt vì không làm ra tiền. Nhưng để vùng lên thoát ra hoặc có biện pháp giải quyết thấu đáo thì hầu như phụ nữ khó mà làm được ngay.

T. N chia sẻ câu chuyện của mình vừa trải qua: "Tôi chưa 1 ngày ăn bám chồng, vậy mà vẫn bị rơi vào hoàn cảnh lép vế trước anh ta. Nhưng chắc chắn tôi không chịu sự bất bình đẳng mãi".

N. cho biết, trước đây cô đi làm thu nhập cao hơn chồng nên lương tháng có bao nhiêu anh ta nộp hết cho vợ. Vì sợ chồng mặc cảm hoặc suy nghĩ về chuyện chênh lệch nên N. chủ động báo cáo kinh tế với anh, tháng này tiêu bao nhiêu, để ra được bao nhiêu. Thậm chí cần mua món đồ nào từ 1 triệu trở lên cô cũng hỏi ý kiến chồng để anh ấy thấy mình được tôn trọng.

Ảnh minh họa

"Nhưng từ năm ngoái, ảnh hưởng dịch bệnh nên thu nhập của tôi giảm đi đáng kể. Chồng tôi khao khát mua ô tô nên nhận thêm việc về làm. Ngành của anh ấy cũng không thiệt hại gì nhiều. Một lần nhìn thấy tin nhắn nhận lương của vợ, chồng tôi hốt hoảng hỏi han, tôi cũng nói rõ sự tình. Ai ngờ nghĩ suy 1 ngày thì anh ấy đề nghị để anh ấy cầm kinh tế, coi như sự san sẻ cho tôi đỡ đau đầu.

Tin tưởng chồng, chúng tôi đổi vai. Từ đợt đấy chồng tôi hay rạch ròi kinh tế, bắt tôi phải tiết kiệm triệt để", N. chia sẻ.

Bình thường vợ chồng N. được 2 bên nội ngoại gửi rau, gà nhà nuôi lên khá nhiều nên phần thực phẩm cũng đỡ phần nào chi phí. Song tuần này tủ lạnh không còn đồ ăn nữa, N. lại quên chưa rút tiền, ra chợ thì phải dùng tiền mặt, cô hỏi chồng đưa tiền đi chợ.

"Anh đố em làm được 3 món tươm tất với 40 nghìn đấy", mặt chồng N. tươi cười như kiểu muốn thử thách vợ chứ không có ý gì khác. Cô cũng vui vẻ đồng ý.

N. mua 1 mớ rau 5 nghìn, 10 nghìn lạc rang sẵn, 5 quả trứng gà 15 nghìn và 20 nghìn thịt để về tráng trứng. Cô cũng khá hài lòng về sự lựa chọn của mình.

Hôm sau là chủ nhật, thường N. sẽ nấu vài món ngon để đổi không khí so với ngày thường. Công cuộc rút tiền của cô có vẻ khó khăn khi đi 2 cây ATM đều bị lỗi. N. lại ở vùng ngoại thành mọi thứ cũng không tiện lắm.

Thấy chồng đang xem tivi, N. bảo anh đưa tiền đi chợ nhưng anh vẫn dùng "trò chơi" như hôm qua khiến cô có phần không thoải mái. Đang chuẩn bị đi thì điện thoại chồng N. có người gọi đến, anh đang tắm mở vòi nước lớn nên cô gọi thế nào cũng không được.

Chuông vừa tắt thì 1 dòng tin nhắn nổi lên: "Thế nào rồi? Đừng có nhả cho nó đồng nào, phải nắm thóp". Đoạn sau bị ẩn đi nên N. không nhìn rõ. Có nằm mơ cô cũng không tin được chồng cô lại nghe lời bạn bè về tính toán với vợ như thế, không rõ vơ hết tiền để nhằm mục đích gì!

Ảnh minh họa

N. nhẹ nhàng đặt điện thoại xuống, lần này cô quyết tâm đến tận siêu thị cách nhà 8km để mua đồ bằng thẻ, không cần 40 nghìn của chồng đưa nữa.

"7h tối, tôi dọn cơm lên mà chồng hốt hoảng. 1 bàn thức ăn ê hề. Tôi cười tươi mời chồng ngồi xuống ăn cơm, đi lấy bia rót ra 2 ly dõng dạc: 'Nâng cốc nào chồng yêu'. Khỏi nói mặt anh ta nực cười thế nào, giật mình đến rơi cả chiếc cốc trên tay.

Tôi biết rõ anh ta rất muốn hỏi tôi tiền đâu ra để đi chợ thì tôi đã 'phủ đầu' luôn: 'Anh ạ, người chăm lo cho anh từng bữa ăn giấc ngủ là vợ anh, người sống bên anh hàng ngày, nửa đêm anh cần gọi 1 câu cũng dạ là vợ anh nên đừng sống theo lời 'bơm vá' của người ngoài. Đàn ông hơn nhau cả cái đầu biết suy nghĩ, biết phân biệt đúng sai chứ không phải hơn nhau ở việc kiếm bao nhiêu tiền đâu.

Em còn 849 nghìn trong tài khoản, anh thích anh cầm nốt đi. Ăn mâm cơm chia tay này xong thì gặp nhau trên tòa. Thế cho nhanh nhé", N. đã có màn xử lý cực "gắt" khiến chồng nghẹn giọng.

Vậy đấy các anh ạ, sai lầm của các anh là mang chuyện của mình đi tâm sự với người không có khả năng và "thẩm quyền" để giải quyết sau đó lại về cảnh giác với vợ. Hãy tỉnh táo, đừng vì sĩ diện và sự độc đoán cá nhân mà đánh mất cả gia đình.  

Chồng nổi giận khi thấy mẹ thì giặt quần áo còn vợ lại ngồi xem phim

Vừa về nhà đã chứng kiến cảnh chướng tai gai mắt, chồng Hoa lao vào tát cô, gay gắt mắng vợ là bất hiếu.

Nhà chồng Hoa có phần gia trưởng, cổ hủ. Cô về làm vợ Sự chưa được bao lâu, thì anh bắt nghỉ ở nhà toàn tâm toàn ý chăm sóc gia đình chồng. Sự cho rằng, việc kiếm tiền là của người chồng. Còn vợ phải ở nhà lo công việc nội trợ.

Thế là 6 năm nay Hoa không đi làm. Người ngoài nhìn vào, ai cũng xuýt xoa Hoa sướng. Nhưng thực chất có ở trong chăn mới biết chăn có rận!