Nỗi xót xa của người vợ bị lãnh cảm

Tôi khóc và nói thẳng thắn với anh, tôi cho phép anh kiếm niềm vui bên ngoài, để thỏa mãn khoản chăn gối.

Tôi lấy chồng đã 13 năm nay, và là mẹ của 2 cậu con trai xinh xắn. Chồng tôi là người đàn ông đã thầm yêu tôi suốt 4 năm Đại học, và từng vun vén cho chuyện tình cảm của tôi với người yêu cũ. Rồi chứng kiến chúng tôi yêu nhau say đắm, và cũng là người giúp tôi vượt qua cú sốc chia tay.
Sự tận tình và lòng tốt của anh đã khiến tôi cảm động. Chúng tôi làm đám cưới với nhau, tôi nghĩ, người tốt như anh, chưa yêu, nhưng lấy về sẽ yêu.
Đêm tân hôn, dù đã chuẩn bị tinh thần từ lâu, nhưng tôi vẫn không khỏi rùng mình sợ hãi khi anh động vào người tôi. Cả 1 tháng sau khi cưới, tôi nhất định không chịu cho anh chạm vào người thêm lần nào nữa. Giữa hai vợ chồng như có chiến tranh lạnh, chẳng nói chẳng rằng với nhau. Nhưng là phụ nữ, tôi hiểu mình đã có lỗi, vì không thể đáp ứng được chuyện chăn gối đầy đủ với anh, nhất là khi chúng tôi là vợ chồng son.
Hiểu được nỗi khổ của chồng, tôi ra sức chăm lo công việc, vun vén chu toàn cho gia đình. Có lẽ vì thế mà sự bực bội của anh cũng nguôi ngoai, anh nghĩ rằng tôi cần có thời gian. Anh không hiểu rằng, mỗi lần để cho anh gần gũi, tôi đã phải chuẩn bị tâm lý rất lâu, và chỉ nhắm mắt nhắm mũi… cho xong chuyện.
Cho tới khi đứa con thứ nhất, đứa con thứ 2 ra đời, từ lúc mang thai cho tới lúc sinh con, lúc nào tôi cũng lấy lý do có bầu, sinh nở để hoãn… chuyện vợ chồng. Nhiều lần, anh tỏ vẻ chán nản ra mặt, liền bỏ ra ngoài ngủ.
Dù chuyện vợ chồng có trục trặc, nhưng cả 2 chúng tôi đều tôn trọng nhau và hết lòng chăm con. Bề ngoài chúng tôi vẫn là một gia đình hạnh phúc.
Nhưng có lẽ, mọi chuyện sẽ chỉ như vậy cho tới một đêm, anh uống rượu say và muốn gần gũi tôi. Tôi cố sức đẩy chồng ra và chúng tôi to tiếng. Tôi khóc và nói thẳng thắn với anh, tôi cho phép anh kiếm niềm vui bên ngoài, để thỏa mãn khoản chăn gối – thứ mà tôi không làm được cho anh. Tuy nhiên, tôi cũng có điều kiện của mình: Anh không được để những cô gái anh quen nhắn tin, gọi điện về nhà, cuối tuần phải ở nhà với vợ con, và không được xao nhãng chuyện gia đình.
Đáp lại chỉ là sự im lặng. Đêm đó anh ngồi hút thuốc cả đêm, tôi cũng không ngủ được.
Một vài tháng sau, có vẻ mọi việc đã được giải quyết, tôi nghĩ anh đã “kiếm” được một em nào đó, vì thái độ của anh vui vẻ hơn ngày thường. Anh vẫn chăm lo vợ con như vậy, nhưng tinh thần đã khá hơn trước. Tôi cũng vui, và nghĩ rằng đó là quyết định sáng suốt, thoải mái tinh thần cho cả 2 người.
Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Tôi đã nhầm. Thời gian gần đây, anh thường đi về rất khuya, say mềm. Về nhà là có một cô gái thường xuyên nhắn tin, gọi điện, tầm 15 phút một lần cô ta lại gọi cho chồng tôi. Một vài cuối tuần anh cũng biến mất với lý do bận việc và những chuyến công tác nhiều hơn thường lệ.
Tôi khó chịu ra mặt. Tôi tìm hiểu và biết chồng tôi mới có cô nhân tình trẻ, cô ta cũng rất yêu chồng tôi, và ngược lại, chồng tôi cũng yêu chiều cô ta. Thậm chí, nhiều lần cô ta còn gọi điện thẳng cho tôi, sỉ nhục tôi không có khả năng làm… đàn bà đích thực,và tuyên bố sẽ sớm để chồng tôi ly dị vợ.
Tôi phẫn uất, tức nghẹn cổ, cô ta nói cũng không sai, đúng là tôi có lỗi, nhưng cô ta dám đe dọa tới gia đình tôi sao? Ly dỵ ư? Không bao giờ, còn các con của tôi, tôi muốn chúng lớn lên trong một gia đình có đầy đủ bố mẹ.
Nghĩ phải làm một việc gì đó, tôi nói chuyện thẳng thắn với chồng. Anh vẫn im lặng như mọi lần, nhưng liền một tháng sau đó, chuyện chẳng thay đổi được gì. Thậm chí, một lần cô ta còn trâng tráo tìm đến tận nhà tôi, may thay lúc đó bố mẹ chồng tôi đi về quê. Nếu không, mọi chuyện chắc sẽ ầm ĩ.
Nhiều bạn bè khuyên tôi nên mạnh dạn ly dị, để có cuộc sống yên ổn cho cả 2, nhưng tôi không thể, chúng tôi dù không có tình nhưng vẫn còn nghĩa, phải sống vì các con, vì gia đình, họ hàng. Còn nếu muốn giữ cuộc hôn nhân này, thì tôi phải làm sao khi bản thân đã mắc chứng lãnh cảm. Nếu tiếp tục muốn giữ chồng, tôi phải làm thế nào để đáp ứng được nhu cầu cho anh.
Hiện tại, tôi đang rất hoang mang và rối trí. Tôi phải làm gì trong lúc này đây?

Người tình không cho ngủ với chồng

(Kiến Thức) - Chồng tôi làm nghề cầu đường, đi xa, có khi mấy tháng mới về thăm nhà. Cô đơn, cộng với những khao khát của đàn bà tuổi 30, tôi ngã vào tay một đồng nghiệp.

Tôi ra điều kiện với anh, tôi sẽ chỉ thuộc về anh những khi chồng tôi đi vắng, còn tôi vẫn là người phụ nữ của gia đình, cả hai chúng tôi không được phép làm ảnh hưởng tới cuộc sống riêng tư của nhau. Chuyện tình của chúng tôi trôi đi trong bí mật được 3 năm, cho đến lúc chồng tôi chuyển công tác về gần nhà. 
Và mọi rắc rối phát sinh từ đây khi người tình ghen với chính chồng tôi. Anh ấy thường xuyên gọi điện, nhắn tin vào mỗi lúc đoán tôi đang ở bên chồng, quấy rối không cho tôi yên. Anh bảo, anh không chịu được cảm giác chia sẻ tôi với bất cứ ai, kể cả chồng. Oái oăm, anh còn tra hỏi tôi chuyện gần gũi với chồng, đặt ra giới hạn một tháng tôi chỉ được gần chồng một lần... Tôi lo sợ trước tình yêu điên cuồng của anh, nhưng không biết rút chân ra thế nào. Xin hãy giúp tôi - Lê Thanh Hảo (Điện Biên).

Đàn bà luôn có lỗi?

Chị mếu máo: "Đàn bà mình sao khổ vậy má? Chồng có bồ, chung quy lại cũng là lỗi tại vợ. Vậy có công bằng không?”.

Chị điện thoại mời ba má và các anh chị chồng đến nhà, nói có việc cần thưa. Ai cũng thắc mắc, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Mọi người đông đủ, chị bày đĩa trái cây và mấy ly nước. Má chồng sốt ruột, hối: “Có chuyện gì bây cứ nói, bày đặt nước nôi”. Chị vừa mở lời thì mắt đã ầng ậng nước. Chị thưa, anh Tiến chồng con đang có bồ. Trước đây là cô đối tác, giờ là cô thư ký mới vào làm. Quay sang chồng, chị nghẹn ngào: “Trước mặt ba má và các anh chị đây, anh nói xem em có lỗi gì khiến anh chán chê, phải đi tìm người khác”. Má chồng vừa nghe đã nổi nóng: “Vợ mày nói đúng, mày nói coi, nó có lỗi gì?”. Anh bối rối cúi đầu, tự hỏi lòng: Vợ có lỗi gì?...

Chị sụt sịt kể, ngày mới cưới, thấy anh đi làm bằng chiếc xe cà tàng, chị không nỡ, nên gom hết vàng cưới, tiền mừng, đổi chiếc xe mới cho anh. Hàng tháng, anh chỉ đưa chị ít tiền, phần còn lại là để xã giao bạn bè, mở rộng quan hệ, chị cũng không dám cằn nhằn. Để có tiền chi tiêu cho gia đình, chị phải nhận sổ sách về làm thêm, còn tranh thủ đi bán bảo hiểm. Từ chiếc ti vi, tủ lạnh, máy giặt… đều từ chị cày bừa, nhịn ăn nhịn mặc, dành dụm từng đồng để mua. Anh muốn đổi điện thoại, mua laptop, chị đều đáp ứng. 

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Lâu lâu, anh lại nói chị đưa tiền để hùn hạp với bạn bè làm ăn. Dù tiền lời anh đưa về chẳng bao nhiêu, chị cũng không hạch hỏi, để anh “tập tành làm ăn cho vui”. Ở nhà, việc đưa đón con, chợ búa, cơm nước, chị đều gánh hết, để chồng… yên tâm phấn đấu cho sự nghiệp. Mỗi chiều anh đi làm về, mâm cơm nóng sốt đã được dọn ra. Ăn xong, anh chỉ việc nhàn tản thả bộ ra đầu hẻm chơi cờ, tán gẫu hoặc hứng lên, rủ chiến hữu ra quán chém gió, mặc chị với mớ công việc bộn bề. Tối muộn, khi con đã lên giường, chị mới lôi sổ sách ra làm thêm và đợi cửa chồng.

Không những chu toàn việc nhà, việc nhà chồng chị cũng tình nguyện gánh vác. Nhà chồng có đám, chị về trước một ngày lo dọn dẹp, nấu nướng. Ba má chồng nằm viện, chị xin nghỉ mấy hôm để chăm lo. Có món gì ngon, chị lụi hụi xách về biếu… Cần mẫn như con ong thợ bấy nhiêu năm, có lúc chị cũng mỏi mệt, cũng tủi thân, nhưng rồi chị tự an ủi, gái có công chồng chẳng phụ. Chị nghĩ, đàn ông ra ngoài tòm tem là để tìm em nào chiều chuộng, ngọt ngào, không càm ràm những chuyện vặt vãnh. Những thứ đó chị đã cho chồng đủ, hẳn anh sẽ không có nhu cầu… kiếm thêm.

Từ ngày anh lên chức trưởng phòng, chị rất hãnh diện, sắm ngay cho chồng chiếc xe tay ga, mua một loạt quần áo mới để anh… ra dáng sếp. Chị thì quanh năm vẫn tới lui mấy bộ, vẫn kiểu tóc kẹp sau gáy. Bạn bè cảnh báo “diện cho chồng lắm vào, bản thân thì không chịu nâng cấp, có ngày mất chồng”. Chị tỉnh rụi: “Dễ gì, ổng tìm đỏ mắt cũng chẳng thấy có em nào chiều chuộng được hơn em này”…

Giờ thì lời cảnh báo của bạn bè đã thành sự thật. Chị đau như có ai cầm dao đâm thấu tim. Những hy sinh của chị, nhọc nhằn của chị, coi như đổ sông đổ biển.

Thấy anh cứ ngồi cúi đầu im lặng, má chồng lại quát: “Giờ muốn ở hay thôi? Mày mà bỏ vợ, ba má từ luôn”. Chị chồng cũng bênh em dâu: “Vợ em đảm đang vén khéo, đốt đuốc cũng khó tìm, em dại thiệt, muốn tan cửa nát nhà mới chịu sao?”. Anh ấp úng xin lỗi vợ, nói vợ không có lỗi gì, chỉ tại anh ham vui. Chị chồng kéo chị sang một bên, thầm thì: “Chị nói thẳng em đừng buồn, thằng Tiến có bồ cũng là tại em… cũ quá, mòn mẻ nhiều quá, lại không chịu làm mới bản thân. Đàn bà biết nâng cấp chồng lên thì bản thân cũng phải nhón lên để ngang ngửa với chồng. Em cứ lẹt đẹt tuốt đằng xa, nên đã lạc mất chồng”.

Má chồng nắm lấy tay choàng lấy vai chị dỗ: “Thôi, tha thứ cho nó đi con. Đàn ông mà, đi ta bà tứ xứ rồi cũng quay về với vợ con. Má thấy chị con nói đúng, lỗi cũng có phần tại con. Thời nay đã khác thời của má, đâu cứ phải nhịn ăn nhịn mặc, hy sinh hết cho chồng là giữ được chồng. Thời bây giờ đàn bà phải biết yêu bản thân, sống cho mình mới được. Vậy chồng mới không chán”. Chị mếu máo: "Đàn bà mình sao khổ vậy má? Chồng có bồ, chung quy lại cũng là lỗi tại vợ. Vậy có công bằng không?”. Má thở dài: “Số phận là vậy rồi, biết làm sao được, hả con?”. Chị không cãi má, bụng nhủ thầm: “Ừ thì con trai má, má phải bênh vực thôi, chứ mình mà se sua, chưng diện thử xem, liệu cái gia đình này có được như bây giờ, liệu chồng mình có chễm chệ cái chức trưởng phòng mà dòm em này ngó em kia. Mà thôi, nói gì thì cuối cùng lỗi cũng là tại mình. Từ giờ, không thèm khóc nữa, chăm con, chăm chồng nhưng sẽ “chăm” cả mình, để xem ai liếc ai”.

Tai bay vạ gió vì... “phây“

Cứ thế, các rắc rối xung quanh những chiếc máy “công nghệ cao” của vợ chồng chị càng thêm phức tạp.

Mạng xã hội hay facebook đã không còn xa lạ với nhiều cặp vợ chồng. Trong cuộc sống hằng ngày của họ, mạng xã hội đã trở thành nơi chia sẻ, giãi bày nhiều tình cảm, tâm sự... Nhưng, từ đây nhiều rắc rối cũng nảy sinh.

Sau khi trúng quả đậm từ một hợp đồng làm ăn, anh Mai Văn Lâm (ở Quảng Nam) hí hửng sắm cho mình và vợ 2 chiếc ipad đời mới nhất và “lên đời” luôn 2 chú “dế” với đầy đủ tính năng. Từ hồi có mấy chiếc máy “công nghệ cao”, vợ chồng anh cài đủ loại phần mềm xem phim, đọc báo, facebook, gọi điện gửi tin nhắn có hình... Thi thoảng, anh chị còn “chat chít”, gửi tin nhắn hình kiểu “xì tin” mùi mẫn cho nhau, rồi cùng viết facebook kể về những chuyến đi chơi, những câu chuyện tình cảm từ hồi “ngày xửa ngày xưa”. Ban đầu, họ có cảm giác, những vật vô tri vô giác ấy đang giúp “hâm nóng” tình cảm vợ chồng.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Thế nhưng, càng ngày gia đình anh chị càng chìm đắm vào thế giới “ảo”, chồng thì mải mê “chém gió” tình hình thời sự, chính trị trên “phây”, vợ cũng tất bật “like” với “status” trên trang facebook cá nhân. Việc nhà cửa, chăm sóc con cái, nhiều khi người này “đùn đẩy” cho người kia. Buổi sáng, chuẩn bị đi làm rồi đưa con đến trường nhưng chị Thu, vợ anh Lâm vẫn cố nán lại để “chụp một phát đăng lên phây cho bạn bè “ngắm” cái váy mới mua”. Buổi chiều, tranh thủ đón con rồi chợ búa, cơm nước, chị muốn nhờ anh giúp một tay thì anh lại bận …làm mấy ván game online, chat chít với bạn. Buổi tối, đôi khi bữa cơm của cả nhà cũng gián đoạn vì chồng bận “bình loạn” mấy bức ảnh “chế” hài hước, vợ thì hì hụi chụp lại các món ăn vừa làm để “khoe” trên facebook…

Cứ thế, các rắc rối xung quanh những chiếc máy “công nghệ cao” của vợ chồng chị càng thêm phức tạp. Một hôm, vừa bước chân vào nhà, chị đã thấy chồng giận giữ: “Tôi không ngờ hồi sinh viên cô lại là cái loại “lẳng lơ” như thế. Bây giờ vẫn còn “lưu luyến” tình cũ lắm, thảo nào mà suốt ngày “ôm” cái điện thoại chụp ảnh “tự sướng” làm dáng. Chưa kịp hiểu đầu đuôi câu chuyện, anh Lâm đã quăng chiếc ipad xuống bàn. Cầm lên chị thấy màn hình máy tính bảng đang hiện ra mấy bức ảnh hồi sinh viên của chị chụp với các bạn nam trong lớp.

Thì ra, chính cái “phây” do nhóm cựu sinh viên trong lớp chị lập ra đã “bán đứng” chị. Từ hồi chơi “phây”, chị Thu tìm được nhiều bạn bè hồi sinh viên từ lâu đã không còn liên lạc được do mỗi đứa mỗi nơi. Nhóm bạn của chị lập ra một trang Facebook lớp đại học để cùng ôn lại kỷ niệm. Hôm ấy, bạn trai cũ của chị “xuất hiện” đăng mấy bức ảnh “tình củm” ngày xưa của hai người và viết một “status” tâm sự về những tình cảm dành cho nhau. Không ít bạn nam khác trong lớp cũng đăng lên những bức ảnh chụp cùng chị rồi “comment” bàn luận về mối tình nên thơ ngày ấy. Trong mắt mọi người, tất cả chỉ là kỷ niệm đẹp một thời. Hồi sinh viên nghịch ngợm, chụp ảnh đôi khi cũng bá vai, quàng cổ, giả vờ đang “mi” nhau. Nhưng không ngờ, với anh, nó lại là một minh chứng cho sự “lẳng lơ”, không đoan chính trong quá khứ của vợ.

Vậy là “khẩu chiến” giữa hai vợ chồng xảy ra, không ai chịu nhịn, bỏ qua cho nhau. Do đó, cuộc sống gia đình anh chị luôn trong tình trạng căng thẳng. Nhận thấy tổ ấm có nguy cơ tan vỡ, anh chị phải tìm đến chuyên gia tư vấn tâm lý. Sau khi nghe anh chị giãi bày, chuyên gia tư vấn cho rằng, lỗi lớn nhất của 2 người là không biết giữ gìn thế giới thực và sa đà vào thế giới “ảo”. Cả 2 đều bị cuốn vào “phây” đến mức hạn chế trao đổi trực tiếp với nhau dẫn đến việc nghi ngờ, sứt mẻ tình cảm vợ chồng...

May mà đến nước này, vợ chồng chị Thu kịp nhận ra sai lầm của mình. Suýt nữa thì hạnh phúc tan vỡ chỉ vì mải mê “chém gió” trên Facebook.