Những thợ mỏ kiếm sống bên miệng núi lửa

Những người thợ mỗi ngày hứng chịu khí độc hại để khai thác quặng lưu huỳnh tại miệng núi lửa Ijen ở Đông Java, Indonesia.

Nếu có nơi nào trên Trái đất con người ta có thể chụp được cảnh tượng giống như trên một hành tinh khác thì đó chính là miệng núi lửa Ijen ở Banyuwangi. Trung tâm của nó là một mặt hồ xanh lơ được bao phủ lớp hơi mờ ảo do phía dưới là những dòng lưu huỳnh đang cháy, được bao quanh bởi núi đá lởm chởm.
Ban đêm, khu vực này càng thêm huyền bí do khí lưu huỳnh cháy tạo ra những đốm lửa xanh kỳ ảo, cộng với luồng sáng nhấp nháy của hàng trăm khách du lịch khi họ băng qua các con đường trơn trượt để đi sâu vào miệng núi lửa. Nhưng hòa trong dòng du khách thám hiểm đó, những người thợ mỏ cũng bắt đầu công việc của họ từ lúc mới 2h sáng.
Nhung tho mo kiem song ben mieng nui lua
Những người thợ mỏ ở đây thường gùi khoảng 80kg lưu huỳnh trên địa hình hiểm trở và đầy khí độc. 
Sống chung với khói bụi và khí độc
Yatim là một trong số họ. Người đàn ông 44 tuổi này bắt đầu ngày làm việc mới của mình từ rất sớm bởi những người thợ như ông muốn tránh cái nóng ban ngày và phục vụ các đoàn du khách để kiếm thêm. Trong 7 tiếng làm việc liên tục, nhiệm vụ chính của họ là thu nhặt những tảng lưu huỳnh màu vàng trên bờ hồ. Khí lưu huỳnh ở đây được thu vào hệ thống ống dẫn khổng lồ, sau đó nó chuyển sang dạng lỏng, rồi nguội đi và cứng lại để đội quân thợ mỏ chuyển đi.
Khói lưu huỳnh và gió là kẻ thù của các thợ mỏ bởi có những lúc, luồng khí nóng như luồn vào phổi. “Nó làm tôi đau mắt và mũi, rồi ho ngay lập tức. Tồi tệ hơn, tôi có thể bị nôn hay đau ở ngực. Công việc của chúng tôi thực sự rất vất vả”, ông Yatim nói. Yatim dùng mặt nạ nhựa để giảm tác động của khói nhưng do sử dụng đã lâu, bộ lọc của nó đã bị mòn. Nhiều thợ mỏ kỳ cựu ở đây, người già nhất ở tuổi 65 chỉ thích dùng vải che miệng hoặc không bảo vệ. Những người sử dụng mặt nạ thường là do được du khách tặng lại.
Những khối lưu huỳnh được những người thợ ở đây gùi thoạt trông có vẻ không nặng lắm nhưng thực tế khoảng 80kg đè lên vai mỗi người thợ. Từ lòng hồ, họ phải gánh lên miệng núi địa hình lởm chởm chừng 300m, rồi đi bộ 3km nữa về nơi tập kết. Trung bình có khoảng 200 thợ mỏ làm việc mỗi ngày ở đây, mỗi người gánh 2 lượt thì khối lượng quặng lưu huỳnh mà họ mang về cũng được 14 tấn. Công việc này có từ thế kỷ về trước nhưng đến nay gần như không có gì thay đổi.
Niềm an ủi nơi “địa ngục”
Mặc dù quá trình khai thác mỏ được xem xét theo hướng hiện đại hóa hoặc cơ giới hóa nhưng những người thợ mỏ ở Ijen không hào hứng lắm vì thay đổi đồng nghĩa với việc họ có nguy cơ mất việc hoặc giảm thu nhập. Yatim cho biết, trung bình mỗi tuần ông kiếm được khoảng 58 USD, phụ thuộc vào lượng lưu huỳnh mà ông đưa về một trạm cân ở dưới chân núi. Mức lương này đã được coi là hậu hĩnh với cư dân quanh vùng.
Yatim nói rằng ông cố theo đuổi công việc khó nhọc này để gia đình mình có một tương lai thoải mái hơn. “Tôi hy vọng các con sẽ thành công, tìm được một công việc tốt. Tôi không muốn chúng vất vả như mình”, ông nói. Vợ của Yatim, bà Suhaina luôn lo lắng cho sức khoẻ của chồng. “Tôi đã khóc khi lần đầu tiên nhìn thấy mỏ đó”, bà nhớ lại. Tuy nhiên, thợ mỏ Yatim bảo vợ mình chỉ lo xa vì lần kiểm tra y tế gần đây nhất, kết quả của ông tốt, phổi không có vấn đề gì.
Phòng khám đa khoa cộng đồng Licin có một chương trình kiểm tra phúc lợi cho các thợ mỏ khoảng 2 đến 3 lần mỗi năm. Kholid, người đứng đầu phòng khám cho hay, những người tiếp xúc nhiều với khí lưu huỳnh không chịu tác động rõ rệt đối với hệ hô hấp nhưng răng của họ hầu hết có vấn đề, vì lưu huỳnh có mức axit rất cao nên răng rất dễ bị ăn mòn. Một vài trường hợp gãy chân, tay cũng đã xảy ra.
3h sáng mỗi ngày, Yatim lại dựng xe máy ở cổng công viên, bắt đầu hành trình leo núi dài 3km. Với một số du khách, quãng đường đó đủ để khiến họ thở không ra hơi nhưng Yatim đã quen đi lại hàng nghìn lần. Dù vất vả nhưng những người đàn ông này vẫn coi miệng núi lửa không đơn thuần chỉ là nguồn nuôi sống, nơi kiếm cơm của họ, bởi đôi lúc Yatim vẫn tạm nghỉ để thu vào tầm mắt cảnh quan kỳ diệu xung quanh. “Dù gì với tôi đây vẫn là một nơi tuyệt vời”, Yatim nói.

Chết khiếp công việc bẩn thỉu nhất thế giới ở Bangladesh

Dọn cống ở Bangladesh bị coi là công việc vất vả và bẩn thỉu nhất trên thế giới.

Chet khiep cong viec ban thiu nhat the gioi o Bangladesh
Dọn cống ở Bangladesh bị coi là công việc vất vả và bẩn thỉu nhất trên thế giới. Số tiền công nhận được vô cùng ít ỏi nhưng họ phải làm việc trong môi trường mất vệ sinh, có nhiều nguồn bệnh dễ lây nhiễm. 

Công việc “chết như chơi” ở biên giới Triều Tiên - Hàn Quốc

Khi căng thẳng leo thang trên bán đảo Triều Tiên, một cựu chiến binh Hàn Quốc đã kể lại công việc và cuộc sống ở một trong những đường biên giới kiên cố nhất thế giới.

Cong viec “chet nhu choi” o bien gioi Trieu Tien - Han Quoc
Lính Hàn Quốc canh gác tại biên giới giáp Triều Tiên

Trong số 130.000 lính Hàn Quốc nhập ngũ mỗi năm, chỉ có một số ít tận mắt nhìn thấy binh lính Triều Tiên. Đó là những người đóng quân tại vùng biên giới "khu phi quân sự" phân cách hai miền bán đảo Triều Tiên.

Khu vực này thường được gọi là DMZ, là một trong những biên giới kiên cố nhất trên thế giới, theo North Korean News. Nó cách ly hai quốc gia về lý thuyết vẫn còn trong tình trạng chiến tranh kể từ năm 1953, chưa thực sự hòa bình. Đường biên Triều Tiên-Hàn Quốc cũng là một điểm thu hút khách du lịch với hàng ngàn người đến thăm mỗi năm.

Căng thẳng dọc biên giới gia tăng kể từ khi hai sĩ quan Hàn Quốc bị thương nặng do mìn nổ vào tháng 8 năm ngoái. Seoul ngay lập tức đổ lỗi cho Bình Nhưỡng, nhưng Bình Nhưỡng bác bỏ cáo buộc này.

Tuần tra

Đối với Shin Yong-tae, một cựu chiến binh Hàn Quốc từng tuần tra gần biên giới Triều Tiên, mối đe dọa từ mìn luôn hiện hữu.

"Mỗi khi nghe thấy một tiếng động nhỏ dưới giày, tôi có thể thấy rõ mình đang lạnh sống lưng", ông nói, kể lại một lần suýt giẫm phải mìn khi tuần tra.

Cong viec “chet nhu choi” o bien gioi Trieu Tien - Han Quoc-Hinh-2
Biên giới Triều Tiên - Hàn Quốc là một trong những biên giới kiên cố nhất trên thế giới

Lúc đó, Shin nói với đồng nghiệp: "Tôi nghĩ tôi đã bước vào mìn". Họ ngay lập tức chạy xa, bỏ ông lại một mình.

"Tôi thậm chí không thể hét lên vì công việc tuần tra thường xuyên của chúng tôi phải được thực hiện trong sự im lặng tuyệt đối," Shin nói.

Sau đó, sĩ quan phụ trách đến gần Shin với một con dao và cẩn thận đào xuống đất dưới chân Shin, để lộ ra Shin đang giẫm vào một vỏ lon bằng thiếc.

"Đúng vậy, tôi đã bị chế giễu sau đó, nhưng tất cả chúng ta đều biết chuyện này có thể xảy ra với bất cứ ai trong chúng tôi vào bất cứ lúc nào", Shin nói.

Các vụ nổ thường xuyên được nghe thấy vào nửa đêm, thường là do các con vật nhỏ giẫm vào mìn. Đây là lời nhắc nhở liên tục về sự nguy hiểm, theo cựu lính Hàn Quốc.

Cong viec “chet nhu choi” o bien gioi Trieu Tien - Han Quoc-Hinh-3
Cờ Triều Tiên được treo cao ở vùng biên giới

Thời tiết lạnh âm độ

Bởi vì vùng biên giới được cho là "vùng phi quân sự", những người lính được điều động đến đây cũng phải có lý do “chính đáng”.

"Những người tuần tra đều được phát miếng dán ở ngực viết “cảnh sát DMZ” và một băng tay viết “cảnh sát quân đội”, Shin kể.

"Chừng nào chúng tôi còn đeo băng tay trước khi vào DMZ, cho dù chúng tôi có trang bị vũ khí gì, chúng tôi cũng chỉ là “cảnh sát vũ trang” chứ không phải là “quân đội vũ trang”.

Đó là một công việc với nhiều nguy hiểm không chỉ từ phía Triều Tiên. Thay vì có bốn mùa trong năm, ở DMZ chỉ có ba: "Mùa hè nóng, mùa đông lạnh giá và đại băng hà khi mọi thứ đóng băng", Shin nói.

Cong viec “chet nhu choi” o bien gioi Trieu Tien - Han Quoc-Hinh-4
Lính Hàn Quốc phải trải qua huấn luyện khắt khe và thời tiết khắc nghiệt

Shin và đồng đội phải chịu đựng nhiệt độ thấp hơn -19 độ C với gió thổi từ phía Bắc. Shin cho biết: "Gió mạnh đến nỗi có thể thổi bay người xung quanh. Hầu hết đồn tiền tuyến đều nằm trên đỉnh núi, đối mặt trực tiếp với gió."

Huấn luyện

Lính Hàn Quốc tại DMZ phải trải qua huấn luyện khắt khe. Shin phải ghi nhớ tất cả các dòng trong hiệp ước đình chiến được đưa ra vào cuối chiến tranh Triều Tiên năm 1953.

Hiệp ước ngừng chiến phải được cả hai bên tôn trọng, "đó là lý do tại sao chúng tôi ghi nhớ nó trong những thời điểm nhạy cảm, ngay cả một sai lầm nhỏ cũng có thể rắc rối", ông nói.

Shin cũng phải biết rõ điểm mạnh và điểm yếu của kẻ thù.

Lính Hàn Quốc được dạy về địa hình đồi núi, vũ khí của Triều Tiên và khả năng tiếp cận của họ. “Đây là những kiến thức giúp chúng tôi sống sót", ông nói.

Mặc cho điều kiện thời tiết khắc nghiệt và vị trí đồn xa xôi, điều kiện sống của lính Hàn Quốc vẫn còn tốt hơn các đồng nghiệp ở Triều Tiên, theo NK News.

Cong viec “chet nhu choi” o bien gioi Trieu Tien - Han Quoc-Hinh-5
Lính Hàn Quốc và lính Triều Tiên mặt đối mặt khi canh gác ở biên giới

"Phía nam DMZ được thắp sáng bằng đèn điện cao thế. Nhưng vào ban đêm, Triều Tiên chỉ chìm trong đêm tối. Tôi thậm chí không thể tưởng tượng họ có thể làm gì với ánh sáng ít ỏi đó”.

Sự chênh lệch trong điều kiện sống giữa hai bên biên giới chưa dừng lại ở đó.

"Chúng tôi được trang bị ống nhòm quân sự có thể phóng to lên đến 200 lần, và ống kính quang học để theo dõi bất kỳ hành động nào của Triều Tiên.

"Một ngày nọ, một chiếc xe tải đi xuống núi. Chúng tôi ghi lại hành động của họ, sử dụng ống nhòm quân sự của chúng tôi. Trong xe chở đầy khoai tây.

"Lính Triều Tiên hiếm khi di chuyển, ngay cả ban ngày. Nhưng họ đột nhiên xuất hiện và trèo lên xe tải như những con kiến đói”, Shin kể.

Cong viec “chet nhu choi” o bien gioi Trieu Tien - Han Quoc-Hinh-6
Hàn Quốc và Triều Tiên đều có các thị trấn ở biên giới

Đảo Yeonpyeong

Giống như những người lính trên toàn thế giới, Shin đã nghĩ đến viễn cảnh về cái chết khi làm nhiệm vụ. Ông có thể nhớ rõ ngày đó, vào năm 2010, khi pháo binh Triều Tiên bắn phá đảo Yeonpyeong, nơi có hơn 1.000 người Hàn Quốc.

"Tất cả chúng tôi đều cảnh giác cao độ", ông nói. "Chúng tôi ngủ khi vẫn mặc đồng phục và thiết bị đặt bên cạnh. Chúng tôi được nhận hai mẩu giấy để viết di chúc", Shin lúc đó mới 21 tuổi.

Họ luôn trong tình trạng cảnh giác suốt một tuần. Shin không thể tắm hay ăn một bữa ngon miệng, và phải tránh “đường dây lửa” của Triều Tiên.

Nhưng Shin không hề hối hận về thời gian phục vụ ở biên giới. "Hầu hết người Hàn Quốc chỉ nhìn thấy Triều Tiên hay người dân Triều Tiên qua TV", nhưng công việc này sẽ để lại cho bạn những kỷ niệm khó quên.

"Mặc cho các sự khác biệt, binh lính Triều Tiên cũng giống như chúng tôi: đều là con người", Shin nói.