Những cuộc tình đẹp ở làng "Ba quốc tịch"

Đó là làng Đăk Me, xã Bờ Y, huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum, nơi sinh sống của tộc người B’râu.

Không chỉ nổi tiếng với địa danh Ngã ba Đông Dương, nơi một tiếng trẻ cười 3 nước đều nghe, mà còn có những câu chuyện tình yêu rất thú vị. Đó là hàng chục cặp vợ chồng giữa người Việt với “nửa kia” là người Lào hoặc Campuchia. Để đến được với nhau, họ đã vượt qua không ít khó khăn.
5 lần "vượt biên" cầu hôn
Chúng tôi đến nhà trưởng làng Đăk Me Thao Lợi khi những ngôi nhà nhỏ đã sáng ánh đèn. Gặp chúng tôi, ông Thao Lợi mừng rỡ, nói: “Hôm nay lại vui rồi”. Sau khi chào hỏi, chúng tôi vào thẳng vấn đề. Nghe xong, Thao Lợi bảo: “Mấy cặp vợ chồng Lào - Việt, Campuchia - Việt trong trong làng nhiều mà. Chuyện tình yêu của tụi nó cũng thú vị lắm. Nhưng phải đi luôn, mấy cặp vợ chồng trẻ này đàn gà chưa ngủ chúng nó đã tắt đèn rồi”. Vừa nói vừa cười, xong ông xỏ dép, dẫn chúng tôi đi.
Nhung cuoc tinh dep o lang
Trưởng làng Thao Lợi đang trò chuyện với phóng viên. 
Chủ nhân của ngôi nhà nhỏ đầu tiên Thao Lợi dẫn chúng tôi đến là Dara Bamon, 37 tuổi, chàng trai Campuchia và vợ Việt tên Nàng Mỹ Anh, 23 tuổi (từ Nàng của người B’râu để chỉ nữ giới, còn nam giới là chữ Thao, tương tự 2 từ “Thị” và “Văn” của người Kinh). Sau vài phút là quen, biết mục đích chuyến viếng thăm của khách, Dara Bamon hào hứng khoe: “Mình 5 lần từ nhà sang Việt Nam cầu hôn, vợ mới đồng ý đấy”. Nói xong, anh quay sang nhìn vợ, cả 2 cười khúc khích.
Bamon cho kể, anh làm việc trong Khu bảo tồn thiên nhiên huyện Ta Veaeng. Do có họ hàng với trưởng làng Thao Lợi nên thình thoảng anh lại sang thăm. Trong một lần như thế, anh tình cơ gặp Nàng Mỹ Anh. “Lần đầu nhìn thấy ánh mắt vợ, mình thích ngay. Về cứ nghĩ đến vợ. Mình nhớ lắm nhưng không biết làm sao. Nỗi nhớ mỗi ngày càng nhiều hơn, mình nhờ bác Thao Lợi làm cầu nối, đánh tiếng để xem Mỹ Anh có ưng cái bụng không. Lần đầu không được, mình quay trở lại Bờ Y. Mất nửa năm trời, mình đi xe máy qua biên giới để ngỏ lời cầu hôn với Mỹ Anh thì vợ mới đồng ý đấy”, Bamon nhớ lại.
Còn Nàng Mỹ Anh kể, trong một tháng đầu, cứ vào ngày thứ Bảy, khi được nghỉ làm là Bamon lại cưỡi xe máy chạy sang thăm mình. “Mỗi lần gặp là chồng lại bảo muốn lấy mình, nhưng mình không đồng ý vì lấy chồng bên đó xa quá. Lần thứ 5, Bamon đến lúc mình đi làm rẫy. Chiều tối mới về đến nhà, thấy Bamon đứng trước cửa, người xe dính đầy bùn đất. Vừa nhìn thấy mình, Bamon chạy lại, cầm chặt tay mình rồi nói: “Anh nhớ em lắm. Em lấy anh làm chồng đi, lúc đó mình mới thấy thương. Chồng “lỳ” lắm đó”, Nàng Mỹ Anh cười, kể lại.
Nhung cuoc tinh dep o lang
Cặp vợ Việt Nàng Mỹ Anh và chồng Campuchia Dara Bamon cùng cô con gái. 
Cuối cùng, tình yêu chân thành của chàng trai Campuchia cũng đã khiến trái tim cô gái Việt phải “mềm”. Vào một đêm trăng sáng, Nàng Mỹ Anh gọi điện thoại cho Bamon, ngập ngừng kêu anh chuẩn bị lễ vật sang hỏi cưới khiến anh nhảy cẫng lên vì hạnh phúc. Một năm sau, ngôi nhà nhỏ tràn ngập tiếng cười khi bé đầu lòng Nàng Dara chào đời.
Mặc dù, ngôi nhà nhỏ vợ chồng Bamon ngoài bộ bàn ghế, chiếc giường cũ và vài vật dụng sinh hoạt trong nhà bếp ra, không có tài sản gì đáng giá, nhưng trong ánh mắt họ, đang lấp lánh niềm hạnh phúc.
Tỏ tình xuyên biên giới
Ngôi nhà thứ hai Thao Lợi dẫn chúng tôi đến là của chàng rể Lào tên Ching Pheng và cô vợ Việt là Y Nham. Ching Pheng khá điển trai với mái tóc hơi xoăn bồng bềnh và nụ cười hiền, tâm sự: “Mình rất hạnh phúc khi có vợ hiền, chăm chỉ và thương chồng. Mỗi lần về Lào mình đều khoe với bạn bè mọi người, bạn mình thích lắm”.
Nói về mối lương duyên với cô gái Việt, Ching Pheng hồ hởi kể, cách đây 3 năm, trong một lần Y Nham sang rừng Atapeu của nước bạn hái thuốc cùng em gái, bị 1 con gấu rừng tấn công. Y Nham hoảng hồn vừa bỏ chạy vừa hét vang rừng. Lúc đó anh đang hái củi gần đó, nghe tiếng kêu cứu, anh vội vàng lao đến. “Mình cầm cây rựa chặt củi to, vừa che chắn cho cô gái đang xanh mặt, vừa dứ dứ về phía con gấu. Nó thấy vậy gầm gừ 1 vài tiếng rồi quay đầu lẩn vào rừng. Mình đưa Y Nham về nhà chữa trị mấy vết thương nhỏ, nghỉ ngơi lấy lại bình tĩnh rồi đưa cô về tận nhà bên Việt Nam. Mục đích là để biết nhà, sau này còn sang nữa”, Chinh Pheng kể xong, nhìn vợ cười.
Sau lần đó, cả hai người giữ liên lạc, thường xuyên gặp nhau ở khu vực cửa khẩu Bờ Y. “Hồi đó, sau khi gặp vài lần, tụi mình thích nhau rồi, dù chưa tỏ tình, nhưng ai cũng muốn gặp người kia. Nhiều hôm trời mưa, mình vẫn vượt 40 cây số đường rừng sang cửa khẩu gặp cô ấy”, Ching Pheng kể. Tình cảm lớn dần, rồi một ngày Ching Pheng hẹn gặp Y Nham ở cửa khẩu, họ đứng 2 giữa ranh giới 2 nước, chàng trai tỏ tình, cô gái e thẹn đỏ mặt rồi nhận lời. Sau đó không lâu, họ thành vợ chồng.
Cũng giống Ching Pheng, trong một lần chở hàng sang nhập cho siêu thị Bờ Y, chàng trai Lào tên Xeng Hon thấy một cô gái nằm bất tỉnh bên vệ đường vắng. Do cô gái đã ngất xỉu, không thể ngồi sau xe, nên sau vài phút suy nghĩ, anh quyết định để xe lại và cõng cô gái chạy đến trạm y tế cửa khẩu nhờ các chiến sĩ biên phòng cứu chữa. Cô gái ấy là Nàng Tuyn, ở làng Đăk Me, sau này là vợ Xeng Hon. “Bữa đó mình đi hái thuốc, bị cảm mưa rồi bất tỉnh không biết gì hết, tỉnh dậy thì thấy một anh người Lào biết nói tiếng Việt. Ban đầu mình hốt hoảng nhưng sau khi các anh bộ cửa khẩu nói đó là người tốt đã cứu mình, nên mình tin. Sau lần đó, mình về cứ thấy cái bụng nhớ nhớ nên thỉnh thoảng lại lên cửa khẩu, chỉ để nhìn thấy Hon”, Nàng Tuyn kể.
Tình cảm nảy nở nhưng do không biết dùng điện thoại di động và bất đồng chữ viết nên mỗi lần nhớ nhau là Hon và Tuyn hẹn gặp nhau trực tiếp ngay cửa khẩu. Có lần, cả tuần không thấy Hon chở hàng sang, Tuyn cứ tưởng Hon đã thay lòng đổi dạ, không muốn gặp mình nữa, nên buồn lắm. “Một lần, đang thẫn thờ chỗ tụi mình hay gặp nhau thì một anh bộ đội chạy ra bảo Hon gọi điện thoại sang nhờ nhắn cho Tuyn nói Hon ốm nặng lắm, không sang được, khi nào khoẻ Hon sẽ sang. Nghe vậy, mình khóc hết nước mắt, chỉ muốn sang tận nơi chăm sóc, nhưng không biết nhà”, Nàng Tuyn xúc động kể.
Sau lần đó, cả 2 cùng nhờ các anh bộ đội dạy học tiếng của nhau, rồi khi bập bẹ được những câu cần nói, Tuyn đã chủ động nói: “Em muốn lấy anh làm chồng” với Hon. Lúc này, chàng trai mới thú thật rằng, anh đã yêu Tuyn từ lâu, nhưng…ngại không dám ngỏ. “Tình yêu của bọn mình hay lắm, ban đầu, chưa hiểu hết tiếng nhau, nên mỗi khi gặp nhau, cử chỉ đầu tiên của Tuyn là chỉ vào ngực trái mình, ý nói rất nhớ. Dù không nói được nhiều bằng lời, nhưng nhìn ánh mắt, cử chỉ của nhau, biết là yêu nhau nhiều lắm”, Hon Xeng nói.

"Biển người" ngồi tràn ra đường giải hạn chùa Phúc Khánh

(Kiến Thức) - Số lượng người tham gia buổi lễ giải hạn sao La Hầu tại chùa Phúc Khánh tối qua 12/2 (tức mùng 8 Âm lịch) đông tới mức ngồi tràn ra một đon đường Tây Sơn khiến giao thông ùn ứ.

Đến hẹn lại lên, cứ mỗi dịp cúng sao giải hạn, người dân Thủ đô lại ùn ùn kéo nhau tới chùa Phúc Khánh làm lễ.
 Đến hẹn lại lên, cứ mỗi dịp cúng sao giải hạn, người dân Thủ đô lại ùn ùn kéo nhau tới chùa Phúc Khánh làm lễ. 

Tài xế taxi Mai Linh "cầm nhầm" túi xách có hơn 61 triệu của khách

Ngày 12/2, Cảng vụ hàng không miền Trung bàn giao tài xế taxi Mai Linh cố tình chiếm đoạt tài sản của khách để quên ở sân bay Đà Nẵng cho Công an quận Hải Châu thụ lý theo thẩm quyền.

Tai xe taxi Mai Linh
 Cảng vụ hàng không miền Trung bàn giao tài sản cho hành khách
Trước đó, ngày 6/2, anh Vũ Tuấn Cường (30 tuổi, ngụ Bắc Giang) cùng gia đình đáp chyến bay từ Hà Nội đến Đà Nẵng. Quá trình chuyển hành lý lên taxi tại khu vực nhà ga T1, anh Cường để quên một túi xách trên xe đẩy hành lý. Trong túi xách có hơn 61 triệu đồng, 2 điện thoại và giấy tờ tùy thân.

Chạnh lòng chuyện người vợ cụt 2 chân chăm chồng liệt nửa người

Người phụ nữ không có chân, phải di chuyển bằng đầu gối lót trên đôi dép cao su tự chế nhưng suốt 5 năm qua vẫn tần tảo chăm sóc người chồng bị liệt.
 

Thông tin trên Dân Việt, anh bị liệt nửa người, hậu quả của một vụ tai nạn thảm khốc, có một đời vợ và hai đứa con nhỏ. Còn chị đôi chân bị cắt cụt gần đến đầu gối do biến chứng sau một cuộc phẫu thuật. Nhưng mặc cho số phận éo leo, sự ngăn cấm của gia đình, họ vẫn đến với nhau như một kết thúc có hậu của chuyện tình cổ tích.
Từ vài năm nay, nhiều bác sĩ, y tá của bệnh viện 108 (Hà Nội) không còn xa lạ gì với hình ảnh một người phụ nữ không có chân vẫn ngày ngày tần tảo đi dọc các hành lang bệnh viện để chăm sóc người chồng bị liệt nửa người. Đó là chuyện tình đẹp như cổ tích của chị Nguyễn Thị Đào và anh Dương Văn Cường (Phú Bình, Thái Nguyên), người vợ cụt 2 chân chăm chồng liệt nửa người.
Gặp vợ chồng chị Đào giữa trưa hè tháng 8 oi ải, khi chị vừa đi chuẩn bị bữa trưa cho chồng. Tuy nhiên, khi ánh mắt nhìn xuống cơ thể không còn lành lặn của anh, chị nghẹn ngào: “Vụ tai nạn cách đây 14 năm khiến anh bị đứt ruột, hỏng 1 bên thận, gãy 2 xương sườn và liệt tuỷ sống”.
Tiếp lời vợ, anh Cường kể, sau vụ tai nạn giao thông thảm khốc ấy anh phải nằm điều trị ở viện hơn 1 năm rồi trở về nhà với sự chăm sóc của người vợ đầu. Tuy nhiên ít lâu sau người vợ bỏ đi cắt đứt mọi liên lạc, để lại anh và hai đứa con thơ không người chăm sóc.
Còn chị Đào, một người phụ nữ bị tật nguyền bẩm sinh. Năm 20 tuổi trải qua một cuộc phẫu thuật giúp đôi chân của chị có thể đi lại bình thường. Thế nhưng niềm vui ấy chỉ kéo dài chẳng bao lâu. 10 năm sau vết thương ở chân bị nhiễm trùng khiến bác sĩ chỉ định chị phải cắt ngang bắp chân.
Chanh long chuyen nguoi vo cut 2 chan cham chong liet nua nguoi
 Do bị hoại tử, chị Đào phải chấp nhận mất đôi chân của mình. 
Cũng giống như anh Cường. Sau khi bị cắt cụt hai chân, người chồng trước của chị Đào cũng rời bỏ 3 mẹ con chị bặt vô âm tín.
Trở lại mối lương duyên như cổ tích với chồng, chị Đào tâm sự, 2 người đến với nhau như một định mệnh. Họ gặp nhau trong một lần đi bán tăm ở chợ, rồi đồng cảm với hoàn cảnh của người còn lại họ quyết định cùng dọn chung về một nhà sinh sống. Vượt qua mọi rào cản từ phía gia đình.
Vài năm trở lại đây, sức khoẻ của anh Cường ngày một yếu hơn, thời gian nằm viện cũng nhiều hơn. Hai vợ chồng vẫn nói đùa với nhau rằng họ ăn cơm viện còn nhiều hơn cơm nhà.
Chanh long chuyen nguoi vo cut 2 chan cham chong liet nua nguoi-Hinh-2
 Chuyện tình cổ tích của chị Đào - Anh Cường khiến nhiều người thán phục. 
Điều ước của 2 vợ chồng dù thế nào cũng không đầu hàng số phận
Theo Thời đại, cơ thể anh Cường mang đầy dấu vết của những cuộc phẫu thuật từ tai họa ập đến năm 2003: Vết sẹo dài mổ nối ruột, vết mổ sỏi thận,... Mới đây nhất anh phải tiến hành nạo phần thịt hoại tử bên trong khiến cơ thể đau đớn, nhiều đêm thao thức không thể chợp mắt. Túc trực bên giường bệnh của chồng, chỉ cần anh gọi chị Đào liền tỉnh giấc chăm sóc, hỏi anh đau ở đâu hay cần gì.
"Trong cuộc sống, không ai toàn vẹn cả. Mình không may bị thế này nhưng lúc nào cũng phải lạc quan lên, nghĩ tới mấy đứa con mà cố gắng sống để chúng còn có bố", anh Cường bộc bạch.
Chanh long chuyen nguoi vo cut 2 chan cham chong liet nua nguoi-Hinh-3
  Hàng ngày chị Đào nhận những công việc vặt về làm kiếm thêm thu nhập.
Những lần chồng chuẩn bị lên bàn mổ, chị Đào lại phải ký vào giấy cam kết. Dù không còn là lần đầu tiên nhưng chị vẫn thấy run... "Khó khăn thì mình phải khắc phục thôi, chứ nhà bây giờ cũng chẳng có ai. Chỉ mong lúc đi có 2 vợ chồng, khi về vẫn còn cả 2", chị Đào thổ lộ.
Những ngày ở viện chăm sóc chồng, chị Đào giống như một người y tá riêng của anh Cường vậy. Được y tá hướng dẫn những bước cơ bản, chị có thể tự thay băng cho anh nếu không có gì nguy hiểm. Đây đã trở thành một công việc hàng ngày, chị làm đến mức thuần thục. Dẫu sao chị vẫn muốn chính mình sẽ là người ở bên, quan tâm chăm sóc người chồng của mình.
Trong khoảng thời gian anh Cường nằm viện, chị Đào vẫn tranh thủ đi chợ bằng đôi chân bị cắt ngang bắp đó. Theo lời các bác sĩ, nếu chị tiếp tục di chuyển như hiện tại thì đầu gối sẽ nhanh chóng bị hỏng và khả năng cao phải cắt bỏ. Được biết chi phí bỏ ra để có được đôi chân giả là 300 triệu đồng, hai vợ chồng nhìn nhau như chẳng dám mơ tới.
Chanh long chuyen nguoi vo cut 2 chan cham chong liet nua nguoi-Hinh-4
 Với đôi chân không lành lặn, chị Đào vẫn tự mình làm mọi việc.
"Số tiền đó là quá sức với anh chị. Chị chỉ mong anh nhanh chóng bình phục để ra viện. Còn đôi chân trụ được ngày nào hay ngày ấy", chị Đào tâm sự.
Đôi chân đặc biệt của chị Đào đã cùng chị đi suốt 5 năm kể từ ngày làm vợ anh Cường nhưng chưa bao giờ chị than phiền hay kêu la. Chị bảo chị không hy vọng gì cả, chỉ biết 2 vợ chồng sẽ nương tựa vào nhau đi qua những ngày nắng cũng như những ngày mưa.
Vẫn dọc hàng lang bệnh viện, đôi chân chị Đào chưa bao giờ biết gục ngã, vẫn đều đặn đi đi về về mỗi ngày.