Mỹ nhân Từ Chiêu Bội và mối quan hệ vợ chồng bất hoà với hoàng đế nhà Lương
Từ Chiêu Bội là một mỹ nhân tài sắc vẹn toàn nhưng lại gắn liền với một bi kịch đau thương thời Nam Bắc triều trong lịch sử Trung Hoa. Sinh ra trong một gia tộc quyền thế, bà là cháu nội của Từ Hiếu Tự, tể tướng dưới triều Nam Tề, và là con gái của Từ Cổn, một trọng thần dưới thời Lương Vũ Đế Tiêu Diễn. Với xuất thân hiển hách ấy, ngay từ thuở thiếu nữ, Từ Chiêu Bội đã được xem là một mối lương duyên danh giá, là cầu nối chính trị giữa gia tộc họ Từ và hoàng thất Tiêu thị.
Vào năm 518, bà được gả cho Tiêu Dịch, lúc ấy là Đông Tương quận vương, con trai thứ bảy của Lương Vũ Đế. Hôn lễ được tổ chức linh đình, nhưng điều kỳ lạ xảy ra trong ngày xuất giá: mưa bão bất ngờ nổi lên, cây cối gãy đổ, tuyết lớn phủ trắng mặt đất. Nhiều người xem đó là điềm gở, báo hiệu cuộc hôn nhân của bà sẽ không êm đềm. Lời tiên đoán u ám ấy, đáng tiếc, lại trở thành sự thật.
Tiêu Dịch, vốn nổi tiếng uyên thâm, trọng văn chương và tiết kiệm giản dị. Ông không phải hạng người hiếu sắc, ngược lại, thích sự điềm tĩnh, nhẹ nhàng. Trái ngược hoàn toàn, Từ Chiêu Bội lại là người phóng khoáng, mạnh mẽ, đôi khi hoang dã. Bà yêu thích rượu, ưa tiệc tùng, và thích thể hiện bản thân.

Chính sự khác biệt ấy đã tạo nên khoảng cách vợ chồng. Theo ghi chép, cứ hai đến ba năm, Tiêu Dịch mới đến phòng bà một lần. Từ một phi tần được kỳ vọng sẽ sánh bước cùng chồng, Từ Chiêu Bội dần trở thành người phụ nữ bị ghẻ lạnh trong cung. Bà từng tìm cách hòa hợp, nhưng sự lạnh nhạt của chồng khiến tình yêu hóa thành oán hận.
Có lần, để chọc tức Tiêu Dịch, Từ Chiêu Bội trang điểm chỉ một nửa khuôn mặt, cốt ý chế giễu việc chồng mình bị chột một mắt. Hành động ấy như một nhát dao cứa thêm vào rạn nứt tình cảm vợ chồng, biến quan hệ vốn đã nguội lạnh trở thành hố sâu ngăn cách.
Trong sự cô đơn và phẫn hận, Từ Chiêu Bội dần tìm đến những người đàn ông khác, mong khỏa lấp nỗi trống trải. Nhưng chính những cuộc tình ngoài luồng ấy đã dẫn bà đến bi kịch không lối thoát.
1. Hòa thượng Trí Viễn – mối tình khởi đầu ô nhục
Người đầu tiên bước vào cuộc đời bí mật của Từ Chiêu Bội là hòa thượng Trí Viễn. Trí Viễn vốn nổi tiếng uyên bác về kinh Phật, thường ra vào hậu đường Kinh Châu, nơi Từ Chiêu Bội trú ngụ. Ban đầu, giữa họ chỉ là những buổi đối đáp văn chương và thi kệ, nhưng rồi sự khát khao và trống rỗng trong lòng Từ Chiêu Bội biến thành ham muốn nhục thể.
Một hoàng hậu thông dâm với một nhà sư – đó là sự báng bổ luân lý nghiêm trọng. Song, Từ Chiêu Bội chẳng hề hối hận. Bà coi đó là sự trả thù đối với người chồng lạnh nhạt. Nhưng chẳng bao lâu, Tiêu Dịch biết chuyện Từ Chiêu Bội tư thông với hòa thượng Trí Viễn nên đã nổi giận đùng đùng, sai người đốt chùa Dao Quang, giết chết tình địch.
Nhìn thấy người tình bị thiêu chết ngay trước mặt mình, Từ Chiêu Bội như phát điên. Kể từ đó, tâm lý của bà bắt đầu trở nên biến thái.
2. Ký Quý Quang – thị vệ trẻ tuổi, kẻ vụng trộm bất chính
Người tình thứ hai của Từ Chiêu Bội là Ký Quý Quang, một thị vệ trong cung của Tiêu Dịch. Khác với Trí Viễn, Ký Quý Quang trẻ trung, khỏe mạnh, có chút phong độ. Song, hắn lại là kẻ khoác lác, thường buông lời chế giễu: “Tuy Từ nương đã già, nhưng vẫn đa tình”.
Câu nói đầy nhục mạ ấy truyền ra ngoài, khiến danh tiếng Từ Chiêu Bội bị vấy bẩn. Nhưng điều khiến bà gắn bó với Ký Quý Quang không phải vì sự tôn trọng, mà bởi hắn có thể thỏa mãn những khát khao nhục thể mà bà thiếu thốn. Mối tình này chẳng hề xuất phát từ tình yêu, mà chỉ là sự lợi dụng lẫn nhau, càng khiến hình tượng của bà trong mắt triều thần thêm suy đồi.
3. Hạ Huy – văn sĩ tài hoa và nỗi mê đắm cuối cùng
Người đàn ông thứ ba, cũng là mối tình tai hại nhất, chính là Hạ Huy, một văn sĩ điển trai và phong nhã. Hạ Huy nổi tiếng khắp Kinh Châu vì tài văn chương, ngôn ngữ lưu loát và vẻ ngoài khôi ngô tuấn tú. Với Từ Chiêu Bội, Hạ Huy không chỉ là đối tượng để khỏa lấp dục vọng, mà còn là sự mê đắm về tinh thần.
Họ thường hẹn gặp nhau tại miếu Phổ Hiền Ni, lấy thi ca làm cớ, nhưng thực chất là che đậy cho những cuộc hẹn vụng trộm. Đối với Từ Chiêu Bội, Hạ Huy chính là mảnh ghép còn thiếu mà bà từng khao khát nơi Tiêu Dịch: một người đàn ông vừa phong lưu, vừa biết trân trọng nữ sắc...
Cái kết bi thảm của mỹ nhân Từ Chiêu Bội
Ban đầu, Tiêu Dịch nhiều lần nhắm mắt làm ngơ, bởi lẽ danh dự hoàng thất gắn liền với hành vi của vợ. Nhưng khi những lời đồn thổi về sự lăng loàn của Từ Chiêu Bội lan rộng, ông không thể kìm nén.
Lợi dụng cơ hội trong cung có một cung nữ bị chết vì bệnh, Tiêu Dịch đã vu cho Từ Chiêu Bội tội giết người vì ghen tuông rồi buộc bà phải tự vẫn. Biết mình không thể thoát khỏi cái chết, Từ Chiêu Bội đành phải nhảy xuống giếng chết, kết thúc cuộc đời mình trong bi thảm. Chưa hết giận dữ, Tiêu Dịch còn xuống lệnh ly dị với vương phi đã chết, cho mang thi hài lên rồi đem trả về nhà mẹ đẻ. Ông công bố với thiên hạ là mình “xuất thê” (trả vợ về “nơi sản xuất”). Ông cũng cấm con trai mình khóc tang Từ Chiêu Bội.
Không những thế, Tiêu Dịch còn viết tác phẩm “Đãng phu thu tư phú”, công khai lên án và miêu tả hành vi dâm loạn của bà, biến Từ Chiêu Bội thành tấm gương ô nhục trong lịch sử.
Tháng 11 âm lịch năm 552, Tiêu Dịch xưng đế ở Giang Lăng (Kinh Châu, Hồ Bắc), tức Lương Nguyên Đế. Ông cũng không truy phong thụy hiệu cho Từ Chiêu Bội.