Mỗi sáng trước khi đi làm, chồng đều mở tủ đếm từng đồng tiền

Mặc dù tôi đã cam đoan sẽ không đụng tới tiền của chồng nhưng hành động của anh khiến tôi uất nghẹn và bất lực.

Vợ chồng tôi đến với nhau một cách chóng vánh. Ngày đó, tôi vì chia tay tình đầu, đau khổ quá mà chấp nhận yêu anh. Anh theo đuổi, tán tỉnh tôi suốt hai năm trước mà tôi không hề để ý đến, giờ nhìn lại, thấy chỉ có anh là người chân tình nên đồng ý. Thú thật, khi đó, tôi vốn chưa yêu anh.
Yêu nhau được 3 tháng thì chúng tôi cưới. Vì yêu vội cưới sớm nên ngay sau khi trở thành vợ chồng, chúng tôi đã thường xuyên mâu thuẫn nhau. Chồng tôi là thợ sắt, hàng tháng chỉ tầm hơn 5 triệu. Tôi là nhân viên tiếp thị, lương cũng được tầm 8 triệu, tháng nào có thưởng thêm thì cao hơn. Trước khi cưới, anh đã nói trước sẽ đưa tôi 2/3 lương thôi, tức là chỉ gần 2 triệu để tôi lo tiền điện nước trong nhà. Còn những khoản khác, tôi phải tự chi vì lương tôi cao hơn lương anh. Vì chuyện đó, tôi đã cảm thấy bất mãn lắm rồi.
nhà chồng đông anh em nên chúng tôi ở nhà tôi. Nói cách khác, chồng tôi ở rể . Dù như thế, anh vẫn không hề biết thân biết phận mà luôn sống như khách trọ trong nhà. Đi làm về, anh chui tọt vào phòng, ở hẳn đấy tới tận giờ ăn cơm. Tối, cứ thấy bố tôi có khách là anh lại lên xe bỏ đi chơi, cũng chẳng thèm chào hỏi ai một tiếng. Mẹ tôi giận quá, nói con rể thì ngại nên cứ lôi tôi ra mắng. Tôi đứng giữa chồng và mẹ, nhiều khi bất lực và chỉ muốn ly hôn cho thoải mái tinh thần.
Moi sang truoc khi di lam, chong deu mo tu dem tung dong tien
Nhưng đến lúc tôi định nộp đơn ly hôn thì lại phát hiện có thai . Bị rơi vào thế bí, tôi buộc phải tiếp tục chung sống với anh. Nhưng càng chung sống, tôi càng không thể yêu nổi chồng mình. Tính của anh, đàn ông không ra đàn ông, đàn bà cũng chẳng ra đàn bà, cứ ẩm ẩm ương ương như thế nào đấy, rất khó hiểu.
Có con rồi, tiền chi tiêu phải tăng lên rất nhiều khoản nhưng anh vẫn chỉ đưa tôi 2 triệu. Còn 3 triệu, anh gửi tôi giữ. Phải, là gửi tôi giữ giúp chứ không cho tôi được đụng vào. Mỗi sáng, trước khi đi làm, anh đều lấy tiền ra ngồi đếm rồi so lại với cuốn sổ đen mà anh ghi chép rất cẩn thận ngày và số tiền gửi tôi. Chỉ cần thấy mất đi một vài trăm, anh sẽ làm ầm lên và nghỉ việc ngày hôm đó.
Như hôm qua thôi, vì thiếu tiền mua bỉm, sữa cho con nên tôi mới rút tạm 500 nghìn từ tiền anh. Sáng nay, anh lại kiểm tra tiền và mắng tôi một trận lên bờ xuống ruộng. Anh còn tuyên bố thẳng: "Tôi không đi làm nữa, đi làm kiếm tiền cho vợ xài hết thì đi làm để làm gì? Làm tôi làm tớ chi cho khổ thân ra". Nói rồi anh lại tiếp tục nghỉ làm dù tôi năn nỉ anh đi làm kẻo bị người ta đuổi.
Trời ạ, nhìn chồng nằm ngả nằm nghiêng chơi điện thoại, mặc kệ con khóc, cũng chẳng đi làm mà tôi uất nghẹn tận cổ. Tôi hối hận vì đã lấy anh làm chồng.

Anh trai dẫn người yêu về ra mắt, vừa thấy tôi, chị bỏ chạy

Tôi đã háo hức, mong chờ gặp mặt chị dâu tương lai. Nhưng khi vừa chạm mặt nhau, cả tôi và chị đều chết trân tại chỗ.

Tôi đang rất lăn tăn không biết có nên nói chuyện này cho anh trai không. Khó khăn lắm, anh mới tìm lại được cảm xúc trong tình yêu. Bây giờ nếu biết chuyện, không biết anh tôi sẽ cảm thấy thế nào.

Gia đình tôi có hai anh em. Anh tôi 33 tuổi, hiện tại vẫn chưa lập gia đình dù công việc ổn định, tính cách lại rất tốt. Thật ra anh tôi đã từng trải qua một mối tình kéo dài đến 8 năm. Chỉ tiếc rằng chuyện tình ấy không có cái kết đẹp. 

Ngày ấy, cả gia đình tôi vẫn đinh ninh anh sẽ lấy người yêu lâu năm làm vợ. Bởi cả hai đã có nhiều thời gian bên nhau, bố mẹ tôi cũng rất ưng chị. Nhưng chỉ sau một năm anh tôi đi công tác nước ngoài, chị đã có người khác. Khi anh về nước và chuẩn bị cho màn cầu hôn thì mọi chuyện được phơi bày. 

Quá sốc với nỗi đau bị phản bội, anh nói chia tay. Mấy năm nay, tôi và bố mẹ luôn tìm kiếm cho anh những người phụ nữ phù hợp. Nhưng anh tôi không mấy mặn mà. Đa phần sau vài lần gặp gỡ để giữ phép lịch sự, anh sẽ nói chia tay vì không cảm thấy rung động. 

Anh trai dan nguoi yeu ve ra mat, vua thay toi, chi bo chay

Trong trí nhớ, tôi vẫn còn sự ác cảm với chị bởi bao lần chị tạo sóng gió, đánh ghen với cả chính thất. (Ảnh minh họa)

Thế rồi một tuần trước, anh tôi đột ngột thông báo sẽ dẫn người yêu về ra mắt. Không những vậy, anh còn vui vẻ nói người con gái này rất tốt, anh cũng đã tính đến chuyện lâu dài với chị ấy. Bố mẹ tôi mừng lắm, rốt cuộc thì cậu con trai 33 tuổi của ông bà cũng chịu kết hôn. 

Anh tôi là người kín tiếng, không bao giờ đăng ảnh lên facebook. Vì thế đến lúc này, tôi mới biết mặt chị dâu tương lai . Tôi khó nghĩ quá mọi người ạ. Biết rằng con người ai cũng có lúc sai lầm. Nhưng nếu không nói cho anh thì áy náy quá. Theo mọi người, tôi có nên nói hết mọi chuyện cho anh trai mình biết không?

Vượt 200km tới thăm chị gái, không ngờ chứng kiến cảnh tượng này

Nghe xong lời chị mà tôi không biết nên trách anh rể hay trách chị gái mình đây! Vượt 200km tới thăm chị gái, không ngờ chị ốm nặng mà nhà chồng vẫn mặc kệ, choáng váng hơn cả là bí mật phía sau sự đối xử tệ đó.

Nhà tôi có 3 chị em. Chị gái đã đi lấy chồng từ 5 năm trước, tôi thì cũng chuẩn bị lên xe hoa trong năm nay, còn cậu em trai thì vừa tốt nghiệp đại học đang tìm việc.

Chị gái tôi rất tội nghiệp, chị lập gia đình lâu rồi mà tới nay chưa có con, gia đình từng hỏi lý do thì chị bảo tại chồng, nhưng anh rể thì cứ nói tại vợ.

Nhà chồng chị không giàu có, bố mẹ chồng thì khó tính. Chị làm dâu năm đầu rất khổ song về sau chị cứng rắn nên dần yên ổn. Do ở xa nên chị cũng ít khi về thăm nhà mà bố mẹ tôi thì cũng không đi thăm con gái được, thế nên có gì chỉ biết gọi điện cho nhau.

Gần đây chị ít khi chủ động gọi về nhà, song khi tôi gọi thì chị nói mọi việc vẫn ổn. Tết Nguyên Đán vừa rồi vợ chồng anh chị không về quê ngoại , mẹ tôi hỏi han tình hình thì chị nói mệt không về được. Từ đó đến nay cũng không thấy anh chị về chơi.

Tuần trước mẹ tôi gọi điện thì thấy giọng chị khang khác, đòi mở video thì chị nói điện thoại hỏng camera. Bố mẹ tôi rất lo lắng nên nhân dịp nghỉ lễ 30/4 – 1/5 lần này, tôi quyết định khăn gói đi thăm chị.

Vuot 200km toi tham chi gai, khong ngo chung kien canh tuong nay

Chị bảo cả nhà chồng đang cố ép chị ly hôn để anh ta tìm vợ mới và sinh con. (Ảnh minh họa)

Vượt 200km đến tận nhà chị tôi mới biết chị gái tôi bị ốm từ Tết đến giờ, người cứ bủng beo, da xanh tái. Tôi đến mà nhà chồng chị chẳng ai chào đón. Anh rể còn bảo: "Dì thuyết phục chị gái về bên đó mà trị bệnh đi chứ cứ nằm như người sắp chết thế kia xúi quẩy quá".

Tôi nhỏ nhẹ hỏi lại anh rằng sao anh không đưa vợ đi khám xem chị bị bệnh gì, chị ốm thì cần bồi bổ mà sao trên bàn không có nổi một lọ thực phẩm chức năng hay ít trái cây? Nếu lần này tôi không đến thăm chị thì liệu rằng có phải lần tới gặp nhau là ngày chị qua đời không?

Anh rể chẹp miệng bảo: "Ai hầu được, không thích thì ly hôn mà đi về bên đó". Nói xong, anh mặc kệ tôi rồi bỏ đi chơi.

Tới lúc chỉ có 2 chị em thì chị mới kể sự thật. Chị bảo cả nhà chồng đang cố ép chị ly hôn để anh ta tìm vợ mới và sinh con. Thế nên đợt này chị bị ốm, họ cũng không quan tâm thành ra chị cứ ốm lay lắt mãi không khỏi được. Chị mệt đến mức không đi làm được nên đã xin nghỉ không lương suốt từ ra Tết đến giờ. Công ty cũng đang cắt giảm nhân sự nên đồng ý ngay. Không có tiền nên chị chẳng dám yêu cầu gì nhà chồng, họ cho gì chị ăn nấy. Chị chỉ có vài chục triệu tiền tiết kiệm để phòng thân nên không muốn lấy ra dùng bây giờ.

Tôi thủ thỉ hỏi chị rằng tại sao nhà chồng đã đối xử như vậy chị còn cố chịu đựng? Chị thở dài bảo chị đi khám và nguyên nhân không có con là bởi chị bị tắc vòi trứng. Nhưng chị không nói ra với gia đình chồng vì không muốn ly hôn. Cũng chính vì thế mà dù ốm chị cũng không dám đến bệnh viện vì sợ lỡ đâu họ biết bí mật này.