Mỗi khi nhắc đến chồng tôi luôn thấy xấu hổ

Người ta chồng thì kiếm cả tỷ, làm chức này chức nọ. Có tệ thì vẫn đi làm kiếm tiền nuôi vợ nuôi con trong khi chồng tôi chỉ thích làm việc nhà và chăm con.

Tôi luôn thấy xấu hổ khi nhắc đến chồng…

Thật lòng mà nói, tôi cũng rất biết ơn anh. Từ bé tôi đã bị bạn bè chế giễu vì xấu lại còn béo, lại da đen đen bẩn bẩn. Tôi đã từng căm thù mọi loại gương soi. Bố tôi dù rất yêu thương và chiều chuộng tôi nhưng bố cũng từng thở dài khi mọi người đùa rằng bố phải cày thật nhiều tiền, nhiều đất cát nhà cửa mới mong con gái bố kiếm được chồng. Nhưng cũng vì biết mình xấu, tôi đã rất nỗ lực học hành. Tôi luôn đứng nhì lớp suốt hồi đi học. Tôi chỉ thua đứa đứng nhất vì tôi xấu hơn nó. Thầy cô luôn ưu ái cho nó điểm cao hơn tôi dù 2 bài làm đúng như nhau. Thậm chí sau này đi làm, sếp cũng ưu ái nhân viên xinh hơn dù tôi giỏi hơn họ.

Sếp là người nước ngoài nhé chứ không phải người Việt. Đồng nghiệp của tôi đến từ nhiều quốc gia nhưng họ cũng luôn có cái nhìn thiếu thiện cảm với con bé người Việt xấu nhất công ty này. Nên khi tôi gặp chồng tôi, người đàn ông cao đến 1m78, đẹp trai và galant, tôi không khỏi ngây ngất. Và anh ta chọn tôi để khiêu vũ chứ không phải rất nhiều cô gái hot girl khác.

Chúng tôi bắt đầu quen nhau như thế, trong một buổi tiệc chung của cả tập đoàn. Anh làm trưởng phòng kỹ thuật của một trong số các công ty con trong tập đoàn. Tôi làm tài chính trên tập đoàn nên chỉ khi nào có tiệc sinh nhật tập đoàn chúng tôi mới gặp nhau. Sau lần khiêu vũ đó, một năm sau chúng tôi mới gặp lại nhau. Anh nhận ra tôi luôn và bám riết lấy tôi. Tôi khi đó thật không tin rằng anh lại yêu mình. Anh bảo anh đã mất cả năm trời lạc tôi. Trong suốt 1 năm ấy, anh đã đi tìm kiếm thông tin về tôi mãi nhưng không tìm ra vì tập đoàn quá lớn, lại ở nhiều quốc gia khác nhau. Giờ mới gặp lại và anh sẽ không để mất tôi lần nữa.

Chúng tôi cưới nhau trong sự ngỡ ngàng của rất nhiều bạn bè. Không ai tin nổi tôi xấu thế mà có thể lấy chồng mà lại lấy được một anh chàng ổn thế. Lại là giai phố cổ nữa chứ. Anh không giàu nhưng nhà của anh mỗi cái bán đi cũng đủ sống cả đời. Anh lại rất giỏi vì đã từng đi học ở nước ngoài. Tôi xúi anh tự ra mở công ty giải pháp vì tôi biết nhiều người kém anh mà họ vẫn có thể nhét túi cả trăm triệu mỗi tháng. Nhưng anh không chịu. Anh muốn tôi đẻ con cho anh, càng nhiều càng tốt. Lần lượt tôi đẻ cho anh 3 đứa con gái. Khỏi nói, anh mê mệt chúng nó thế nào. Anh chăm sóc chúng nó còn hơn cả tôi- phụ nữ.

Anh bỏ công việc đang có thu nhập tốt (dù không bằng tôi vì tôi ở level cao hơn anh). Anh chọn việc ở nhà chăm con. Anh bảo: "Em đang có điều kiện phát triển hơn anh. Hãy tập trung để phát triển. Con để anh lo. Nhà để anh quản".

Tôi làm ngoài lương chính ra còn rất nhiều những khoản thưởng. Một tay anh gom góp để mua thêm nhà. Toàn nhà phố cổ. Anh bảo: "Đến khi thu mua, nhà mình bé thế này mua vài trăm triệu nhưng bán phải vài tỷ". Anh đúng. Có một khoảnh 10m2 trong ngõ sâu hút, là cái đất nhà vệ sinh chung thôi trong phố cổ, mua 300 triệu mà thu về cả 6 tỷ vì một ngân hàng thâu tóm cả ngõ ấy hơn 200 tỷ. Tự nhiên lãi ra hơn 5 tỷ từ 300 triệu đồng ban đầu quả là kinh khủng. Nên tôi tín nhiệm anh lắm. Làm ra bao nhiêu tiền là lại đưa anh đi đầu tư.

Moi khi nhac den chong toi luon thay xau ho
Tôi không hiểu sao mà luôn có cảm giác xấu hổ khi nói về chồng mình. Có lẽ vì anh đã không đi làm. (Ảnh minh họa)

Nhưng rồi, 5 năm, 10 năm, 15 năm. Tôi không hiểu sao mà luôn có cảm giác xấu hổ khi nói về chồng mình. Có lẽ vì anh đã không đi làm. Anh chỉ ở nhà trông con và chăm sóc nhà cửa. Tiền bạc không phải là vấn đề vì chúng tôi đã khá đủ đầy. Các con lớn rồi chúng đã có thể tự lập. Nhưng anh vẫn không chịu đi làm.

Sáng sáng anh đưa con đi học (dù chúng tự đi học được anh cũng không cho chúng tự đi mà vẫn muốn đưa chúng đi). Rồi nguyên ngày khi các con đi học thì anh ở nhà xem phim bộ TVB. Trưa anh ra ngoài ăn rồi chiều lại đi đón con. Nhà cửa lúc nào cũng sạch như lau như ly vì anh rất thích dọn nhà. Anh nấu ăn không phải là ngon nhưng ăn được. Anh cũng chịu khó lên mạng tìm tòi công thức mới để đổi bữa. Tối thì dạy con học và đêm thì khi xem bóng đá khi lên mạng tranh luận chứ không chơi game. Cứ thế 5 năm, 10 năm, 15 năm liền nhìn phát chán lên được. Tôi bảo anh hay mở quán cafe cho anh có việc để làm nhưng anh không chịu. Đưa ra đủ mọi loại nghề anh không làm.

Anh bảo chẳng cần làm vì đâu cần tiền. Nhưng tôi nghĩ vấn đề không phải là tiền. Mà là đàn ông ở nhà mãi nhìn chán lắm. Chưa kể anh ở nhà nhiều nên đầu óc anh cũng mụ mị dần đi, nói chuyện với tôi mỗi lúc một cách biệt. Anh toàn nói những chuyện thị phi kiểu Jimmy Nguyễn trách Thuỷ Tiên thế này là sai. Hay sách giáo khoa Cánh Diều viết thế này bố ai học được. Đại loại là trên mạng có trend nào anh đều biết rõ.

Các con một tay anh chăm sóc nhưng không đứa nào muốn gần bố vì bố hay mắng chúng. Anh giống hệt mọi bà nội trợ. Nhất là tính anh lại ưa sạch sẽ nên lũ trẻ mà rơi vãi đồ là anh mắng chúng nguyên ngày. Anh rất yêu tôi nên dù tôi xấu thế nào, béo thế nào anh vẫn cứ tít mắt khen vợ ngon. Ở nhà nhiều nên anh rảnh lắm, hơi tí là đòi hỏi chuyện ấy. Tôi đi làm về mệt, muốn nghỉ ngơi nhưng vẫn bị anh "gạ gẫm" suốt. Đến độ nhiều hôm tôi khoá trái cửa phòng ngủ, bày ra cãi nhau để trốn việc làm tình.

Tôi vẫn nhớ mọi người bảo lấy số hàng chục của tuổi chồng nhân với 9 là ra số lần cần quan hệ tình dục. Nhưng với chồng tôi, có lẽ mọi thứ chỉ làm để tham khảo. Vì ở nhà rảnh quá mà...

Bố tôi bảo tôi rửng mỡ. Được chồng như thế bao nhiêu phụ nữ xinh hơn, giỏi hơn còn mong chẳng được mà tôi lại kêu chán chồng là sao? Bạn bè cũng vậy. Nhiều đứa còn đùa: Mày bỏ lão là tao nhảy vào đấy. Là tôi sai ư? Tôi sai vì đã coi thường chồng ư? Tôi sai vì chán chồng lười biếng ư? Mọi người, nhất là chị em phụ nữ, xin hãy cho tôi lời khuyên đi.

Có phải lấy chồng chỉ làm việc nhà như thế là rất chán không? À mà chồng tôi tuyệt đối không thích phụ nữ nào khác ngoài vợ nhé! Bởi anh ấy tính rất keo kiệt. Bỏ ra một đồng cho phụ nữ khác là xót. Nhưng với vợ thì chưa bao giờ tiếc tiền cả. Vợ muốn mua gì chỉ cần nói là mua ngay. Anh ấy quản lý tài chính trong nhà mà. Tôi làm ra bao nhiêu đưa anh ấy hết. Thế nên mua gì toàn anh ấy chi. Tôi chỉ cần nói là một nốt nhạc có ngay. Nhưng thiên hạ thì đừng có mong anh ấy chi thừa dù chỉ 1.000 đồng. 

Tôi từng muối mặt khi anh ấy cãi nhau tay đôi với cô bé thu ngân siêu thị vì 59.000 đồng mà anh ấy đưa 3 tờ 20.000đ không trả lại anh ấy 1.000 đồng. Anh ấy bảo: Xin thì cho chứ ghét nhất kiểu im ỉm đi như thế. Sao không trả lại anh ấy 2.000 đồng nếu không có 1.000 đồng lẻ? Thế cơ mà! Nên cô nào yêu anh ấy thì xác định luôn là tự trả mọi chi phí nhé. 

Có bao nhiêu người phụ nữ chấp nhận được một người chồng như chồng tôi?

Sự thật về cô hàng xóm thường xuyên khoe chồng tâm lý

Cô ấy thường xuyên khoe gia đình hạnh phúc trên mạng xã hội nhưng chỉ có hàng xóm mới biết cô ấy thường xuyên bị chồng đánh thâm tím mặt mũi.
 
 

Mỗi lần tiếng hét lớn từ nhà hàng xóm vang sang là tôi biết gia đình họ đang xô đũa, đập bát vì câu chuyện muôn thuở… chồng ngoại tình.

Tối qua cũng vậy, sau một hồi cãi vã là những tiếng la thất thanh, tiếng khóc ấm ức từ cô vợ bị chồng thượng cẳng chân, hạ cẳng tay.

Ấy vậy mà vừa cãi nhau nảy lửa xong, văng tục ầm ĩ,… tôi đã thấy cô hàng xóm đăng lên Facebook một cái ảnh nắm tay nhau kèm theo câu chú thích: "Nắm tay nhau thật chặt. Giữ tay nhau thật lâu…".

Bên dưới bức ảnh là rất nhiều bình luận, đại loại như: "Ôi chao, sao mà ghen tị thế!”, “Chúc bạn hạnh phúc!", "Đẹp đôi quá!”…

Thấy vậy thực tình tôi không biết nên để lại biểu tượng cảm xúc gì cho phải. Và phương án tốt nhất vẫn nên là lướt qua thôi.

Sáng nay, vô tình gặp trong thang máy lúc đi làm, thấy cổ cô ấy có vết thâm tím được che kỹ bằng lớp trang điểm đậm, tôi thốt lên “Cổ em bị sao thế kia?”. Cô ấy ngại ngần quay mặt đi cười trừ “Em không sao chị à!”.

Tự nhiên tôi nhận ra mình hơi vô duyên, chắc cô ấy bị chồng đánh rồi. Mà tài thật, chuyện chồng bạo hành xảy ra như cơm bữa nhưng cô ấy vẫn cam chịu hết năm này qua năm khác.

Bạn bè theo dõi facebook của cô ấy thì sẽ thấy chồng đối với cô ấy là “cả một trời thương nhớ”. Nào là “sau khi chạy vài vòng thiên hạ, em mới nhận ra người tuyệt vời nhất là anh”, rồi “chỉ cần nói chồng ơi em đói là sau đó có người mang đồ ăn đến công ty ngay....”.

Su that ve co hang xom thuong xuyen khoe chong tam ly
Ảnh minh họa
Trên facebook cô ấy là một loạt ảnh hai vợ chồng cùng ngay đi ăn sáng, uống cafe, cùng đưa con đi nghỉ mát, mỗi tối cùng ngâm chân với nhau...Thế nhưng, lạy hồn, ai biết đằng sau đó là những trận đòn liên tiếp mà cô ấy phải hứng chịu.
 Sự thật là chồng cô ấy trăng hoa, đặc biệt thích “ăn phở lạ” hơn 8 năm nay. Anh ta đã từng tuyên bố trong một trận cãi vã “Anh không bao giờ vì người bên ngoài mà đánh đổi hạnh phúc gia đình”, nhưng lại đính kèm vế sau “Em cứ vui với niềm vui của em, anh sẽ tự tìm kiếm niềm vui cho riêng mình và chúng ta hãy tôn trọng khoảng trời riêng của nhau”.

Vậy tức là nếu không muốn gia đình tan nát thì cô ấy buộc phải sống chung với người chồng ngoại tình giống như người ta hay nói là “sống chung với lũ”.

Tuy nhiên, ông chồng đâu có phải nước lũ, khi phát hiện chồng đi khách sạn với gái lạ, cô ấy lại xỉa xói vài câu và y như rằng là "ăn đòn”.

Sau những trận đòn thâm tím mặt mày, chỉ cần chồng mua cho bó hoa hay đưa đi uống một tách cafe là cơn giận đùng đùng như lửa của cô gái ấy lại lắng xuống và lại tiếp tục bài hát “ca ngợi hạnh phúc gia đình” trên thế giới ảo. 

Tình cờ bạn tôi lại là đồng nghiệp cùng công ty với cô ấy, mỗi lần gặp tôi là nó không hết lời khen ngợi cô ấy khéo léo vì luôn được chồng cưng chiều, thậm chí nó bảo còn từng hỏi cô ấy bí quyết giữ lửa hôn nhân... Những lúc ấy tôi cũng chỉ biết cười trừ cho qua chuyện.

Hôm nay Ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10, tràn ngập khắp mạng xã hội là những bó hoa tươi thắm, những hình ảnh yêu thương, chiều chuộng của đấng mày râu dành cho chị em phụ nữ. Cô hàng xóm cũng kịp góp một hình ảnh món quà là chiếc túi xách giá trị kèm lời cảm ơn mùi mẫn. Có ai ngờ đó chỉ là một niềm vui giả tạo!

Tôi nghĩ rằng phụ nữ không cần phải tìm niềm vui từ lối sống "phông bạt" trên thế giới ảo. Hãy mạnh mẽ là chính mình, chấm dứt ngay những ràng buộc đau khổ về thể chất và tinh thần. Chỉ khi làm được vậy thì ngày mới nào cũng là của chúng ta.

Hi hữu thanh niên cãi nhau với... chó bị cảnh sát bắt

(Kiến Thức) - Anh Shao đang đi xe máy về nhà thì đột nhiên gặp chó lang thang trên đường. Con chó đuổi theo anh và sủa. Bực mình, người đàn ông dừng hẳn xe lại và hò hét, cãi nhau với chú chó lang thang.

Sự việc hy hữu thanh niên cãi nhau với chó xảy ra ở Thường Thục, Tô Châu, Giang Tô, Trung Quốc, khiến nhiều người không khỏi ngạc nhiên.
Theo thông tin đăng tải, đêm ngày hôm đó, anh Shao đang đi xe máy về nhà thì đột nhiên gặp chó lang thang trên đường. Con chó đuổi theo anh và sủa trên con đường vắng vẻ thuộc thành phố Thường Thục.

Vợ chồng cãi nhau phụ nữ tuyệt đối không được nói 3 điều

Đôi khi chỉ vì lời nói trong lúc nóng giận với chồng mà người phụ nữ phải chịu cảnh tan cửa nát nhà thì thật đau đớn. Vậy nên hãy tránh 5 câu nói này để gia đình lúc nào cũng hòa thuận êm ấm.

Cả nhà anh đều giống nhau cả thôi

Đây chính là câu nói khiến nhiều đàn ông dễ "nổi điên" nhất. Cho dù, bạn đang không hài lòng với chồng mình và một vài người bên gia đình nhà chồng nhưng khi nói về họ với thái độ coi thường khinh ghét thì bạn đang làm tổn thương nghiêm trọng đến danh dự của anh ấy.