Huyền thoại tàu không số 235: Trận chiến sinh tử

(Kiến Thức) - Trận hải chiến kiên cường của cán bộ, thủy thủ tàu 235 đã đi vào huyền thoại, là dấu son chói lọi của Hải quân nhân dân VN anh hùng.

Năm này tròn 53 năm kỷ niệm ngày mở đường Hồ Chí Minh trên biển huyền thoại (23/10/1961 – 23/10/2014). Đây là dịp tưởng nhớ và tôn vinh hàng ngàn thủy thủ, những con người quả cảm, từng một thời “Quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh” trên biển. Công lao của các anh hùng, liệt sĩ thật lớn lao và luôn được trân trọng, mãi là những bài học cho thế hệ trẻ về phẩm chất truyền thống cao đẹp “ Bộ đội Cụ Hồ”.
Tưởng niệm tàu không số anh hùng.
 Tưởng niệm tàu không số anh hùng.
Con tàu (không số) anh hùng mang bí số 235 đã anh dũng “cảm tử” tại vùng biển Hòn Hèo, thuộc xã Ninh Vân, thị xã Ninh Hòa (Khánh Hòa). Xuất phát từ một cảng biển hậu phương miền Bắc, con tàu được biên chế 20 thủy thủ, do Trung úy Nguyễn Phan Vinh, một người con quê hương đất Quảng chỉ huy. Đây là con tàu nhận lệnh đưa hàng trăm tấn vũ khí chi viện cho chiến trường miền Nam. Đêm 29/2/1968, sau khi tàu đã gần tới vùng biển Hòn Hèo thì bị địch phát hiện. Trời tối, tàu phải tắt hết các tín hiệu, thế nhưng Phan Vinh vẫn chỉ huy tàu vào gần đến bến.
Phía sau là 7 tàu chiến địch đuổi theo, trực thăng trên cao pha đèn, thả pháo sáng, bắn xối xả vào tàu… Các thủy thủ còn sống sót như Lâm Quang Tuyến, Nguyễn Văn Phong, Hà Minh Thật bùi ngùi kể lại: “Thuyền trưởng Vinh của chúng tôi rất giỏi, rất quyết đoán, tàu 235 là tàu cao tốc, có 4 máy nên khi bị bao vây, thuyền trưởng đã tính đến việc phá vòng vây địch. Tất cả đều đặt niềm tin vào anh. Nhưng do địch huy động lực lượng quá đông và liên tục nã đạn ác liệt làm máy hỏng, ý đồ của địch là bắt sống tàu. Nhưng thuyền trưởng đã thực hiện nhanh phương án tiếp theo, gói bọc kín hàng thả xuống biển. Đồng thời cho tàu chạy ra nơi khác để bảo toàn nơi thả hàng…
Lúc này đã có một số thủy thủ hy sinh ngay trên tàu. Sau khi đã thả hết hàng xuống đáy biển, Phan Vinh thét lên, tất cả bơi vào bờ, lên núi, còn anh và thợ máy ở lại chuẩn bị thuốc nổ để phá hủy tàu... Cả tấn thuốc nổ đã được kích hoạt, một tiếng nổ long trời, kèm cột lửa bốc cao, cắt đôi và văng mảnh lớn con tàu lên sườn núi. Suốt 13 ngày trong rừng, các thủy thủ ăn lá cây, ve sầu, kể cả ốc sên… mà sống… không còn đạn, không lương thực…
Kẻ địch lại bao vây, lùng sục, do đó anh em đã phải phân tán ra nhiều nơi. Do bị thương nặng, thuyền trưởng Phan Vinh đã hy sinh. Quá khát nước, nên Mai Xuân Khung xung phong đi tìm nước uống, đi được vài phút thì nghe có tiếng súng nổ, rồi không thấy Khung về, ai cũng nghĩ Khung đã hy sinh. Nhân kỷ niệm lần thứ 50 ngày mở đường Hồ Chí Minh trên biển (2011), bất ngờ chúng tôi mới có dịp gặp lại nhau, thế là cứ ôm chặt nhau đến không còn kẽ hở. Là những người may mắn còn sống, những thủy thủ sống sót như chúng tôi thật vui mừng, bởi đã kiên cường trước sự tấn công của kẻ địch, vẫn bảo vệ được số vũ khí, hủy gọn con tàu để giữ mãi bí mật con đường huyền thoại. Chúng tôi nhớ mãi cái đêm năm ấy (1/3/1968), 14 thủy thủ đã anh dũng hy sinh, trong đó có thuyền trưởng Phan Vinh. Máu xương các anh đã vĩnh viễn hòa vào vùng biển đại dương đất Mẹ”.
Các thủy thủ tàu không số 235 gồm thủy thủ Hà Minh Thật, Lâm Quang Tuyến, Nguyễn Văn Phong và phóng viên báo Dân Việt (từ trái sang).
Các thủy thủ tàu không số 235 gồm thủy thủ Hà Minh Thật, Lâm Quang Tuyến, Nguyễn Văn Phong và phóng viên báo Dân Việt (từ trái sang). 
Đã 53 năm trôi qua, giờ đây con tàu 235 và cùng nhiều con tàu không số khác được vinh danh Anh hùng. Những đồng đội năm xưa đã có dịp tìm gặp lại nhau, cùng về đây thắp cho nhau nén nhang và thầm gọi tên nhau, vẫn cứ xưng hô bằng “mày – tao” thật dung dị, nhưng ai cũng nghẹn trào cảm xúc. Trong khi trò chuyện với cựu thủy thủ Hà Minh Thật (hiện sống tại TP.HCM), bỗng dưng ông lặng người đi, khóe mắt đỏ hoe và ông chỉ cho chúng tôi xem nơi còn nguyên mảnh đạn nằm sát cột sống gần hông suốt 46 năm qua...
Anh hùng Nguyễn Phan Vinh (1933-1968)
 Anh hùng Nguyễn Phan Vinh (1933-1968)
Nhắc tới con đường huyền thoại trên biển, là Tổ quốc và nhân dân nhắc tới các thủy thủ đã anh dũng hy sinh. Trong đó có trận hải chiến kiên cường của 20 cán bộ, thủy thủ tàu 235 đã đi vào huyền thoại, là dấu son chói lọi của Hải quân Nhân dân Việt Nam anh hùng. Với chiến công phi thường ấy, ngày 25/8/1970, liệt sỹ Nguyễn Phan Vinh được Đảng và Nhà nước truy tặng danh hiệu cao quý Anh hùng LLVTND. Nhân kỷ niệm 15 năm ngày giải phóng quần đảo Trường Sa (29/4/1990), tên người thuyền trưởng tàu 235 đã thành tên một hòn đảo trong quần đảo Trường Sa (Khánh Hòa) – đảo Phan Vinh, một trường trung học cơ sở ở Ninh Hòa, một đường phố ở Nha Trang cũng đã mang tên người anh hùng Phan Vinh...
Thắp hương tại Bia tưởng niệm các Anh hùng, liệt sĩ tàu 235 tại sườn núi Bà Nam, thuộc dãy núi Hòn Hèo.
Thắp hương tại Bia tưởng niệm các Anh hùng, liệt sĩ tàu 235 tại sườn núi Bà Nam, thuộc dãy núi Hòn Hèo. 
Miếu thờ và bia tưởng niệm các Anh hùng, liệt sĩ tàu 235 đã được người dân, chính quyền địa phương và Quân chủng Hải quân xây dựng tại sườn núi Bà Nam thuộc dãy núi Hòn Hèo, nơi có mảnh xác tàu 235 văng lên khi tàu “cảm tử”. Ngày 26/4/2014, Bộ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch ra quyết định xếp hạng di tích quốc gia đối với di tích lịch sử Địa điểm lưu niệm tàu 235 - đường Hồ Chí Minh trên biển tại xã Ninh Vân, thị xã Ninh Hòa (tỉnh Khánh Hòa).

Bí ẩn thâm cung: Vương phi có thai với thái giám

(Kiến Thức) - Thạc phi là ái phi của Thuận Trị, do không chịu nổi cô đơn lạnh lẽo chốn thâm khuê nên đã thông dâm với thái giám và có mang.

Ái Tân Giác La - Phúc Lâm, sinh giờ Tuất, ngày 30/01/1638 tại cung Vĩnh Phúc, tức năm thứ 3 Sùng Đức. Tháng 8, năm thứ 8 Sùng Đức (tức năm 1644) Hoàng đế Thái Tông đột ngột băng hà, Phúc Lâm được thúc phụ là Nhiếp Chính Vương Đa Nhĩ Cổn phụ tá đăng cơ, đổi thành Thuận Trị, đồng thời tháng 9 nguyên niên Thuận Trị (tức năm 1644) rời đô từ Thẩm Dương đến Bắc Kinh, và trở thành hoàng đế đầu tiên của triều Thanh. Hoàng đế Thuận Trị tại vị từ năm 1643 đến 1661, hưởng thọ 24 tuổi. Tuy tuổi thọ không cao song những chuyện kì quặc liên quan đến ông ta rất nhiều. Trong đó có cả câu chuyện quý phi của ông thông dâm với thái giám và có mang.
Ái Tân Giác La - Phúc Lâm, sinh giờ Tuất, ngày 30/01/1638 tại cung Vĩnh Phúc, tức năm thứ 3 Sùng Đức. Tháng 8, năm thứ 8 Sùng Đức (tức năm 1644) Hoàng đế Thái Tông đột ngột băng hà, Phúc Lâm được thúc phụ là Nhiếp Chính Vương Đa Nhĩ Cổn phụ tá đăng cơ, đổi thành Thuận Trị, đồng thời tháng 9 nguyên niên Thuận Trị (tức năm 1644) rời đô từ Thẩm Dương đến Bắc Kinh, và trở thành hoàng đế đầu tiên của triều Thanh. Hoàng đế Thuận Trị tại vị từ năm 1643 đến 1661, hưởng thọ 24 tuổi. Tuy tuổi thọ không cao song những chuyện kì quặc liên quan đến ông ta rất nhiều. Trong đó có cả câu chuyện quý phi của ông thông dâm với thái giám và có mang.
Thuận Trị có một ái phi tên Thạc quý phi, tuổi xuân mơn mởn, dung mạo tuyệt trần. Nhưng Thuận Trị không biết thương hoa tiếc ngọc, có khi vài tháng không sủng hạnh một lần.
Thuận Trị có một ái phi tên Thạc quý phi, tuổi xuân mơn mởn, dung mạo tuyệt trần. Nhưng Thuận Trị không biết thương hoa tiếc ngọc, có khi vài tháng không sủng hạnh một lần. 
Thái giám vốn là Yêm nhân (hoạn quan) bị tịnh thân không có bộ phận sinh dục nên khó mà có thể có sự kích thích giới tính. Nhưng trong cung Nhân Hòa có một thái giám tên Vương Nhân không những không bị tịnh thân mà vẫn là một đàn ông đầy đủ khả năng sinh lý, vẫn có thể khiến phụ nữ mang bầu.
Thái giám vốn là Yêm nhân (hoạn quan) bị tịnh thân không có bộ phận sinh dục nên khó mà có thể có sự kích thích giới tính. Nhưng trong cung Nhân Hòa có một thái giám tên Vương Nhân không những không bị tịnh thân mà vẫn là một đàn ông đầy đủ khả năng sinh lý, vẫn có thể khiến phụ nữ mang bầu. 
Một hôm, Thạc quý phi mày chau ủ dột, tâm trạng buồn chán bèn kêu cung nữ đấm lưng, bóp chân. Khi cung nữ có việc phải ra ngoài nàng bèn gọi thái giám Vương Nhân đến thay. Vương nhân trắng trẻo thư sinh, về tướng mạo có thể nói là một anh tài.
Một hôm, Thạc quý phi mày chau ủ dột, tâm trạng buồn chán bèn kêu cung nữ đấm lưng, bóp chân. Khi cung nữ có việc phải ra ngoài nàng bèn gọi thái giám Vương Nhân đến thay. Vương nhân trắng trẻo thư sinh, về tướng mạo có thể nói là một anh tài. 
Hai người lâu dần nảy sinh tình cảm, ba tháng sau, Thạc quý phi có mang. Nàng cho Vương Nhân xuất cung âm thầm mua thuốc phá thai. Sau khi uống thuốc, đau đớn lăn lộn, bọn cung nữ sợ quá vội đi bẩm tấu với Hoàng thượng. Thuận Trị đích thân giá đáo cung Hòa An lệnh cho Thái y bắt mạch khám xét cẩn thận. Thái ý lắp ba lắp bắp nhưng cũng có câu rõ nhất: "Quý phi không có bệnh gì, ngọc thể suy nhược do sảy thai”.
 Hai người lâu dần nảy sinh tình cảm, ba tháng sau, Thạc quý phi có mang. Nàng cho Vương Nhân xuất cung âm thầm mua thuốc phá thai. Sau khi uống thuốc, đau đớn lăn lộn, bọn cung nữ sợ quá vội đi bẩm tấu với Hoàng thượng. Thuận Trị đích thân giá đáo cung Hòa An lệnh cho Thái y bắt mạch khám xét cẩn thận. Thái ý lắp ba lắp bắp nhưng cũng có câu rõ nhất: "Quý phi không có bệnh gì, ngọc thể suy nhược do sảy thai”.
Thật nực cười đã mấy tháng, thậm chí cả năm không được sủng hạnh sao lại có mang mà sảy thai. Thuận Trị nổi trận lôi đình, hai ngày sau nàng Thạc quý phi treo cổ chết, Thái giám Vương Nhân cũng chết bất đắc kì tử. Một câu hỏi đặt ra “Vì sao Thạc quý phi không yên phận làm một quý phi đường đường chính chính mà lại đi tư thông dâm tình với một thái giám thân phận thấp hèn?”.
 Thật nực cười đã mấy tháng, thậm chí cả năm không được sủng hạnh sao lại có mang mà sảy thai. Thuận Trị nổi trận lôi đình, hai ngày sau nàng Thạc quý phi treo cổ chết, Thái giám Vương Nhân cũng chết bất đắc kì tử. Một câu hỏi đặt ra “Vì sao Thạc quý phi không yên phận làm một quý phi đường đường chính chính mà lại đi tư thông dâm tình với một thái giám thân phận thấp hèn?”.
Tháng 5/1654, năm thứ 11 Thuận Trị, Hoàng thượng chìm đắm trong men tình của nàng Đổng Phi. Đổng Phi còn gọi là Đổng Ngạc phi, là nữ nội đại thần ngạc thạc. Thuận Trị tiếp xúc nhiều với Đổng thị lâu dần nảy sinh tình cảm. Tháng 8/1656 tức năm thứ 13 Thuận Trị, ông ta lập nàng làm Hiền phi, đầu tháng 12 sắc phong làm Hoàng quý phi và ban ân chiếu đại xá thiên hạ.
Tháng 5/1654, năm thứ 11 Thuận Trị, Hoàng thượng chìm đắm trong men tình của nàng Đổng Phi. Đổng Phi còn gọi là Đổng Ngạc phi, là nữ nội đại thần ngạc thạc. Thuận Trị tiếp xúc nhiều với Đổng thị lâu dần nảy sinh tình cảm. Tháng 8/1656 tức năm thứ 13 Thuận Trị, ông ta lập nàng làm Hiền phi, đầu tháng 12 sắc phong làm Hoàng quý phi và ban ân chiếu đại xá thiên hạ.
Địa vị của Hoàng Quý phi trong hậu cung chỉ xếp sau Hoàng hậu, sắc phong Hoàng quý phi cũng đại xá thiên hạ là việc xưa nay hiếm. Năm thứ 8 và năm thứ 11 Thuận Trị có đến 2 lần sắc phong trong Hoàng cung mà đại xá thiên hạ, thì không khó nhận thấy Hoàng quý phi Đổng Ngạc đã chiếm vị trị độc tôn trong trái tim Hoàng đế Thuận Trị.
Địa vị của Hoàng Quý phi trong hậu cung chỉ xếp sau Hoàng hậu, sắc phong Hoàng quý phi cũng đại xá thiên hạ là việc xưa nay hiếm. Năm thứ 8 và năm thứ 11 Thuận Trị có đến 2 lần sắc phong trong Hoàng cung mà đại xá thiên hạ, thì không khó nhận thấy Hoàng quý phi Đổng Ngạc đã chiếm vị trị độc tôn trong trái tim Hoàng đế Thuận Trị. 
Tại sao Đổng Ngạc thị lại có sức hấp dẫn mãnh liệt với Hoàng đế Thuận Trị như vậy? Trong con mắt của ông hoàng này, nàng là người giản dị, không màng kim ngọc, thông “tứ thư” và “kinh dịch”, lãnh ngộ được giáo lý thiền học, tinh thông thư pháp nên rất tâm đầu ý hợp với Hoàng thượng, hai người có thể nói với nhau chả bao giờ hết chuyện.
 Tại sao Đổng Ngạc thị lại có sức hấp dẫn mãnh liệt với Hoàng đế Thuận Trị như vậy? Trong con mắt của ông hoàng này, nàng là người giản dị, không màng kim ngọc, thông “tứ thư” và “kinh dịch”, lãnh ngộ được giáo lý thiền học, tinh thông thư pháp nên rất tâm đầu ý hợp với Hoàng thượng, hai người có thể nói với nhau chả bao giờ hết chuyện. 
Nhưng chính tình yêu của Thuận Trị đã trở thành gánh nặng cho nàng. Nàng cảm thấy vô cùng mêt mỏi với cuộc sống chốn thâm cung. Lao lực quá độ đã khiến nàng từ giã cõi đời vào 23/9/1966 tức tháng 8 năm thứ 17 Thuận Trị. Đổng phi mất đi, đó là cú sốc vô cùng to lớn với Thuận Trị. Cơ thể ông ta ốm yếu suy kiệt, không thể khống chế nổi tình cảm của mình, lúc nào cũng chỉ muốn tìm đến cái chết, chẳng màng chuyện gì. Ngày đêm luôn có người canh giữ không để ông ta tự sát.
Nhưng chính tình yêu của Thuận Trị đã trở thành gánh nặng cho nàng. Nàng cảm thấy vô cùng mêt mỏi với cuộc sống chốn thâm cung. Lao lực quá độ đã khiến nàng từ giã cõi đời vào 23/9/1966 tức tháng 8 năm thứ 17 Thuận Trị. Đổng phi mất đi, đó là cú sốc vô cùng to lớn với Thuận Trị. Cơ thể ông ta ốm yếu suy kiệt, không thể khống chế nổi tình cảm của mình, lúc nào cũng chỉ muốn tìm đến cái chết, chẳng màng chuyện gì. Ngày đêm luôn có người canh giữ không để ông ta tự sát.
Để truy phong cho Đổng Ngạc thị là Hoàng hậu, Thuận Trị đã dọa chết để ép Hiếu Trang Hoàng thái hậu. Theo truyền thống chỉ có phi tần có con trai kế tục hoàng vị sau này mới được phong làm Hoàng hậu. Nhưng tránh không để Thuận Trị mất trí làm chuyện dại dột, Hoàng thái hậu đành phải đồng ý truy phong cho Đổng Ngạc thị làm Hoàng hậu.
Để truy phong cho Đổng Ngạc thị là Hoàng hậu, Thuận Trị đã dọa chết để ép Hiếu Trang Hoàng thái hậu. Theo truyền thống chỉ có phi tần có con trai kế tục hoàng vị sau này mới được phong làm Hoàng hậu. Nhưng tránh không để Thuận Trị mất trí làm chuyện dại dột, Hoàng thái hậu đành phải đồng ý truy phong cho Đổng Ngạc thị làm Hoàng hậu.
Tang lễ của Đổng Ngạc thị cũng được tổ chức khác thường. Thuận Trị lệnh tuẫn táng 30 cung nữ và thái giám. Linh cữu của nàng do quan bát kì nhị, tam phẩm thay nhau khênh đến điện Thọ Xuân Cảnh Sơn, trong điện lập linh đường do hòa thượng làm đạo tràng. Phúc Lâm còn hạ lệnh “toàn thiên hạ phải mặc phục tang, quan sử một tháng, bách tính lê dân ba tháng”. Theo quy định của triều Thanh, chỉ có Hoàng Thượng và Thái hậu băng hà thì văn võ bá quan phải dùng bút mực xanh để phê đáp tấu sự trong vòng 27 ngày, Hoàng Hậu chết không có quy định này, vậy mà Đổng Ngạc thị được Phúc Lâm phá lệ cho để tang trong hơn 4 tháng thì quả là hành động “nổi loạn”.
 Tang lễ của Đổng Ngạc thị cũng được tổ chức khác thường. Thuận Trị lệnh tuẫn táng 30 cung nữ và thái giám. Linh cữu của nàng do quan bát kì nhị, tam phẩm thay nhau khênh đến điện Thọ Xuân Cảnh Sơn, trong điện lập linh đường do hòa thượng làm đạo tràng. Phúc Lâm còn hạ lệnh “toàn thiên hạ phải mặc phục tang, quan sử một tháng, bách tính lê dân ba tháng”. Theo quy định của triều Thanh, chỉ có Hoàng Thượng và Thái hậu băng hà thì văn võ bá quan phải dùng bút mực xanh để phê đáp tấu sự trong vòng 27 ngày, Hoàng Hậu chết không có quy định này, vậy mà Đổng Ngạc thị được Phúc Lâm phá lệ cho để tang trong hơn 4 tháng thì quả là  hành động “nổi loạn”. 

Sau tang lễ của Đổng Hoàng hậu, Thuận Trị lại muốn xuất gia mặc cho văn võ bá quan can gián. Khoảng cuối tháng 9 đầu tháng 10, Phúc Lâm quyết định xuất gia. Khi biết Hoàng thượng xuống tóc, Ngọc Lâm Quốc sư đã khuyên giải. Thuận Trị nghe xong thì tỉnh ngộ không xuất gia nữa. Nhưng từ đó ông ta không còn màng đến chuyện nhân gian, tự nhiên không tha thiết gì đến phi tử, mấy tháng có khi cả năm không lâm hạnh nàng nào là chuyện hết sức bình thường. Vậy nên, dẫu tuổi xuân mơn mởn, nhan sắc như hoa như ngọc, Thạc quý phi vẫn bị hoàng đế ghẻ lạnh, tới nỗi không chịu nổi sự cô đơn lãnh lẽo chốn thâm khuê nên mà liều lĩnh “vượt rào”, tư tình với thái giám. Âu cũng là chuyện khó tránh khỏi.
Sau tang lễ của Đổng Hoàng hậu, Thuận Trị lại muốn xuất gia mặc cho văn võ bá quan can gián. Khoảng cuối tháng 9 đầu tháng 10, Phúc Lâm quyết định xuất gia. Khi biết Hoàng thượng xuống tóc, Ngọc Lâm Quốc sư đã khuyên giải. Thuận Trị nghe xong thì tỉnh ngộ không xuất gia nữa. Nhưng từ đó ông ta không còn màng đến chuyện nhân gian, tự nhiên không tha thiết gì đến phi tử, mấy tháng có khi cả năm không lâm hạnh nàng nào là chuyện hết sức bình thường. Vậy nên, dẫu tuổi xuân mơn mởn, nhan sắc như hoa như ngọc, Thạc quý phi vẫn bị hoàng đế ghẻ lạnh, tới nỗi không chịu nổi sự cô đơn lãnh lẽo chốn thâm khuê nên mà liều lĩnh “vượt rào”, tư tình với thái giám. Âu cũng là chuyện khó tránh khỏi. 


Hình ảnh khó quên về trẻ em trong chiến tranh VN (1)

(Kiến Thức) - Qua ống kính phóng viên các hãng thông tấn quốc tế, số phận đau buồn của trẻ em trong chiến tranh Việt Nam đã được lột tả chân thực... 

Một bé gái gầy trơ xương chờ đợi được chia thực phẩm bên ngoài một ngôi nhà lỗ chỗ vết đạn ở An Lộc, Bình Phước. Em đã sống sót sau 71 ngày quân Mỹ pháo kích vào An Lộc trong "Mùa hè đỏ lửa". Ảnh được chụp ngày 14/6/1972.
 Một bé gái gầy trơ xương chờ đợi được chia thực phẩm bên ngoài một ngôi nhà lỗ chỗ vết đạn ở An Lộc, Bình Phước. Em đã sống sót sau 71 ngày quân Mỹ pháo kích vào An Lộc trong "Mùa hè đỏ lửa". Ảnh được chụp ngày 14/6/1972.