Ghen tuông vô lý tôi đã phải đánh đổi bằng tờ đơn ly hôn

Tôi nhìn chồng giận dữ đến mức gần như phát điên mà hoảng sợ tột độ.
 

Sống chung với chồng 2 năm, tôi thường hay hỏi anh có yêu tôi không? Bởi sâu thẳm, tôi luôn cảm nhận khoảng cách mơ hồ giữa cả hai dù tôi rất yêu anh. Vì yêu anh, tôi đã phải đánh đổi nhiều thứ, trong đó có cả vị trí phó giám đốc mà tôi đã phấn đấu suốt mấy năm ròng. Tất cả cũng chỉ vì chồng tôi bảo anh thích mẫu người phụ nữ của gia đình, anh không thích có một người vợ quá bon chen với xã hội mà bỏ bê gia đình.
Cũng vì anh, tôi chấp nhận về quê ở, sống cuộc sống yên bình mà tẻ nhạt. Hàng ngày, ngoài đi làm giờ hành chính, tôi lại về nhà, chăm sóc cây cảnh, hoa lá, trồng rau nuôi gà. Chính bạn tôi đến chơi còn không ngờ tôi lại có sự thay đổi kinh khủng đến thế. Có người còn nói cứ như tôi biến thành người khác, không còn giỏi giang, sành điệu, chẳng còn thành đạt và có sức hấp dẫn đàn ông như trước nữa. Nhưng tôi mặc kệ, tôi chỉ cần chồng yêu mình thôi.
Chúng tôi ở trong một căn nhà cũ kĩ, được xây cất theo kiểu ngày xưa nên diện tích nhà thì rộng mà chỉ có hai phòng thôi. Tôi nhiều lần bàn với chồng chuyện xây sửa lại nhà nhưng anh không đồng ý. Anh nói đây là căn nhà mà mẹ anh vất vả dựng xây, từng ngóc ngách đều có hình ảnh của mẹ nên anh không muốn phá vỡ.
Ghen tuong vo ly toi da phai danh doi bang to don ly hon
 Bởi sâu thẳm, tôi luôn cảm nhận khoảng cách mơ hồ giữa cả hai dù tôi rất yêu anh. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi nổi tiếng là người con hiếu thảo. Hồi kia, mẹ chồng tôi bệnh, anh túc trực chăm sóc cả năm ở viện. Những chuyện như vệ sinh cá nhân cho mẹ, đút mẹ ăn, anh đều làm hết. Sau khi mẹ mất, anh còn chủ động ăn chay suốt một năm để tỏ lòng hiếu hạnh. Những chuyện ấy, tôi nghe hai người chị chồng kể lại vì khi tôi biết anh, mẹ anh đã mất được mấy năm rồi.
Hơn nữa, anh cũng rất có hiếu với bố mẹ tôi. Bố mẹ tôi đau bệnh, anh chăm sóc chẳng khác gì ruột thịt trong nhà nên ai cũng yêu quý anh cả. Bố còn bảo tôi may mắn khi có một người chồng tốt như thế.
Duy chỉ có một điều mà tôi băn khoăn, đó là cái vòng ngọc màu xanh mà chồng tôi thường nâng niu. Thậm chí có khi anh còn đeo vào tay một cách thận trọng. Tôi ghen tuông với cái vòng đó. Nhìn nó, tôi cứ nghĩ đến một người con gái nào đấy vẫn còn tồn tại trong tâm trí chồng.
Vì thế, trong một lần cãi nhau to, tôi đã giật lấy cái vòng mà anh cầm trong tay rồi ném vỡ. Giây phút cái vòng vỡ toang, chồng tôi như phát điên lên. Anh giận dữ, hai mắt đỏ lên, hét to: "Đó là kỉ vật cuối cùng của mẹ tôi. Cô không còn xứng là vợ tôi nữa".
Lúc đó, tôi mới điếng người, chết trân tại chỗ. Trước giờ vì ghen tuông với cái vòng ấy nên tôi chưa từng mở miệng hỏi về nó. Tôi sợ anh sẽ kể về một người con gái nào đấy trong quá khứ. Tôi sợ đau lòng. Thật không ngờ, đó lại là kỉ vật cuối cùng của mẹ anh.
Sau hôm ấy, chồng tôi bỏ đến nhà chị gái ở, chỉ để lại tôi tờ đơn ly hôn. Tôi gọi điện, van xin anh tha thứ. Thậm chí tôi còn nhờ các chị tác động nhưng chồng tôi vẫn chưa nguôi giận. Tôi không muốn mất anh. Giờ tôi phải làm thế nào để được chồng tha thứ và hàn gắn cuộc hôn nhân này đây?

Sát ngày chụp ảnh cưới, chồng đưa đề nghị khiến tôi nổi da gà

Tôi năm nay 25 tuổi, hiện làm diễn viên múa. Tôi quen biết với Quỳnh – anh làm nghề tổ chức sự kiện. Anh hơn tôi 8 tuổi, dáng người cao ráo, vạm vỡ. Chúng tôi quen nhau trong một sự kiện khai trương nhà hàng.

Chúng tôi yêu nhau 3 năm, cũng trải qua nhiều khó khăn, hờn giận rồi chia tay nhưng chắc do duyên số nên chúng tôi vẫn gắn bó với nhau và quyết định tổ chức đám cưới.

Chồng ghen tuông vô lối phải khóc ròng vì màn trừng trị cao tay của vợ

Chồng ghen tuông mù quáng đến mức không nhận con, không buồn quan tâm chăm sóc mẹ con chị. Vậy thì chị cũng không cần người chồng, người cha này nữa.

Người phụ nữ lạ mặt trong đám tang của bố chồng

Thật không ngờ mọi chuyện lại xảy ra bất ngờ và chóng vánh đến vậy. Thậm chí đến bây giờ tôi vẫn chưa dám tin đó là sự thật.

Tôi cất đi tấm bằng đại học và chấp nhận ở nhà nội trợ. Nhiều người thấy tiếc cho tôi nhưng bản thân tôi chưa bao giờ thấy đó là sự thiệt thòi. Vì người đàn ông tôi chọn luôn yêu thương ba mẹ con tôi hết mực.

Anh là một người đàn ông rất tuyệt vời. Vì hay phải đi xa nhà nên hàng ngày anh đều có thói quen gọi điện thoại video về gặp vợ con. Sau mỗi chuyến đi xa, anh chưa bao giờ quên dành những món quà dù là nho nhỏ cho ba mẹ con tôi cả.

Chồng tôi là con trai duy nhất trong nhà, tôi lại chỉ sinh được 2 nàng công chúa nhưng chồng và bố mẹ chồng tôi chưa từng gây khó dễ tôi vì điều này. Tôi biết, dù không nói ra, ông bà đều rất muốn có một đứa cháu đích tôn.

Nguoi phu nu la mat trong dam tang cua bo chong

Ảnh minh họa 

Tôi đã định chờ qua đợt bận rộn này, hai vợ chồng sẽ thu xếp một chuyến đi nghỉ dưỡng để "săn quý tử". Nhưng không may, khi chưa kịp thực hiện kế hoạch thì bố chồng tôi đã lâm bệnh nặng mà qua đời.

Khi biết những ngày tháng bố còn sống được chỉ đếm trên đầu ngón tay, tất cả các anh chị em chúng tôi đều gác lại hết công việc, dành thời gian bên bố. 10 năm làm dâu, tôi chưa bao giờ phải chịu bất cứ ấm ức nào. Thậm chí, mỗi khi vợ chồng xô bát xô đũa, bố chồng luôn là người đứng ra bênh vực tôi.

Hai đứa con gái tôi cũng quấn ông vô cùng. Suốt những ngày tháng ông lâm bệnh, hai đứa bé đều ở quanh để trò chuyện, xoa bóp tay chân cho ông. Trong khi nhiều gia đình, vợ không sinh được con trai liền bị nhà chồng ghẻ lạnh, thì ở nhà chồng tôi, những đứa cháu gái đều được ông bà cưng chiều hết mực.

Nguoi phu nu la mat trong dam tang cua bo chong-Hinh-2

Ảnh minh họa

Thế nhưng, khi sức khoẻ ngày càng yếu dần, bố chồng tôi vẫn trông ngóng một ai đó dù các con cháu đã về tề tựu đông đủ. Tôi thấy sắc mặt của mẹ và chồng có vẻ gì đó rất khó hiểu, nhưng thực sự, tất cả trong đầu tôi lúc đó chỉ là làm sao mong bố có thể kéo dài sự sống.

Bố chồng tôi ra đi trong sự tiếc thương của tất thảy con cháu. Vì cả mấy chị em chồng tôi đều thành đạt nên đám tang của bố chồng tôi rất đông người tới phúng viếng. Song, sự xuất hiện của một người phụ nữ lạ mặt cùng đứa bé khoảng 3 tuổi đã khiến tôi chết lặng.

Đứa bé chạy tới gần bức di ảnh của bố chồng tôi rồi gọi một tiếng: "Ông ơi!". Mọi người đều quay ra nhìn với ánh mắt tò mò rồi bàn tán xôn xao khi mẹ chồng tôi phát cho họ chiếc khăn tang.

Người phụ nữ cùng đứa trẻ có khuôn mặt giống hệt chồng tôi kia là ai? Tôi như người mất hồn, tâm trí vô cùng rối bời. Sau đó, chính mẹ chồng đã kéo tôi vào gian phòng trong và thú thật mọi chuyện.

Bé trai đó chính là "sản phẩm" của chồng tôi trong một chuyến công tác xa nhà. Chồng tôi nói đó chỉ là một tai nạn, anh không muốn đánh mất gia đình nhưng cũng muốn có trách nhiệm với giọt máu của mình.

Hàng tháng, chồng tôi đều gửi tiền chu cấp để người phụ nữ kia nuôi con. Thậm chí, bố mẹ chồng tôi còn từng đến gặp mặt cô ta và đứa bé. Song bố chồng tôi chính là người đã buộc cô gái đó không được làm điều gì ảnh hưởng tới hạnh phúc gia đình tôi.

Nguoi phu nu la mat trong dam tang cua bo chong-Hinh-3

Ảnh minh họa

Hoá ra, mọi chuyện là như vậy và chỉ có mình tôi là ngây ngô không biết. Người đàn ông tôi vẫn hết lòng yêu thương suốt 10 năm qua lại lừa dối tôi và có một đứa con riêng ở ngoài.

Mẹ chồng vừa nắm tay vừa đưa tôi một bức thư ghi lại những lời cuối bố chồng gửi cho tôi. Trong thư ông viết lời xin lỗi vì cả nhà đã giấu tôi bí mật về đứa bé suốt những năm qua. Ông muốn tôi hãy vì tình cảm gia đình suốt 10 năm qua mà cho phép đứa bé kia được nhận cha.

Tối hôm ấy, chồng tôi thú nhận rằng đứa trẻ kia là con riêng của anh. Đó chỉ là chuyện ngoài ý muốn chứ anh chưa từng nghĩ vì tôi không sinh được con trai mà đi kiếm bên ngoài. Tôi đau đớn không nói nổi thành câu, chỉ biết khóc và khóc. Anh nói rằng 10 năm qua chưa một khi nào lòng anh không hướng đến vợ và hai cô con gái nhỏ. Thế nhưng tại sao lại có người đàn bà và đứa trẻ kia?

Rồi mai đây tôi sẽ phải chứng kiến một đứa bé khác gọi chồng tôi là cha. Hai đứa con gái của tôi làm sao đối diện với bạn bè chúng đây? Liệu hạnh phúc gia đình tôi có còn khi người phụ nữ kia được công khai một danh phận? Kế hoạch "săn quý tử" tôi ôm ấp bấy lâu nay có lẽ đã không còn cần thiết nữa rồi.