![]() |
Ảnh minh họa. |
![]() |
Ảnh minh họa. |
Với chị, anh có lẽ là cơn bão, một cơn bão lớn đổ ập vào đời chị. Chị chưa hề có sự chuẩn bị, chưa hề có cái mà người ta gọi là kinh nghiệm trong tình yêu. Thế nên, bảy năm qua, chị lầm lũi bên anh, cứ tưởng anh là lẽ sống của đời chị, cứ ngỡ tình yêu là tất cả trên thế gian này.
Gặp anh trong một buổi tiệc sinh nhật của người bạn, anh khá nổi bật nhờ vẻ điển trai lại hát hay, vui tính; chị để ý ánh mắt anh thường hướng về phía mình. Tim chị đập rộn ràng, mặt đỏ bừng, tay chân lóng ngóng. Anh chủ động làm quen với chị. Bảy năm qua, chị vẫn yêu anh say đắm như hôm đầu tiên ấy. Chỉ cần gặp anh, tim chị lại rộn ràng. Yêu anh, chị bỏ quên hết những mối quan hệ khác. Thậm chí, đôi lúc chị quên mất mình còn có bố mẹ già nơi quê xa. Thi thoảng, chị gửi cho bố mẹ ít tiền, họa hoằn lắm mới gọi một cuộc điện thoại.
Ảnh minh họa.
Anh được cử đi học xa mấy năm, chị cắm cúi làm, tiết kiệm tiền gửi thêm cho anh chi tiêu. Bởi thế, ngày chia tay, anh bảo anh mắc nợ chị, rồi anh sẽ trả bằng cách yêu thương vợ mình sau này. Chị nghe, lòng tan nát, lại lẩn thẩn nghĩ phải chăng kiếp trước nợ nần gì anh nên kiếp này phải trả chừng ấy năm tháng con gái như thế. Nghe anh bảo, nếu đến với cô gái ấy, anh chẳng phải lo gì về sự nghiệp. Anh phân bua, anh yêu chị nhưng tình yêu đó đã đến lúc nên dừng lại cho những điều to tát hơn. Anh đã cho chị thấy, năm tháng dẫu dài, kỷ niệm dẫu đậm sâu, nhưng nếu người ta muốn vứt bỏ thì nó cũng sẽ như hạt bụi, chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Mất quá nhiều thời gian để chạy theo những yêu thương một cách mù quáng, chị khóc òa như một đứa trẻ trên vai mẹ. Chị bắt đầu chuyên tâm cho công việc. Trước đây, vì anh, vì tình yêu chị đã bỏ bê quá nhiều. Chị cố gắng từng chút một tìm lại bản thân của ngày xưa. Ba mươi tuổi, con đường phía trước vẫn thênh thang, chị sẽ bắt đầu lại nhưng không phải từ tình yêu.
Trên đường đến nhà anh, cô líu lo như con chim non. Anh dặn cô đủ điều, cô vâng dạ nghe ngọt lịm, nhưng hình như lời nói của anh không lưu lại nhiều trong trí nhớ. Cô tin rằng không có “sự cố” gì xảy ra vì cả hai đã chuẩn bị chu đáo cho buổi ra mắt này, đinh ninh rằng sẽ ổn, nhưng…
Suốt buổi nói chuyện với bố mẹ chồng tương lai, cô cứ ngồi sát vào anh, thỉnh thoảng còn véo vào đùi anh khiến mọi người bỗng chốc mất tự nhiên. Anh nói đỡ: “Tính còn hơi trẻ con nhưng bụng dạ rất thật thà đó bố mẹ à”.
Ảnh minh họa.
Sau bữa cơm trưa, anh thấy bố mẹ không vui nên tìm cách vớt vát. Chiều, anh gợi ý để cô cùng mẹ đi chợ. Dọc đường, thấy mẹ anh cởi mở nên cô huyên thuyên đủ chuyện. Chuyện anh thích ăn cay, thích canh cá lóc nấu măng chua, thích xem quần vợt hơn bóng đá, thích truyện trinh thám, phim hoạt hình… Cô bị cuốn theo những câu chuyện của mình mà không để ý sự khó chịu của người mẹ. Cô quên mất, anh ấy đã sống 28 năm cạnh mẹ.
Không dừng lại ở đó, cô còn đẩy sự phật ý của mẹ chồng tương lai lên cao trào khi lăn xả vào bếp để chứng minh tài nội trợ của mình. Đáng ra, cô chỉ nên đóng vai “bếp phó” năng động. Cô đã lấn át vai trò “bếp trưởng” thiêng liêng của mẹ anh. Vậy nên, dù bữa ăn cô “đạo diễn” rất ngon nhưng có người vẫn lặng lẽ lắc đầu…