Đến nhà bạn trai, thấy người con gái mà tôi đau lòng

Đến nhà bạn trai, tôi không ngờ lại gặp một người con gái bằng tuổi mình. Cô ấy ngồi lặng trong phòng tối, thỉnh thoảng nói vài câu mà chẳng ai hiểu rõ nghĩa.

2 năm qua, tôi chưa từng đến nhà bạn trai dù hai nhà cách nhau có 15km. Chúng tôi ở trọ và làm việc tại thành phố, ngày lễ, Tết thì nhà ai nấy về. Đầu tháng, Minh có nhắc với tôi chuyện ra mắt gia đình để sang năm còn bàn chuyện cưới xin. Thứ 7 tuần vừa rồi, chúng tôi chở nhau về quê, đây cũng là lần đầu tiên tôi về nhà Minh với tư cách bạn gái của anh.

Den nha ban trai, thay nguoi con gai ma toi dau long

Gia đình Minh đón tiếp tôi rất chu đáo. Bố mẹ anh hiền hậu, sống đạo đức và giản dị, ở quê ai cũng biết. Có người còn nói tôi có phúc mới yêu Minh, được làm dâu nhà Minh. Thú thật, tôi cũng biết điều này. Con gái mà gặp được chồng và nhà chồng tốt thì cả đời mãn nguyện, hạnh phúc.

Đến bữa cơm, mẹ Minh cầm theo một mâm cơm nhỏ, được chia phần cơm canh dành cho một người ăn rồi đi thẳng lên phòng trên lầu. Khi bắt đầu bữa cơm rồi mà bác ấy vẫn chưa xuống. Thấy lạ, tôi lấy cớ lên lầu gọi bác ấy xuống dùng bữa và rồi chứng kiến cảnh tượng khó quên.

Trong căn phòng nhỏ, mẹ Minh đang ngồi dỗ dành một cô gái trẻ trạc tuổi tôi. Cô gái ấy ngồi lặng trên giường, thỉnh thoảng ú ớ, nói mấy câu rất to nhưng vô nghĩa. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để hiểu cô gái ấy có vấn đề về thần kinh. Khi cô gái ấy quay mặt ra cửa, tôi "đứng hình" vì quá ngạc nhiên. Chẳng phải là My, cô bạn từng đi thi học sinh giỏi với tôi năm 12 đó sao? Sao bây giờ lại ra nông nỗi này. Hơn nữa, tại sao My lại ở trong nhà bạn trai tôi?

Tôi còn đang ngạc nhiên thì Minh, bạn trai của tôi đi lên. Anh ôm lấy vai tôi, bảo My là em họ của anh. Sau khi tốt nghiệp cấp 3, gia đình My gặp tai nạn, ba mẹ cô ấy đều mất trong vụ tai nạn đó. Vì quá đau lòng, My bị trầm cảm nhưng không nhận được sự quan tâm kịp thời của nhà nội. Khi tình trạng bệnh nặng quá, họ mới gọi điện báo cho bố mẹ Minh.

Bố mẹ anh thương cháu gái nên đưa My đi khám, điều trị nhưng nỗi đau tinh thần quá lớn nên cô ấy không thể trở về bình thường được. Có lẽ bố mẹ anh sẽ cho My ở trong phòng, chăm sóc đặc biệt như vậy cả đời.

Tôi bần thần đi xuống lầu. Hình ảnh My ú ớ những câu vô nghĩa cứ ám ảnh tôi. Từ hôm đó đến giờ, tôi cứ suy nghĩ mãi về chuyện cưới xin. Minh là con trai duy nhất và anh bảo sau khi cưới sẽ chuyển về sống chung với bố mẹ để chăm sóc ông bà lúc về già. Có nghĩa là chúng tôi cũng sẽ chăm sóc cả My trọn đời. Tôi thương My nhưng cũng cảm thấy áp lực quá!

Chuyện về chiếc quần mặc Tết thời gian khó

Sáng mùng 1 Tết, mẹ cầm chiếc quần mặc cho tôi nhưng tôi thấy vừa dài vừa rộng, cạp quần phải kéo tới nách và cuộn thành nhiều vòng trễ xuống.

- Bông đã được mẹ mua quần áo mới mặc Tết chưa? Tớ được mẹ mua cho hai bộ rồi nhé.

- Xì! Tớ lúc nào cũng đầy quần áo mới, đâu cần phải đợi đến Tết mới được mặc.

Nghe hai đứa trẻ nói chuyện với nhau, tôi bật cười nhớ lại chuyện cách đây gần 50 năm. Lúc đó tôi cũng tầm tuổi các cháu bây giờ. Chuyện xảy ra vào đúng đêm giao thừa nên không thể quên được.

Chuyen ve chiec quan mac Tet thoi gian kho

Như mọi đứa trẻ cùng thời, Tết là dịp tôi mong chờ nhất vì được chơi thoải mái không bị mắng, được ăn cỗ Tết nhà họ hàng nội, ngoại, được nhận tiền mừng tuổi… nhưng tôi thích nhất là chờ đợi phút giao thừa để nổ pháo và được diện quần áo mới.

Năm đó cũng vậy, vì là con gái út nên tôi được chiều chuộng hơn. Tối 30 Tết tôi đã nằng nặc đòi mặc quần áo mới. Diện cái áo hoa màu đỏ, quần lụa đen tôi ra vào ngắm nghía. Lúc này, bố mẹ tôi đã đi ngủ chỉ còn mấy anh em thức.

Anh tôi loay hoay treo dây pháo trước hiên nhà, một anh nữa thì chuẩn bị diêm để sẵn sàng châm pháo. Tôi bé hơn được nhận nhiệm vụ ngồi cạnh đồng hồ chờ phút giao thừa đến.

Chuẩn bị xong xuôi, mấy anh em ngồi chăm chú vào chiếc đồng hồ nhìn con gà kiên nhẫn mổ lên mổ xuống theo từng tiếng tích tắc.

Kim đồng hồ vừa đến 0h, tiếng chuông reo lên, các anh chạy ra sân đốt pháo. Tôi cuống quýt chạy theo bất ngờ vấp ngã. Chiếc quần đang mặc rách xoạc một đường dài. Cúi xuống nhìn thấy vết rách, tôi biết không thể mặc được nữa rồi. "Vậy là mai không có quần áo mới đi chúc Tết, hết mong có tiền mừng tuổi rồi!", tôi nghĩ rồi lăn đùng ra ăn vạ.

Tôi khóc to khiến bố mẹ thức dậy tưởng là mấy anh bắt nạt tôi nhưng ai nhìn thấy tôi trong tình trạng đó đều bật cười. Tôi càng gào to hơn nữa.

Mẹ tôi vội đi tìm kim chỉ để khâu lại quần cho tôi nhưng bố tôi không cho vì quan niệm cầm kim là một trong những điều kiêng kị ngày Tết.

Sau đó mẹ tôi bảo: "Con cứ ngủ đi mai sẽ có quần mới để mặc". Tôi mới yên tâm ra sân nhặt nốt mấy quả pháo xịt ngòi rồi lên giường ngủ tiếp.

Sáng hôm sau dậy, mẹ cầm chiếc quần mặc cho tôi nhưng tôi thấy vừa dài vừa rộng. Cạp quần phải kéo tới nách và cuộn thành nhiều vòng trễ xuống. Bên hông có hai cục vải to bằng nắm tay được cột chặt lại.

Chắc lúc đó trông tôi ngộ nghĩnh lắm nên các anh cứ bụm miệng cười. Mẹ tôi thì lườm và mắng át đi (sau này mỗi khi kể lại các anh bảo lúc đấy trông tôi như con bù nhìn vậy).

Tôi diện bộ quần áo đó trong mấy ngày Tết, tung tăng khắp nơi.

Cho đến khi trưởng thành, nhớ lại năm đó, mấy ngày Tết mẹ chỉ ở nhà, không đi đâu cả và vẫn mặc những bộ quần áo như thường ngày. Tôi bỗng hiểu tại sao cái quần tôi mặc lại dài và rộng như vậy.

Không hiểu tuổi thơ của mọi người có giống như tôi không? Đến lúc này tôi thật thấm thía lời ca khúc “Lòng mẹ” của Y Vân. Cảm ơn nhạc sĩ đã thay lời của hàng triệu triệu người con ngợi ca tình cảm và tình yêu vô bờ mà cha mẹ dành cho con cháu. Đó cũng chính là điều chúng ta phải biết nâng niu kính trọng.

Minh Hải (Nam Định)

Hận cháu dâu, bà nội gây tội ác rùng mình

Bất mãn với cháu dâu khiến cháu trai chuyển khỏi nhà, bà nội nhân lúc cháu dâu đang tắm đã sát hại cô, phi tang thi thể.

Sự việc hy hữu xảy ra tại Nga. Bà Svetlana Shilyaeva, 66 tuổi, và cháu dâu Yuliya Pazylova, 29 tuổi, sống chung dưới một mái nhà nhưng mối quan hệ của họ vô cùng căng thẳng, thậm chí còn cãi vã, động tay chân thường xuyên.
Cảm thấy không ổn, anh Svyatoslav Pzaylov, cậu cháu trai 22 tuổi của bà Svetlana Shilyaeva lựa chọn vợ mình. Hai vợ chồng dọn ra khỏi nhà, khiến bà Svetlana Shilyaeva cực kỳ bất mãn.

Số ca mắc COVID-19 tăng, 2 bệnh nhân tử vong trong ngày 23/12

Bản tin phòng, chống dịch COVID-19 ngày 23/12 của Bộ Y tế cho biết, có 312 ca mắc COVID-19 mới, tăng thêm 100 ca so với ngày trước đó. Trong ngày ghi nhận 2 bệnh nhân COVID-19 tử vong và 119 ca khỏi.

So ca mac COVID-19 tang, 2 benh nhan tu vong trong ngay 23/12
 Tiêm vaccine COVID-19 mũi 4 cho người dân Tuyên Quang. Ảnh minh họa: Nam Sương - TTXVN

Kể từ đầu dịch đến nay, Việt Nam có 11.524.093 ca mắc, đứng thứ 13/230 quốc gia và vùng lãnh thổ, trong khi với tỷ lệ số ca mắc/1 triệu dân, Việt Nam đứng thứ 117/230 quốc gia và vùng lãnh thổ (bình quân cứ 1 triệu người có 116.460 ca mắc).