![]() |
Ảnh minh họa. |
![]() |
Ảnh minh họa. |
Tôi với vợ đã từng là bạn hồi cấp ba, cả hai đều trải qua 1 số mối tình nhưng sau thấy thích nhau nên yêu rồi cưới. Sau bao năm lăn lộn làm ăn, tôi cũng có kinh tế khá vững vàng. Vợ tôi công việc ổn định, lương cao, nói chung là không thiếu thốn gì về vật chất, tiền bạc. Vậy nhưng có một cái làm tôi chán đó là dù cố gắng thế nào vợ cũng không thể mang thai.
Sốt ruột tôi cùng vợ đi khám, kết quả vợ tôi bị rối loạn nội tiết, khó đậu thai cần điều trị lâu dài. Còn tôi mọi thứ đều ổn.
Tôi và Quang sống chung với nhau đến nay là 3 năm, chúng tôi đều là dân tỉnh lẻ lên thành phố kiếm việc làm, quen nhau tại 1 nhà hàng. Quang là phụ bếp, tôi là nhân viên bưng bê, yêu nhau được 3 tháng thì Quang bảo tôi dọn về sống cùng anh để đỡ tốn kém tiền thuê nhà. Tình yêu của chúng tôi rất nhẹ nhàng bình dị. Hôm nào được nghỉ làm thì đưa nhau đi chơi, còn bình thường thì làm việc cùng nhau, tan làm chờ nhau rồi cùng về.
Tính Quang khá tốt, nhiều khi công việc gặp vấn đề, anh bị bếp trưởng mắng mỏ nhiều nhưng anh không bao giờ đem về nhà hay trút giận lên đầu tôi. Tôi có vô ý làm gì khiến anh khó chịu thì anh cũng nói để tôi rút kinh nghiệm chứ không quát tháo ầm ĩ. Ở với Quang 3 năm, tôi không có điều gì phải cằn nhằn phàn nàn về anh cả.
Chỉ có điều với mức lương hiện tại thì việc mua 1 căn nhà ở thành phố là điều quá khó với chúng tôi. Mỗi tháng sau khi trừ chi phí sinh hoạt, tiền thuê nhà, điện nước, rồi còn tiền gửi về quê phụ giúp bố mẹ 2 bên, thì chúng tôi tiết kiệm được 10 triệu. 1 năm chỉ có 120 triệu thì ít nhất phải hơn 10 năm sau mới có nhà cửa của riêng mình.
2 tuần trước tôi phát hiện mình có bầu. Tôi rất lo lắng vì không biết phải làm sao nên giấu Quang, để suy nghĩ kĩ đã rồi mới cho anh biết. Sinh con trong thời điểm hiện tại không ổn chút nào. Huống chi chúng tôi còn chưa cưới xin gì, nhà cửa chưa có. Quê quán 2 đứa thì xa nhau đến 400 cây số nên mọi thứ rất khó khăn.
Thế mà sáng nay khi ngủ dậy, Quang bất ngờ lấy chiếc nhẫn ra cầu hôn tôi ngay trên giường. Anh bảo anh biết chuyện tôi có bầu rồi, anh muốn chúng tôi làm đám cưới để tôi có danh phận mà đàng hoàng sinh con. Anh biết bản thân chưa thể lo cho vợ con cuộc sống tốt hơn nhưng xin tôi cứ ở bên cạnh anh, cùng anh vượt qua những khó khăn trước mắt này.
Tôi rất ngạc nhiên hạnh phúc và đã đồng ý đeo nhẫn và chúng tôi dự tính sẽ tổ chức đám cưới vào tháng sau. Thế nhưng sau đó Quang nói rằng giờ mà ở lại thành phố sinh con thì tôi sẽ rất vất vả. Chúng tôi cũng không thể ở mãi trong căn nhà trọ nhỏ hẹp này được. Anh muốn vài tháng nữa khi bụng tôi to hơn, anh sẽ đưa tôi về quê sống cùng bố mẹ chồng, còn anh ở lại thành phố lo việc kiếm tiền. Hằng tháng anh sẽ về thăm 2 mẹ con.
Tôi không biết có nên nghe theo sự sắp xếp của Quang không? Về quê anh, có lẽ 2 mẹ con tôi sẽ đỡ là gánh nặng cho anh hơn, nhưng tôi chưa từng tiếp xúc với bố mẹ chồng, tôi không biết liệu mình có thể thoải mái không? Với lại, để chồng 1 mình ở lại thành phố thế này, tôi không yên tâm lắm!