Cuộc chiến tranh yakuza chấn động Nhật Bản những năm 1980

Chiến tranh Yamaguchi-gumi – Ichiwa-kai đã đặt nền móng cho hàng loạt thay đổi về sau trong cách tổ chức, tuyển mộ, và tồn tại của yakuza Nhật Bản thế kỷ 21

Trong lịch sử tội phạm hiện đại Nhật Bản, ít sự kiện nào có thể sánh được về mức độ đẫm máu, quy mô và ảnh hưởng sâu rộng như cuộc chiến giữa hai tổ chức yakuza khét tiếng Yamaguchi-gumi và Ichiwa-kai diễn ra từ năm 1985 đến 1989. Đây không chỉ là một cuộc thanh trừng nội bộ, mà là trận chiến giữa lòng trung thành và sự thách thức quyền lực, giữa một tổ chức tội phạm khổng lồ và những kẻ dám phá vỡ quy luật ngầm của thế giới ngầm Nhật Bản.

Yamaguchi-gumi – tổ chức yakuza lớn nhất Nhật Bản – từ lâu đã là một đế chế ngầm có cấu trúc gần như quân đội, với hàng chục ngàn thành viên và một mạng lưới trải khắp các ngành nghề từ xây dựng, bất động sản đến cờ bạc, bảo kê và kinh doanh hợp pháp. Tuy nhiên, năm 1984 đánh dấu một bước ngoặt. Người đứng đầu tổ chức – Oyabun (cha già) Kazuo Taoka – qua đời, để lại một khoảng trống quyền lực sâu sắc. Taoka được xem như một thủ lĩnh kiệt xuất, người đã đưa Yamaguchi-gumi phát triển vượt bậc, đồng thời giữ vững trật tự giữa các gia tộc yakuza. Khi ông ta mất, cuộc tranh giành người kế vị lập tức nổ ra.

Các thành viên của Yamaguchi-gumi đến dự đám tang của ông trùm Masahisa Takenaka, người bị một tay súng của nhóm ly khai Ichiwa-kai giết chết vào năm 1985. Ảnh: AP.

Masahisa Takenaka, một thủ lĩnh có thế lực trong tổ chức, được chọn làm Oyabun đời thứ tư. Quyết định này khiến một nhóm bất mãn trong nội bộ Yamaguchi-gumi – dẫn đầu bởi Hiroshi Yamamoto – nổi dậy và tách ra, thành lập tổ chức riêng mang tên Ichiwa-kai. Sự ly khai này là điều tối kỵ trong thế giới yakuza, nơi lòng trung thành với Oyabun được xem như thiêng liêng, và bất kỳ hành động phản bội nào cũng phải trả giá bằng máu.

Không lâu sau, vào tháng 1/1985, Takenaka bị ám sát ngay tại nhà riêng ở Osaka. Cái chết của ông ta lập tức làm bùng lên ngọn lửa chiến tranh giữa hai phe. Yamaguchi-gumi phát động chiến dịch trả đũa dữ dội, không chỉ nhắm vào Yamamoto mà còn toàn bộ hệ thống Ichiwa-kai. Trong vòng bốn năm tiếp theo, các vụ đọ súng, ám sát và thanh trừng lẫn nhau diễn ra như cơm bữa. Đường phố của các thành phố lớn như Kobe, Osaka, Tokyo… trở thành chiến trường ngầm, nơi mà những kẻ mặc vest đen và xăm mình đầy người không ngần ngại rút súng giữa ban ngày để kết liễu đối phương.

Sự tàn khốc của cuộc chiến khiến dư luận Nhật Bản chấn động. Trong một xã hội vốn xem trọng sự trật tự, kỷ luật và tính kín đáo, những vụ nổ súng công khai đã phá vỡ hình ảnh “ổn định” mà yakuza từ lâu cố xây dựng. Chính quyền Nhật Bản, vốn thường “nhắm mắt làm ngơ” trước hoạt động yakuza nhằm giữ cân bằng xã hội, buộc phải can thiệp mạnh mẽ. Cảnh sát triển khai chiến dịch truy quét quy mô lớn, bắt giữ hàng trăm thành viên từ cả hai phe, đồng thời gia tăng giám sát tài chính, siết chặt hoạt động kinh doanh trá hình của các tổ chức tội phạm.

Trước áp lực ngày càng lớn từ cả chính phủ và dư luận, Ichiwa-kai dần suy yếu. Nhiều chi phái trong tổ chức bắt đầu tách rời hoặc xin sáp nhập trở lại với Yamaguchi-gumi. Đến năm 1989, cuộc chiến kết thúc khi Hiroshi Yamamoto đầu hàng và giải tán Ichiwa-kai. Yamaguchi-gumi, dù bị tổn thất nặng nề, vẫn giữ được vị thế là tổ chức yakuza mạnh nhất Nhật Bản, đồng thời học được một bài học đắt giá về sự mong manh của quyền lực khi không có lãnh tụ đủ uy tín và lòng trung thành bị lung lay.

Chiến tranh Yamaguchi-gumi – Ichiwa-kai không chỉ là một chương đẫm máu trong thế giới ngầm, mà còn là sự kiện đánh dấu bước chuyển của yakuza từ thế lực lặng lẽ kiểm soát xã hội sang một thế giới bị phơi bày dưới ánh sáng của truyền thông và luật pháp hiện đại. Sự kiện này cũng đặt nền móng cho hàng loạt thay đổi về sau trong cách tổ chức, tuyển mộ, và tồn tại của yakuza trong thế kỷ 21 – khi bóng tối không còn là tấm áo giáp hoàn hảo cho những kẻ sống ngoài vòng pháp luật.

Rúng động vụ xử mafia lớn nhất lịch sử Italia

Đó không chỉ là một phiên tòa, mà là lời tuyên chiến táo bạo của nhà nước Italia chống lại thế giới ngầm từng len lỏi trong gần một thế kỷ

Vào sáng ngày 10/2/1986, tại thành phố Palermo – trái tim đầy ám ảnh của đảo Sicilia, đất nước Italia bước vào một cuộc chiến lịch sử không phải trên chiến trường, mà trong phòng xử án được xây dựng đặc biệt như một pháo đài: “Maxi Trial” – vụ xét xử mafia lớn nhất từ trước đến nay ở đất nước hình chiếc ủng. Đó không chỉ là một phiên tòa, mà là lời tuyên chiến táo bạo của nhà nước Italia chống lại một thế giới ngầm từng len lỏi và ảnh hưởng đến xã hội Italia trong gần một thế kỷ – Cosa Nostra, tổ chức mafia hùng mạnh và tàn bạo bậc nhất thế giới.

Cuộc chiến pháp lý này là kết quả của hơn một thập kỷ điều tra không ngừng nghỉ của một nhóm công tố viên quả cảm, đứng đầu là hai vị thẩm phán huyền thoại: Giovanni Falcone và Paolo Borsellino. Từ cuối thập niên 1970, Falcone đã âm thầm thu thập chứng cứ, đối chiếu các vụ án rải rác khắp Sicilia và lật mở cấu trúc thật sự của mafia – vốn được che đậy bằng một mạng lưới im lặng, sự bảo vệ chính trị và khủng bố tinh thần. Nhưng chính bước ngoặt mang tên Tommaso Buscetta – một “người trong cuộc” của Cosa Nostra bị bắt ở Brazil và dẫn độ về Italia – đã làm thay đổi toàn bộ cục diện. Buscetta quyết định phá bỏ luật im lặng (omertà) và trở thành pentiti - kẻ phản bội đầu tiên tiết lộ cấu trúc ba cấp của mafia, chỉ đích danh hàng trăm tên tuổi từ các ông trùm hàng đầu đến các tay súng đường phố. Đó là điều chưa từng xảy ra trong lịch sử.

Nghi thức kết nạp thành viên rùng rợn của mafia Italia

Trong thế giới của Cosa Nostra – tổ chức mafia huyền thoại trên đảo Sicilia, Italia – không ai trở thành “người trong cuộc” một cách ngẫu nhiên.

Muốn bước vào gia đình tội phạm ấy, ứng viên không chỉ phải chứng minh lòng trung thành tuyệt đối và năng lực hành động lạnh lùng, mà còn phải vượt qua một nghi thức kết nạp đẫm máu, mang hơi hướng của tôn giáo và quỷ thuật. Đó không đơn thuần là một buổi lễ – mà là lời thề vĩnh viễn, một khế ước không lối thoát, nơi mạng sống bị đặt lên bàn thờ trung thành và im lặng.

Trong quá khứ, nghi lễ này thường được tổ chức bí mật tại nhà của một capo (ông trùm) hoặc một nơi kín đáo như căn hầm dưới lòng đất. Những người có mặt là các thành viên cấp cao, chứng giám cho một hành động mang tính nghi lễ và cũng đầy đe dọa. Ứng viên phải được ít nhất hai người bảo lãnh – những "người đỡ đầu", từng theo dõi quá trình thử thách của y: Giết người, giữ im lặng trước đòn tra tấn, hoặc sẵn sàng chết thay cấp trên. Tất cả được dùng làm phép thử: kẻ muốn bước vào hàng ngũ “người danh dự” (uomo d’onore) phải dám đổ máu, và tuyệt đối không hé môi.

Bí ẩn vụ án Kirsty Jones - 20 năm điều tra vô vọng

Kirsty Jones bị hãm hiếp và giết hại trong phòng nhà nghỉ, nơi cách đám du khách đang uống bia trò chuyện vài bước chân. 20 năm sau, vụ án bị đình chỉ điều tra.

Chiang Mai, Thái Lan, tháng 8/2000. Một thành phố cổ kính rợp bóng cây xanh, nơi du khách từ khắp thế giới tìm đến để dạo bộ, uống bia lạnh và nghe nhạc acoustic bên dòng sông Ping. Nhưng trong một đêm oi ả, giữa lòng khu phố du lịch, một cô gái trẻ người xứ Wales bị cưỡng hiếp và siết cổ đến chết tại phòng nghỉ. Và trong suốt hai thập kỷ sau đó, dù có ADN, có nghi phạm, có cả quốc tế vào cuộc, công lý vẫn đứng ngoài cửa.

Ngày 9/8/2020, 20 năm sau ngày xảy ra vụ án, thời hiệu truy tố ở Thái Lan chính thức hết hạn. Không ai còn có thể bị truy tố vì tội giết Kirsty. Mẹ cô, bà Sue Jones, nói với BBC: “Kirsty đã rời bỏ chúng tôi, trong khi kẻ giết người vẫn còn ngoài vòng pháp luật. Chúng tôi hy vọng con bé tự hào khi biết chúng tôi đã làm tất cả để tìm công lý cho nó”.