![]() |
Ảnh minh họa. |
![]() |
Ảnh minh họa. |
Từ khi kết hôn đến bây giờ, em luôn nghĩ dĩ hòa vi quý, người trong một nhà cần nhường nhịn lẫn nhau. Nhưng đến nước này, em cảm thấy mệt mỏi thực sự. Dường như mọi người thấy em hiền nên ai cũng muốn chèn ép, bắt nạt.
Em khá thiệt thòi khi chồng đi làm xa. Ở nhà với mẹ chồng và cô em chồng khó tính, em đã chiều họ hết mức có thể. Ngày nào cũng thế, ngày ba bữa cơm đều là em chuẩn bị. Thậm chí ở cơ quan có hội họp, em cũng phải về nấu cơm. Sau đó mới tất tưởi ăn liên hoan cùng mọi người.
Chứng kiến em vất vả, chồng còn bảo dọn đồ lên thành phố sống cùng anh. Việc chuyển cơ quan cũng không quá khó khăn, anh sẽ tìm cho em một công việc tốt. Nhưng đang làm quen chỗ cũ, lại không muốn chồng lo lắng cho mình, em nói dối là cuộc sống đang rất ổn.
Vậy đấy, em luôn sống vì mọi người nhưng mọi người lại chưa bao giờ biết nghĩ cho em. Bầu bì mệt mỏi, em không được nghỉ ngơi như những bà bầu khác. Đã vậy lúc ốm nghén, mẹ chồng còn nói em đang cố tình làm quá để không phải làm việc.
Hôm vừa rồi nhà em có xảy ra một chuyện như thế này. Em chồng em đi xe máy bị ngã xe. Vì lúc đó đã là 10 giờ đêm, cô ấy ở lại viện. Thật ra chỉ bị gãy tay, cũng không có gì đáng lo ngại. Chưa kể người yêu cô ấy túc trực bên cạnh, thế là em đến viện xem tình hình rồi yên tâm ra về.
Vừa đặt chân về đến nhà, em bị mẹ chồng nhiếc móc bằng những từ rất khó nghe. Bà bảo đáng lẽ em phải ở lại để chăm em chồng. Khi nào cô ấy ra viện, em mới được về. Dù biết mẹ chồng vô lý nhưng em vẫn rất nhẹ nhàng nói mình đã mang bầu 8 tháng, người nặng nề nên không thể nằm giường gấp bệnh viện được.
Thế là mẹ chồng em nổi cáu, bà gọi điện cho con trai yêu cầu dạy lại vợ. Đến nước ấy em mới hiểu, cả con dâu và cháu nội đều không là gì trong mắt mẹ chồng. Bức xúc với cách đối xử của bà, em vào phòng lấy quần áo rồi gọi taxi lên thành phố gặp chồng giữa đêm.
Có lẽ ở nhà một mình buồn, hoặc không có người cơm nước nên mẹ chồng em thay đổi. Bà gọi điện cho em, bảo về nhà mẹ con nói chuyện lại. Nhưng em đã xin nghỉ thai sản trước, cũng không muốn về nhà gặp mẹ chồng. Em và chồng đã quyết định rồi, sau này khi sinh con, em sẽ không về ở với mẹ chồng dù chỉ một ngày.
Trước khi cưới Nhung, tôi từng có một đời vợ với 2 đứa con riêng. Về người vợ đầu, ly hôn xong chúng tôi mỗi người nuôi 1 đứa con theo sự phân chia của tòa. Nhưng sau đó 1 năm, cô ấy đi lấy chồng, bỏ lại con cho mẹ đẻ nuôi. Tôi thương con liền nuôi tất cả 2 bé.
Nhung là một cô gái chưa chồng, tuy ngoại hình bình thường nhưng có học thức và gia đình gia giáo. Công việc của Nhung cũng ổn định, tôi lấy Nhung sẽ có người san sẻ bớt gánh nặng gia đình. Tình yêu của chúng tôi đến tự nhiên, tiến triển cũng rất thuận lợi. Tôi cảm thấy Nhung rất thích hợp làm vợ, nhất là cô ấy quý 2 đứa trẻ lắm. Chắc chắn chúng tôi sẽ trở thành 1 gia đình hạnh phúc.