Cha bệnh tật nằm vật bên bàn thờ con với nỗi đau ngày cận Tết

Khi chúng tôi có mặt tại nhà Khánh sau đám tang, người cha già của Khánh nằm vật bên bàn thờ con với nỗi đau chồng chất.

Giữa tháng 1/2016, người dân khu vực thôn Khánh Sơn, phường Hòa Khánh Nam, quận Liên Chiểu, TP Đà Nẵng, xôn xao trước vụ giết người ngay trước Trung tâm chế biến gia súc, gia cầm Hòa Khánh.
Chỉ vì một lời chê bai, đối tượng Huỳnh Thanh Sang (SN 1991) cùng bạn bè ăn trộm ngỗng hàng xóm để làm mồi nhậu. Lê Quốc Khánh (SN 1993) sinh ra cãi vã rồi đổ máu. Kết quả trận hỗn chiến giữa hai người vào rạng sáng 19/1, Khánh tử vong, còn hung thủ Huỳnh Thanh Sang bị bắt.
Một mắt ông Thiết đã mờ đi sau nhiều năm làm ở bãi rác Khánh Sơn.
 Một mắt ông Thiết đã mờ đi sau nhiều năm làm ở bãi rác Khánh Sơn.
Nỗi đau để lại quá lớn cho gia đình nạn nhân, bởi Khánh là trụ cột nuôi sống người cha già bệnh tật và cô em gái út vẫn chưa đi làm. Vụ dùng dao giải quyết mâu thuẫn của Khánh và Sang làm náo động vùng quê nghèo nằm ngay sát bãi rác Khánh Sơn.
Gia cảnh của Lê Quốc Khánh vô cùng khó khăn. Cái chết của chàng thanh niên trẻ để lại nhiều nỗi đau cho người trong gia đình. Khi chúng tôi có mặt tại nhà Khánh sau đám tang, người cha già của Khánh nằm vật bên bàn thờ con với nỗi đau chồng chất.
Trước khi mất, Khánh giống cha mình làm nghề nhặt rác ở bãi rác Khánh Sơn rồi làm công nhân Công ty môi trường TP Đà Nẵng với mức lương 3 triệu đồng mỗi tháng. Không chỉ lo bản thân, Khánh còn phải tích tiền để nuôi cha và em gái, nên mấy năm nay Khánh chẳng dám có người yêu.
Căn nhà ông Thiết nguội lạnh sau sự ra đi của Khánh.
 Căn nhà ông Thiết nguội lạnh sau sự ra đi của Khánh.
Ông Lê Văn Thiết chia sẻ, cách đây 2 năm, mẹ Khánh mới qua đời vì bệnh tật, để lại nỗi đau lớn lao với ông. Cả gia đình ông Thiết bao đời nay làm công nhân dọn rác bên bãi rác Khánh Sơn và thuộc diện hộ nghèo ở khu vực này.
Khoảng 5 năm trước, vì tuổi cao sức yếu, ông Thiết từ giã công việc làm thuê kiếm sống từng ngày. Ông cho biết bản thân đã bị mờ gần như mắt phải và bị bệnh đau cột sống nặng nên phải sống dựa vào Khánh.
Ngày cận Tết, ông Thiết mất đi người con trai nuôi sống mình mấy năm bệnh tật.
 Ngày cận Tết, ông Thiết mất đi người con trai nuôi sống mình mấy năm bệnh tật.
Khánh mất đi, gánh nặng đổ lên vai người con trai cả Lê Văn Báng vì ông Thiết quá già yếu, bệnh tật liên miên. Sau vợ chồng ông Thiết, Khánh rồi cô em gái cũng làm việc ở đây, nhưng mức sống chẳng đáng là bao.
Người đàn ông khắc khổ này chia sẻ bao đời qua, gia đình ông chưa bao giờ có cái Tết thực sự ấm cúng, hạnh phúc. Nhất là Tết Bính Thân 2016 đến gần, người cha già lại phải đeo khăn tang đưa tiễn con trai về với đất. Nỗi sợ hãi trong lòng ông Thiết lớn hơn, khi gia đình rơi cảnh khó khăn chồng chất khi Khánh mất.

Hốt hoảng vì sập cần cẩu "khủng" ở tuyến Metro Sài Gòn

(Kiến Thức) - Đang thi công cẩu hàng chục tảng bê tông tại công trình vào nhà ga Bình Thái trên Xa lộ Hà Nội (TP HCM), bất ngờ một ô tô bị sập cần cẩu dài chục mét.

Chiều 30/1, Ban Quản lý đường sắt Đô thị (Tuyến Metro số 1 Bến Thành – Suối Tiên) thuộc Sở Giao thông Vận tải TP HCM đang phối hợp cùng đại diện nhà thầu và các đơn vị liên quan tiến hành giải quyết sự cố, làm rõ nguyên nhân vụ sập cần cẩu xảy ra tại công trình thi công vào nhà ga Bình Thái trên xa lộ Hà Nội.
Hot hoang vi sap can cau khung o tuyen Metro Sai Gon
Chiếc xe chuyên dụng có khối cần cẩu hàng chục mét bất ngờ đổ sập khi đang thi công tại gần nhà ga Bình Thái, tuyến Metro số 1 Bến Thành- Suối Tiên.

Đau đớn chấp nhận sống cảnh chồng chung vì không biết đẻ

Đã mười mấy năm nay, bà Thoa phải sống cảnh chồng chung với cảnh hắt hủi và những trận mưa đòn “thừa sống thiếu chết”. 

Đã mười mấy năm nay, bà Nguyễn Thị Thoa (SN 1965) ở xã Hoa Thám, Huyện Bình Gia, Lạng Sơn phải sống cảnh chồng chung với cảnh hắt hủi và những trận mưa đòn “thừa sống thiếu chết” triền miên như cơm bữa của người chồng.

Vợ chồng tỷ phú bị nhầm là… ăn mày

Ở năm tầng giữa trung tâm Thủ đô, con cái thành đạt, lương hưu dư sống, nhưng vợ chồng tỷ phú vẫn khiến nhiều người tưởng là... ăn mày.

“Kho” thóc giữa lòng Thủ đô

Ngôi nhà năm tầng của gia đình ông Đinh Xuân Toàn (73 tuổi) và vợ Lê Thị Xuân (67 tuổi, phố Đào Tấn, phường Cống Vị, quận Ba Đình, TP Hà Nội) khang trang bề thế mặt bằng 80 m2, tổng diện tích đến 400 m2. Dù được vợ chồng tỷ phú giới thiệu trước, nhưng khi lên tới tầng bốn, phóng viên không khỏi bất ngờ vì căn phòng chẳng khác gì một sân phơi thóc của nhà nông đang vào vụ mùa. 

Bà Xuân đang tự mình vò thóc bằng chân, bên dưới là cả đống thóc vàng ươm, cạnh đó những bao thóc lớn nhỏ đóng kín kĩu kịt. Một góc khác, đống thóc nếp đã được quạt, còn phần hạt chắc mẩy. Phía trên tường, những bó lúa nhỏ chỉ còn phần ngọn, treo lơ lửng. 

“Một thời gian trước, từ tầng hai lên tầng năm, các cầu thang của căn nhà đều có thóc cả. Nay thóc đã khô gần hết nên tôi đã bỏ vào bao bớt rồi. Số thóc này có khi bằng một gia đình nông dân thu hoạch cả mẫu ruộng. Anh thấy cả nước Việt Nam mình, chứ chưa nói đến ở riêng Hà Nội, rồi lại giữa lòng Thủ đô, có ai yêu lao động, mót được nhiều thóc như vợ chồng chúng tôi không”, chủ nhà tự hào.

Kể về cơ duyên mà vợ chồng mình có nhiều thóc, bà chủ nhà cho biết: “Sau Tết Ất Mùi vừa rồi, vợ chồng tôi có nuôi năm con gà trên tầng năm để lấy thịt. Mỗi ngày chúng ăn cả kg thóc, chồng tôi phải đi khá xa mới mua được. Lúc này vợ chồng có dịp hàn huyên kể lại thời nhỏ đi mót lúa rất vui nên tôi rủ ông ấy đi cùng”. 

Vào vụ chiêm của miền Bắc, vợ chồng ông bà chở nhau bằng chiếc xe máy Drean Thái lên tận Sơn Tây mót lúa. Bốn ngày, thành quả thu được 70 kg thóc, rồi hết mùa, nên phải tạm nghỉ.

Từ cuối tháng 9, đầu tháng 10/2015, nông dân lại bước vào mùa gặt nên ông bà tiếp tục niềm đam mê đi mót lúa. Càng mót càng ham, từ 4h sáng vợ chồng tỷ phú đi mót lúa dậy chuẩn bị thức ăn, nước uống sẵn sàng lên đường. Vì không dùng liềm quen nên vợ chồng họ dùng kéo, mặc quần áo bịt kín cho đỡ nắng, đi từ sáng đến tối muộn mới về. 
Vợ chồng ông Toàn, bà Xuân.
 Vợ chồng ông Toàn, bà Xuân.

Nơi nào gặt lúa là ông bà có mặt, có ngày đi tới cả trăm km. Ước tính vụ vừa rồi, ông bà đi mót thóc 40 ngày. Hôm nào ít thì được 10 kg, có ngày cao điểm lên tới 40 kg, nhưng bình quân khoảng 25 kg. Như vậy, ước tính ông bà mót được cả tấn thóc. 

“Những vùng quê từ Sơn Tây, Đan Phượng, Hoài Đức… chúng tôi đều tìm tới cả. Thời xưa đói kém, nhiều người đi mót lắm, nhưng giờ ít hơn xưa. Người ta lại dùng máy gặt nên dễ sót lúa hơn vì nơi ngóc ngách máy không vớt tới gặt được.

Thế mà ít người đi mót lúa lắm, mình đi mót dễ kiếm được nhiều lúa hơn xưa. Một kg thóc bán ở thị trường hơn 10.000 đồng, một tấn cũng được 10 triệu. Bốn mươi ngày, hai vợ chồng già này làm được 10 triệu cũng là một số tiền lớn đó chứ, chỉ tốn tiền xăng và da đen hơn”, ông lão cười khà khà. 

Lần đến Phúc Thọ, có cụ ông 81 tuổi quan sát vợ chồng ông mót lúa, nhầm vợ chồng tỷ phú là ăn mày. Hồi lâu, ông cụ móm mém gọi ông Toàn lên, đưa cho 10.000 đồng. Ông Toàn cười rồi giải thích vợ chồng mình đi mót lúa không phải vì mưu sinh. Cụ ông cảm động, mời bằng được bà Xuân ông Toàn về nhà chơi cả buổi.

Hôm 28/11, ông thử mang 40 kg thóc mót được đi xay thì được 24 kg gạo, nấu cơm ăn “ngon hơn gạo mua”. Ông nhẩm tính, Tết này không phải đi mua gạo nếp để gói bánh chưng hay nấu xôi nữa: “Số gạo nếp xay ra đủ dùng cả chục cái Tết”.

Bài học quý trọng hạt gạo 

Ông bà có ba người con đều đã lập gia đình, kinh tế khá giả. Người con trai của ông bà chia sẻ: “Ban đầu, chị em chúng tôi phản đối gay gắt việc bố mẹ đi mót lúa. Tôi nói nếu muốn có thóc cho gà ăn thì tôi “tài trợ” toàn bộ. Chúng tôi lo cho sức khỏe ông bà, lỡ đau ốm, mọi người lại đánh giá không hay. Thế nhưng ông bà quả quyết làm, phân tích về sự vất vả của người nông dân làm ra hạt thóc vất vả ra sao. Hạt thóc quý trọng như thế nào?”. 
Cặp vợ chồng già yêu lao động hiếm thấy.
 Cặp vợ chồng già yêu lao động hiếm thấy. 

Lúa đi mót về, trời nắng mới phơi được ở sân thượng, còn mưa thì phơi khắp nhà. Nhiều khi nhà lộn xộn nhưng vì tôn trọng bố mẹ, vui với niềm vui của bố mẹ, người con trai cũng chấp nhận, không một lời càu nhàu, thậm chí “vui lây”.

Bà Xuân cười, tiếp lời con trai: “Thông qua việc nhặt thóc, chúng tôi muốn dạy cho con cháu bài học quý trọng với hạt gạo. Đồng thời phải biết kiên trì, tiết kiệm, “năng nhặt chặt bị” mới khá lên được”. Từ việc phản đối chuyện bố mẹ đi nhặt thóc, những người con của ông bà lấy đó làm niềm tự hào. 

Ông Toàn lại có nguyên nhân khác khiến mình luôn hào hứng đi mót thóc theo vợ: “Trước đây tôi là bộ đội, cả tháng mới được ở với bà ít hôm, giờ già, mình phải tận dụng thời gian để ở bên nhau. Có lần tôi mệt định ở nhà, bà ấy vẫn định đi một mình, tôi thấy thương lại lấy xe chở đi”. 

Ông cho hay: “Công nhận là nhờ lao động, người mình khỏe lên trông thấy. Nay tôi đã hết bị đau lưng. Tôi thấy quyết định này của mình hoàn toàn đúng đắn. Vụ lúa tới chúng tôi lại đi. Chúng tôi tiếp tục với “nghề” này đến lúc nào sức khỏe yếu không đi nổi mới thôi”.

>>> Xem thêm video giả ăn mày ở Hội Lim: