Vô tình đọc tin nhắn của chồng phát hiện sự thật động trời

Nội dung cuộc trò chuyện của anh với một người phụ nữ mà qua cách nói chuyện, tôi biết đó là người yêu anh, hiện đang ở quê, khiến tôi chết đứng.

Tốt nghiệp ra trường với điểm số xuất sắc và dù cha mẹ có cả một công ty kinh doanh vàng bạc đá quý to nhất nhì thành phố nhưng tôi không dựa vào nền tảng ấy của gia đình mà nộp đơn xin việc và đi phỏng vấn tại một công ty liên doanh với nước ngoài.

Tôi được nhận vào làm với mức lương khá cao mà một cô sinh viên vừa chân ướt chân ráo ra trường không thể tưởng tượng nổi. Thời gian cứ thế trôi đi, đến năm tôi 27 tuổi, trong một dịp giao lưu thanh niên giữa các công ty trong khu công nghiệp, tôi gặp anh, quản đốc của một phân xưởng trong công ty chế tạo máy.

Cũng phải nói thêm là dù ngoại hình xấu xí nhưng tôi được trời bù cho khả năng ăn nói khá tốt, thế nên khi công ty giao cho tôi cùng với một thành viên của đoàn bạn dẫn chương trình cho đêm giao lưu, tôi đành phải miễn cưỡng nhận lời vì ngại hình thức của mình không phù hợp trong vị trí đó.

Tôi dẫn chương trình cùng với anh và dưới con mắt của tất thảy mọi người hôm đó, chúng tôi là một cặp đũa lệch bởi tôi xấu xí bao nhiêu thì anh cao to, trắng trẻo và đẹp trai bấy nhiêu.

Sau đêm giao lưu đó, thêm một vài lần chúng tôi gặp nhau nữa và cũng không biết tôi thân thiết với anh từ khi nào, có lẽ trái tim cô đơn của một cô gái không có bạn trai đã khiến tôi dễ mềm lòng trước những cử chỉ ân cần và lời thăm hỏi, động viên của anh.Tôi mời anh đến nhà chơi, bố mẹ tôi mừng lắm khi thấy sự kiện trọng đại là con gái dẫn về nhà một người bạn trai.

Thế nhưng sau đó mẹ tôi lại thở dài bởi thấy chúng tôi quá chênh lệch về hình thức. Quê anh ở cách nơi chúng tôi làm việc gần 500 cây số, anh thuê nhà ở trọ cùng mấy công nhân trong phân xưởng nên anh ngần ngại khi mời tôi đến thăm phòng trọ của anh. Anh cũng kể cho tôi nghe về gia đình anh, về 4 đứa em cả trai lẫn gái đang tuổi ăn học mà anh hàng tháng đều phải chắt bóp tiền lương để gửi về phụ giúp bố mẹ nuôi các em.

Thế rồi chưa đầy nửa năm sau ngày quen nhau, tôi sung sướng đến vỡ òa khi nghe anh nói anh yêu tôi và muốn cưới tôi làm vợ. Bố mẹ tôi tất bật tổ chức đám cưới cho cô con gái rượu độc nhất, bố tôi còn khoát tay miễn phí hết cho nhà trai mọi khoản lễ nghĩa cưới xin vì điều kiện khó khăn, xa xôi.

Tôi được chồng chiều chuộng như một bà hoàng, anh dành cả buổi chở tôi đi lang thang theo ý thích của tôi, hay tỉ mẩn đẽo gọt tặng vợ một đôi guốc mộc khi vô tình kiếm được một khúc gỗ. Tôi vốn vụng nấu nướng nên chồng tôi chẳng ngần ngại đeo tạp dề, tay mắm tay muối hàng ngày đi chợ nấu ăn rồi dọn cơm lên tận bàn ăn.

Cưới nhau đã 4 tháng nhưng tôi vẫn nghĩ mình đang trong cơn mơ. Chỉ có điều duy nhất là tôi muốn có con ngay vì bố mẹ tôi chỉ có mình tôi nên cũng rất mong có cháu bế bồng nhưng chồng tôi luôn trì hoãn việc đó, anh bảo để vợ chồng ổn định rồi sinh con cũng chưa muộn. Bố mẹ cho vợ chồng tôi một căn nhà 5 tầng mặt phố khang trang, một xe ô tô đời mới, chưa kể nhiều quà tặng có giá trị khác. Bố mẹ cũng muốn chúng tôi nghỉ việc ở công ty để về quản lý công ty kinh doanh vàng bạc cùng ông bà.

Riêng chồng tôi anh bảo anh muốn tự lập, không muốn mang tiếng nhờ cậy nhà vợ. Rồi anh thủ thỉ với tôi cho anh “vay” số của cải hồi môn mà bố mẹ tôi cho để anh mở công ty riêng. Trong khi tôi còn đang ngần ngừ vì muốn thuyết phục chồng về làm cùng bố mẹ thì tôi phát hiện ra sự thật khủng khiếp về người mà bấy lâu nay mình hết lòng yêu thương.

Hôm đó là ngày nghỉ nên hai vợ chồng tôi đều ngủ muộn. Tôi cũng ngủ nướng đến quá trưa mới choàng dậy vì đói, nhìn sang bên cạnh thấy chồng ngủ ngon lành nên không muốn đánh thức anh dậy mà tự xuống bếp để tìm đồ ăn. Đi ngang qua phòng làm việc của anh, tôi thấy cửa khép hờ nên bước đến định khép cửa vì sợ gió đập gây tiếng động.

Thấy màn hình laptop vẫn đang ở chế độ hoạt động, không giấu nổi sự tò mò về “thế giới riêng” của chồng tôi từ khi cưới đến nay, tôi click vào màn hình. Nội dung cuộc trò chuyện của anh với một người phụ nữ mà qua cách nói chuyện, tôi biết đó là người yêu anh, hiện đang ở quê, khiến tôi chết đứng. Anh động viên cô ấy hãy gắng chờ đợi, hãy biết “hi sinh” đợi chờ để anh thu xếp mọi việc ổn thỏa, khi anh cầm được số tiền lớn trong tay, anh sẽ ly dị với tôi để về quê cưới cô ấy. “Phải có nhiều tiền mới đổi đời, mới thoát được kiếp nghèo em ạ”, lời động viên của chồng tôi với cô người yêu như dao cứa từng nhát trong tim tôi.

Đến nhà bạn trai thấy nhà to, đất rộng tôi vội vàng cưới

Hôm về chơi, thấy gia đình anh sống trong căn nhà 4 tầng, phía trước và sau có vườn cây ăn trái rộng rãi.

Den nha ban trai thay nha to, dat rong toi voi vang cuoi

Ảnh minh họa: Sohu

Tôi quen chồng năm 2009. Ngay lần gặp đầu tiên anh đã thích và ra sức theo tuổi tôi. Nhưng khi đó, tôi đang là lễ tân ở một khách sạn lớn còn anh chỉ là một tài xế taxi. Sự chênh lệch về công việc, học thức khiến tôi không mấy mặn mà với anh.

Tuy nhiên, đợt nghỉ Tết Dương lịch năm đó, nhóm bạn mà 2 đứa chơi chung rủ nhau về nhà anh ăn uống. Họ kéo tôi đi cùng.

Khi đến cổng nhà anh, tôi chợt giật mình. Đó là một căn nhà 4 tầng đồ sộ. Phía trước và sau nhà đều có vườn cây ăn trái rộng rãi.

Lúc ấy, một cô bạn nói thầm vào tai tôi, nếu về đây làm dâu, cuộc đời sau này chẳng phải lo của ăn của để. Tôi cũng nhận ra điều ấy nên sau hôm đó, tôi mở lòng với anh hơn.

Nửa năm sau, chúng tôi làm đám cưới trong sự ghen tỵ của rất nhiều bạn bè, đồng nghiệp. Họ hàng của tôi ở quê lên đám cưới cũng phải xuýt xoa khi nhìn thấy nhà anh. Ai cũng bảo, tôi lấy anh chẳng khác nào chuột sa chĩnh gạo.

Tuy nhiên, người tính không bằng trời tính. Tôi về làm dâu rồi mới biết, bên trong căn nhà to đẹp ấy là rất nhiều bão giông.

Bố mẹ anh cãi nhau, đánh nhau như cơm bữa. Anh trai của chồng nghiện ma túy nên cô vợ đã bỏ đi, để lại 2 đứa con thơ. Khi tôi về làm dâu, bố mẹ chồng giao luôn cho tôi việc chăm 2 cháu.

Chưa hết, sau khi vợ bỏ đi, các con có tôi chăm sóc, anh ta còn dẫn bạn gái về sống chung phòng. Cô gái ấy có lẽ cũng nghiện ma túy nên hai người đóng cửa suốt ngày. Đến giờ ăn, họ mới ra ngoài hoặc bắt tôi mang đồ ăn đến tận cửa.

Tôi vừa đi làm, vừa phải chăm sóc, đưa đón 2 đứa trẻ đi học, lại lo cơm nước cho cả nhà nên người gầy rộc đi.

Quan trọng hơn, khi về sống chung tôi mới phát hiện ra chồng tôi cũng là một kẻ nghiện bài bạc. Anh luôn lấy cớ đi chạy xe rồi rẽ vào chỗ bạn đánh bài suốt ngày suốt đêm. Có hôm anh về đến nhà là 6h sáng.

Cả năm cả tháng, anh không đưa cho tôi đồng tiền nào. Nếu hỏi đến tiền là anh lớn tiếng chửi bới, thậm chí lao vào đánh tôi.

Năm 2011, tôi mang thai đứa con đầu cũng là lúc mẹ anh phải cắt 100m2 đất phía sau nhà để bán trả nợ cho con trai nghiện ma túy. Một năm sau nữa, chồng tôi báo nợ hơn 3 tỷ đồng vì thua bài. Bố mẹ anh lại phải cắt đất bán tiếp.

Vụ đó, tôi làm ầm ĩ với anh, thậm chí còn đòi nộp đơn ly hôn. Nhưng anh xin lỗi, hứa sẽ bỏ bài bạc, cùng tôi làm lại từ đầu nên tôi đã tha thứ.

Khi thấy anh đã tu chí, tôi giục anh xin bố mẹ cho ra ở riêng nhưng anh nói, nếu ra lúc này, bố mẹ không cho tiền mua nhà. Căn nhà và đất của bố mẹ sẽ thuộc về anh trai hết. Vì vậy, hai vợ chồng lại cố ở lại, chờ dịp thích hợp sẽ nói bố mẹ chia đất. Không ngờ, đến thời điểm này, toàn bộ đất ở trước và sau nhà đều đã bị bán hết, chỉ còn trơ lại căn nhà 4 tầng. Vậy mà, gần đây, tôi lại nghe thấy anh trai chồng sắp báo nợ tiền tỷ. Tôi cảm thấy vô cùng nản. Tôi nghĩ, nếu cứ tiếp tục sống như vậy, chẳng mấy chốc cả nhà chúng tôi sẽ ra đường, không còn bất cứ thứ gì để bán nữa.

Tôi có nên nói thẳng với bố mẹ chồng về chuyện chia tài sản trước khi anh trai phá hết hay không?

Mong mọi người cho tôi lời khuyên?


Mỗi tháng tôi kiếm nửa tỷ, mẹ bạn trai bắt chúng tôi chia tay

Tôi đã làm sai điều gì khiến mẹ chồng tương lai ghét bỏ thế này.

Cách đây hơn một tuần, Hùng bạn trai của tôi, báo tin mẹ anh ấy bị tai nạn rất nặng, đang trên đường từ quê ra thành phố cấp cứu. Lúc đó tôi chuẩn bị có cuộc họp nhưng vẫn phải hủy để đi đón mẹ chồng tương lai.

Suốt một tuần bác nằm viện, toàn bộ tiền chữa trị là do tôi bỏ ra hết. Dù công việc ở công ty rất bận nhưng mỗi ngày tôi vẫn dành một tiếng vào thăm. Sau khi bác xuất viện, tôi đón về nhà mình chăm sóc cho đến khi sức khỏe bình phục trở lại.

Buổi tối hôm qua, mẹ bạn trai ăn bữa cơm đầu tiên tại nhà tôi, vì muốn có ấn tượng tốt với bác, tôi đã đưa cho Hùng 3 triệu làm những món ngon chiêu đãi khách. Thế nhưng trong suốt bữa ăn, bác không động đũa món gì, chỉ ăn cơm chan với ít canh. Tôi gắp cho miếng trứng cá thì bác bỏ ra mâm một cách phũ phàng và nói không thích ăn.

Sau khi ăn cơm xong, Hùng mang bát đi rửa, tôi ngồi gọt trái cây mời nhưng bác không thèm ăn. Bực quá tôi hỏi thẳng bác có chuyện gì thì nói ra, đừng có giận dỗi khó chịu lắm.

Moi thang toi kiem nua ty, me ban trai bat chung toi chia tay

Ảnh minh họa

Bác ấy nói là không cho hai đứa chúng tôi lấy nhau. Nghe lời bác nói mà tôi giật mình, rơi chiếc dao đang gọt trái cây xuống bàn. Hùng mà lấy được tôi như "chuột sa chĩnh gạo", tôi nóng mặt hỏi lý do tại sao? Bác nói Hùng mà lấy tôi thì sẽ chịu nhiều thiệt thòi.

Tôi kinh ngạc, không biết ai thiệt thòi hơn ai. Yêu nhau 3 năm nay, làm được bao nhiêu tiền Hùng cho vào túi hay gửi về quê biếu bố mẹ. Xe của anh ấy là do tôi mua tặng, nhà anh đang ở là tiền của tôi mua, mỗi tháng tôi còn bao toàn bộ tiền chi tiêu sinh hoạt. Anh ấy phải may mắn lắm mới yêu được người bạn gái giỏi giang, mỗi tháng kiếm được 500 triệu. Vậy Hùng đến với tôi khổ ở chỗ nào?

Tôi luôn nghĩ bố mẹ chồng ghét tôi, cho đến khi vô tình nghe được điều này

Hai mươi lăm tuổi, tôi đi làm dâu trong muôn vàn nỗi lo sợ. Chồng tôi chính là người con trai đầu tiên tôi dám để mắt tới nhưng cũng rất lâu mới dám nhận lời yêu anh.

Bởi vì so về hoàn cảnh gia đình, tôi hoàn toàn lép vế. Nhà tôi vốn nghèo, bố tôi là một người nát rượu, mẹ tôi vì buồn chán cho số phận luôn trút mọi nỗi bực dọc lên chị em tôi.

Kinh tế nhà anh khá giả, gia đình nề nếp đàng hoàng. Sống cùng một thị trấn nhỏ, bố mẹ anh muốn tìm hiểu về tôi rất dễ. Có lẽ đó chính là lý do bố mẹ anh đã phản đối anh yêu tôi.

Nhưng tình yêu của anh dành cho tôi đủ lớn để bố mẹ anh phải nhượng bộ. Tình yêu tôi dành cho anh cũng đủ lớn để dám vượt qua mọi sợ hãi mà về nhà anh làm dâu. Có người bảo tôi "chuột sa chĩnh gạo", cũng có người lo ngại biết đâu cuộc đời tôi sắp bước vào những khó khăn mới.

Sinh ra trong gia đình ít niềm vui nên tính tôi trầm lặng, về nhà chồng càng ít nói hơn. Chỉ có khi ở riêng với chồng tôi mới cảm thấy thoải mái tự do, còn không, tôi luôn sợ va chạm với bố mẹ chồng, sợ họ đã không thích tôi sẽ càng thấy khó chịu.

Bố mẹ chồng đối với tôi cũng bình thường. Thật ra thì với việc kinh doanh và làm chủ một cửa hàng, họ khá bận, thời gian ở nhà không nhiều. Những lúc chúng tôi gặp nhau cũng thường chỉ vào buổi tối. Chồng tôi nói bố anh ấy nghiêm khắc, ít lời còn mẹ anh chỉ hay nói chuyện với người bà thấy hợp gu.

Thâm tâm tôi luôn nghĩ, vốn người ta đã không thích mình, không tỏ ra khó chịu hay soi mói mình đã là may mắn rồi, còn mong gì người ta thương yêu. Chỉ cần họ không quá khắc nghiệt hay tệ bạc với tôi, chỉ cần thế thôi là đủ.

Một dạo con gái tôi bị ốm nên tôi xin nghỉ phép mấy ngày ở nhà chăm con. Đêm nào con cũng quấy khóc nên tôi mất ngủ, sáng thường dậy rất muộn. Vào một buổi sáng, lúc tôi đang từ trên tầng xuống bậc cầu thang định xuống nhà thì nghe tiếng bà hàng xóm đang trò chuyện với mẹ chồng dưới nhà.

Toi luon nghi bo me chong ghet toi, cho den khi vo tinh nghe duoc dieu nay

Tôi may mắn có bố mẹ chồng thương yêu. (Ảnh: Sohu).

Giọng bà oang oang: "Khiếp, con dâu cô ngủ giờ này chưa dậy cơ à. Con dâu tôi nó dậy từ mờ sáng, đi chợ, chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà rồi mới đi làm".

Mẹ chồng tôi không nói gì nhưng bố chồng tôi lên tiếng: "Chị biết nó ngủ giờ này chưa dậy, nhưng chị có biết nó thức cả đêm không? Con dâu tôi có như thế nào cũng không đến lượt chị ý kiến. Chị cứ dạy con dâu chị cho ngoan là được rồi".

Bố chồng tôi nói xong liền đi, mẹ chồng tôi liền chữa ngượng cho hàng xóm: "Tính ông nhà tôi thế, chị biết rồi, đừng để ý nhé. Bình thường, con dâu tôi cũng dậy sớm, mấy nay cháu Bống nó ốm nên mẹ nó đêm có được ngủ đâu. Vả lại nhà cũng có việc gì làm mà dậy sớm. Bữa sáng thì ai ăn gì tự túc thôi chị, không cầu kỳ".

Khi nghe những lời ấy từ bố mẹ chồng, quả thật tôi rất xúc động. Tôi nhớ khi tôi còn ở với bố mẹ đẻ, bố thì rượu say về là chửi vợ con không ra gì, mẹ tôi thì suốt ngày so sánh tôi với con nhà khác, hễ nghe ai chê bai tôi điều gì là bà còn mắng thậm tệ hơn.

Còn bố mẹ chồng, vừa thấy người ngoài động chạm đến con dâu đã lên tiếng bênh vực một cách thẳng thắn. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để tôi biết rằng bố mẹ chồng tôi rất tốt, và dù họ không thể hiện ra ngoài thì thật tâm họ vẫn thương tôi, coi tôi là con cái trong nhà.

Hôm ấy, sau khi bà hàng xóm đã về, tôi xuống nhà phụ mẹ chồng nấu cơm. Tôi thành thật bảo rằng "con thật sự vẫn còn rất nhiều thiếu sót, có gì không hay không phải mong mẹ bày dạy cho con", nhưng mẹ chồng tôi chỉ cười: "Hồi mẹ mới đi làm dâu cũng vụng dại lắm, dần dần sống lâu sẽ hiểu được nếp nhà thôi con ạ, đừng lo lắng quá. Con đã về đây là thành người nhà này rồi, cứ sống sao con thấy thoải mái là được".

Quả thật tôi chưa từng hình dung rằng mẹ chồng sẽ nói với tôi những lời như thế. Bà không giống những bà mẹ chồng mà tôi biết, suốt ngày chỉ chăm chăm soi mói để bắt lỗi con dâu, chỉ cần con dâu thất thố điều gì ngay lập tức cả phố cả làng đều biết. Bố mẹ chồng càng tử tế, tôi càng phải để ý từ lời ăn tiếng nói đến cách sống của mình hơn. Tôi thật sự không muốn làm họ phải phiền lòng.

Sau đợt ấy, tôi chủ động gần gũi với mẹ chồng hơn, cũng siêng năng hỏi han bố chồng hơn, nhờ đó tôi mới biết vì sao tôi có được một người chồng tốt như vậy. Là bởi vì anh đã được sinh ra, được nuôi dạy bởi bố mẹ tuyệt vời, lúc cần cương sẽ cương, lúc cần nhu rất nhu, luôn sẵn sàng lắng nghe và thấu hiểu.

Người ta vẫn nói, phụ nữ lấy được chồng tốt thì ấm tấm thân, nhưng có được bố mẹ chồng tốt thì ấm từ chân đến đầu.