Tự nhận là giúp việc với bạn con dâu, phát hiện bí mật động trời

Cô ấy hỏi tôi là gì với Thoa - con dâu tôi, tôi ậm ừ bảo mình là giúp việc để thử dò xem bạn bè con dâu nói gì vì cô ấy giới thiệu là đồng nghiệp.

Tôi năm nay 62 tuổi, có 3 đứa con, 1 trai 2 gái. Hai đứa con gái tôi lập gia đình sớm có con đi học hết rồi, riêng thằng út lấy vợ muộn nên giờ mới có con hơn 1 tuổi. Ba đứa con có mỗi thằng út nhà tôi là học giỏi, sống và làm việc trên thành phố. Nó là niềm tự hào của gia đình, dù công việc lương không quá cao, vẫn nợ tiền mua nhà.

Con dâu tôi ở nhà chăm con đến lúc cháu được 1 tuổi mới đi làm trở lại. Mẹ đi làm tất nhiên bà nội phải lên chăm cháu cho rồi, tôi chẳng ngại việc đó mà ngược lại thấy vui. Tuổi già chẳng gì bằng ở bên con cháu, lại là cháu đích tôn nữa. Có điều tôi và con dâu không hợp nhau nên không thoải mái, hai mẹ con cứ tranh cãi về cách nuôi con. Nó bắt tôi phải chăm con theo kiểu bây giờ, còn tôi cứ kinh nghiệm của các cụ để lại mà làm.

Ở chung nhà, chỉ tiếp xúc với con dâu chốc lát buổi tối vì nó đi làm suốt nhưng tôi thấy rõ sự không thoải mái ở nó. Từ ngày tôi lên ở, vợ chồng con lục đục cãi nhau suốt, hầu hết nguyên nhân là từ tôi. Con trai thương mẹ hay bênh mẹ nên vợ nó giận, ấm ức mà quát tháo chồng như đúng rồi. Nhiều lúc tôi định "dạy" con dâu nhưng lại thôi, nói vào chúng nó lại cãi nhau thì khổ.

Cháu tôi được 2 tuổi, bố mẹ nó sẽ cho đi học, lúc đó tôi sẽ về quê nên giờ cứ cố một năm ở đây. Đúng là mẹ chồng nàng dâu chẳng thể chung một nhà, không biết sau lưng tôi con dâu có nói xấu, xả bực tức gì về tôi với người khác không. Nhiều hôm đi làm về mặt nó cứ hằm hằm, hỏi gì thì nói, tôi mệt mỏi vô cùng cho đến hôm bạn nó đến chơi.

Tu nhan la giup viec voi ban con dau, phat hien bi mat dong troi

Hôm ấy cuối tuần, vợ chồng con trai đưa nhau ra ngoài chơi để con ở nhà cho tôi trông. Cô bạn tên Mai của con dâu tôi đến chơi, nó ngạc nhiên khi thấy tôi xuất hiện.

Cô gái ấy nhanh nhẹn không ngại đứng tâm sự với tôi một lúc. Cô ấy bảo Thoa than thở rằng mẹ chồng đang ở quê, bị bệnh nằm liệt một chỗ và tháng nào cũng nhận 5 triệu tiền trợ cấp từ con dâu, vậy nên phải thuê giúp việc chăm con. Á khẩu với những lời cô gái kia nói, tôi không ngờ con dâu lại bịa đặt và có suy nghĩ như vậy. Tôi lên bế cháu có nhận đồng nào đâu mà lại mang tiếng như vậy?

Hoá ra sau lưng Thoa, tôi chỉ là người làm thuê cho các con thôi. Đây là tôi vẫn khoẻ mạnh, phụ giúp chúng nó được chứ nằm một chỗ mà nhận tiền thì con dâu sẽ coi thường thế nào. Vợ chồng nó về, cô bạn kia chưa rời đi, nghe con trai gọi tôi là mẹ, cô gái kia đỏ ửng mặt xấu hổ còn con dâu không nói lời gì.

Tức quá, tối ấy tôi gọi con dâu vào phòng nói chuyện riêng, dằn mặt nó tại sao lại có suy nghĩ và hành động như thế. Tôi quyết định về quê ngay hôm sau, mặc kệ vợ chồng nó chăm con kiểu gì. Thoa xin lỗi tôi, con trai giữ tôi ở lại và trách mắng vợ không ra gì nhưng thực sự tôi rất buồn nên quyết về. Ở cái tuổi này rồi bị con cái đối xử như vậy tôi thất vọng lắm, sau già yếu nằm một chỗ con dâu còn đối xử với tôi ra sao?

Lên thành phố giúp con trai chăm cháu, nước mắt tôi lưng tròng khi...

Lên ở với con trai tôi vui lắm, nhưng có điều cháu trai khá nghịch ngợm, suốt ngày nó chạy nhảy đủ mọi nơi khiến tôi bị đau lưng khi trông nom.

Tôi năm nay 66 tuổi, là một người nông dân bình thường. Tôi có 3 đứa con gồm hai gái một trai. Để có tiền nuôi các con ăn học đầy đủ, hai vợ chồng tôi phải cố gắng rất nhiều. May mắn là 3 con đều ngoan, đặc biệt là con trai út, nó đẹp trai, giỏi giang và học xong ra trường là có việc làm trên thành phố luôn.

Khi mới đi làm được 3 tháng thì nó về bảo với tôi muốn cưới vợ. Cô gái ấy người thành phố, gần nơi nó làm và cũng có công việc ổn định. Cưới xong, hai đứa nó cũng tự mua nhà trả góp chứ vợ chồng tôi không giúp được gì nhiều.

Hứa tặng con dâu căn hộ, vừa hết tuần trăng mật mẹ chồng “lật mặt”

Cứ ngỡ được mẹ chồng cho nhà sang xịn, ai ngờ chưa hết tuần trăng mật, Phương đã nhận tin sốc.

Ngày mới về ra mắt, mẹ chồng đã hứa với Phương rằng: "Bác có căn chung cư 2 tỷ gần nhà, chưa có người ở, mà cũng chẳng cho thuê. Sau này hai đứa lấy nhau thì dọn ra đấy mà ở, tao cũng không thích ở chung với con dâu, lại nảy sinh chuyện, nhiều mâu thuẫn. Mệt". 

Phương nghe thế thì mừng rỡ như mở trong bụng. Có nhà riêng vợ chồng cô cũng đỡ được nửa đời người làm lụng vất vả. Phương tự nhủ, cô sẽ chịu khó mà làm ăn, chăm sóc chồng và đối xử tử tế với nhà chồng. 

Thế rồi đám cưới của 2 người nhanh chóng diễn ra. Ngày vui, bố mẹ Phương cũng chẳng tiếc con gái điều gì, họ mở tiệc linh đình. Của hồi môn của Phương là hẳn 1 cây vàng. Cả xóm ai cũng mừng cho Phương lấy được chồng có công việc tử tế, nhà cửa đàng hoàng.

Sau đám cưới, vì nghĩ mẹ chồng xởi lởi với mình nên Phương đã đem toàn bộ tiền mừng và của hồi môn gửi bà cầm hộ. Lúc đó cô nghĩ, căn hộ 2 tỷ mẹ còn chẳng tiếc mình thì cô tính toán nhiều làm gì?

Vợ chồng Phương quyết định đi tuần trăng mật 5 ngày ở Phú Quốc. Bây giờ nghĩ lại, Phương mới thấy khoảng thời gian trước cưới cho đến khi đi du lịch về là những giây phút cô sung sướng nhất khi ở nhà chồng. Bởi ngay buổi tối về đến phòng, vợ chồng còn chưa kịp nghỉ ngơi sau chuyến bay dài, mẹ chồng đã gọi điện.


Hua tang con dau can ho, vua het tuan trang mat me chong “lat mat”

(Ảnh minh họa)

Bà nói thế này: "Căn nhà là mẹ cho chúng mày mượn ở tạm thôi đấy nhé. Chúng mày có tiền thì trả cho mẹ, không thì coi như tao cho thuê. Mấy nay mẹ có đi tham khảo một vài chỗ rồi. Nhà 70m2, đầy đủ nội thất mà gần trung tâm thành phố như vậy phải được giá 9-10 triệu/tháng. Nhưng thôi, chúng mày thì mẹ không tính toán nhiều. Mỗi tháng đưa cho mẹ 7 triệu là được, còn lại mẹ cho".

Phương nghe lời mẹ chồng nói mà như "sét đánh ngang tai". Hóa ra, vợ chồng cô chỉ là những người ở nhờ trong nhà này. Mẹ chồng chưa sang tên cho con trai. Chồng Phương thì lại vô tư rằng: "Anh tưởng lúc mẹ nói như thế là em hiểu rồi. Chứ nhà của bố mẹ, cả đời tích góp để sau này về già có tý tiền. Bố mẹ anh cũng về hưu lâu rồi, làm gì có nhiều của cải như thế mà cho. Thôi thì vợ chồng mình bảo nhau làm ăn, trả tiền thuê nhà cho mẹ cũng được. Mẹ cho thuê thế là rẻ rồi".

Phương nghe mà lộn ruột. Có khi chính vì bà khó tính nên chẳng ai thèm thuê. Cô cũng chẳng nhịn nhục nữa mà nói luôn: "Vậy mẹ cứ để căn nhà này không ai ở cho mới mẹ ạ. Chúng con quyết định rồi, tuần sau con sẽ thuê nhà và dọn ra. Bởi vợ chồng con mới cưới, kinh tế chưa có, nên chưa có khả năng ở nhà 7 triệu. Chắc chúng con chỉ thuê cái chung cư mini 25-30m2 để ở tạm. Bao giờ con sinh cháu thì tính sau.

Vả lại mẹ cũng cho con xin lại số tiền cưới và của hồi môn. Con đã bàn với chồng, chúng con sẽ dùng số đó làm vốn kinh doanh. Sau này khá giả thì bọn con sẽ mua lại căn hộ này, bằng không thì cứ ở thuê cũng được mẹ ạ".

Mẹ chồng nghe thế thì không vui. Nhưng Phương nói phải quá bà cũng không làm gì được. Bây giờ con dâu kêu chưa có tiền, mẹ chồng chẳng thể bắt bẻ Phương phải ở căn hộ 7 triệu/tháng được. Nhưng nếu nhắm mắt cho ở thì lại tiếc, sợ con không biết giữ gìn, làm cũ căn nhà. Cuối cùng mẹ chồng tính toán vẫn phải đầu hàng con dâu thẳng tính.

Mẹ chồng trách con dâu keo kiệt với em chồng, cuối cùng ân hận

Mẹ chồng Hân thường cà khịa cô rằng "đúng là khác máu tanh lòng", nên cả nhà còn mỗi thằng út cũng không thương.

Gia đình nhà chồng Hân có 3 anh em. Chồng cô là con trai cả trong nhà, trên anh còn có 1 chị gái và dưới anh thì có cậu em út tên là Hoàng.

Nếu như chị gái và chồng Hân được cha mẹ dạy dỗ nghiêm khắc thì Hoàng lại được chiều chuộng hơn cả. Bởi còn bé, anh hay ốm vặt. Lớn lên lại được cái khéo ăn nói, hay nịnh mẹ nên vẫn được ưu ái hơn.

Hoàng năm nay 27 tuổi nhưng vẫn chưa đi làm ở bất kỳ cơ quan nào được 1 năm. Bởi cứ làm ở đâu bắt đầu có áp lực là Hoàng bỏ dở, không làm nữa. Đã thế lại được mẹ anh bao che: "Ừ thôi, con cứ tìm chỗ nào thích hợp. Mình làm cả đời chứ có phải 1-2 ngày đâu, đi làm không vui thì công việc cũng không hiệu quả. Khó khăn quá thì ở nhà phụ mẹ trông cửa hàng, mẹ nuôi".

Vì được mẹ bênh, nên chồng Hân có khuyên nhủ em trai thế nào cũng không được. Hoàng cứ vâng dạ rồi đâu lại vào đấy. Nhiều lúc bức xúc không chịu nổi, chồng Hân nổi cáu lên với cậu em, những lúc đó Hân lại là người ở giữa hòa giải.

Thời gian gần đây, Hoàng không biết nghe ai mà hừng hực khí thế đòi đi làm lại. Cậu em chồng bận chuẩn bị hồ sơ xin việc, quần áo lượt là, tóc tai cũng cắt gọn gàng... khiến mẹ chồng Hân mừng lắm. Bà đi đâu cũng khoe rằng thằng Hoàng giờ nó thay đổi rồi, trưởng thành rồi, đã biết nghĩ về tương lai, sang năm có khi lại lấy vợ cho bà có cháu bồng cháu bế.

Thế nhưng được vài hôm, Hoàng về nói với mẹ rằng muốn xin được việc này phải... chạy 500 triệu. Mẹ anh trợn mắt hoảng hốt "nửa tỉ đấy, lấy đâu ra?". Hoàng dùng những lời lẽ ngon ngọt cuối cùng cũng thuyết phục được bà đồng ý. Anh nói rằng, công việc này tuy lúc đầu tốn kém nhưng lợi nhuận và hoa hồng cao, mấy năm là thu lại được. Đã thế nó còn ổn định. Hoàng chỉ cần tu chí trả được nợ, phần đời còn lại coi như được nằm trên đống tiền rồi. 

Tuy mẹ Hoàng đã xuôi nhưng 500 triệu bây giờ kiếm đâu ra thì bà không biết! Cả đời bà dành dụm, không dám tiêu pha cũng chỉ có cái sổ tiết kiệm 300 triệu gửi ngân hàng. Đứa con gái lớn thì gia cảnh cũng đủ ăn đủ sống thôi. Bây giờ chỉ còn trông chờ vào mỗi vợ chồng Hân.

Nghĩ vậy, tuần trước bà làm mâm cơm thịnh soạn rồi gọi vợ chồng Hân sang ăn cơm. Nhà Hân cũng vui vẻ nhận lời. Nhưng khi còn đang ăn thì bà nói thế này: "Các con ạ. Bây giờ mẹ có nhắm mắt xuôi tay thì chỉ còn mỗi thằng Hoàng là mẹ không yên tâm nhất. Bao giờ nó có công việc ổn định rồi lấy vợ, lúc đó mẹ mới thở phào được.

Gần đây, nó lại muốn đi làm. Mẹ nghe nó nói thế là mừng lắm rồi. Lần này nó cũng có chí lắm, khác với lần trước. Nhưng cái khó bây giờ là người ta đòi nó 500 triệu thì mới cho làm. Mẹ mới có 300 triệu, các con xem thế nào?".

Mới nghe có thế, chồng Hân đã đập chát bát xuống mâm cơm, anh đùng đùng nổi giận cho rằng không tin được Hoàng, sợ nó dăm ba bữa nữa lại bỏ thì có phải mất trắng số tiền lớn. Đây còn là tiền dưỡng già của bố mẹ anh. Hoàng còn cho rằng có năng lực thì chẳng cần phải chạy chọt làm gì, tốn tiền.

Thế là anh lời qua tiếng lại với mẹ mình. Cuối cùng không muốn cãi mẹ, Hoàng chốt gọn 1 câu: "Tiền nhà con là do Hân quản lý. Con không quyết được việc này", sau đó anh bỏ về.

Còn mỗi Hân ngồi lại, mẹ chồng lại khẩn khoản nài nỉ cô đồng ý. Lúc đó vì không muốn làm mất lòng mẹ chồng, lại chưa hiểu rõ công việc mà Hoàng định xin vào nên Hân cứ hứa nước đôi: "Vâng để con xem thế nào rồi cho em vay".

Thế là từ hôm đó, ngày nào mẹ chồng cũng nhắn tin, gọi điện hỏi Hân về tiền. Tuy nhiên, cũng giống như chồng, Hân dứt khoát nói không. Cô còn bảo với mẹ chồng rằng cứ điều tra cụ thể công việc Hoàng định xin đã rồi cho cậu ta tiền cũng chưa muộn.

Hân nói vậy nhưng mẹ chồng lại nghĩ rằng cô tiếc tiền, ki kiệt với em chồng. Bà giận cô ra mặt. Đi đâu bà cũng than thở nói xấu Hân là chị dâu nhưng không muốn Hoàng có cuộc sống khấm khá, ghen ăn tức ở với em út nhà chồng... Hân vào biếu con cá trắm to do cô đi chợ mua được, bà đóng cửa cái rầm đuổi cô về. Chồng Hân vào nói chuyện với mẹ, bà cũng không tiếp.

Me chong trach con dau keo kiet voi em chong, cuoi cung an han

(Ảnh minh họa)

Cuối cùng, vì không muốn mẹ con căng thẳng thêm cô phi xe tới nhà mẹ chồng, đập cửa ầm ầm. Mẹ chồng không chịu được đành mở cửa. Ngay khi thấy bà, Hân liền kéo mẹ chồng lên xe, đèo thẳng bà đến 1 nơi.

Chỗ Hân đưa mẹ chồng tới là 1 căn nhà mãi tít cánh đồng của làng bên. Vừa bước vào, cả Hân và bà đều khó chịu vì mùi thuốc lá, mùi khai nồng nặc. Trên lầu ba, tiếng đàn ông cứ âm âm lên, nhiều câu tục tĩu văng ra.

Mẹ chồng Hân nhanh chóng hiểu được chuyện gì đang xảy ra, bà lao nhanh lên lầu và chứng kiến trọn vẹn cảnh con trai mình đang phì phèo điếu thuốc, tay cầm con bài, miệng không ngừng thốt ra những lời thô tục.

Hóa ra sau khi điều tra, Hân thăm dò được em chồng nghiện cờ bạc, giao du với đám thanh niên nghiện ngập làng bên. Sốc hơn, Hoàng chẳng xin việc ở đâu hết cả, đó chỉ là trò lừa bịp. Anh ta đang thua bạc nợ 1 đống tiền, bị dân anh chị đòi bèn nghĩ ra cách đó để lừa gạt mọi người.

Hân dễ dàng tìm ra được chân tướng cũng là nhờ vợ của 1 người trong nhóm này. Chị ta cũng đã quá chán cảnh chồng cờ bạc, nghiện ngập nên đã kể hết cho Hân. Chính chị ta là người mở cửa cho mẹ con Hân vào nhà. Về phần vợ chồng Hân, sau khi biết mọi chuyện thì muốn âm thầm giải quyết để không làm mẹ chồng lo lắng. Tuy nhiên do bà phản ứng mạnh quá, Hân đành phải chọn cách này.

Chứng kiến con trai ăn chơi hư hỏng, mẹ chồng Hân ngất luôn tại chỗ vì sốc. Hân phải gọi điện cho chồng và gọi cấp cứu đưa bà đi bệnh viện. Từ hôm đó đến nay, mẹ chồng không ăn uống, cứ ngồi trong phòng khóc day dứt, trách bản thân quá nuông chiều con trai và trách nhầm con dâu. Gia đình nhà chồng vẫn rất rối ren, căng thẳng.