Tôi đòi ly hôn, chồng quỳ cầu xin vì sợ cảnh ở bờ ở bụi

Sau một năm lấy nhau, tôi mới phát hiện ra bản thân đã chọn nhầm chồng. Bây giờ tôi muốn buông bỏ mà quá khó khăn.

Toi doi ly hon, chong quy cau xin vi so canh o bo o bui

Trước khi lấy anh, tôi cũng tìm hiểu rất kỹ. Khi biết anh là kỹ sư xây dựng, trai thành phố, đẹp trai và ngoan ngoãn tôi mới quyết định kết hôn.

Sau khi cưới được 1 năm thì chồng tôi mất việc. Tôi gọi điện hỏi đồng nghiệp của anh ấy lý do. Khi người đó nói là do chồng tôi lười làm, ham chơi hay cãi sếp thì tôi rất tức giận. Đi làm thuê mà sở hữu những tính cách xấu đó thì không 1 ông chủ nào chấp nhận được. Tôi khuyên chồng nên thay đổi và đi tìm việc mới, đàn ông trẻ khỏe không thể ở nhà ăn không ngồi chơi được.

Dù khuyên bảo chồng thế nào anh cũng không chịu đi làm, chỉ muốn ở nhà chơi với con. Khi tôi hết thời gian nghỉ thai sản, không muốn chồng vướng bận con cái nên tôi gửi con về cho bà ngoại chăm sóc, để anh có thời gian đi kiếm việc làm.

Suốt 3 năm, anh không chịu đi tìm việc mới, suốt ngày ăn rồi ngủ và uống rượu. Những lúc không có tiền thì xin vợ, nếu tôi không cho thì mắng mỏ thậm tệ. Nhiều lần anh còn tự tiện lấy tiền trong ví vợ mà không hỏi 1 câu.

Sau nhiều lần mất tiền, tôi đã có kinh nghiệm hơn là không dùng tiền mặt, chỉ dùng tài khoản. Không có tiền uống rượu, chồng tôi gọi điện xin bố mẹ hay anh em phía nhà chồng.

Quá mệt mỏi với người chồng nát rượu, say xỉn cả ngày, không làm ra tiền, tôi quyết định sống ly thân 1 thời gian để anh ấy biết sai mà sửa chữa. Nhưng anh không chịu rời xa tôi, anh bảo vợ mà bỏ chồng thì sẽ đến công ty quậy, làm tôi mất mặt.

Chồng không chịu thay đổi, tôi không thể nuôi anh ấy cả đời được. Tuần vừa rồi, tôi viết đơn ly hôn yêu cầu anh ký vào. Vừa nhìn thấy tờ đơn, anh ấy đã xé thành nhiều mảnh. Anh quỳ xuống chân tôi khóc cầu xin đừng bỏ rơi.

Chồng nói là bây giờ thân tàn ma dại, tan chân run rẩy, trong người lúc nào cũng thèm rượu, người như thế ai dám nhận vào làm. Anh không bao giờ bỏ tôi vì bỏ là mất hết, anh sẽ mất vợ con, không có ai nuôi ăn ngày 3 bữa. Anh mà bỏ vợ chỉ còn con đường đi ăn xin, ở bờ ở bụi.

Tôi thật sự bế tắc, không biết phải làm sao để chồng chịu buông bỏ mẹ con tôi đây?

Đòi kết hôn ở tuổi 45, chị chồng làm cả nhà bất an

Ở tuồi 45, mọi người đều nghĩ chị sẽ không lấy chồng nữa thì chị dẫn về một người đàn ông kém 8 tuổi, không nhà cửa, và quan trọng là không đàng hoàng.

Tôi về làm dâu 10 năm nay rồi, sống chung với bố mẹ chồng và chị chồng. Chị chồng hiền, ít nói, chỉ lo buôn bán và chưa lấy chồng. Nghe mẹ chồng tôi kể lại, hồi chị còn trẻ, cũng từng yêu đương và đính hôn với 1 người đàn ông cùng xóm.

Nhưng rồi 2 bên gia đình xảy ra mâu thuẫn liên quan đến việc tổ chức lễ cưới, kết quả là người đàn ông kia hủy hôn. Chị sắp lấy chồng, bỗng chốc thành kẻ bị chồng sắp cưới bỏ. Hồi đó, chị ấy suy sụp tinh thần dữ lắm, phải dùng thuốc an thần mới ngủ được. Qua 1 thời gian, người đàn ông kia lấy vợ khác, chuyển đi nơi khác sinh sống, chị chồng tôi cũng không còn yêu ai nữa.

Về quê thăm con, con dâu điếng người với câu nói của mẹ chồng

Nghe xong câu nói của mẹ chồng, tôi bức xúc vô cùng. Người tôi run lên bần bật, định lao vào hỏi mẹ chồng cho ra nhẽ nhưng bị chồng cản lại.

Tôi lấy chồng 7 năm, có một bé gái 6 tuổi. Hiện chúng tôi đang sinh sống và làm việc ở Hà Nội. Chồng tôi quê miền Trung, là con cả trong gia đình có hai anh em. Em gái anh cũng đã lập gia đình riêng. Bố chồng tôi mất khi tôi vừa sinh con vài tháng. Từ đó đến giờ, mẹ chồng tôi sống một mình trong căn nhà 3 gian cũ. Thỉnh thoảng vào những dịp nghỉ dài, chúng tôi sắp xếp đưa con về thăm bà.

Bị bắt quả tang ngoại tình, chồng còn nổi nóng quát vợ

Trước những bằng chứng không thể chối cãi, chồng tôi đã phải thừa nhận. Nhưng khi tôi đề cập đến mong muốn chồng chia tay bồ thì anh ấy nổi nóng quát vợ.

Tôi kết hôn đã được gần 10 năm, cuộc sống hôn nhân của tôi và chồng khá trọn vẹn. Chúng tôi có hai con, cả hai đều rất ngoan ngoãn, chăm học và khỏe mạnh. Gia đình tôi dẫu chưa thực sự khá giả nhưng cũng có của ăn, của để không phải quá lo lắng về chuyện tiền bạc. So với một số bạn bè cùng trang lứa, tôi cũng cảm thấy mình cũng thuộc hàng may mắn khi có cuộc sống ổn định, hạnh phúc.

Chồng tôi là mẫu đàn ông thuộc về gia đình, anh ấy ít ăn nhậu, lối sống lành mạnh và rất thích chơi với các con. Chúng tôi hỗ trợ nhau nhiều trong cuộc sống, người này rảnh sẽ giúp việc nhà cho người kia, chồng không ngần ngại rửa bát, lau nhà, vào bếp nấu nướng. Tôi không có đòi hỏi gì nhiều ở chồng, trong khi anh ấy lại đang áp lực về chuyện phải thành công, phải có nhiều tiền.