Tôi bàng hoàng khi biết mình là con nuôi

Câu nói của bà nội: “Nó chỉ là con nuôi, cho nó thế là đủ rồi…” khiến tôi chết đứng.

Tôi sinh ra trong một gia đình có bố là công chức nhà nước, mẹ là giáo viên. Tôi còn một đứa em trai đang học cấp 3. Như bao đứa trẻ khác, tôi lớn lên trong sự yêu thương của bố mẹ và bà nội.

Khi còn nhỏ, tôi được bố mẹ và bà nội chiều chuộng, cái gì cả nhà cũng dành cho tôi. Tới năm tôi 10 tuổi, bố mẹ sinh thêm em trai, lúc đó tôi hơi ghen tị vì tình cảm của bố mẹ và bà phải san sẻ cho em.

Nhiều lần mẹ phải động viên, dỗ dành: "Em còn nhỏ nên con phải nghĩ và nhường cho em". Dần dần tôi hiểu ra và không còn những giận hờn nữa.

Toi bang hoang khi biet minh la con nuoi

Chị em tôi lớn lên trong tình yêu thương của gia đình, duy nhất bà nội có phần thiên vị em trai tôi. Nhưng tôi nghĩ vì em còn nhỏ, lại là cháu đích tôn nên bà đối xử như vậy cũng là bình thường.

Học hết cấp 3, tôi đỗ vào một trường đại học khá danh tiếng. Tốt nghiệp đại học, tôi có công việc làm phù hợp và một tình yêu đẹp. Cả nhà ai cũng mừng cho tôi. Đôi khi mẹ còn đùa: “Con gái lớn sắp là con người ta rồi, không biết lấy chồng còn quan tâm bố mẹ và em không nữa”. Những lúc như thế tôi lại bảo: "Mẹ kì ghê, con luôn là con của bố mẹ".

Là đàn ông nên tình cảm bố dành cho tôi không phải bằng lời nói mà là những hành động. Bố luôn quan tâm tới việc học hành rồi công việc của tôi. Khi tôi có người yêu, bố cũng là người cho tôi rất nhiều lời khuyên bổ ích. Thật lòng tôi rất yêu thương bố mẹ và các thành viên trong gia đình.

Với em trai, tôi luôn là một người chị mẫu mực, em cũng rất thương yêu và thường tâm sự nhiều điều với tôi. Tôi có tình yêu với một anh đồng nghiệp, anh hơn tôi 4 tuổi. Sau hai năm yêu nhau, chúng tôi đã bàn đến hôn nhân, cả hai gia đình đều đồng ý và cùng nhau lên kế hoạch tổ chức hôn lễ. 

Bố mẹ chuẩn bị đám cưới cho tôi rất chu đáo - lên danh sách khách mời, tìm nơi đặt tiệc... mọi cái đâu ra đó, tôi ngập tràn trong hạnh phúc.

Hôm nay, tôi đi làm về muộn. Không thấy ai ở phòng khách, tôi chạy về phòng bố mẹ định chào hỏi nhưng tôi khựng lại khi nghe nội dung câu chuyện đang diễn ra trong phòng.

Mẹ nói sẽ tặng tôi 1 chiếc kiềng vàng và một lắc tay để làm của hồi môn. Bố nói sẽ đổi cho tôi cái xe máy khác sang hơn. Nhưng bà nội gạt đi: “Cho nó cái kiềng được rồi, xe và lắc tay thì thôi”.

Mẹ bảo “Để cho cháu nó thêm mẹ ạ, gọi là của hồi môn nhưng cũng là để tụi nó có chút vốn cho tương lai”. Bà nội lại nói: “Nhà mình có để nó thiếu cái gì đâu. Nó là con nuôi, cho nó thế được rồi, còn phải để cho thằng Nam nữa”.

Nghe tới đây, tai tôi như ù đi. Tôi sững sờ không tin vào những gì vừa nghe. Tôi là con nuôi ư? Bố mẹ tôi là ai? Bao câu hỏi cứ dồn dập trong đầu tôi. Tôi nên làm gì lúc này?

18 năm không yêu nổi chồng mình

Ngay từ đầu, cuộc hôn nhân của chúng tôi bắt đầu bằng việc tôi lấy anh vì tiền. Còn anh lấy tôi vì yêu tôi thực sự.

Anh yêu tôi như một kẻ si tình. Đổ vỡ hôn nhân đầu tiên của anh đã khiến anh ở vậy lẻ bóng suốt 6 năm trời, cho đến khi gặp tôi. Dù khi đó, tôi chỉ là một nhân viên đi làm thuê, đứng bán hàng và chịu nhiều tai tiếng khi khách hàng là các quý ông thô lỗ, bất lịch sự. Anh gặp tôi và gần như ngay lập tức đã si mê tôi. Ban đầu tôi còn nghĩ anh giống như những gã khách hàng khác.
Vờ mua hàng để mà động chạm vào tôi. Rồi chỉ chịu mua hàng nếu tôi chịu uống cùng họ. Thậm chí nhiều gã còn trơ trẽn và thô bỉ hơn khi ra giá gạ "chuyện ấy". Thú thật rằng giá mà cao chắc tôi cũng sẽ nhắm mắt làm liều. Vì khi đó, ba tôi đang trốn nợ cờ bạc. Nhà bị siết nợ. Mẹ tôi nằm liệt sau một lần đột quỵ. 2 đứa em tôi cũng phải bỏ học đi làm thuê. Bản thân tôi đang là sinh viên năm thứ 2 cũng phải bỏ học để đi bán hàng. 3 mẹ con chúng tôi phải đi thuê một căn nhà lụp xụp để sống.

Vừa cầm đũa gắp con tôm bỏ vào bát liền bị mẹ chồng mắng

Nhìn mâm cơm ngày ra mắt mẹ chồng tương lai thiết đãi, Phương thấy rất vui. Nhưng khi vừa bưng bát cơm lên ăn, cô đã phải đặt đũa xuống vì câu nói của bà.

Phương yêu Phong được 3 năm nhưng chưa một lần đặt chân về nhà anh. Bởi bà Hành - mẹ Phong không ưa cô. Bà khinh rẻ tất cả những cô gái tỉnh lẻ lên thành phố lập nghiệp. Biết Phong đã có người yêu, thậm chí biết anh có ý định nghiêm túc với Phương, bà vẫn cố tình mai mối cho anh hết cô này đến cô khác.

Nghe trộm mẹ chồng tôi khóc nghẹn biết ơn bà cả đời

Chiều chủ nhật tôi từ quê lên, khi bước vào sân, tôi hơi ngạc nhiên vì nhìn thấy một đôi giày cao gót lạ lẫm trên bậc thềm.

Hôm vừa rồi tôi về quê ngoại 2 ngày có việc. Cũng may có mẹ chồng trông con giúp nên tôi yên tâm đi vắng qua đêm mà không phải lo lắng con cái ở nhà. Chiều chủ nhật tôi từ quê lên, khi bước vào sân, tôi hơi ngạc nhiên vì nhìn thấy một đôi giày cao gót lạ lẫm trên bậc thềm.