Thoải mái dắt bồ về nhà “chung đụng”, tôi choáng váng khi thấy người này

Minh đinh ninh có thể thao túng cuộc tình này, tin rằng ở nơi quê nhà, Huyền luôn chờ đợi anh. Nhưng Minh đã lầm….

Minh và Huyền yêu nhau kể từ khi còn học cấp 3, chuyện đó tất cả những người hàng xóm nơi họ sinh sống đều biết rõ. Đôi thanh mai trúc mã ngày nào chở nhau đi học, rồi cùng lên thành phố, yêu thương và gắn bó suốt nhiều năm trời nhận được sự ngưỡng mộ của rất nhiều người. Ai cũng đinh ninh họ sẽ thành vợ thành chồng, nhưng đường tình của Minh và Huyền rẽ lối một cách không ngờ.

Sau gần 5 năm yêu nhau, bố mẹ Minh có sang nhà Huyền thưa chuyện cho cả hai chính thức được là một đôi. Đám cưới của họ theo dự tính sẽ diễn ra vào cuối năm sau vì khi ấy Huyền mới được tuổi. Mặc dù chưa chính thức tổ chức nhưng cả hai luôn coi nhau là vợ chồng. Huyền và Minh sống ở thành phố để thuận tiện cho công việc. Cả hai chỉ còn đợi ngày lành tháng tốt để về chung một nhà.

Thoải mái dắt bồ về nhà “chung đụng”, tôi choáng váng khi thấy người này ảnh 1

Mặc dù chưa chính thức tổ chức nhưng cả hai luôn coi nhau là vợ chồng. (Ảnh minh họa)

Mọi việc diễn ra bình thường cho tới khi Minh nhận quyết định đi công tác. Anh nói đi xa mới được nhiều tiền, sớm ổn định để lo cho tương lai. Dù rất buồn nhưng Huyền cũng tôn trọng sự lựa chọn của Minh. Theo đó, Minh sẽ phải đi làm cách xa nhà hàng ngàn cây số, dễ phải vài tháng mới về thăm nhà một lần được.

Thời gian đầu, cứ 2 tháng Minh lại về thăm Huyền. Nhưng chỉ được đôi lần, thì anh bắt đầu không thấy về nữa. Giải thích cho việc này, Minh biện minh rằng đường xá xa xôi, đi lại tốn kém mà về cũng không được bao lâu. Anh muốn ở lại tiết kiệm tiền bạc lo cho hai đứa sau này. Dù rất nhớ chồng sắp cưới nhưng Huyền cũng không muốn gây khó khăn cho anh. Cô hoàn toàn không ngờ, ở nơi xa, Minh đã dọn đến sống với một cô gái trẻ như vợ chồng. Họ hú hí, vui vẻ bên nhau như chưa từng có sự tồn tại của Huyền.

Khi biết mình mất con, Huyền đã gọi cho Minh về. Cô không nói rõ lí do, chỉ bảo mình nhập viện. Ấy vậy mà, giữa cái lúc Huyền cần Minh nhất, anh lại thản nhiên trả lời: “Em cố gắng nhé. Công việc của anh bận quá, anh không về được lúc này. Anh sẽ thu xếp về sớm với em. Anh gửi cho em ít tiền để em lo liệu nhé. Yêu em!”.

Câu nói đó như mũi dao đâm vào tim Huyền. Cô biết chẳng thể nào có thể bên một gã đàn ông lọc lừa, coi tình yêu như trò đùa ấy. Nhưng Huyền muốn anh ta phải đau đớn, phải tột cùng nhục nhã nên không vội kết thúc cuộc tình này. Cô vẫn đóng vai một cô gái ngây thơ, không lật tẩy bộ mặt của Minh mà ngày ngày vẫn nhắn tin như thể hai người là một cặp.

Dễ đến nửa năm trời, Minh mới thu xếp về thăm Huyền. Cô biết, anh ta mới bị cô nhân tình lừa, cuỗm đi hết khoản tiền tiết kiệm trong tủ. Không còn gì, Minh mới mò về tìm vợ sắp cưới. Minh nhắn tin cho Huyền sau khi tìm đến nơi ở cũ mà không thấy cô ở đó. Lần theo dòng tin nhắn, Minh sững sờ khi đứng trước căn biệt thự sang trọng.

Từ trong nhà, Huyền ăn mặc đầy quyến rũ bước ra. Cô nhìn Minh khinh bỉ. Theo sau Huyền là một người đàn ông đĩnh đạc, phong độ. Hai người họ trông vô cùng hạnh phúc. Minh nổi khùng lên như thể mình là kẻ bị phản bội. Anh lao vào chất vấn Huyền:

Thoải mái dắt bồ về nhà “chung đụng”, tôi choáng váng khi thấy người này ảnh 2

Lần theo dòng tin nhắn, Minh sững sờ khi đứng trước căn biệt thự sang trọng nơi mà Huyền sống (Ảnh minh họa)

- “Thế này là thế nào? Trong lúc anh vất vả đi làm xa thì em ở nhà cặp kè với kẻ khác ư?”

Đáp lại cơn thịnh nộ của Minh, Huyền mỉm cười và đưa cho anh thiếp mời:

- “Đây là thiệp cưới của chúng tôi, chúng tôi sẽ rất vui khi anh tới tham dự. Còn chuyện vì sao ra cơ sự này, chắc anh phải rõ hơn tôi chứ. Nếu anh không còn tiền vì đã mất trắng vào tay cô người tình thì có thể đến tay không, đừng ngại”.

Tới lúc này, Minh biết Huyền đã rõ hết những bí mật của mình. Anh cúi gằm mặt, níu lấy tay Huyền cầu xin. Cô giật tay Minh ra và đáp trả đanh thép:

- “Anh giấu tôi sống với người tình. Anh coi tôi là con ngốc. Đứa con của chúng ta cũng vì anh mà chết. Tôi không bao giờ tha thứ cho anh. May mắn tôi gặp được người tốt. Có lẽ là do ông trời thương tôi. Còn giờ, mời anh ra khỏi nhà của chúng tôi.”

Minh lầm lũi bước đi khi bóng tối bắt đầu ập xuống. Minh không biết sẽ phải đối diện với gia đình ra sao, giải thích thế nào về việc này khi mà bố mẹ anh vô cùng yêu quý Huyền. Minh bật khóc vì biết mình sai, chỉ tiếc là mọi thứ đã quá muộn màng!

Dẫn bạn về nhà chơi, em không ngờ đã vô tình rước họa cho anh hai

Em không ngại mất đi một người bạn như L., chỉ sợ anh hai bị tổn thương vì yêu nhầm người.

Em có một nhóm bạn đại học, hầu hết đều ở thành phố. Tết rồi em có rủ các bạn về quê chơi vì nghe mọi người nói rất muốn biết tết ở quê như thế nào. Thế là cả nhóm 4 đứa con gái dắt nhau về nhà em chơi hết mấy ngày tết, vừa lên lại thành phố hôm qua. Em nào có ngờ, việc dẫn bạn về nhà chơi lại trở thành một sai lầm tai hại. 

Trong số 4 người bạn đó của em thì có L. nổi tiếng là xinh nhất trong lớp và rất đào hoa. Tình sử của L. thì phải gọi là cả sớ. Và rồi khi dắt bạn ấy về nhà chơi, anh hai em cũng trở thành một trong số anh chàng say nắng L. Ban đầu nhìn thấy hai người có cử chỉ khá thân thiết nhưng em không nghĩ nhiều, cứ đinh ninh là L. cởi mở, hòa đồng nên như vậy. Nhưng càng để ý, em lại càng thấy giữa hai người có gì đó rất lạ. 

Một tuần 'vắt kiệt sức' bên bồ trở về, chồng hoảng loạn nhìn thứ đặt chình ình giữa nhà

Thế nhưng khi tôi bước vào phòng khách thì đập vào mắt là một cảnh tượng kinh hãi không thể tin nổi. Giữa nhà đặt chình ình một chiếc quan tài khiến tôi run rẩy sợ hãi.

Sau khi sinh liền 2 đứa con thì vợ tôi ở nhà trông con, kinh tế gia đình một mình tôi lo liệu. Cô ấy cũng muốn đi làm lắm, nhưng tôi thương hai đứa con còn nhỏ dại, không yên tâm thuê người giúp việc cũng chẳng nhẫn tâm đem chúng đi gửi trẻ. Nên tôi bảo vợ chịu khó ở nhà vài năm, lúc nào đứa nhỏ lên 4,5 tuổi thì đi làm lại cũng chưa muộn. Vợ tôi cũng thương con, sau khi nghe tôi thuyết phục thì nhanh chóng đồng ý. Bản thân tôi khá kiếm ra tiền nên vẫn đảm bảo cho vợ con một cuộc sống không đến nỗi nào.

Thế nhưng dần dần lại có một vấn đề nảy sinh đẩy tôi vào con đường ngoại tình. Công việc của tôi rất áp lực và vất vả. Hết giờ làm về nhà chỉ muốn được yên tĩnh nghỉ ngơi mà trong nhà có hai đứa con nhỏ, thêm một cô vợ hễ nhìn thấy mặt chồng là bắt đầu cằn nhằn, ca thán. Điều đó khiến tôi không còn muốn về nhà sau giờ tan làm nữa. Tôi và nhóm đồng nghiệp trẻ thường xuyên tụ tập ăn uống rồi đi hát hò sau giờ làm. Qua những lần như thế thì mối quan hệ giữa tôi và cô đồng nghiệp xinh xắn, nhí nhảnh trở nên ngày càng thân thiết hơn. Và chúng tôi đã lén lút qua lại với nhau.

Cả một tuần vừa làm việc vừa chơi đùa bên cô nhân tình, tôi thật sự bị vắt kiệt sức lực. Ảnh minh họa

Đối với tôi, gia đình vẫn là số 1, tôi chưa khi nào có ý định bỏ vợ bỏ con cả. Cuộc tình ngoài luồng kia chỉ cho tôi thêm những phút giây vui vẻ để giải tỏa áp lực cuộc sống mà thôi. Tôi vẫn có trách nhiệm với vợ con đầy đủ, về nhà không hề đối xử tệ bạc hay lạnh nhạt, vô tâm với vợ.

Thấy vợ không có biểu hiện gì nên tôi yên tâm rằng chuyện vui chơi qua đường của mình vẫn đang nằm trong vòng bí mật. Lần đó tôi đi công tác, vốn cô người tình không được đi cùng nhưng tôi đã xin sếp cho cô ta theo mình. Vừa là công việc vừa có thể thoải mái tận hưởng khoảng thời gian bên nhau. Tôi là nhân viên cốt cán trong công ty, khá có tiếng nói nên sếp dễ dàng đồng ý.

Sắp tái hôn thăm mẹ vợ cũ, tôi ngã khụy khi nhìn cảnh này

Khi được bà mời vào nhà, tôi ngước nhìn lên ban thờ và chết sững khi bắt gặp tấm ảnh vợ cũ được đặt trên ấy.

Cho đến bây giờ tôi mới hiểu, quãng thời gian đó tại sao một người phụ nữ ngoan hiền, dịu dàng như em lại đột nhiên lại thay đổi tính cách đến chóng mặt. Thời điểm đó chúng tôi đã kết hôn được gần 3 năm nhưng vẫn kế hoạch chưa sinh con vì muốn phấn đấu xây dựng kinh tế trước. Những ngày tháng đó dù cực nhọc vất vả nhưng rất hạnh phúc vì vợ chồng đồng lòng, luôn động viên nhau cùng cố gắng.

>> Xem thêm: "Vắt cạn" sức bên người tình từ khách sạn bước ra, tôi hoảng loạn nhìn mẹ gục xuống bên kia đường

Thế rồi đột ngột không hiểu tại sao em lại dở chứng, hỗn láo với mẹ chồng, thường xuyên đi sớm về khuya, giao du với đám bạn bè xấu. Tôi khuyên răn thế nào em cũng không chịu nghe, thậm chí còn bảo đã hết tình cảm với tôi. Tôi đau đớn nhận ra vợ đã thay đổi rồi, không còn là con người cô ấy trước đây nữa. Mẹ tôi cũng vô cùng thất vọng về con dâu. Cuối cùng chúng tôi quyết định ra tòa ly hôn để giải thoát cho cả hai.

Sap tai hon tham me vo cu, toi nga khuy khi nhin canh nay

Tôi khuyên răn thế nào em cũng không chịu nghe, thậm chí còn bảo đã hết tình cảm với tôi. Ảnh minh họa

Sau ly hôn tôi lao vào làm việc kiếm tiền, chẳng thiết tha yêu đương hay cưới vợ. Mãi gần đây, tức là đã 4 năm sau ngày chia tay vợ cũ, mẹ tôi giục mãi thì tôi mới đi xem mắt rồi quyết định tiến tới với một người phụ nữ cũng từng qua một lần đò, đang nuôi đứa con gái riêng 5 tuổi.

Tôi đâu có ngờ được thời điểm vợ cũ thay đổi tính nết cũng là khoảng thời gian em đi khám và phát hiện bản thân bị suy thận giai đoạn 4. Em nghĩ rằng không còn khả năng chữa trị nữa, nếu có cũng chỉ kéo dài sự sống được ngày nào hay ngày ấy. Việc điều trị sẽ tốn kém rất nhiều tiền bạc và khiến cho mọi người xung quanh mệt mỏi vì em. Bởi lẽ đó em từ bỏ việc chữa trị cũng như lên kế hoạch thoát khỏi chồng để tôi được nhẹ nợ. Cố tình gây sự khiến tình cảm vợ chồng rạn nứt, cuối cùng em cũng được ly hôn như ý nguyện.

Lúc rời khỏi tòa án, tôi thở phào nhẹ nhõm vì dứt được cô vợ từng ngoan hiền nhưng nay đã bị những phù phiếm ngoài xã hội làm cho biến chất. Còn em, khi quay lưng rời khỏi tầm mắt của tôi thì em đã khóc ướtmá từ bao giờ. Nhưng tôi lại chẳng hề hay biết về những giọt nước mắt ấy. Và cả những giày vò, đau đớn mà em phải chịu đựng một mình.

Sap tai hon tham me vo cu, toi nga khuy khi nhin canh nay-Hinh-2

Nhưng trong lòng tôi lúc này chỉ muốn hủy hôn với vợ sắp cưới ngay lập tức. Ảnh minh họa

Sau khi rời xa tôi, em trở về quê nhưng cũng không vội nói rõ bệnh tình với mẹ. Đến tận lúc lâm chung em mới kể tường tận cho bà biết và dặn bà đừng thông báo cho tôi biết, vì em không muốn khuấy động cuộc sống yên bình của tôi. Mẹ em giận con gái, tôi cũng giận em vì đã giấu giếm bệnh tật, một mình vật lộn với đau đớn, khó khăn. Nghĩ đến cảnh em cô đơn thui thủi những ngày cuối đời mà tôi khóc lặng không thành tiếng. Trong giờ phút ấy em vẫn nghĩ cho tôi, không muốn tôi phải bận lòng về em thêm nữa.

Tại sao tôi có thể dễ dàng tin tưởng sự thay đổi chóng mặt ở em, để rồi sẵn sàng ly hôn không do dự. Nỗi hối hận vì trót bỏ rơi em sẽ còn theo tôi đến suốt cuộc đời...

Tôi phải làm gì đây? Mẹ em tôi chắc chắn sẽ chăm sóc chu toàn cho bà. Nhưng trong lòng tôi lúc này chỉ muốn hủy hôn với vợ sắp cưới ngay lập tức. Em yêu thương và dành cho tôi tấm chân tình bao la đến thế, sao tôi có thể lãng quên em để vui duyên mới? Nhưng nghĩ đến đến vợ sắp cưới của tôi, cô ấy cũng chẳng có tội tình gì…