Thẳng tay đuổi giúp việc vì ghen tuông, vợ bàng hoàng khi đọc thư

Khi thu dọn phòng Thảo từng ở, Linh bất ngờ tìm thấy một tờ giấy được gấp đôi ngay ngắn dưới gối.

Hạnh phúc là điều mà ai cũng mong mỏi, khao khát có được nhưng không phải ai cũng biết cách vun đắp và nắm giữ. Từ bạn gái trở thành vợ, đối với người phụ nữ là một bước ngoặt lớn lao.

Thời điểm yêu đương, các cô gái được người đàn ông của mình chiều chuộng, nâng niu bao nhiêu thì sau đám cưới, thứ họ gánh trên vai lại nhiều hơn là trách nhiệm. Sự thay đổi đột ngột đó khiến nhiều người không biết phải thích nghi và xử sự thế nào. Trong số ấy có Linh - cô vợ trẻ mới lên chức chưa đầy năm.

Từ cô công chúa nhỏ được bố mẹ cưng chiều, một cô bạn gái được bạn trai yêu thương vô cùng, Linh thực sự luống cuống với vai trò làm vợ. Vừa đi làm vừa phải cơm nước tươm tất, nhà cửa gọn gàng và chăm sóc chồng từ bộ quần áo trở đi, Linh cảm thấy mình sắp kiệt sức tới nơi.

Thang tay duoi giup viec vi ghen tuong, vo bang hoang khi doc thu

Ảnh minh họa

Không thể thích nghi với cuộc sống mới, Linh bàn với chồng thuê người giúp việc . Anh thương vợ nên sẵn sàng đồng ý. Có người cáng đáng gánh nặng việc nhà, Linh chẳng khác gì được "sổ lồng". Cô thảnh thơi như thời điểm còn độc thân, ngày đi làm, chiều hẹn hò với bạn bè, tối về nhà cơm nước đã sẵn sàng, ăn uống xong chẳng cần dọn dẹp mà có thể kéo chồng đi hóng gió.

Linh vô cùng mãn nguyện với cuộc sống đó cho tới một lần bắt gặp chồng mình cùng Thảo - cô osin trẻ trong bếp. Thảo đang nấu cơm, chồng Linh đứng bên cạnh, họ cười nói qua lại ra chiều khá vui vẻ. Bất ngờ Thảo đưa muôi canh lên miệng chồng cô, anh nếm thử rất tự nhiên rồi tấm tắc khen ngon.

Nhình cảnh tượng ấy, Linh nóng mặt và hối hận cực độ. Cô đã quên bẵng một điều vô cùng quan trọng, tại sao có thể thuê người giúp việc trẻ như thế cơ chứ?

Dù trong lòng ghen tuông nhưng Linh đủ cao ngạo để không tự làm xấu mặt mình. Cô coi như chưa nhìn thấy gì, càng không thẳng thừng chất vấn chồng. Chuyện chưa đến đâu cả, ầm ĩ lên há chẳng phải cô trở thành kẻ hẹp hòi, nhỏ nhen, ghen bóng ghen gió. Linh nói với chồng thời gian tới muôn tự mình làm việc nhà nên cho Thảo nghỉ việc.

Mở ra xem, trong đó chỉ có vài dòng viết tay ngắn gọn:

"Em biết tại sao chị cho em thôi việc nhưng em không trách chị đâu. Nể tình chị đối xử tốt với em, em tiết lộ cho chị 1 điều. Cảnh tượng hôm đó chị nhìn thấy đã diễn ra không ít lần trước đó rồi. Anh ấy thích 1 người vợ có thể vào bếp, nếu chị không thay đổi mình thì đuổi người này sẽ có người khác thôi. Giúp việc chị đuổi được nhưng người bên ngoài, liệu chị có đuổi được không?".

Linh kinh hoàng nhìn những dòng chữ nhảy nhót trước mắt. Cô không rõ Thảo để lại lá thư này nhằm mục đích gì, trêu tức cô hay có ý tốt khuyên bảo. Dù thế nào đi chăng nữa, Linh vẫn không thể không thừa nhận rằng, những lời Thảo nói thật sự có lý.

Hôn nhân khác quá nhiều so với lúc yêu đương, bởi khi ấy cô và chồng có thêm một gia đình cần vun vén, xây đắp. Cuộc sống chung với ti tỉ va chạm lớn nhỏ đã chẳng đơn giản để hòa hợp. Chăm sóc cho căn nhà luôn ấm áp, vui vẻ, trở thành nơi chốn bình yên lại càng khó khăn hơn. Nếu Linh vẫn muốn được tự do chẳng chút ràng buộc như khi chưa chồng, chắc chắn đó là điều không thể.

Tuy nhiên Linh cũng nhận ra một điều, gia đình thuộc về 2 người, vì vậy cả cô và chồng đều phải có nghĩa vụ gìn giữ và thắp lửa hạnh phúc. Cô độc lập kinh tế, cũng đi làm cả ngày mệt mỏi, chẳng có lý do gì để quy hết việc nhà thành trách nhiệm của cô. Hơn nữa, một người chồng chỉ thích nhìn vợ vào bếp, mặc nhiên hưởng thụ những bữa ăn ngon vợ vất vả nấu nướng, chắc chắn đó không phải người đồng hành xứng đáng!

Cân nhắc xong xuôi, Linh đứng dậy đi mua đồ ăn. Khi chồng cô trở về, anh ngạc nhiên vô cùng nhìn vợ đang lúi húi trong bếp. Linh ngẩng đều lên cười tươi rói: "Anh lại đây làm giúp em con cá này với. Từ giờ không có người giúp việc, chúng mình phải tự túc anh ạ". Chồng Linh ngây ra một lát rồi cười đáp: "Ok vợ yêu".

Mãi mới chia tay được với bạn trai "tuyệt phẩm", trước khi đi anh ta còn tạo "cú bất ngờ"

"Tôi hiện tại cũng thỉnh thoảng nhớ lại những việc lúc đó, nhớ lại cái phòng cũ, cái váy chỉ 331 nghìn đồng mà tôi cũng không dám mua, cảm thấy có chút sợ hãi...", cô gái tâm sự

Người con gái khi yêu có rất nhiều tiêu chuẩn cho chồng tươi lai nhưng quan trọng nhất vẫn là tài chính. Dựa vào tài chính ổn định, cả hai có thể xây dựng một tổ ấm hạnh phúc, không cãi vã hay gây gổ chỉ vì miếng cơm manh áo. Nhưng không phải ai cũng có thể tìm được một người đàn ông có dung nhan hợp nhãn lẫn tiền tài, danh vọng đủ đầy. Nếu thiếu vắng những yếu tố đó, cánh mày râu nhất định phải có chí tiến thủ - ước mơ làm giàu cháy bỏng để có thể đảm bảo cuộc sống sung túc về sau cho gia đình mình.

Ngay trong đêm tân hôn, tôi đã bị chồng đánh bầm dập vì lý do không ngờ

Đến với chồng do mai mối nên từ lúc quen đến lúc cưới chỉ vỏn vẹn 2 tháng. Cũng chưa muốn kết hôn nhưng có lẽ duyên số nên chúng tôi đành bó buộc vào nhau.

Tôi năm nay 28 tuổi, mới kết hôn được một tuần nhưng có lẽ tôi có chết cũng không bao giờ quên được trận đánh bầm dập của chồng đêm tân hôn. Tôi quen chồng qua sự giới thiệu của một chị đồng nghiệp. Từ lúc yêu đến cưới chỉ vỏn vẹn 2 tháng nhưng có lẽ do duyên số nên mặc dù không thích chồng lắm tôi vẫn quyết định cưới.

Trước chồng, tôi từng có sinh viên với Tú suốt 6 năm trời. Lúc Tú mới ngỏ lời tìm hiểu, tôi đã nghĩ rằng tôi và Tú không thể bên nhau lâu vì Tú quê ở Huế, tôi quê ở tận Lào Cai. Bố mẹ tôi nhất định sẽ không cho tôi làm dâu ở một nơi xa như vậy. Huống chi tôi là con gái độc tôn của ông bà.

Nhưng người tính không bằng trời tính, tôi và Tú lại hợp nhau đến từng chút một. Càng yêu, càng hiểu nhau, tôi và Tú đều quấn lấy nhau không rời. Chúng tôi đã có một đẹp cho đến ngày cả 2 cùng tốt nghiệp.

Sau khi tốt nghiệp, Tú ngỏ ý muốn đưa tôi về lập nghiệp. Trong khi đó, bố mẹ đã có một chân chắc chắn ở quê cho tôi. Mẹ tôi lo lắng cho tôi đến hao mòn cả người. Bà liên tục phân tích nếu tôi ở xa gia đình thì thế nào, ra sao, tủi thân...

Chưa kể nhà Tú cũng không phải kiểu có kinh tế. Mẹ Tú mới bị tai biến nên gần như kinh tế phụ thuộc vào tiền lương của quán cắt tóc của bố Tú và Tú. Nghe mẹ nói nhiều, cộng thêm khoảng cách xa nảy sinh trống vắng, tôi dần dà cũng suy nghĩ lại và quyết định nói lời chia tay với Tú. Nhưng mãi sau đó 2 năm, chúng tôi mới chính thức dứt điểm khỏi nhau.

Ngay trong dem tan hon, toi da bi chong danh bam dap vi ly do khong ngo

Ảnh minh họa

2 năm sau khi chia tay Tú, tôi cũng nguôi phần nào thì gặp chồng bây giờ. Đúng lúc đó, Tú lại liên hệ lại với tôi nói rằng còn nhớ và yêu tôi lắm. Nhưng anh cũng không thể rời xa gia đình. Mọi thứ lại ùa về khiến tim tôi đau nhói. Tôi chỉ biết nói với Tú rằng, chúng tôi có duyên mà không có phận.

Hôm đi chụp ảnh cưới, thấy tôi nghe điện thoại từ Tú, chồng đã tát tôi một cái đau điếng. Nếu hôm đó tôi không kiềm chế thì chắc chúng tôi sẽ không chụp ảnh cưới được chứ đừng nói gì đến chuyện cưới hỏi. Tôi nhớ trong cơn tức giận, chồng đã văng tục chửi bây với tôi. “Mày chặn số thằng đó ngay cho tao. Mày mà còn liên lạc với nó, tao giết cả lũ”, tôi vẫn nhớ anh ấy đã đe dọa như vậy.

Kể từ hôm đó, tôi chặn số, không liên lạc gì thêm với Tú nữa. Chồng tôi cũng nguôi giận và đám cưới của 2 đứa diễn ra rình rang, không gặp sự cố gì. Tuy vậy, trong lòng tôi vẫn cảm thấy buồn bã, bất trắc khi lấy anh ấy. Đêm tân hôn có lẽ là đêm cay đắng nhất cuộc đời tôi. Trước kia yêu Tú, tôi và anh đã quan hệ nên khi chồng thấy tôi không còn trinh anh ta đã hành hạ, mắng nhiếc thậm chí đánh tôi đến thâm tím mặt mày.

Chuyến trăng mật đành phải hủy vì nhìn tôi không khác gì bị tai nạn. Tôi chỉ biết khóc chứ không hề giải thích bất cứ câu nào. Tôi nghĩ anh ấy đã không tin tôi nên dù tôi có nói cũng chẳng ích gì.

Suốt mấy ngày nay, tôi chẳng nói gì với chồng. Đêm đến, tôi cũng ôm chăn ra ghế sofa ngủ. Tôi với anh ấy mới cưới chưa được 1 tuần mà anh ấy đã thế này. Tôi không hiểu sau này làm sao tôi có thể chung sống với người chồng vũ phu, ghen tuông, lắm tật xấu như vậy.

Khi thấy chồng bước ra cùng người đó, tôi rụng rời chân tay

Đời này đúng không ai học được chữ ngờ, tôi có chết cũng không bao giờ có thể tưởng tượng ra cảnh đó.

Cưới nhau hơn 3 năm, có một con trai lên 2 tuổi, vợ chồng tôi gần như chưa có một ngày hạnh phúc trọn vẹn. Tất cả là vì chồng tôi, tôi là vợ anh, ở bên cạnh anh hàng ngày nhưng chưa bao giờ cảm nhận được trọn vẹn tình cảm anh dành cho tôi. Ở anh lúc nào cũng có sự xa cách, hờ hững, tôi cũng không lý giải được cảm giác đó là gì, nhưng tôi biết anh không hoàn toàn yêu tôi.