Nỗi ân hận của bà chủ bỏ chồng theo tiếng gọi của tình yêu

Đó là câu chuyện của Quỳnh và Thêu. Đôi vợ chồng sống ở một vùng ven đô trù phú.

Quỳnh và Thêu lấy nhau qua sự mai mối của mẹ Quỳnh. Hai vợ chồng anh chung sống êm đềm, hạnh phúc, hai đứa con ra đời, đứa nào cũng ngoan ngoãn và học tốt.

Khu vực vợ chồng Quỳnh sinh sống phát triển, nhiều khu đô thị mọc lên. Nhà Quỳnh cũng nhận được số tiền bồi thường kha khá, họ xây một căn nhà ba tầng khang trang cả gia đình ở, còn khu nhà cũ cho thuê cũng thoải mái trang trải hàng ngày. Từ ngày đó, Thêu không phải làm việc đồng áng hay tranh thủ buôn bán lặt vặt nữa, chị ở nhà mở quán cơm bình dân phục vụ dân công trường quanh đó.

Chẳng biết từ khi nào Thêu lại có tình cảm với Khải, một ông chủ thầu xây dựng. Ban đầu, họ còn lén lút gặp nhau tại các nhà nghỉ, sau đó Thêu bỏ cả quán cơm, theo Khải đến các công trình để phục vụ cơm nước. Có bao tiền dành dụm Thêu dồn hết cho Khải, ai can ngăn cũng không được.

Noi an han cua ba chu bo chong theo tieng goi cua tinh yeu

Khải là một người đàn ông sành sỏi, biết yêu chiều phụ nữ nên càng ngày Thêu càng mê đắm. Có những lúc chồng khuyên bảo mà chị không nghe. Chị còn chê Quỳnh cù lần, không biết yêu chiều vợ, Thêu nói Quỳnh nhìn người ta mà học tập. Vốn dĩ hiền lành lại không muốn các con buồn, anh im lặng, ai nói gì anh cũng kệ.

Nhiều lời xì xào bàn tán, hàng xóm còn bắt gặp Thêu tay trong tay với Khải, mọi đồn đoán đều đến tai bà Hân – mẹ Quỳnh. Quỳnh thì chán nản, hai đứa con buổi học buổi nghỉ vì không chịu được sự dèm pha của bạn bè, hàng xóm.

Bà Hân phải đến nhà khuyên can Thêu, động viên Quỳnh hãy nghĩ tới các con. Thêu không những không nghe mà còn cãi lại mẹ chồng, xung đột nổi lên, Thêu bỏ nhà đi. Ban đầu, Quỳnh còn đến tận công trường nơi Thêu ở, để năn nỉ chị về. Các con cũng gọi điện cho mẹ nhưng Thêu quá mê đắm Khải mà quên đi tất cả.

Thêu thay số điện thoại, bỏ hẳn nhà theo Khải tới các công trường, hết tỉnh này tới tỉnh khác, không ai liên lạc được với chị. Thấm thoắt cũng hơn hai năm thì Khải “đá” chị vì một người đàn bà khác.

Thêu đau đớn, ê chề và tìm cách quay về bởi chị nghĩ Quỳnh hiền lành, anh sẽ không bỏ vợ, vì hai đứa con nên chắc anh sẽ tha thứ mọi chuyện. Chị len lén về lại nhà bố mẹ đẻ trước, ông bà không ai chấp nhận, họ đã tuyên bố từ con khi chị đi theo Khải bởi ông bà quá xấu hổ.

Thêu tìm về nhà mình vào một buổi chiều tối, nhìn trong nhà chỉ có Quỳnh đang chuẩn bị cơm nước, chắc mẩm mình sẽ không sao khi quay về. Vào nhà, chị cất tiếng chào Quỳnh. Thoáng chút ngạc nhiên, Quỳnh hỏi chị quay về đây làm gì.

Thêu ngỡ ngàng, lí nhí nói muốn quay về với chồng con. Quỳnh lạnh lùng hỏi: "Ai là chồng cô?" khiến Thêu càng bất ngờ hơn.

Quỳnh cứ làm việc của mình còn Thêu ngồi lặng lẽ bên cửa, chờ hai con về để xin chúng tha thứ. Chỉ có đứa con thứ hai về sau giờ học, đứa lớn học xong cấp 3 đã nghỉ học và xin đi làm ở xa. Cả gia đình Quỳnh – Thêu ngồi nói chuyện thẳng thắn.

Không nhận được sự tha thứ, Thêu đau đớn xách túi đồ lê bước chân ra khỏi nhà. Những giọt nước mắt hối hận của Thêu rơi xuống nhưng tất cả đã muộn.

Em chồng mách lẻo, cô vợ thẳng tay dạy cho bài học nhớ đời

Khi em chồng còn đang say sưa nói xấu chị dâu với mẹ, Huyền bước vào phòng thẳng tay trừng trị giặc bên Ngô tội mách lẻo.

Đã không ít lần, Huyền phát bực khi về đến nhà. Tan ca lúc 5 rưỡi chiều, cô mau mốt vượt chặng được hơn 8km về đi chợ, đón con. Dù tấm thân đã mệt mỏi lắm rồi, nhưng khi lết xuống bếp nấu cơm, Huyền nóng mắt khi nhìn thấy đống bát đũa bẩn ngổn ngang trong bồn. Bàn thì bừa bãi thức ăn thừa, nước chấm vương vãi...

"Bãi chiến trường" này do Bích - cô em chồng để lại, buổi trưa ăn xong nó không chịu dọn. Huyền cất tiếng gọi Bích xuống rửa để cô nấu cơm thì em chồng thản nhiên: "Em đang bận, chị để gọn sang 1 bên. Tý ăn xong em rửa 1 thể".

Mẹ chồng gọi các con chia tài sản, em dâu lạnh lùng nói 1 câu

Giờ đây trong nhà cứ mang một bầu không khí nặng trĩu.

Mẹ chồng tôi năm nay 70 tuổi, với các cụ già khác thì ở độ tuổi này đã xuất hiện dấu hiệu nhớ trước quên sau, lẩn thẩn, hành vi không còn kiểm soát tốt. Tuy nhiên mẹ chồng tôi lại cực kỳ minh mẫn, tỉnh táo. Đó cũng là một điều khiến con cháu mừng. Bà chẳng cần ai trông nom, vẫn khỏe mạnh ngày ngày ra vườn trồng, tưới rau, tự đi chợ cơm nước... 

Một phần mẹ chồng khỏe mạnh là vì chế độ ăn uống, sinh hoạt, luyện tập thể dục thể thao điều độ. Nhưng phần nhiều chắc là do bà ấy may mắn luôn vượt qua mỗi khi gặp bệnh tật, tai nạn.

Lúc ân ái vợ đưa tay vuốt lưng chồng thì bị hất ra: "Khiếp quá đi"

Nhận ra mình vừa thất thố, Sang đành dịu dàng an ủi, âu yếm Oanh, giải thích rằng bàn tay xù xì, nứt nẻ của cô làm anh giật mình nên mới nói năng không suy nghĩ.

Cuộc sống nhiều khó khăn, biến cố có thể ập đến bất cứ lúc nào. Chính vì thế trong hôn nhân vợ chồng rất cần phải yêu thương và hy sinh vì nhau. Thế nhưng mọi sự sự hy sinh phải được ghi nhận và đền đáp lại xứng đáng.

Oanh (31 tuổi) chia sẻ vợ chồng cô kết hôn đến nay được 4 năm, con trai đầu lòng vừa tròn 3 tuổi.

"Sau đám cưới không lâu thì tôi mang thai, trùng hợp mẹ chồng không may bị bệnh nặng. Sức khỏe của bà giảm sút, không thể một mình quản lý được cửa hàng kinh doanh đang đông khách. Chồng bảo tôi nghỉ làm về nhà dưỡng thai chờ sinh con, đồng thời phụ việc cho mẹ chồng", Oanh kể.

Oanh chưa bao giờ có ý định nghỉ làm, về phụ mẹ chồng lại càng không thoải mái. Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ càng, cô vẫn chấp nhận từ bỏ công việc và sự nghiệp của bản thân, ở nhà chăm con, phụ cửa hàng với mẹ chồng trong những năm qua.

Trong cuộc sống, Sang - chồng Oanh đối xử với vợ con không đến nỗi nào. Mẹ chồng Oanh không trả lương cho con dâu nhưng chi tiêu sinh hoạt hàng ngày bà khá rộng rãi với con cháu.

Giữa lúc ân ái vợ đưa tay vuốt lưng chồng thì bị hất ra: "Khiếp quá đi", cô bàng hoàng thông suốt một sự thật rồi đưa ra quyết định đanh thép - Ảnh 1.Ảnh minh họa.

Rõ ràng Oanh chịu thiệt thòi khi phải làm đủ thứ việc nhưng lại không hề được trả lương. Tuy nhiên cô nghĩ đơn giản, đều là người thân cả, sao phải quá tính toán. Nghĩ xa hơn thì sau này mọi thứ của mẹ chồng đều dành cho con cháu. Bởi thế Oanh hài lòng với cuộc sống cứ diễn ra như vậy.

Cho đến hôm vừa rồi, giữa lúc vợ chồng ân ái nồng nàn, Oanh đưa tay vuốt ve lưng chồng thì Sang đột ngột hất tay cô xuống. "Khiếp quá đi!", anh gắt gỏng với vợ.

Nhận ra mình vừa thất thố, Sang đành dịu dàng an ủi, âu yếm Oanh, giải thích rằng bàn tay xù xì, nứt nẻ của cô làm anh giật mình nên mới nói năng không suy nghĩ.

“Có thể đó là 1 chuyện nhỏ nhặt chẳng có gì, là một lời nói nhỡ miệng từ anh ấy. Chồng tôi cũng quên bẵng đi ngay lập tức sau khi giải thích qua loa với vợ. Nhưng cả đêm ấy tôi lại mất ngủ thì quá thất vọng và chua chát…”, Oanh nói.

Sang chưa làm điều gì quá đáng và có lỗi với Oanh. Nhưng cô nhận ra những vất vả hy sinh của bản thân từ trước tới nay chưa bao giờ được ghi nhận. Nếu Sang thương và hiểu cho cô, anh sẽ phải cảm thấy xót xa trước đôi bàn tay chẳng hề nhẵn mịn, mềm mại của vợ mới phải.

Chính đôi bàn tay ấy ngày ngày soạn hàng, đóng hàng, bê vác những thùng hàng cả mấy chục cân cho mẹ chồng. Đôi bàn tay ấy ngày nào cũng lau dọn nhà và lau chùi cửa hàng đến vài lượt vì mẹ chồng Oanh ưa sạch sẽ. Đôi bàn tay nấu nướng, giặt giũ cho cả nhà, giã thuốc cho mẹ chồng ngâm chân.

Nhờ có bàn tay Oanh mà căn nhà và mọi thứ được ngăn nắp, chỉn chu, ổn định như hiện tại. Cửa hàng của mẹ chồng cô vẫn kinh doanh đều đặn, thu nhập thậm chí còn tăng cao hơn trước.

Song cũng bởi vì thế mà bàn tay cô chẳng còn được nhẵn mịn, mượt mà như khi trước Oanh là cô nhân viên văn phòng. Nhưng điều mà Sang nhìn thấy chỉ là làn da tay thô nhám, gây ra cảm giác khó chịu của vợ. Anh chưa bao giờ thấm thía nguyên do vì sao nó trở nên như thế để thương xót và chia sẻ với cô.

Giữa lúc ân ái vợ đưa tay vuốt lưng chồng thì bị hất ra: "Khiếp quá đi", cô bàng hoàng thông suốt một sự thật rồi đưa ra quyết định đanh thép - Ảnh 2.Ảnh minh họa.

Oanh kể: “Sau khi suy nghĩ kỹ càng tôi thông báo với chồng và mẹ chồng rằng mình sẽ đi làm lại. Họ hỏi tôi vậy việc nhà việc cửa phải làm thế nào và để cho ai? Tôi bảo đó không phải trách nhiệm của tôi, tôi đi làm có lương sẽ đóng góp chi tiêu hàng ngày…”.

Cô cần có cuộc sống và sự nghiệp của riêng mình để có thể lúc nào cũng đứng vững cho dù xảy đến chuyện gì. Như hiện tại, công lao và sự thiệt thòi của Oanh không được chồng ghi nhận, điều đó đã đủ tủi thân và chạnh lòng. Chẳng may có biến cố ập đến, Oanh có gì để mang ra khỏi nhà chồng? Hay chỉ là đôi bàn tay trắng và thêm đứa con nhỏ?

“Tôi phải gây dựng thứ thuộc về mình, hôn nhân suy cho cùng cũng chỉ là 1 phần trong cuộc sống, tại sao tôi phải như con thiêu thân quên cả mình vì nó? Ban đầu chồng và bố mẹ chồng tôi rất giận, bởi họ đã quen có tôi làm việc không lương lại tin tưởng tuyệt đối. Nhưng tôi kiên quyết, họ cũng đành phải chịu”, Oanh chia sẻ.

Cô nói sau đó mẹ chồng cô thuê người phụ giúp, Oanh đi làm có lương cùng chồng đóng góp cho gia đình. Mọi thứ thoải mái, vui vẻ và Sang thậm chí còn cư xử tôn trọng với vợ hơn.