Những hệ lụy sau phán quyết của PCA về Biển Đông

(Kiến Thức) - Theo các chuyên gia, phán quyết của Tòa án Trọng tài Thường trực (PCA) ở La Haye về Biển Đông cuối tháng 5 hoặc đầu tháng 6/2016 sẽ bất lợi cho Trung Quốc.

Tòa án Trọng tài Thường trực (PCA) ở La Haye sẽ đưa ra phán quyết trong tháng 5 hoặc tháng 6 về tranh chấp ở Biển Đông giữa Trung Quốc và Philippines, sau khi Manila nộp đơn kiện trong năm 2013.
Nhung he luy sau phan quyet cua PCA ve Bien Dong
Ngoại trưởng Philippines Albert del Rosario trình bày trong phiên khai mạc Tòa án Trọng tài Thường trực (PCA) ở La Haye. Ảnh PCA 
Giáo sư quan hệ quốc tế Thi Ngân Hồng tại Đại học Nhân dân Trung Quốc ở Bắc Kinh nói: “Người ta tin rằng phán quyết sẽ bất lợi cho Trung Quốc và có những lo ngại rằng các nước khác như Mỹ và Nhật sẽ nhân cơ hội này thách thức thêm đối với tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc ở khu vực”.
Giáo sư Thi Ngân Hồng tiên đoán Trung Quốc có thể đáp trả bằng cách bắt đầu bồi đắp bãi Scarborough (mà Trung Quốc gọi là Hoàng Nham) gần Philippines. Có nhiều dấu hiệu củng cố cho nhận định này.
Trong khi chờ phán quyết và cảnh giác với các hành động của Trung Quốc, các nước khác có tuyên bố chủ quyền đang tìm cách mua sắm vũ khí mới để đối phó với Trung Quốc.
Ông Carl Baker, giám đốc chương trình thuộc Diễn đàn Thái Bình Dương của Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tến (ISIS) nói: “Điều chắc chắn là hầu hết các nước Đông Nam Á, đặc biệt là Philippines và Việt Nam, đã chọn cải thiện quan hệ với Mỹ và Nhật Bản trong một nỗ lực rộng lớn hơn để tăng cường năng lực tuần tra và bảo vệ những tuyên bố chủ quyền biển của họ ở khu vực”.
Trong một bài viết được Forbes Asia đăng tải hôm 28/4, nhà phân tích Ralph Jennings cho rằng PCA được nhiều người trông đợi sẽ đứng về phía Philippines. Trung Quốc tin rằng tòa án của Liên Hợp Quốc này không có đủ thẩm quyền để phán quyết. Trung Quốc đưa ra cái gọi là “đường chín đoạn” (còn gọi là “đường lưỡi bò”) để đòi chủ quyền Biển Đông. Nhưng Công ước Liên Hợp Quốc về Luật Biển thường chỉ trao cho các nước vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý tính từ bờ biển, nhỏ hơn nhiều so với đòi hỏi của Trung Quốc.
Nhận định về tình hình sau khi có phán quyết, nhà phân tích Ralph Jennings cho rằng việc sử dụng Biển Đông với những tranh cãi đi kèm sẽ vẫn diễn ra như trước đây. Không nước nào trong số 6 nước đòi chủ quyền sẽ thay đổi quan điểm cũng như không sử dụng vũ lực để khẳng định chủ quyền. Điều đó có nghĩa là việc đánh bắt cá, khoan dầu khí và vận tải biển sẽ tuân theo nguyên trạng, theo nguyên tắc ai đến trước sẽ giành được quyền trước.
Trung Quốc có thể chống đối nhiều bên: từ Manila cho đến Washington, thậm chí cả Tòa án Trọng tài Thường trực (PCA) của Liên Hợp Quốc.
Ông Sean King, phó giám đốc hãng tư vấn Park Strategies ở New York, nhận định: “Bắc Kinh sẽ thịnh nộ tối đa về phán quyết và từ chối công nhận giá trị của nó. Việt Nam và các nước khác sẽ lịch sự hoan nghênh một phán quyết có lợi cho Manila, vì phán quyết sẽ làm mất thể diện của Trung Quốc một chút, trong khi làm tăng vị thế của các nước kia đối với Bắc Kinh.”
Ngày 28/4, Mỹ cho rằng Trung Quốc sẽ mất uy tín nghiêm trọng nếu phớt lờ phán quyết của Tòa án Trọng tài Thường trực (PCA) về Biển Đông, đồng thời thúc giục các nước Đông Nam Á đoàn kết lại sau khi phán quyết được PCA đưa ra.
Phán quyết của PCA được dự báo là có lợi cho Philippines. Nếu đúng như vậy, căng thẳng trong khu vực có nguy cơ sẽ gia tăng, vì Trung Quốc đã không chấp nhận thẩm quyền của tòa án án LHQ này.
Tuyên bố trong một cuộc điều trần trước Hạ viện ngày 28/4, Thứ trưởng Ngoại giao Mỹ Anthony Blinken nói rằng Trung Quốc không thể vừa là nước đã ký Công ước Liên Hợp Quốc về Luật Biển (UNCLOS), vừa phủ nhận các điều khoản của UNCLOS, trong đó có điều khoản về “hiệu lực bắt buộc của bất kỳ quyết định nào của trọng tài”. Hơn thế nữa, nếu Bắc Kinh phớt lờ phán quyết của PCA về Biển Đông, uy tín của Trung Quốc sẽ bị tổn hại nghiêm trọng, khiến các nước trong khu vực xích lại với nhau và thậm chí gần với Mỹ hơn.

Đằng sau thái độ hòa dịu của TQ với ASEAN

Bộ trưởng Ngoại giao TQ Vương Nghị (trái) và Thủ tướng Singapore Lý Hiển Long.
Bộ trưởng Ngoại giao TQ Vương Nghị (trái) và Thủ tướng Singapore Lý Hiển Long.

Sự kiện nổi bật nhất, theo RFI, là tuyên bố của Ngoại trưởng Trung Quốc Vương Nghị đồng ý bắt đầu thảo luận với 10 nước ASEAN, kể từ tháng 9/2013, về các quy tắc ứng xử tại Biển Đông.

Vạch trần tham vọng “độc chiếm Biển Đông” của Trung Quốc

(Kiến Thức) - Hoạt động “hút cát đắp đảo” trái phép của Trung Quốc cho thấy tham vọng “độc chiếm Biển Đông” của  Bắc Kinh và gây quan ngại sâu sắc trên toàn thế giới.

Đó là nhận định của cựu chuẩn tướng quân đội Jean-Vincent Brisset và hiện là giám đốc nghiên cứu của Viện Quan hệ Quốc tế và Chiến lược Pháp.

Vach tran tham vong “doc chiem Bien Dong” cua Trung Quoc
Cựu chuẩn tướng quân đội Jean-Vincent Brisset và hiện là giám đốc nghiên cứu của Viện Quan hệ Quốc tế và Chiến lược Pháp. 
Về việc Trung Quốc biến các bãi đá chìm thành đảo nhân tạo ở Quần đảo Trường Sa của Việt Nam, nhà phân tích Jean-Vincent Brisset nói:

“Luật Biển không thừa nhận những gì được xây dựng trên những thực thể không được coi là hòn đảo. Vì vậy, ...việc xây dựng trên những hòn đảo này cũng không làm tăng thêm cơ sở cho các đòi hỏi về chủ quyền, theo quy định quốc tế. Tuy nhiên, trên thực tế, việc xây cất thêm đó cho phép họ (Trung Quốc) tăng khả năng quân sự, tăng quyền lợi kinh tế (trong các vùng biển xung quanh)”.

“Tôi nghĩ rằng... sở hữu một thực thể không phải là một hòn đảo theo định nghĩa của Luật Biển (UNCLOS) - tức là không có cư dân, và không có tài nguyên riêng (đủ cho cư dân trên đảo đó sống được) - thì không có giá trị đòi chủ quyền vùng lãnh hải bao quanh. Vì vậy, việc tạo ra chủ quyền lãnh hải xung quanh các ‘hòn đảo’ này, bất kể diện tích là to hay nhỏ, là không đúng với những gì được quốc tế chấp nhận”.

Theo ông Brisset, về mặt quân sự, các "hòn đảo" chỉ có thể được coi là một cứ điểm nhỏ không mấy quan trọng. Lợi ích của nó chủ yếu là về kinh tế, đặc biệt cho ngư dân. Nhưng nếu diện tích vượt quá một ngưỡng nhất định - máy bay chiến đấu có thể hạ cánh được, có thể triển khai trên đó vũ khí hạng nặng, có cảng biển lớn đến mức tàu chiến có thể ghé vào lấy đồ tiếp tế... - thì lại là chuyện khác. Nguy cơ lúc đó sẽ là từ sở hữu về kinh tế, rồi sẽ mở rộng dần sang sở hữu lãnh thổ và chủ quyền. Và hành động đó tạo căng thẳng với các nước trong khu vực.

Liên quan đến phản ứng của các nước nhỏ ven Biển Đông như Philippines, chuyên gia người Pháp Brisset nói:

“Philippines đã chọn cách quốc tế hóa, kiện ra Tòa án quốc tế. Tôi nghĩ rằng đây là một cách tiếp cận khá thú vị. Bởi vì nếu chúng ta phân tích một cách đơn giản, thì Philippines có quyền hợp pháp để làm việc đó. Bây giờ, vấn đề là đã có quyền hợp pháp rồi, nhưng ngoài ra còn phải có thực lực nữa. Đó là vấn đề khó... Việt Nam, trên bình diện pháp luật và trên bình diện chiếm hữu thực tế một số đảo Trường Sa, có những lập luận vững chắc hơn, hơn cả lập luận của Philippines về chủ quyền do người Pháp chuyển giao lại. Bởi vì trong các tài liệu chính thức được công nhận, thì quốc gia có chủ quyền các hòn đảo này vào thời điểm năm 1933, là Pháp”.

Trung Quốc không tham gia vụ kiện, bởi vì hiện nay chỉ có một đối thủ duy nhất tại tòa án quốc tế. Nếu có 3, 4 nước cùng kiện, Trung Quốc sẽ ngày càng phải đối mặt với thực tế. Chúng ta không quên rằng 40% của vận tải biển của toàn thế giới đi qua khu vực này”.

Về sự hiện hiện gần đây của Mỹ ở Biển Đông, ông Brisset nhận xét: “Sự hiện diện của Mỹ... không trái với luật pháp quốc tế trong tất cả các vùng biển của thế giới. Người Mỹ muốn đảm bảo tự do hàng hải ở Biển Đông. Người Mỹ quan niệm sự tự do hàng hải cũng giống như quyền tự do hàng không ở một số khu vực mà Bắc Kinh đơn phương tuyên bố cách đây không lâu tại Biển Hoa Đông. Trung Quốc coi đó là một sự khiêu khích. Nhưng Mỹ đã vận dụng đúng luật pháp quốc tế. Trung Quốc có thể tấn công một tàu Philippines, nhưng không bao giờ dám tấn công một tàu của Mỹ”.

Ông Bisset khẳng định: “Trung Quốc đang gián tiếp cản trở nỗ lực đạt Quy tắc ứng xử ở Biển Đông (COC) bằng cách, có thể nói trắng ra, là bỏ tiền ra mua một số quốc gia. Điều này đặc biệt rõ khi ghế chủ tịch luân phiên của ASEAN được trao cho Campuchia”.

Theo ông Brisset, có ba cơ sở để đấu tranh với Trung Quốc. Về mặt quân sự, là dựa vào hợp tác vùng hay hợp tác với Mỹ. Thứ hai là cơ sở pháp lý, mà tới nay mới chỉ có duy nhất Philippines chọn. Và cuối cùng là truyền thông, nhưng đáng tiếc là các nước hữu quan chưa khai thác triệt để sự lựa chọn này.

Video Hải quân Trung Quốc tập trận bắn đạn thật ở Biển Đông (Nguồn CCTV 13):