Nhờ mẹ chồng giữ cả tỷ đồng hồi môn rồi "ngã ngửa"

Khi bước chân về nhà chồng tôi cũng coi bố mẹ chồng như người thân ruột thịt. Chính vì vậy mà khi mẹ chồng hỏi thì tôi không ngần ngại đưa hết số của hồi môn cho bà giữ hộ.

Tôi năm nay 29 tuổi, chồng tôi hơn tôi 2 tuổi, chúng tôi kết hôn sau gần 2 năm yêu nhau. Chồng tôi là người yêu thương tôi, luôn quan tâm và chăm sóc tôi chu đáo. Ở bên anh ấy, tôi luôn cảm thấy yên tâm, được chở che về mọi mặt. Khi lựa chọn anh ấy làm chồng tôi không hề có chút đắn đo, băn khoăn nào.
Hôn nhân của tôi được gia đình hai bên ủng hộ, tạo điều kiện hết sức. Mọi nghi lễ cưới hỏi đều thuận lợi. Hôm cưới, tôi rất vui mừng và hạnh phúc khi nhận được lời chúc phúc từ bạn bè, người thân.
Tôi cũng rất ấn tượng với màn trao quà cưới khi hai gia đình đều trao những món quà có giá trị lớn như là vàng, tiền để vợ chồng tôi lấy vốn làm ăn, ổn định sau khi về chung một nhà. Đặc biệt, mẹ đẻ trao cho tôi 5 cây vàng và tuyên bố sẽ cho vợ chồng tôi miếng đất để làm ăn.
Vào tối tân hôn, sau khi hoàn thành mọi việc dọn dẹp, vợ chồng tôi vui mừng kiểm đếm tiền và vàng mừng đám cưới. Tới khi chúng tôi đang định tận hưởng đêm mặn nồng thì bất ngờ có tiếng gõ cửa, kèm với đó là tiếng gọi của mẹ chồng.
Sau đó mẹ chồng gọi vợ chồng tôi xuống dưới nhà họp gia đình. Buổi họp mặt gia đình còn có thêm chị và em chồng. Mẹ chồng bảo: "Hôn lễ đã xong, các con còn trẻ nên để bố mẹ giữ tiền và của hồi môn giúp, sau này cần gì thì bố mẹ đưa cho”.
Từ khi xác định lấy chồng tôi cũng luôn coi nhà chồng là nhà mình, bố mẹ chồng như bố mẹ mình nên ngay sau khi thấy mẹ chồng nói thế tôi đồng ý giao luôn số tiền, vàng lên tới cả tỉ đồng.
Nửa năm sau, mẹ chồng bảo tôi bán miếng đất bố mẹ đẻ cho vì đang được giá, tôi cũng đồng ý. Sau đó tôi đưa cho bố mẹ chồng 1 tỷ để sửa nhà, cơi nới thêm, sắm mới nội thất. Tôi nghĩ nhà cũng để chúng tôi ở chứ ai đâu. Sau đó tôi cho chị chồng vay 500 triệu, cho em trai chồng vay 600 triệu để làm ăn, kinh doanh, còn lại chồng tôi lấy đi đầu tư.
Chồng tôi bây giờ nâng niu chiều chuộng vợ như công chúa, tôi muốn gì cũng được. Bố mẹ chồng cũng chẳng bắt tôi làm gì, cưng chiều hết mực. Anh chị em nhà chồng cũng tỏ ra yêu thương, tôn trọng tôi. Tôi tưởng rằng do mình xởi lởi với nhà chồng nên mọi người thực sự coi mình như người nhà.
Thế nhưng ảo tưởng đó của tôi đã vỡ tan như bong bóng. Hôm trước đang đi làm nhưng thấy người mệt quá nên tôi xin sếp cho về sớm. Ai ngờ vừa về tới cửa nhà thì tôi vô tình nghe thấy cuộc nói chuyện của mẹ chồng và em trai chồng. Em chồng bảo số tiền hôm trước vay của tôi đã hết rồi vì cậu ấy bị bạn lừa.
Tôi vừa nghe vừa toát mồ hôi vì em chồng bị lừa thì biết tới khi nào cậu ấy mới có tiền để trả lại cho tôi. Đã vậy, tôi còn sốc hơn khi mẹ chồng bảo rằng số tiền ấy không phải trả lại vì tôi đã về làm dâu nhà này thì tiền của tôi cũng là tiền của chung mọi người. Thế rồi mẹ chồng động viên em chồng là không phải lo vì nhà tôi có điều kiện nên bà sẽ bảo tôi đưa thêm 1 tỷ cho cậu ấy làm ăn.
Lúc này, tôi buộc phải cất tiếng chào mẹ chồng để cắt ngang cuộc nói chuyện. Tất cả chúng tôi cố tỏ ra vẻ mặt bình thường như mọi ngày nhưng trong lòng tôi vụn vỡ. Tôi không ngờ nhà chồng nghĩ tôi là cái mỏ để đào chứ không phải là người thân. Tôi thực sự hối hận khi đưa hết tiền của hồi môn cho mẹ chồng. Giờ tôi phải làm sao để lấy lại đây?
Bạn đọc giấu tên

Đột phá trong phát triển phương pháp điều trị HIV

Các nhà nghiên cứu Đan Mạch đang tiến thêm một bước nữa trong cuộc chiến chống HIV/AIDS.

Phương pháp điều trị HIV hiện tại có thể giữ căn bệnh này trong tầm kiểm soát, song chưa có thuốc chữa khỏi HIV. Trong 40 năm, các nhà khoa học trên thế giới vẫn chưa thành công trong việc tìm ra phương pháp chữa khỏi căn bệnh này.
Theo News Medical, gần đây, một đội ngũ nhà nghiên cứu từ trường Đại học Aarhus và Bệnh viện Đại học Aarhus (Đan Mạch) đã thực hiện hướng tiếp cận mới để phát triển phương pháp chữa HIV. Nghiên cứu mới dựa trên ý tưởng rằng thuốc thử nghiệm có thể thúc đẩy hệ miễn dịch của cơ thể ngăn chặn virus.

Mẹ chồng vay 200 triệu, lúc trả chỉ còn một nửa kèm lý do khiến con dâu ngã ngửa

Mẹ chồng tôi thật quá đáng, nỡ ăn chặn cả tiền tiết kiệm của vợ chồng tôi.

Tôi kết hôn được 4 năm, từ lúc đó đến nay tôi ở tại nhà chồng. Hàng tháng vợ chồng tôi đều có nghĩa vụ đóng góp tiền ăn, sinh hoạt phí cho mẹ chồng là 6 triệu đồng (trước đây, chỉ đóng 5 triệu, nhưng sau khi sinh bé đầu lòng là vợ chồng tôi nâng thêm 1 triệu nữa). Chưa kể, thỉnh thoảng vợ chồng tôi cũng đóng góp tiền điện, nước, biếu thêm mẹ chồng tiền tiêu vặt.
Mức đóng góp này theo tôi là vừa phải, không nhiều cũng không ít bởi đây là khoản góp "cứng", còn lại là tôi cũng hay đi chợ mua bán, trong nhà hỏng hóc đồ đạc, cần mua mới là tôi cũng thoải mái chi tiền… Mẹ chồng tôi cũng không phàn nàn gì về mức đóng góp này, vì bà còn có lương hưu nữa.

Sống ở nhà chị gái mà tôi như người giúp việc

Từ ngày về sống nhà chị gái, tôi cảm giác mình như là người giúp việc. Nhiều bữa cơm tôi ức lắm, cố nuốt nước mắt vào trong, ăn cho xong bữa.

Hai tháng trước, vợ chồng chị gái tôi mua được một ngôi nhà khá rộng. Chị ấy nói đang còn thừa một phòng, tôi nên chuyển về sống cho đỡ tốn tiền thuê phòng trọ. Hiện tôi đang là sinh viên, tháng nào cũng phải bỏ ra 1,5 triệu thuê phòng.

Lúc đầu tôi không muốn chút nào, vì tôi không hợp với tính khí nóng nảy của anh rể. Đang sống ở ngoài tự do, thoải mái, thích làm gì thì làm, không bị ai quản thúc. Nhưng bố mẹ thuyết phục rất nhiều, muốn tôi đến nhà chị ở cho đỡ tốn tiền. Với lại sống cùng anh chị thì bố mẹ ở nhà bớt lo lắng hơn. Cuối cùng tôi cũng thuận theo mong muốn của mọi người.

Từ ngày về sống nhà chị gái, tôi cảm giác mình như là người giúp việc. Do cùng đường đến trường nên ngày nào tôi cũng phải đưa đón hai cháu. Chị gái đi làm về muộn, thế là tôi phải qua chợ mua đồ nấu ăn cho cả ngày. Anh rể về sớm nhưng chẳng phụ giúp tôi việc nấu nướng hay dọn dẹp nhà cửa. Anh nằm xem tivi, đến giờ ăn phải có người mời mới chịu ngồi vào bàn.

Trong bữa ăn, nếu có thiếu gì đó là mọi người lại gọi tôi lấy giúp. Nhiều bữa cơm tôi ức lắm, cố nuốt nước mắt vào trong, ăn cho xong bữa. Tôi luôn tự động viên mình có hoàn cảnh sống còn tốt hơn nhiều người khác, có khó khăn nhỏ này không vượt qua thì sao làm được việc lớn.

Tuần vừa rồi, mẹ gửi cho tôi 3 triệu đóng tiền ăn hai tháng. Tôi nói là hàng tháng chị gái cho 1 triệu để chi tiêu sinh hoạt, còn tiền ăn chị không lấy. Mẹ nói là chị em gái cho nhau chút không sao nhưng đừng để anh rể biết được lại lớn chuyện.

Mẹ bảo tôi cứ góp tiền ăn cho anh rể, chắc chắn anh ấy không lấy nhưng tôi vẫn phải đưa để đỡ mang tiếng ăn nhờ ở đậu.

Tối hôm kia, lúc có mặt hai anh chị, tôi đưa 3 triệu tiền ăn góp hai tháng cho chị gái. Chị nói tôi ăn uống đáng là bao nhiêu đâu mà cầm tiền, rồi chị bảo tôi cất tiền đi. Bất ngờ anh rể nói là hai tháng mà tôi góp bằng đó tiền là quá ít. Anh bảo mỗi ngày tôi ăn 3 bữa cộng tiền điện nước, một tháng phải góp 2 triệu mới đủ.

Chị gái nói hằng ngày tôi đưa đón các cháu đi học, lo cơm nước, dọn dẹp nhà cửa gọn gàng. Tôi làm nhiều chẳng khác gì người giúp việc, hàng tháng không trả lương cho thì thôi, sao lại lấy tiền ăn của tôi. Những lời của chị gái quá đúng, anh rể im lặng không nói gì nhưng thái độ không được vui.

Từ sau hôm đó, tôi không muốn ở nhà chị gái nữa, tôi muốn ra ngoài sống. Nhưng tôi mới học có năm hai, sau này còn tốn rất nhiều tiền mà thu nhập của bố mẹ tôi thấp. Tôi thật sự không biết phải làm sao nữa? Cứ ở thế này tôi không thoải mái chút nào.