Mẹ chồng quyết mai mối cho nàng dâu thảo

Tôi muốn bắt rể nhưng con dâu tôi lại ngại vì sợ ngày lễ, tết thằng con tôi về thì đụng mặt nhau.

Tôi cũng là mẹ chồng. Tôi cũng có con dâu và cháu nội. Nhưng tôi không khắc nghiệt với con dâu, đúng hơn với đứa con dâu danh chính ngôn thuận mà tôi mang trầu cau cưới về.
8 năm trước, khi cháu nội tôi vừa tròn 1 tuổi thì con trai tôi bỏ theo người đàn bà khác. Nó nói thẳng với Hương, vợ nó: “Tôi không còn thương em nữa. Tôi có cuộc sống khác, với một người phụ nữ khác và ở nơi khác”. Vậy là nó đi, bỏ mặc vợ con cho tôi chăm sóc. Vợ nó sau khi khóc hết nước mắt, đã nói với tôi: “Số con không được làm con dâu của mẹ, thôi thì xin cho con làm con của mẹ chứ giờ mà về bên nhà cha mẹ con thì chẳng còn mặt mũi nào…”.
Từ đó tôi thương Hương như con gái ruột của mình. Những năm đầu, thằng con tôi đi biệt không về. Đến năm thứ ba, nó về nhân ngày giỗ ba nó và chỉ về một mình. Vợ sau của nó không có con, có lẽ vì vậy mà nó quay về. Con dâu tôi chỉ im lặng, không nói lời nào. Trong thâm tâm, tôi thầm mong chúng nó quay lại với nhau nhưng cũng không nói ra, nói vô.
Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Nhưng con dâu tôi rất chặt dạ. Dường như nỗi đau mà chồng nó gây ra quá lớn nên nó câm nín. Nó lầm lũi nuôi con, nuôi mẹ chồng, chẳng giao du với ai. Nhiều khi nhìn nó, tôi không cầm được nước mắt. Tôi nghĩ, giá mà nó thương ai thì tôi sẽ đứng ra gả nó như là con ruột của mình.
Thế nhưng suốt một thời gian dài, nó chẳng để ý ai. Cho đến khi tôi đưa Khôi, con trai của một người bạn cũ về nhà bảo nó: “Các con cứ tìm hiểu nhau thật kỹ, hợp nhau thì tiến tới, không hợp thì là bạn cũng tốt, mẹ không ép”.
Có lẽ đó là duyên phận nên hai đứa nảy sinh tình cảm với nhau. Tôi vui mừng không kể xiết và đã tính đến chuyện làm đám cưới cho chúng. Mọi chuyện đều suôn sẻ, chỉ có một rắc rối là tôi muốn bắt rể nhưng con dâu tôi lại ngại vì sợ ngày lễ, tết thằng con tôi về thì đụng mặt nhau. Nhưng gả đi thì cũng khó bởi tôi chỉ có một mình, con gái út thì đã đi lấy chồng xa. Cuối cùng con dâu tôi bảo: “Thôi mẹ à, con cứ ở vậy với mẹ như từ trước tới giờ, chồng con chi cho mệt”. Tôi gạt đi: “Không được. Mẹ sẽ kêu thằng Trung về, chuyện của con không thể chậm trễ vì đàn bà có thuở, có thì, lớn tuổi quá sẽ khó sinh nở”.
Thế nhưng thằng con tôi không về để ở nuôi mẹ mà về để quậy. Nó viện lý do hai vợ chồng nó vẫn chưa ly hôn nên nhất quyết không cho tôi gả vợ nó. “Con sẽ về với điều kiện vợ chồng con sum hợp. Mẹ là mẹ ruột của con, sao mẹ không bênh con mà lại bênh người dưng?”- nó hỏi gằn tôi.
Tôi nhìn thằng con, không tin vào tai mình: “Mày nói vậy mà nghe được hả? Bao nhiêu năm nay mày ở đâu?”. “Đàn ông năm thê, bảy thiếp là bình thường mà mẹ? Con bỏ con Dung rồi”. Dung là vợ sau của nó. Ăn ở với người ta bao nhiêu năm nay rồi, nói bỏ là bỏ sao? Tôi không ngờ mình lại đẻ ra một thằng con không ra gì như vậy. Tôi bảo nó: “Tao không cần mày về. Tao ở một mình cũng được nhưng tao nhất định gả con Hương cho thằng Khôi”.
Thế nhưng thằng con tôi lại làm mặt lỳ. Nó ở lại nhà và tuyên bố, nếu thằng Khôi lấy vợ nó thì sẽ có đổ máu.
Tôi không dám nói với Hương điều này vì lo con dâu tôi sẽ sợ nhưng thật sự lòng tôi đang bất an. Tôi không biết phải làm sao với thằng con bất hiếu, bất nghĩa của mình? Đây là thời buổi nào rồi mà nó còn dám nói đàn ông năm thê, bảy thiếp là bình thường? Đúng là thằng con trời đánh…

Choáng váng gặp chồng xách cơm đi nuôi bồ đẻ

Bất ngờ chạm mặt, chồng tôi đứng như trời trồng, cặp lồng cơm tuột khỏi tay anh đổ ào xuống sàn...

Chồng tôi về ở rể vì nhà anh quá xa, công ty anh lại làm ngay gần nhà tôi. Bố mẹ tôi cho 2 vợ chồng tôi hẳn một tầng nên cuộc sống riêng tư cũng thoải mái. Cô con gái đầu lòng đã vào lớp 1, chồng tôi thống nhất sinh thêm con. Lúc tôi mang bầu, chồng tôi chăm sóc chu đáo lắm nhưng khi sinh bé cũng là gái, thái độ chồng tôi ngày một thay đổi khác. Công việc của anh chỉ gỏn gọn 8 tiếng ở công ty, không phải đi công tác nên trước sau giờ làm là anh về với mẹ con tôi.

Nay anh hay vắng nhà, lúc thì bảo đến bạn nọ, bạn kia, khi thì bảo kiếm việc làm thêm. Anh đi từ thứ 7 đến sáng thứ 2 mới về. Nhiều hôm thấy chồng mệt mỏi, tôi lo lắng hỏi han thì anh cấm cản : "Cô nằm nhà, một lúc 2 con mọn, tôi không đi làm thêm lấy gì chi tiêu?" anh nói vậy, nhưng lương tháng vẫn chẳng đưa cho tôi thêm một đồng nào.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Thi thoảng vợ chồng tôi cũng gần nhau, nhưng bằng linh cảm của người vợ, tôi biết anh làm khoán cho xong việc, rồi anh lại về phòng riêng mà chẳng chuyện trò, hỏi han tôi một lời. Cuộc sống tẻ nhạt kéo dài gần 2 năm. Cách đây khoảng nửa tháng, anh nói với bố mẹ tôi và tôi là anh nghỉ phép 20 ngày để về quê lợp lại nhà cho bố mẹ. Tôi biết ý mua quà và gửi ít tiền để biếu các cụ. Ở quê các cụ già yếu cũng chẳng dùng điện thoại, nên mỗi lần gọi về qua di động của anh, đều thấy anh nói bố mẹ anh khỏe và việc lợp mái đang làm. Anh cần ở quê một tuần nữa.

Sáng thứ 2 vừa rồi tôi thay mặt công đoàn cơ quan đến bệnh viện phụ sản thăm một cô nhân viên sinh con. Nằm giường bên cạnh là một thiếu phụ trẻ, vẻ mặt mãn nguyện đang nựng cậu con trai bụ bẫm mới sinh được 3 ngày. Nghe cô ấy reo khe khẽ : ‘’ A, bố mang cơm đến cho mẹ con mình kìa! ‘’ tôi thầm nghĩ gia đình họ thật hạnh phúc. Định chào khi anh ta đến gần giường vợ, bỗng mắt tôi hoa lên, chân đứng không vững muốn khụy xuống vì người đàn ông ấy không ai khác chính là chồng tôi. Bất ngờ chạm mặt, chồng tôi đứng như trời trồng, cặp lồng cơm tuột khỏi tay anh đổ ào xuống sàn...