Ung thư vú là căn bệnh ung thư phổ biến nhất ở phụ nữ với khoảng 2 triệu người mắc và 600.000 người tử vong mỗi năm. Tuy nhiên, nếu được phát hiện và điều trị tốt ở giai đoạn rất sớm, đa số người bệnh có thể có tuổi thọ gần như bình thường.
Đối tượng nào có nguy cơ cao mắc ung thư vú?
Mặc dù tất cả phụ nữ đều có thể phát triển ung thư vú trong đời, nhưng có một số yếu tố làm tăng nguy cơ như ung thư vú phổ biến hơn ở độ tuổi từ 65- 74, ở phụ nữ hút thuốc lá, uống rượu bia quá mức, phụ nữ dậy thì sớm và/hoặc mãn kinh muộn, ở phụ nữ ít vận động và/hoặc thừa cân, chưa kể tiền sử gia đình và các khuynh hướng di truyền.
Ngoài ra, cần lưu ý rằng ung thư vú cũng có thể ảnh hưởng đến nam giới. Ví dụ như tại Pháp, 500 trường hợp nam giới được ghi nhận mỗi năm.
6 dấu hiệu cảnh báo sớm ung thư vú không thể bỏ qua
Xuất hiện khối u ở vú: Đây là "triệu chứng" cần được quan tâm vì nó là dấu hiệu phổ biến nhất của bệnh ung thư vú.
Nổi hạch cứng dưới cánh tay: Trong ung thư vú, các hạch bạch huyết ở nách có thể cảm thấy cứng khi chạm vào - các hạch này nằm ở đầu vú, gần như dưới nách. Không đau, chúng xuất hiện dưới dạng nhiều hoặc ít "khối" lớn dưới da.
Một sự thay đổi ở vú: Sự thay đổi nhanh chóng về màu sắc, kích thước và/hoặc hình dạng của vú (trong một thời gian ngắn) có thể là dấu hiệu của ung thư vú. Vì vậy, nếu da trông giống như "vỏ cam", đỏ, sưng lên, tạo cảm giác co lại, hình thành "hõm" (như má lúm đồng tiền) hay có bất kỳ thay đổi hình dạng nào khác, thì bạn nên tham khảo ý kiến bác sĩ
Thay đổi ở núm vú: Nếu có bất kỳ sự thay đổi đột ngột (trong khoảng thời gian vài ngày, vài tuần, hoặc thậm chí vài tháng) về màu sắc hoặc hình dạng của núm vú nên được tư vấn.
Dấu hiệu viêm: Ung thư vú dạng viêm thường ảnh hưởng tới các cô gái trẻ và phụ nữ gốc Phi hơn. Đặc điểm là vú ấm khi chạm vào, căng phồng hơn, đau hoặc rất nhạy cảm, da vú dày hơn và thậm chí ngứa ngáy.
Các triệu chứng khác: Khi ung thư vú tiến triển, bệnh gây ra các triệu chứng tổng quát hơn như đau xương, sụt cân không kiểm soát, chán ăn, khó thở (ho không thành tiếng, khó thở...), nhức đầu, yếu cơ, các vấn đề về thị lực.
Cuộc sống nhiều khó khăn, biến cố có thể ập đến bất cứ lúc nào. Chính vì thế trong hôn nhân vợ chồng rất cần phải yêu thương và hy sinh vì nhau. Thế nhưng mọi sự sự hy sinh phải được ghi nhận và đền đáp lại xứng đáng.
Oanh (31 tuổi) chia sẻ vợ chồng cô kết hôn đến nay được 4 năm, con trai đầu lòng vừa tròn 3 tuổi.
"Sau đám cưới không lâu thì tôi mang thai, trùng hợp mẹ chồng không may bị bệnh nặng. Sức khỏe của bà giảm sút, không thể một mình quản lý được cửa hàng kinh doanh đang đông khách. Chồng bảo tôi nghỉ làm về nhà dưỡng thai chờ sinh con, đồng thời phụ việc cho mẹ chồng", Oanh kể.
Oanh chưa bao giờ có ý định nghỉ làm, về phụ mẹ chồng lại càng không thoải mái. Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ càng, cô vẫn chấp nhận từ bỏ công việc và sự nghiệp của bản thân, ở nhà chăm con, phụ cửa hàng với mẹ chồng trong những năm qua.
Trong cuộc sống, Sang - chồng Oanh đối xử với vợ con không đến nỗi nào. Mẹ chồng Oanh không trả lương cho con dâu nhưng chi tiêu sinh hoạt hàng ngày bà khá rộng rãi với con cháu.
Rõ ràng Oanh chịu thiệt thòi khi phải làm đủ thứ việc nhưng lại không hề được trả lương. Tuy nhiên cô nghĩ đơn giản, đều là người thân cả, sao phải quá tính toán. Nghĩ xa hơn thì sau này mọi thứ của mẹ chồng đều dành cho con cháu. Bởi thế Oanh hài lòng với cuộc sống cứ diễn ra như vậy.
Cho đến hôm vừa rồi, giữa lúc vợ chồng ân ái nồng nàn, Oanh đưa tay vuốt ve lưng chồng thì Sang đột ngột hất tay cô xuống. "Khiếp quá đi!", anh gắt gỏng với vợ.
Nhận ra mình vừa thất thố, Sang đành dịu dàng an ủi, âu yếm Oanh, giải thích rằng bàn tay xù xì, nứt nẻ của cô làm anh giật mình nên mới nói năng không suy nghĩ.
“Có thể đó là 1 chuyện nhỏ nhặt chẳng có gì, là một lời nói nhỡ miệng từ anh ấy. Chồng tôi cũng quên bẵng đi ngay lập tức sau khi giải thích qua loa với vợ. Nhưng cả đêm ấy tôi lại mất ngủ thì quá thất vọng và chua chát…”, Oanh nói.
Sang chưa làm điều gì quá đáng và có lỗi với Oanh. Nhưng cô nhận ra những vất vả hy sinh của bản thân từ trước tới nay chưa bao giờ được ghi nhận. Nếu Sang thương và hiểu cho cô, anh sẽ phải cảm thấy xót xa trước đôi bàn tay chẳng hề nhẵn mịn, mềm mại của vợ mới phải.
Chính đôi bàn tay ấy ngày ngày soạn hàng, đóng hàng, bê vác những thùng hàng cả mấy chục cân cho mẹ chồng. Đôi bàn tay ấy ngày nào cũng lau dọn nhà và lau chùi cửa hàng đến vài lượt vì mẹ chồng Oanh ưa sạch sẽ. Đôi bàn tay nấu nướng, giặt giũ cho cả nhà, giã thuốc cho mẹ chồng ngâm chân.
Nhờ có bàn tay Oanh mà căn nhà và mọi thứ được ngăn nắp, chỉn chu, ổn định như hiện tại. Cửa hàng của mẹ chồng cô vẫn kinh doanh đều đặn, thu nhập thậm chí còn tăng cao hơn trước.
Song cũng bởi vì thế mà bàn tay cô chẳng còn được nhẵn mịn, mượt mà như khi trước Oanh là cô nhân viên văn phòng. Nhưng điều mà Sang nhìn thấy chỉ là làn da tay thô nhám, gây ra cảm giác khó chịu của vợ. Anh chưa bao giờ thấm thía nguyên do vì sao nó trở nên như thế để thương xót và chia sẻ với cô.
Oanh kể: “Sau khi suy nghĩ kỹ càng tôi thông báo với chồng và mẹ chồng rằng mình sẽ đi làm lại. Họ hỏi tôi vậy việc nhà việc cửa phải làm thế nào và để cho ai? Tôi bảo đó không phải trách nhiệm của tôi, tôi đi làm có lương sẽ đóng góp chi tiêu hàng ngày…”.
Cô cần có cuộc sống và sự nghiệp của riêng mình để có thể lúc nào cũng đứng vững cho dù xảy đến chuyện gì. Như hiện tại, công lao và sự thiệt thòi của Oanh không được chồng ghi nhận, điều đó đã đủ tủi thân và chạnh lòng. Chẳng may có biến cố ập đến, Oanh có gì để mang ra khỏi nhà chồng? Hay chỉ là đôi bàn tay trắng và thêm đứa con nhỏ?
“Tôi phải gây dựng thứ thuộc về mình, hôn nhân suy cho cùng cũng chỉ là 1 phần trong cuộc sống, tại sao tôi phải như con thiêu thân quên cả mình vì nó? Ban đầu chồng và bố mẹ chồng tôi rất giận, bởi họ đã quen có tôi làm việc không lương lại tin tưởng tuyệt đối. Nhưng tôi kiên quyết, họ cũng đành phải chịu”, Oanh chia sẻ.
Cô nói sau đó mẹ chồng cô thuê người phụ giúp, Oanh đi làm có lương cùng chồng đóng góp cho gia đình. Mọi thứ thoải mái, vui vẻ và Sang thậm chí còn cư xử tôn trọng với vợ hơn.