Tôi tên Mai, 26 tuổi, làm việc trong lĩnh vực quảng cáo tại Hà Nội. Tôi vẫn nhớ lần đầu gặp Huy – một thiếu gia có tiếng trong giới kinh doanh. Đó là buổi tiệc sinh nhật của một người bạn chung, Huy ngồi lặng lẽ một góc, ly nước ép trên tay. Anh có dáng người thấp bé, gương mặt không mấy ưa nhìn, nhưng điều khiến tôi chú ý là gia thế khủng mà ai cũng biết.
Tôi chủ động làm quen, tìm mọi cách để thu hút anh. Thú thực, lúc đó tôi chẳng có tình cảm gì với Huy. Tôi chỉ nhìn thấy cơ hội thoát khỏi cuộc sống bình thường, bước vào thế giới sung túc mà bao người mơ ước.

Ngày đầu tiên về ra mắt, tôi choáng ngợp trước căn biệt thự tráng lệ với vườn tược xanh mát, nội thất sang trọng. Tôi ngây ngất trước ánh hào quang ấy mà không hề biết rằng, Huy chỉ là “con rối” trong gia đình. Mọi quyết định, từ việc kinh doanh đến sinh hoạt cá nhân, đều do bố mẹ anh và các cô chú kiểm soát. Huy thiếu khả năng tự quyết và không thể bảo vệ tôi khi gia đình gây áp lực.
Đám cưới diễn ra như trong chuyện cổ tích, nhưng cổ tích kết thúc ở đó. Cuộc sống thực tế phũ phàng bắt đầu ngay sau đó. Tôi dần nhận ra mình không phải người vợ, mà là “vật trang trí” trong căn nhà xa hoa. Mẹ chồng soi từng món ăn tôi nấu, từng bộ quần áo tôi mặc, từng người bạn tôi giao tiếp. Mỗi lời nói của bà đều như nhát dao vào tự trọng của tôi.
Nhưng ác mộng thực sự đến từ em chồng, Linh, người luôn ngạo mạn và được cưng chiều từ nhỏ. Cô ta chẳng bao giờ gọi tôi là chị dâu, mà luôn mỉa mai và tỏ thái độ coi thường. Tôi có thể chịu đựng được mọi chuyện, nhưng khi con trai đầu lòng chào đời, mọi thứ vượt quá giới hạn.
Mẹ chồng quyết định kiểm soát chế độ ăn uống, giờ giấc ngủ nghỉ của tôi và con. Khi tôi muốn cho con ăn dặm theo phương pháp tự chủ, bà lấy cháo đút cho cháu rồi mắng tôi: “Cô muốn làm con tôi thành đứa vô dụng à?”. Linh không bỏ lỡ cơ hội để mỉa mai thêm: “Chắc bé cũng ghét mẹ rồi đấy, có mẹ mà như không”. Tôi đau đớn, bất lực, vừa thương con vừa uất nghẹn.
Huy không can thiệp, không đủ tinh nhanh để đứng ra bảo vệ tôi. Tôi cũng không thể nhờ bố mẹ đẻ vì tài chính trong gia đình bị kiểm soát chặt chẽ. Mọi cố gắng của tôi đều vô vọng trước sự chua ngoa và kiểm soát của mẹ chồng.
Ngày trước, tôi nghĩ rằng lấy chồng giàu là con đường để đổi đời. Giờ đây, tôi sống trong ngôi nhà sang trọng, nhưng bên trong, tôi là người đàn bà cô độc, bất hạnh. Tôi không có tình yêu thật sự, không có hạnh phúc gia đình, và nhận ra rằng tiền bạc không thể mua được sự tự do, tình cảm chân thành hay sự tôn trọng.