![]() |
Ảnh minh họa. |
Chuyên gia tâm lý Trịnh Trung Hòa
![]() |
Ảnh minh họa. |
Chuyên gia tâm lý Trịnh Trung Hòa
Bạn em mắt sưng húp, bảo rằng đang buồn quá, sao cứ luẩn quẩn hoài. Ngon lành, bổ béo, tốt đẹp gì đâu mà mấy ổng mê vậy? Hỏi kỹ mới biết, chồng bạn đêm qua say về, đứng trước cửa nhà điện thoại cho bạn, chỉ nói được hai chữ “em à” rồi cúp ngang. Bạn gọi lại thì không bắt máy. Bạn nằm thắc thỏm mãi, cuối cùng chồng cũng vô tới nhà, bằng cách tự dùng chìa khóa của mình mà mở cửa, đùng đùng trách bạn sao nói chuyện với chồng gắt gỏng khó chịu, sao đã biết chồng gọi mà vẫn thản nhiên không xuống mở cửa. Bạn giải thích, tưởng chồng còn đang nhậu, “nhớ” nên gọi về nhà, vậy thôi. Tiếc gì mà chẳng nói thêm được câu nữa cơ chứ. Chồng vẫn không “thông”, bắt bẻ đủ điều. Trong cơn say, chồng bạn vừa thay đồ vừa cãi nhau với bạn. Bạn cúi mặt hỏi em, bồ hình dung ra cái cảnh thô bỉ khốn nạn ấy chứ? Mà chẳng phải lần đầu…
Nói rồi, bạn khóc. Trong nước mắt ấy là những dự tính ly hôn, mấy mẹ con dọn về nhà ngoại ở, như bao lần bạn thổ lộ. Sáng nay, chồng bạn đã xin lỗi vợ, tự trách mình, đổ lỗi cho rượu. Đàn ông say mà, ai nỡ chấp nhặt, nói gì đến dứt tình, tội nghiệp mấy đứa nhỏ. Chồng bạn mau miệng bảo thế, kèm theo vô số những hành động chuộc lỗi quen thuộc khác.
Vợ nhắn: “Thằng Tí bị sốt cao, quấy khóc suốt đêm”, vậy là con hối hả thu xếp công việc để về ngay. Trên đường đi, lòng cứ nhấp nhổm không yên. Cứ lo thằng nhỏ bị gì. Hóa ra nó sốt mọc răng.
Lần sau, con Mơ bị ngã dập môi, vợ nhắn: “Nửa đêm, con bé cứ giật mình khóc thét”, con đang công tác ở Hà Nội cũng đặt vé về ngay. Cứ nghĩ đến đôi môi của đứa con bé bỏng sưng vù, con thấy lòng thắt lại. Vợ vô ý làm đổ nước xuống sàn nhà, con vội vàng lấy giẻ lau thật khô vì sợ 2 đứa nhỏ trượt té. Đang làm việc mà thấy trời trở lạnh, con vội vàng gọi người giúp việc mang thêm áo ấm đến nhà trẻ cho 2 đứa nhỏ…