Làm ăn thua lỗ, có nên đâm lao thì phải theo lao?

Liệu quyết định của chúng tôi có sai lầm không? Thấy chồng mệt mỏi đến mức ngủ thiếp trên bàn làm việc mà tôi đau lòng.

Thấy vợ chồng chị gái có 7 tỷ trong tay và kinh doanh thành công, vợ chồng tôi cũng háo hức muốn thay đổi cuộc đời. Chúng tôi vay mượn chị gái 1 tỷ rồi mở cơ sở sản xuất và buôn bán gạch ngói. Lúc đó, chúng tôi tự động viên nhau về một tương lai làm chủ, được đi du lịch khắp nơi, đi siêu thị mua đồ mà không cần nhìn giá, được tận hưởng cuộc sống theo đúng ý mình.

Nhưng rồi khi bắt tay vào làm việc, chúng tôi mới nhận ra mọi chuyện không hề dễ dàng như mình nghĩ. Thiếu kinh nghiệm quản lý, chuyên môn nên công ty cứ rối tung lên. Dù chị gái đã giúp đỡ nhưng chúng tôi vẫn bị thâm hụt tiền vốn, sau thì lỗ nặng. Để có tiền tiếp tục theo đuổi sự nghiệp, chúng tôi phải thế chấp cả căn nhà đang ở để vay vốn ngân hàng.

Tối qua, tôi bưng ly sữa vào phòng làm việc cho chồng. Nhìn anh nằm ngủ thiếp trên bàn mà tôi cay xè mắt. Anh mệt mỏi đến mức không hề hay biết tôi đã vào phòng, đắp chăn lên người anh. Nhìn máy tính vẫn sáng, rồi sổ sách dày cộm trên bàn, tôi bắt đầu hoang mang về hướng đi của vợ chồng mình.

Để có tiền, tôi còn nhận việc làm thêm rồi bỏ bê gia đình, con nhỏ. Chồng tôi cũng quay cuồng trong công việc ở xưởng rồi đi tiếp khách hàng. Tối về lại làm tới 1,2 giờ sáng mới ngủ đôi chút. Cứ tiếp tục thế này, tôi chỉ sợ vợ chồng tôi trụ không nổi.

Sáng nay, tôi bàn với chồng chuyện bán nhà và xưởng để trả nợ ngân hàng trước nếu còn dư khoản nào chút ít thì về quê, bắt đầu làm lại từ đầu. Tích cóp dần dần rồi trả nợ cho chị gái tôi nhưng chồng không đồng ý. Anh nói đã "đâm lao thì phải theo lao", anh không muốn bỏ cuộc ngay lúc này. Thấy chồng có nghị lực, quyết tâm, tôi cũng mừng. Nhưng thấy anh vất vả đến kiệt sức, tôi đau lòng quá. Chúng tôi nên làm gì mới đảm bảo cho tương lai đây? Tôi nên cố thuyết phục chồng về quê hay ủng hộ anh tiếp tục chèo chống công ty?

Lấy chồng giàu, vì sao chị tôi bị trầm cảm?

Cứ ngỡ có nhiều tiền thì chị gái tôi sẽ có cuộc sống sung sướng, nào ngờ không đơn giản như tôi nghĩ.

Chị gái tôi không chỉ xinh đẹp mà còn hiền lành đạo đức. Ngày chị lấy được anh rể là giám đốc lương tháng hơn 100 triệu, bố mẹ tôi rất hãnh diện, khoe với cả khu phố.

Mẹ bảo tôi phải nhìn vào chị gái, lấy đó làm gương mà phấn đấu. Lúc ấy, tôi chỉ biết cười khổ cho rằng bản thân không xinh đẹp như chị, sao có thể lấy được chồng giàu. Tôi bảo chỉ mong lấy được người đàn ông đạo đức là đủ.

Đến bệnh viện thăm chị gái, thấy hộp cơm trên bàn tôi xót xa

Tôi bảo chị gái về nhà mẹ để tôi chăm chị ở cữ nhưng chị không chịu.

Chị gái tôi lấy chồng nghèo. Khi chị dẫn người yêu về, gia đình tôi đều rất bất ngờ. Một người con gái xinh đẹp, giỏi giang như chị lại làm vợ một người có công việc không ổn định - chạy xe ôm. Đã thế nhà anh rể tôi còn ở xa, cũng khó khăn và nếu cưới thì chị phải chuyển việc về quê chồng.

Vậy mà chị gái tôi vẫn một mực đòi cưới. Bất đắc dĩ, bố mẹ tôi đành phải chấp nhận. Ngày cưới của chị, bố mẹ tôi cho chị 3 lượng vàng làm của hồi môn. Còn nhà chồng chỉ tặng chị 5 chỉ vàng. Nhưng tôi thấy họ cũng đàng hoàng, hiền lành, thương con dâu.

Thấy bát cơm dở của chị gái, tôi nghẹn lòng, đòi bế con về

Tôi đòi bế con về nhưng chị gái kiên quyết không cho.

Vì không có con nên chị gái tôi rất thương cháu. Từ khi tôi mang bầu, chị tôi đã mua đủ thứ đồ ăn tẩm bổ cho tôi. Khi tôi sinh con, chị còn túc trực ở bệnh viện để chăm sóc suốt một tuần.

Hiện tại, con tôi được 9 tháng và đang được chị gái tôi chăm sóc. Mỗi tháng tôi gửi chị 3 triệu nhưng chị không nhận. Chị nói chăm sóc bé giúp chị nguôi ngoai đi nỗi đau mất con xảy ra 4 năm trước. Nghe chị bộc bạch mà tôi đau lòng thay chị. Số chị sao khổ đau nhiều quá. Mất con, ly hôn chồng, sống đơn độc. Nhưng chị vẫn kiên cường, buôn bán và có thu nhập ổn định hàng tháng.