Hộp gỗ lạ nhà chú hàng xóm mà tôi thầm yêu khiến tôi hốt hoảng

Sau khi phát hiện vật thể lạ trong chiếc hộp gỗ ở nhà chú hàng xóm, tôi hốt hoảng, nói vài câu lấp liếm rồi té vội.

Kế nhà tôi có một chú hàng xóm tên Dương. Hiện chú làm chủ xưởng mộc lớn nhất vùng, đương nhiên rất giàu có.

Gọi là chú nhưng thực ra Dương chỉ hơn tôi 10 tuổi. Bố mẹ Dương và bố mẹ tôi cũng gọi nhau là anh em, Dương thì gọi bố mẹ tôi là chú thím. Còn lý do cho cách gọi chú - cháu là bởi từ bé tôi đã quen thế. Lúc ấy ngây ngô, hễ thấy người hơn cỡ 7-8 tuổi đã gọi cô gọi chú rồi. Bố mẹ bảo tôi gọi anh thôi nhưng, nhưng tôi còn nhớ như in, tôi dõng dạc cãi lời: "Chú ý cao thế, già thế, phải gọi là chú chứ!".

Cả nhà cười bò. Dương cũng mặc kệ. Cơ bản là anh cũng chẳng bao giờ chơi cùng đứa cách biệt gần 1 giáp như tôi. Dăm ba chuyện xưng hô anh chẳng quan tâm.

Thế rồi tôi ngày một trưởng thành và xinh đẹp, Dương thì ngày một điển trai, giàu có. Anh đi học đại học xong nhưng không làm đúng nghề mà về phát triển xưởng mộc của bố. Từ một cơ sở nhỏ lẻ thu nhập chỉ đủ ăn tiêu thì Dương đã phát triển thành xưởng lớn nhất vùng với mấy chục nhân công. Dương mua thêm vài mảnh đất, tậu xế hộp, xây ngôi biệt thự to vật vã kế nhà tôi.

Bố mẹ anh thì chuyển ra ở một căn nhà khác ngoài mặt phố để cách biệt với xưởng, không bị bụi bặm, ảnh hưởng sức khỏe. Chứng kiến sự phát triển của nhà Dương, hàng xóm xung quanh cũng xuýt xoa không ngừng. Nhiều người ra sức thúc giục anh lấy vợ, rồi mai mối, gán ghép, song anh đều từ chối. Và nghe nói, cũng vì bận rộn làm ăn, Dương chẳng yêu đương gì suốt bao năm về quê.

Điều này được bố mẹ tôi ở sát vách khẳng định chắc nịch. "Nó chẳng bao giờ đi chơi tối, cũng chẳng thấy đưa ai về nhà. Tính tình thì hiền như đất, nhưng làm ăn thì không ai bằng" - Mẹ kể.

Hop go la nha chu hang xom ma toi tham yeu khien toi hot hoang

(Ảnh minh họa)

Không hiểu sao, khi vô tình nghe được câu chuyện ấy, tôi lại bỗng xốn xang. Chú hàng xóm ngày nào tôi chê già, thực ra cũng khá bảnh so với tuổi. Đã thế, anh giờ lại giàu có như vậy, tôi cưa đổ có lẽ cũng bố mẹ cũng mừng. Cái suy nghĩ ấy bất chợt hiện lên trong đầu một đứa sinh viên chuẩn bị ra trường, tôi lại thấy khá hào hứng.

Thế rồi, bên cạnh chuyện thực tập, học hành, tôi còn dành thời gian để tăm tia, đò đưa chú hàng xóm. Dương được cái hễ thấy tôi là khá niềm nở. Mấy lần anh gặp đều khen tôi nay đã lớn, nhìn xinh xắn, gọi tôi là hoa khôi của xóm.

Tôi cũng không còn là đứa trẻ con nữa, trêu chọc qua lại, thấy Dương cũng khá thú vị mà. Chẳng hiểu sao anh lại không có người yêu? Có khi nào anh gặp vấn đề về giới tính không? Chứ cũng ngoài 30 rồi...

Song nhìn sự ga lăng, ân cần của Dương mỗi khi tôi nhờ vả, tôi lại gạt đi những suy nghĩ ấy. Người đàn ông này chỉ có thể là nhát gái, và quá bận rộn mà quên đi chuyện yêu đương thôi. Ý nghĩ ấy càng thôi thúc tôi chủ động chinh phục chú hàng xóm của mình.

Suốt thời gian vừa qua, cả hai cũng có những bước tiến đáng kể. Chính vì thế, khi tôi từ Hà Nội về chẳng thông báo với bố mẹ, mà nhờ luôn chú hàng xóm ấy ra đón. Dương thì nhiệt tình với tôi lắm, chẳng bao giờ từ chối. Giả sử anh có bận quá cũng sẽ nhờ "đệ" đánh xe ra rước tôi về.

Hôm Tết vừa rồi, tôi có chạy qua nhà Dương chơi. Anh vẫn ở 1 mình trong căn biệt thự kế nhà tôi. Còn bố mẹ, anh chị và cháu của anh sống ở căn ngoài phố. Khi tôi sang, bàn uống nước nhà Dương bề bộn. Chén nước uống dở ngổn ngang, vỏ bánh kẹo, hướng dương rơi rớt đầy ràn. Dương thấy tôi, cười tươi chúc Tết rồi mời ngồi, anh lại tiếp tục lúi húi dọn dẹp.

Trong lúc chờ Dương, tôi đá phải một cái hộp gỗ dưới gầm bàn. Hộp này to to như kiểu bàn cờ vua, nhưng cao hơn, chạm trổ đẹp đẽ hơn. Đúng là ông chủ xưởng mộc!

Tuy nhiên, lý do khiến tôi mở ra xem là vì chân vô tình đá phải, chiếc nắp đậy bị rơi ra. Tôi cúi xuống để đậy lại, thì choáng váng với những món đồ trong đó. Đều là những đồ chơi người lớn. Nhưng khổ nỗi, bên cạnh đó còn rất nhiều ảnh nóng của... nam giới. Chẳng lẽ Dương không thích phụ nữ thật sao?

Mà tại sao anh lại dám đem những thứ như thế này để ở phòng khách? Tôi không biết lý do là gì. Thế nhưng, tôi đóng ngay cái hộp lại. Đúng lúc Dương đi quét dọn xong quay lại, nhìn mặt mũi tôi tái nhợt, liền gặng hỏi. Nhưng tôi cũng chỉ trả lời đôi ba câu, rồi kiếm cớ chuồn thẳng. Dương ngơ ngác nhìn theo, không hiểu sao tôi lại phản ứng như thế.

Đúng là, không phải tự dưng 1 người đàn ông cao to, điển trai, giàu có lại ế mãi tới tận giờ. Hóa ra cũng có lý do cả. Tôi buồn nhưng thấy cũng may vì mình chưa làm gì quá giới hạn.

Gục ngã khi phát hiện nửa đêm chồng ra nghĩa trang ngủ, sáng lại về ôm vợ

Tầm 12 giờ đêm, chồng tôi bắt đầu thức giấc. Anh đi ra ngoài, nhân cơ hội ấy, tôi đã bám theo anh.

Khi gõ những dòng này, tay chân tôi vẫn còn run lẩy bẩy. Người chồng mà tôi sống cùng, người đàn ông tôi yêu suốt 1 năm qua, tại sao lại khiến tôi thấy xa lạ và mơ hồ thế này?

Tôi đến với chồng cách đây 1 năm. Sau khi yêu nhau, tôi được biết chồng tôi đã từng yêu một cô gái. Họ yêu nhau mấy năm trời, thậm chí còn tính đến chuyện đám cưới. Số phận trêu ngươi, cô người yêu của chồng tôi bị tai nạn qua đời.

Về sau, mỗi lần tôi nhắc đến người yêu cũ là chồng tôi lại gạt đi, anh bảo đó là quá khứ và xin tôi đừng khiến anh thêm đau lòng. Lúc đó tôi còn tự trách mình vô duyên vì tò mò với người đã khuất. Kể từ lần ấy, tôi không còn thắc mắc gì về chuyện tình cảm của họ.

Chúng tôi kết hôn, được hai bên bố mẹ cho tiền để mua một căn chung cư. Với số tiền đó, chúng tôi dư sức mua được căn chung cư nội thành, lại thuận tiện đi lại. Vậy mà chồng tôi không nghe. Anh khăng khăng đòi mua nhà ở ngoại thành, đã vậy còn xa chỗ làm của cả hai chúng tôi.

Guc nga khi phat hien nua dem chong ra nghia trang ngu, sang lai ve om vo
Thấy tôi không đồng ý, chồng tôi ra sức thuyết phục vợ. (Ảnh minh họa) 
Thấy tôi không đồng ý, chồng tôi ra sức thuyết phục vợ. Anh bảo ở ngoại thành chi phí không đắt đỏ, không khí trong lành, mà bây giờ chúng tôi nên tiết kiệm một khoản tiền chứ không nên phung phí hết tiền bố mẹ đã cho. Chẳng hiểu sao khi ấy tôi lại thấy có lý. Vì thế, chúng tôi quyết định chọn căn nhà ở khu chung cư xa trung tâm thành phố.
Tôi bắt đầu phát hiện chồng mình có biểu hiện lạ cách đây nửa tháng. Tôi kết hôn đã được 1 tháng. Nhưng vì có thai trước nên hiện tại cái thai của tôi đang ở tháng thứ 3. Đợt này tôi thường xuyên phải dậy đi tiểu đêm. Điều kỳ lạ là đêm nào tỉnh dậy tôi cũng không thấy chồng đâu. 1 tuần, rồi 2 tuần đều như vậy, tôi ra ban công và phòng đọc cũng không thấy chồng nên bắt đầu sinh nghi. Tôi còn nghĩ vì mình không đáp ứng đủ nhu cầu sinh lý nên chồng mới ra ngoài ngoại tình để giải tỏa.
Tối ấy, tôi lên giường và giả vờ ngủ như mọi ngày. Tầm 12 giờ đêm, chồng tôi bắt đầu thức giấc. Anh đi ra ngoài, nhân cơ hội ấy, tôi đã bám theo anh. Chồng tôi rảo bước nhanh đến khu nghĩa trang gần chỗ chúng tôi ở. Tôi lạnh toát sống lưng khi thấy chồng bước vào nơi ấy giữa đêm. Nhưng sự tò mò vẫn thôi thúc, tôi theo anh cho đến khi anh dừng chân lại một ngôi mộ. Rồi anh thắp nến và nằm xuống cạnh ngôi mộ ấy.
Guc nga khi phat hien nua dem chong ra nghia trang ngu, sang lai ve om vo-Hinh-2
Điều kỳ lạ là đêm nào tỉnh dậy tôi cũng không thấy chồng đâu. (Ảnh minh họa) 

Đó là mộ người yêu cũ của chồng tôi. Tôi nhận ra vì đã từng thấy ảnh chồng mình và cô ấy trên facebook. Chân tôi như khuỵu xuống khi biết sự thật phía sau mọi chuyện. Và tôi đã lờ mờ đoán ra được, tại sao chồng tôi thích ở khu chung cư ngoại thành này đến vậy. Thì ra anh muốn gần người yêu cũ của mình. Thì ra đêm nào anh cũng ra ngủ bên mộ cô ấy và lẻn về nhà lúc tờ mờ sáng để tôi không phát hiện.

Đó là chồng tôi, sao bây giờ tôi lại thấy xa lạ quá. Anh khác anh của mọi ngày hoàn toàn. Anh khiến tôi sợ anh mỗi khi đến gần. Tôi chưa dám nói ra mọi chuyện với chồng. Nhưng vì tôi cứ im lặng nên đêm nào chồng tôi cũng ra mộ người yêu ngủ rồi lại về ôm vợ như không có chuyện gì. Bây giờ tôi rối trí lắm, phải làm sao để chồng tôi chấm dứt chuyện này đây?

Nghe trộm mẹ chồng tôi khóc nghẹn biết ơn bà cả đời

Chiều chủ nhật tôi từ quê lên, khi bước vào sân, tôi hơi ngạc nhiên vì nhìn thấy một đôi giày cao gót lạ lẫm trên bậc thềm.

Hôm vừa rồi tôi về quê ngoại 2 ngày có việc. Cũng may có mẹ chồng trông con giúp nên tôi yên tâm đi vắng qua đêm mà không phải lo lắng con cái ở nhà. Chiều chủ nhật tôi từ quê lên, khi bước vào sân, tôi hơi ngạc nhiên vì nhìn thấy một đôi giày cao gót lạ lẫm trên bậc thềm.

Vừa cầm đũa gắp con tôm bỏ vào bát liền bị mẹ chồng mắng

Nhìn mâm cơm ngày ra mắt mẹ chồng tương lai thiết đãi, Phương thấy rất vui. Nhưng khi vừa bưng bát cơm lên ăn, cô đã phải đặt đũa xuống vì câu nói của bà.

Phương yêu Phong được 3 năm nhưng chưa một lần đặt chân về nhà anh. Bởi bà Hành - mẹ Phong không ưa cô. Bà khinh rẻ tất cả những cô gái tỉnh lẻ lên thành phố lập nghiệp. Biết Phong đã có người yêu, thậm chí biết anh có ý định nghiêm túc với Phương, bà vẫn cố tình mai mối cho anh hết cô này đến cô khác.