Hiếm muộn mãi mới có con, tôi “choáng váng” khi biết sự thật đang vợ che giấu

Bất ngờ gặp nhau, tôi và sếp của vợ chào hỏi theo phép lịch sự. Nhưng lúc bắt tay anh ta, nhìn rõ khuôn mặt ấy, trong lòng tôi lại chỉ còn sự khiếp sợ.

Tôi và vợ kết hôn đến nay được 6 năm, trong đó thì đã mất mấy năm chúng tôi phải ngược xuôi, nhọc nhằn chạy chữa kiếm con. Lỗi do tôi không thể sinh con, còn sức khỏe vợ tôi hoàn toàn bình thường.

Sau 2 năm không thể có con tự nhiên, tôi và vợ đã tiến hành làm thụ tinh ống nghiệm nhưng cũng không thành công. Gia đình chúng tôi chẳng phải giàu có gì, mỗi lần chạy chữa như thế đều ngốn cả khoản tiền lớn. Tôi và vợ gần như tuyệt vọng trong việc sinh con.

Mỗi khi nhìn vợ yêu thương bế ẵm những đứa trẻ hàng xóm hoặc con người quen, tôi lại thấy chạnh lòng thương vợ. Nhiều lúc tôi thậm chí còn nghĩ đến việc giải thoát cho cô ấy đi tìm hạnh phúc khác để cô ấy được làm mẹ.

Giữa lúc ấy vợ tôi lại đột ngột có thai. Điều đó chỉ có thể là một phép màu vì chúng tôi thậm chí còn bàn đến chuyện nhận con nuôi rồi. Khỏi phải nói gia đình tôi vui mừng cỡ nào. Cả nhà chăm cô ấy hơn trứng mỏng, không để vợ tôi phải động vào việc gì.

Hiem muon mai moi co con, toi “choang vang” khi biet su that dang vo che giau

Cả nhà chăm cô ấy hơn trứng mỏng, không để vợ tôi phải động vào việc gì. (Ảnh minh họa)

Đủ ngày đủ tháng cô ấy sinh được 1 bé trai khỏe mạnh khiến tôi và bố mẹ vỡ òa trong vui sướng. Vậy là ước nguyện được làm bố mẹ của vợ chồng tôi đã thành sự thật.

Đến nay con trai tôi đã được hơn 2 tuổi rồi, rất ngoan ngoãn và dễ thương. Chỉ cần xa con nửa ngày tôi đã nhớ không chịu được, chỉ muốn về với con ngay lập tức. Thằng bé là tình yêu và niềm hy vọng của cả gia đình tôi, ai cũng dành hết sự quan tâm và chăm sóc cho nó.

Tôi và anh ta chào hỏi theo phép lịch sự. Nhưng lúc bắt tay anh ta, nhìn rõ khuôn mặt ấy, trong lòng tôi lại chỉ còn sự khiếp sợ. Khuôn mặt người đàn ông này có nét rất giống con trai tôi!

Từ lúc đó tới khi về nhà ngắm kỹ lại con trai mình, tôi càng kinh hoàng không thể tin nổi. Thằng bé vốn không giống tôi chút nào nhưng nó có đặc điểm giống vợ nên cả nhà tôi đều chẳng nghĩ ngợi gì. Song nó lại giống 1 người đàn ông khác, thật sự quá không bình thường!

Hiem muon mai moi co con, toi “choang vang” khi biet su that dang vo che giau-Hinh-2

Tôi và anh ta chào hỏi theo phép lịch sự. (Ảnh minh họa)

Ngày hôm sau tôi đến bệnh viện khám lại sức khỏe, bác sĩ kết luận tình hình bệnh trạng của tôi vẫn như vậy. Sau khi biết vợ tôi mang thai, bác sĩ còn tỏ rõ sự ngạc nhiên đến khó tin. Tôi cay đắng nhận ra 1 điều, đó là chẳng có phép màu nào ở đây cả, sự thật là thằng bé không phải con tôi.

Giờ ngẫm lại tôi mới hiểu lý do, tại sao thời gian qua vợ không bao giờ cho tôi đến đón cô ấy ở công ty, càng không đăng ảnh nào có mặt sếp của cô ấy lên facebook. Là vì cô ấy sợ tôi phát hiện ra sự giống nhau giữa đứa trẻ và người đàn ông kia ư?

Tôi tuyệt vọng hỏi thẳng vợ mọi chuyện, cô ấy biết không thể giấu đành thú nhận. Sự việc đúng như tôi nghĩ, có điều vợ bảo vì không muốn chia tay tôi nhưng vẫn khao khát có con nên mới phải làm như vậy. Về phần sếp cô ấy, anh ta cũng không muốn nhận con, sau khi có thai cô đã chấm dứt quan hệ với đối phương, hiện tại họ chỉ là đồng nghiệp bình thường.

Vợ xin tôi tha thứ cho cô ấy, bảo rằng sẽ chuyển chỗ làm để cắt đứt hoàn toàn với bố đứa trẻ. Tôi đau lắm nhưng cũng thương vợ đồng thời thương cả chính mình. Có lẽ cả đời này tôi chẳng thể có con, vậy vợ tôi sinh con với ai mà chẳng được? Nếu tôi tha thứ cho vợ thì chúng tôi vẫn là 1 gia đình, thằng bé vẫn là con tôi, tôi thật sự không muốn phá hoại sự bình yên ấy!

Hiem muon mai moi co con, toi “choang vang” khi biet su that dang vo che giau-Hinh-3

Mẹ hứa sẽ cho 1000m2 đất nếu chúng tôi chịu sinh con

Nếu vợ tôi mang thai bố mẹ sẽ cho 1000m2 đất. Tính ra tiền trị giá phải đến 3 tỷ, tôi rất hài lòng và quay qua hỏi ý kiến của vợ. Thế nhưng...

Khi biết vợ tương lai của tôi đã có một đời chồng và đang nuôi một đứa con trai, bố mẹ tôi không phản đối. Bố bảo lấy ai cũng được miễn sao tôi thấy hạnh phúc là đủ. Còn mẹ bảo nhìn bạn gái tôi hiền lành giỏi giang, tôi cũng khó có thể kiếm được ai hơn cô ấy.

Vậy là đám cưới của chúng tôi diễn ra rất thuận lợi. Sau đó vợ đưa con riêng về sống cùng với gia đình tôi. Bố mẹ tôi coi đứa nhỏ như cháu ruột, có gì ngon cũng dành dụm cho cháu. Những lúc chúng tôi bận rộn, bố mẹ thay nhau qua nhà trông coi cháu.

100 ngày mẹ mất, vợ họp gia đình tuyên bố chuyện giật mình

Tôi hiểu lý do cô ấy làm như vậy nhưng điều đó chẳng khác nào chia rẽ tình cảm của anh em tôi.

Bố mẹ tôi sinh được 5 người con, 3 trai, 2 gái.

Tôi là em út nhưng lại học hành kém hơn các anh chị nên từ nhỏ đến giờ vẫn quanh quẩn ở quê. Sau khi lấy vợ, tôi mở một trang trại nuôi gia cầm cách nhà 2km. Hàng ngày, 2 vợ chồng tôi ra trang trại làm việc nhưng đến bữa ăn vẫn về sinh hoạt với bố mẹ cho vui.

Bố mẹ cũng hết lòng với 2 vợ chồng tôi. Có thể nói rằng, trong 5 anh em, bố mẹ hỗ trợ gia đình tôi nhiều nhất. Hai đứa con của tôi đều do ông bà bế ẵm, chăm sóc. Khi các cháu đi học, ông bà lại đưa đón, kèm cặp. Vì vậy, tôi rất biết ơn bố mẹ. Trong lòng tôi luôn xác định, khi bố mẹ già yếu, hai vợ chồng tôi sẽ là những người chăm lo cho bố mẹ.

Vợ tôi cũng từng rất tôn trọng và quý mến gia đình chồng. Nhưng kể từ năm xây nhà, cô ấy thay đổi chóng mặt.

100 ngay me mat, vo hop gia dinh tuyen bo chuyen giat minh

Năm đó, 2 vợ chồng tôi thấy căn nhà của bố mẹ đã xuống cấp, mỗi lần mưa to đều phải lấy xoong nồi để hứng nước dột vào nhà. Hai đứa bàn nhau xây ngôi nhà mới để bố mẹ và gia đình sống thoải mái hơn.

Tiền xây nhà hết gần 1 tỷ trong khi 2 vợ chồng chỉ có 500 triệu. Vì thế, cô ấy gọi cho 4 anh chị nhà tôi để vay tiền. Các anh chị lúc đó cũng chưa dư giả nhiều nên đều từ chối.

Một chị gái của tôi còn trách cô ấy xây nhà trên đất của bố mẹ mà không bàn bạc trước với các anh chị. Thế là vợ tôi giận mãi.

Cách đây 3 năm, mẹ tôi bắt đầu ốm nhiều. Gần 2 năm trời, mẹ nằm viện liên tục. Các anh chị của tôi bận công tác còn vợ chồng tôi làm tự do nên việc chăm mẹ ở viện do 2 vợ chồng tôi gánh vác. Các anh chị chỉ đến vào cuối tuần.

Khi mẹ được ra viện về nhà cũng vậy. Cứ cuối tuần, 4 gia đình anh chị lại thay nhau về chơi với mẹ. Vợ tôi chưa từng phàn nàn về việc phải chăm mẹ nhưng cô ấy cứ bức xúc việc phải cơm nước, phục vụ các anh chị chồng.

Điều này khiến các anh chị hiểu lầm vợ tôi không tốt với mẹ. Khi mẹ tôi mất đi, cô ấy khóc ngất giữa đám tang vì thương nhớ mẹ nhưng chị dâu lại cho là cô ấy giả tạo.

Vì vậy, hôm cúng 100 ngày cho mẹ xong, cô ấy mời các anh chị ngồi lại và nói hết những bức xúc trong lòng. Sau đó, cô ấy mời các anh chị đón bố đi chăm sóc nếu cảm thấy bố ở với vợ chồng tôi không vui.

Các anh chị của tôi rất giận khi nghe điều đó. Tất cả đều cho rằng, vợ tôi làm như thế là có ý đuổi bố ra khỏi nhà. Tôi đã giải thích nhưng không được. Giờ không khí gia đình tôi rất căng thẳng. Tôi không biết phải làm thế nào nữa.

Đi họp lớp sau 10 năm, tôi bàng hoàng phát hiện bí mật 10 năm trước

Sau 10 năm với bao hi vọng được gặp lại người đàn ông từng ruồng bỏ mình để có lời giải thích rõ ràng, tôi không ngờ lại nhận cái kết cay đắng.

Tôi lấy chồng, là một người đàn ông hiền lành, có công việc khá bình thường. Tôi đối với chồng tình yêu thì ít, tình thương thì nhiều. Dù ở bên cạnh anh nhiều năm qua, có với nhau hai đứa con nhưng trong lòng tôi vẫn đau đáu nhớ về tình cũ. Bởi đó là mối tình đầu khắc sâu trong tâm trí tôi, là người đàn ông tôi từng nguyện dành cả cuộc đời ở bên.

Thế nhưng một ngày, anh nói lời chia tay chỉ với 3 chữ “không hợp nhau”, rũ bỏ tất cả kỉ niệm 3 năm mặn nồng. Tôi đau khổ, khóc lóc suốt một thời gian dài. Trong lòng vẫn không hiểu tại sao anh lại bỏ rơi mình khi mới vài tuần trước đó anh còn nhắc chuyện về ra mắt.

Di hop lop sau 10 nam, toi bang hoang phat hien bi mat 10 nam truoc

Tôi luôn đau đáu về người bạn trai học cùng lớp đại học. Ảnh minh họa: Sohu

Hai đứa học chung lớp đại học, có nhiều bạn bè chung. Tôi cố gắng tìm hiểu về anh sau đó nhưng thông tin hời hợt, không ai hay biết gì. Nhiều khi tôi còn nghĩ, hay anh có nỗi khổ khó nói, anh chia tay tôi vì anh có chuyện gì đó… Vì quá yêu anh, tôi cố gắng tìm mọi lý do để biện minh cho người đàn ông đã rời bỏ mình.

Bẵng đi 3 năm, tôi lấy chồng, sinh con… Cuộc sống vợ chồng tôi không có khúc mắc bởi anh luôn là người biết nhường nhịn, yêu thương tôi. Tôi đến bên anh khi trong lòng còn chưa nguôi nỗi nhớ tình cũ. Sự chân tình của anh khiến tôi cảm động và nhận ra đã đến lúc mình cần một bờ vai để tựa.

Cuộc sống hôn nhân của tôi cứ thế bình lặng trôi đi. Nói phản bội chồng trong tư tưởng thì không đúng nhưng thực tình, chuyện tình cảm năm xưa không rõ ràng khiến trong lòng tôi luôn có một dấu hỏi lớn.

Ngày hôm nay, sau hơn 10 năm chia tay lớp đại học, mọi người thông báo gặp mặt. Tôi dò hỏi khắp nơi về người đàn ông cũ, xem anh có xuất hiện trong buổi họp lớp này không. Biết tin anh đăng kí tham gia, trong lòng tôi vui lạ. Tôi muốn xem người đàn ông ấy bây giờ sống ra sao, bộ dạng thế nào.

Hôm đó tôi đến sớm, cố tình để ghế trống đợi anh ngồi cạnh, chuẩn bị tâm lý nói chuyện như hai người bạn để hiểu rõ hơn về chuyện năm xưa. Thế nhưng khi anh bước vào, tôi bắt đầu run rẩy. Anh không đi một mình, người anh nắm tay đi bên cạnh là một người phụ nữ tôi quen. Đứa trẻ anh dắt theo cũng gần 10 tuổi, lớn hơn con tôi rất nhiều.

Nhìn thấy tôi, hai người họ có vẻ ngại ngùng. Chúng tôi chào hỏi xã giao, anh giới thiệu hai người đi cùng chính vợ con anh. Nghe bạn bè nói đùa về ngày họ cưới nhau, tôi bắt đầu nghĩ về mọi chuyện trong quá khứ. Thì ra, tất cả mọi người đều biết anh yêu người con gái đó và cưới cô ta chỉ sau hai tháng anh chia tay tôi. Cô gái đó là bạn thân ở chung phòng kí túc xá với tôi.

Bây giờ thì tôi đã hiểu lý do anh từ bỏ mình năm đó. Thì ra, họ đã lén lút với nhau sau lưng tôi. Ngày đó, tôi từng được một người bạn cảnh báo về mối quan hệ của hai người họ nhưng tôi không tin. Nói đúng hơn là tôi không dám tin người đàn ông tôi yêu và bạn cùng phòng kí túc lại có thể phản bội mình. Tôi đã mù quáng tin tưởng, yêu thương anh, thậm chí tìm mọi lý do biện minh cho anh.

Những năm qua, tôi có gia đình nhưng lại luôn nghĩ về người cũ, luôn muốn tìm câu trả lời. Và giờ, khi dấu hỏi trong lòng được giải đáp, tôi lại thấy đau đớn như cái ngày cách đây 10 năm anh nói lời chia tay. Buổi họp lớp đang vui bỗng trở nên trầm lặng khi ai đó vô tình nhắc về mối tình giữa tôi và anh. Tôi nhìn hai người họ rồi nâng ly chúc mừng, cười rất tươi như thể đã gột bỏ được quá khứ, không còn gì phải vướng bận. Cuối cùng tôi đã xóa được tất cả những hiềm nghi trong lòng.

Dù sao, họ cũng đã là một gia đình, có con cái, cuộc sống riêng. Tình yêu 10 năm trước có chăng cũng chỉ là một kỉ niệm thời học trò. Cái sai là tôi đã ôm mộng suốt nhiều năm, cái sai là tôi đã tin nhầm người. Tôi chào hỏi rồi xin phép ra về trước. Có lẽ anh ta cũng không còn muốn giấu tôi chuyện năm xưa nên mới cố tình đưa vợ con đến bữa tiệc này dù biết rằng tôi sẽ có mặt.

Sau buổi họp lớp, lòng tôi chùng lại. Tôi nhận ra bao năm qua mình sống có lỗi với chồng, với con. Người đàn ông tốt hết lòng vì tôi ở bên cạnh, tôi lại không biết trân trọng, cứ hoài niệm về một người không xứng đáng.

Từ giờ tôi hứa sẽ cố gắng vun đắp cho gia đình nhỏ, hết lòng vì người đàn ông đã cận kề bên tôi những năm tháng qua.