Hậu cung của hoàng đế cấm đàn ông, trừ một người

Dù họ không phải thái giám, đâu là lý do khiến bậc hoàng đế không lo lắng về việc bị "cắm sừng"?

Trong xã hội phong kiến, hoàng cung được xem là nơi tôn nghiêm, quyền lực tối cao tập trung vào hoàng đế. Nơi đây, ngoài cung nữ và thái giám, rất ít người được phép ra vào tự do, đặc biệt là nam giới. Tuy nhiên, thái y lại là một ngoại lệ, họ được phép ra vào hậu cung để khám chữa bệnh cho hoàng hậu và các phi tần. Điều này khiến nhiều người đặt câu hỏi, liệu hoàng đế có lo lắng về việc bị "cắm sừng" hay không?

Thái y lại là một ngoại lệ, họ được phép ra vào hậu cung để khám chữa bệnh cho hoàng hậu và các phi tần. (Ảnh: Sohu)
Thái y lại là một ngoại lệ, họ được phép ra vào hậu cung để khám chữa bệnh cho hoàng hậu và các phi tần. (Ảnh: Sohu)

Theo Sohu, có tới 3 lý do khiến cho các bậc đế vương chưa từng phải lo lắng vì vấn đề này.

Thứ nhất, thái y không hề được tự do ra vào hậu cung như nhiều người vẫn tưởng. Họ không ở trong nội cung mà làm việc tại Thái Y Viện bên ngoài. Khi cần, hoàng đế sẽ triệu tập họ vào cung chứ không phải tự ý đi lại. Hơn nữa, vào ban đêm, cửa hậu cung sẽ bị khóa chặt, không cho bất kỳ ai ra vào. Mỗi khi phi tần cần khám chữa bệnh, luôn có thái giám, cung nữ và thị nữ túc trực bên cạnh. Sự giám sát chặt chẽ này khiến việc thái y có hành vi vượt quá giới hạn là gần như không thể.

Đa số những người được làm thái y đều là những bậc lương y đã có tuổi, giàu kinh nghiệm và kiến thức. (Ảnh: Sohu)
Đa số những người được làm thái y đều là những bậc lương y đã có tuổi, giàu kinh nghiệm và kiến thức. (Ảnh: Sohu)

Thứ hai, chính là tuổi tác và y đức của các thái y. Đa số những người được làm thái y đều là những bậc lương y đã có tuổi, giàu kinh nghiệm và kiến thức. Họ dành cả đời để nghiên cứu y thuật, tâm huyết với nghề nên ít quan tâm đến những chuyện khác. Sự từng trải và hiểu biết sâu sắc về nhân tình thế thái giúp họ giữ được khoảng cách và sự tỉnh táo khi tiếp xúc với các phi tần.

Thứ ba, áp lực công việc cũng là một nguyên nhân khiến thái y không dám lơ là nhiệm vụ. Khám chữa bệnh cho hoàng đế và phi tần là một trọng trách lớn, đòi hỏi sự tập trung cao độ và chính xác tuyệt đối. Chỉ một sai sót nhỏ cũng có thể khiến họ mất mạng. Bởi vậy, tâm trí của các thái y luôn đặt vào việc chẩn đoán và điều trị bệnh tật, không dám có bất kỳ ý nghĩ nào khác. Họ hiểu rằng, sinh mệnh và danh dự của bản thân phụ thuộc hoàn toàn vào việc hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao.

soha.vn

Vì sao vua Lê và Thiên hoàng đều không thật sự có quyền?

Thiên hoàng Nhật và vua Lê Việt Nam đều là biểu tượng danh nghĩa, còn quyền lực thực sự nằm trong tay Mạc phủ Tokugawa và các chúa Trịnh – vì sao lại như vậy?

Trong lịch sử chính trị Đông Á, hiện tượng “lưỡng đầu chế” – tức sự tồn tại song song của hai trung tâm quyền lực trong một quốc gia – không phải là hiếm. Hai mô hình tiêu biểu cho hiện tượng này là mối quan hệ giữa Thiên hoàng và Mạc phủ ở Nhật Bản (đặc biệt từ thời Kamakura đến Edo), và mô hình vua Lê – chúa Trịnh ở Việt Nam thời Lê Trung Hưng (1533–1789).

Biểu tượng và thực quyền trong thể chế phong kiến Nhật – Việt

Vua chúa xưa chống nóng độc đáo thế nào?

Nhiều phương pháp chống nóng tinh tế, xa hoa và vô cùng độc đáo đã ra đời, phản ánh trí tuệ cũng như văn hóa hưởng thụ và quyền lực của các vương triều cổ đại.

Trong dòng chảy huy hoàng của lịch sử, khi mùa hè kéo đến với cái nắng chói chang và oi bức, không chỉ người thường mà ngay cả các bậc vua chúa – những người sống trong nhung lụa và quyền uy – cũng phải tìm cách để thoát khỏi sức nóng ngột ngạt của thời tiết. Tuy có trong tay mọi nguồn lực, nhưng trong thời đại chưa có điện và máy lạnh, việc chống lại cái nóng vẫn là một thách thức lớn. Tuy nhiên, chính từ sự thách thức đó mà nhiều phương pháp chống nóng tinh tế, xa hoa và vô cùng độc đáo đã ra đời, phản ánh rõ nét không chỉ trí tuệ mà còn cả văn hóa hưởng thụ và quyền lực của các vương triều cổ đại.

Tại Trung Hoa phong kiến, đặc biệt là dưới các triều đại như Đường, Tống và Thanh, hoàng đế và hoàng tộc sử dụng cả kiến trúc, nghệ thuật và y học để làm mát cơ thể và không gian sống. Trong Tử Cấm Thành, hệ thống nhà cửa được xây dựng với mái ngói lưu ly, hành lang dài có mái che và hồ nước trải rộng – tất cả đều được thiết kế để tối ưu việc điều hòa không khí. Các khu vườn trong cung thường được bố trí hồ sen, dòng suối nhân tạo, tạo nên vi khí hậu dịu mát. Vào mùa hè, hoàng đế thường không ở lâu trong cung chính mà lui về các cung điện mùa hè như Di Hòa Viên hay Viên Minh Viên. Di Hòa Viên chẳng khác nào một "kỳ quan chống nóng" với hồ Côn Minh rộng lớn phản chiếu gió nước vào cung điện, trong khi hành lang dài phủ kín mái gỗ điêu khắc tinh xảo là nơi tản bộ lý tưởng trong cái nóng mùa hè.

Luyện tà thuật giữa hậu cung, hoàng hậu nhà Hán gặp quả báo

Từng được Hán Vũ Đế sủng ái, Trần Hoàng hậu cuối cùng bị phế truất. Nguyên do là bởi bà hoàng này đã dùng tà thuật để nguyền rủa tình địch Vệ Tử Phu...

phi-3.jpg
Trần Hoàng hậu hay còn gọi Trần Kiều hoàng hậu là một trong những bà hoàng có xuất thân cao quý nhất lịch sử Trung Quốc. Bởi lẽ, bà là cháu ruột của vua Hán Cảnh Đế. mẹ là Quán Đào công chúa, cha là Đường Ấp hầu Trần Ngọ và bà ngoại là Thái Hậu.
phi-4.jpg
Với xuất thân hiển hách, Trần Kiều từ nhỏ thường xuyên ra vào cung của công chúa Quán Đào và gặp gỡ Hán Vũ Đế. Công chúa Quán Đào là cô ruột của Hán Vũ Đế.