Hai lần xé đơn ly hôn, chồng nhận ra không thể sống thiếu tôi

Đợi lúc anh thực sự vượt qua khó khăn, tôi quyết định rời đi và trả anh về với tình yêu mới. Nhưng anh đã cố gắng níu kéo tôi.

4 năm yêu, 7 năm về chung một nhà, gần như không một ngày nào không ăn sáng cùng nhau. 2 đứa con - một trai, một gái - thông minh, xinh đẹp. Hạnh phúc của gia đình tôi, ai nhìn vào cũng phải ngưỡng mộ, ước mơ.

Thế mà hôm nay, tôi đưa đơn ly hôn cho anh ký. Tất nhiên, anh không đồng ý nhưng anh biết lý do tại sao, dù tôi chưa cần nói. Anh ôm tôi, liên tục nói lời xin lỗi.

Chỉ vì không kiểm soát được trong lần đi công tác xa nhà, anh trót để bản thân rơi vào tình trạng say nắng với cô đồng nghiệp trẻ, không đủ can đảm chấm dứt. Anh xin tôi nghĩ cho tình yêu của mình, nghĩ cho 2 đứa con ngây thơ, đừng vì lỗi của một mình anh mà nỡ lòng chia cắt chúng.

Đây đúng là lý do khiến tôi chùn bước. Tôi biết anh đặc biệt yêu con. 2 đứa nhỏ cũng rất thân và quấn bố. Thực ra xưa giờ, anh vẫn là người chồng, người cha rất tốt, thương yêu vợ và biết cách chăm sóc con, chia sẻ công việc gia đình cùng tôi.

Hai lan xe don ly hon, chong nhan ra khong the song thieu toi

Chỉ là tôi không thể chấp nhận người đàn ông đem lòng yêu người khác. Cứ nhắm mắt, tôi lại hình dung ra từng câu, từng chữ trong đoạn tin nhắn của anh với cô bồ trẻ.

Sau khi xé tờ đơn ly hôn, anh nói công việc hiện tại gặp khó khăn, anh cần chỗ dựa, anh cần tôi. Nếu tôi kiên quyết ra đi thì cuộc sống của anh chẳng còn gì. Anh biết tôi không phải là người tàn nhẫn như thế, anh biết tôi vẫn còn thương anh, thương con.

Đúng là tôi không nỡ, nếu vì khó khăn, tôi đã không chấp nhận yêu và cưới anh từ những ngày đầu. Tôi quyết định ở lại gánh vác, chia sẻ cùng anh giai đoạn khó khăn này.

Công ty ngừng hoạt động, đồng nghĩa với việc toàn bộ tài sản, tâm huyết của anh "đổ ra sông ra bể", khiến anh lâm vào trạng thái bất ổn. Anh cáu gắt hoặc im lặng thở dài, không muốn giao tiếp với ai.

Tôi sợ anh nghĩ quẩn, ở cạnh anh suốt ngày đêm, phục vụ cơm nước không khác gì chăm người ốm. Tôi rủ anh cùng đi đón con, dạo bộ, đăng ký tập gym ở câu lạc bộ gần nhà. Mặc dù nhiều lúc rất mệt mỏi, tôi vẫn gồng mình cáng đáng mọi việc chu toàn.

Đến khi nhìn thấy nụ cười trở lại trên gương mặt anh, tôi biết cả hai đã vượt qua giai đoạn khó khăn. Đợi lúc anh thực sự bình tâm, tôi xin phép rời đi.

Tôi đã hoàn thành trách nhiệm làm vợ của mình, ra đi không còn gì áy náy với anh. Tôi trả anh về với tình yêu mới của anh.

Tôi nói: "Anh kiểm tra tin nhắn của anh đi, có thể cô ấy gọi cho anh không được. Đừng nhìn em bằng ánh mắt ấy, điện thoại của anh, em không cầm, chỉ là em nghĩ thế thôi".

Anh ôm chầm lấy tôi: "Em không được đi. Không có em với con, anh làm sao còn động lực để sống tiếp".

Anh kết hợp với một người bạn đi làm trở lại. Anh vốn dĩ là người đàn ông rất mạnh mẽ và giỏi giang, tôi chưa bao giờ mất niềm tin vào khả năng của anh trong công việc. Chẳng qua quãng thời gian trước đó, tiền và những bữa nhậu lôi anh ra khỏi gia đình, dần rời xa tôi.

Từ khi đi làm lại, ngoài lúc ở cơ quan, anh ngoan ngoãn ở nhà chăm sóc vợ con. Biến cố dường như đã lùi xa khỏi gia đình. Công việc của anh dần đi vào ổn định. Vợ chồng, con cái đầm ấm, anh cũng không còn qua lại với tình nhân.

Thực ra cả anh và tôi đều hiểu, anh không dễ dàng vì ai mà từ bỏ gia đình. Tôi cũng không dễ dàng vì nguyên nhân gì mà từ bỏ anh. Chỉ là cuộc sống gia đình có lúc sóng gió, trải nghiệm và thăng trầm sẽ khiến người ta biết quý trọng những thứ đang có trong tay hơn.

Những việc không hay xảy ra giai đoạn trước, cả hai đều không ai nhắc lại. Tôi vẫn không ngừng chăm sóc, yêu thương và quan sát anh mỗi ngày. Được vợ khích lệ, anh toàn tâm toàn ý với công việc mới, gia đình lúc nào cũng rộn rã tiếng cười.

Cô tình nhân có nhắn tin hàn gắn nhưng anh không trả lời. Anh bảo thôi là thôi, bây giờ cuộc sống của anh chỉ có tôi và các con.

Sau đêm mặn nồng cùng tình cũ, vợ chết lặng vì giáp mặt chồng

“Cái gì đến phải đến” tôi và Thịnh tan chảy trong nhau ngay đêm đầu tiên chúng tôi hội ngộ. Sáng muộn, Thịnh ôm eo tôi xuống quầy lễ tân gửi chìa khóa để đi nhà hàng dùng bữa.

Kết thúc năm học thứ hai của trường Đại học Kinh tế, Thịnh - tình cũ của tôi ngỏ lời muốn tôi làm bạn gái của anh. Khi biết tin bọn bạn cùng phòng tỏ ý nghi ngờ Thịnh chỉ buông lời yêu tôi theo kiểu đầu môi, chót lưỡi. Chứ xét một cách công bằng tôi tuy được tiếng xinh gái, học giỏi nhất nhì của khoa nhưng gia cảnh của tôi đối lập hoàn toàn với gia đình Thịnh.

Thịnh là trai phố xịn, là cháu đích tôn của dòng họ, bố mẹ đều là dược sĩ, họ có một chuỗi cửa hàng thuốc tây trong trung tâm thành phố. Trong khi bọn sinh viên chúng tôi còn đi bộ, đi xe đạp hoặc sang lắm là chiếc xe máy cũ đến trường thì Thịnh đã là chủ nhân của chiếc xe ô tô 4 chỗ hợp thời trang, tự lái đi học.

Đi làm xa lâu ngày, chồng sốc vì vợ con thành của hàng xóm

Người hàng xóm đã sử dụng thông tin hộ khẩu của anh Cung để lừa đảo và giả mạo thông tin gia đình, sau đó xin nhận diện tích tái định cư dưới tên của mình.

Một câu chuyện kỳ lạ vừa xảy ra tại thành phố Ô Châu, tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc. Nhân vật chính trong câu chuyện là anh Cung, người thường xuyên phải đi làm xa nhà. Mới đây, anh quyết định trở về quê hương ở làng Ngạc Châu, khu Hồng Động, thành phố Ô Châu, để giải quyết một số công việc gia đình.

Vợ đi đám cưới bạn thân về, tôi liền đề nghị ký đơn ly hôn

Chiều hôm đấy khi Hoa đi đám cưới cậu bạn thân về, tôi liền đưa ra tờ đơn ly hôn yêu cầu cô ấy ký vào.

Vợ tôi tên Hoa, năm nay 29 tuổi. Cô ấy trẻ trung, xinh đẹp, cao ráo, đối xử với mọi người rất niềm nở và chân thành nên ai cũng có ấn tượng tốt về cô ấy. Còn tôi là một chủ thầu xây dựng, nhiều năm qua cật lực làm việc nên gia đình cũng có của ăn của để.

Một lần được nghỉ làm, vì vợ nói có hẹn với bạn thân nên tôi dẫn con trai ra nhà hàng ăn. Nào ngờ tôi lại gặp Hoa ở đó, ngồi cạnh cô ấy là một người đàn ông lạ. Tức giận tôi liền tiến tới hỏi chuyện. Nhìn thấy tôi và con trai, Hoa có vẻ khá ngạc nhiên và bối rối, nhưng cô ấy nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, mỉm cười giải thích: