Hài cốt không đầu dưới nền nhà tố cáo thầy bùa ác độc

Hàng loạt phụ nữ bị tên thầy bùa này giết hại, lấy sọ luyện phép biến hình, đã được làm rõ, tìm thấy hài cốt.

Những bộ xương tố cáo tên thầy bùa
Ngay chiều hôm đó bắt sống tên thầy bùa Phạm Văn Tân, thường gọi là Hai Tân (xã Tân Quới, Thanh Bình, Đồng Tháp), hiện trường gò đất cách nhà gã thầy bùa Hai Tân được căng bạt, thi hài chị Tư Phượng được quật lên. Trời mưa như trút nước, mà hàng ngàn người đi ghe, thuyền ghé qua xem hiện trường.
Khi đó, mọi người không hiểu vì sao gã thầy bùa Hai Tân lại giết người và chôn xác một cách quái lạ như thế. Hắn đào một cái hố nhỏ, hẹp như lại rất sâu. Hắn đặt xác chị Phượng theo thế thẳng đứng, mặt ngửa lên trời, rồi lấp đất lại. Đào huyệt như thế vừa khó, mà chôn xác lại không được sâu.
Hai cot khong dau duoi nen nha to cao thay bua ac doc
Cây cầu khỉ qua rạch Mã Trường dẫn đến nhà chị Tư Phượng. 
Hàng trăm lời đồn đoán vây quanh sự kiện kinh hoàng này. Người thì đồn rằng gã Hai Tân giết người, chôn xác chị Phượng ở doi đất này để trấn yểm, người thì đồn rằng hắn yểm bùa, chôn chị Phượng như thế, rồi nhốt linh hồn chị ở gò đất này để trông giữ kho báu cho hắn (?!).
Trước đó, hắn thường đào rất nhiều hố dọc rạch Mã Trường để truy tìm kho báu, nên người dân đồn đại như thế cũng là điều dễ hiểu. Do có lời đồn như vậy, nên sau khi xác chị Phượng được đưa đi, một số thanh niên trong vùng đã liều mạng vác cuốc, xẻng ra doi đất này đào bới. Một số người dùng thanh sắt nhọn, dài tới 3m, thuốn sâu xuống lòng đất để tìm kho báu, nhưng không thấy.
Tuy nhiên, sau khi có thông tin lực lượng công an thu giữ mấy chiếc sọ người  trong nhà tên thầy bùa kỳ quái này, thì mọi người mới hiểu được vì sao tên thầy bùa Hai Tân lại chôn chị Phượng theo kiểu lạ lùng như thế.
Mục đích của hắn là lấy sọ để luyện bùa, nên hắn chôn theo thế thẳng đứng. Thời gian sau, khi xác chị phân hủy, hắn chỉ việc gạt lớp đất mỏng, nhấc lấy cái sọ đem về dùng. Phần xương cốt không đầu của chị sẽ mãi mãi nằm dưới lớp đất đỏ, và hàng năm tiếp tục được phù sa dòng Cửu Long đưa vào bồi lấp, nhấn chìm sâu thêm.
Hai cot khong dau duoi nen nha to cao thay bua ac doc-Hinh-2
Mộ chị Tư Phượng. 
Việc cô gái Út Tẹo vô tình phát hiện ra nơi chôn xác Tư Phượng, đã giúp lực lượng công an khui ra vụ án kỳ bí và kinh hoàng nhất miền Tây. Hàng loạt phụ nữ bị tên thầy bùa giết hại, lấy sọ luyện phép biến hình, đã được làm rõ, tìm thấy hài cốt.
Điều đó cũng có nghĩa, vài phụ nữ xinh đẹp khác, bị tên thầy bùa này “nhắm” đã thoát chết một cách may mắn. Câu chuyện về những bộ hài cốt không đầu vùi ngay hông nhà tên thầy bùa, khiến những người cứng vía nhất cũng phải rụng rời khi chứng kiến sự việc.
Ông Châu Văn Nhã, tức Năm Nhã, người sống cạnh tên thầy bùa Hai Tân, từng qua lại với nhau kể nhiều câu chuyện rùng rợn, sởn tóc gáy. Ông bảo rằng, dù ông là người cứng bóng vía, nửa đêm đi soi ếch, bắt rắn ở nghĩa địa, ma quái, quỷ thần ông chẳng sợ, nhưng đêm xuống, đi qua khu đất từng là nhà của Hai Tân, ông cũng thấy lạnh người. Gió thổi vào hàng bạch đàn dọc con kênh Mã Trường lúc nào cũng xào xạc, khiến ai đi qua cũng cố gắng bước chân vội vã hơn.
Sau khi tên thầy bùa Hai Tân được công an còng tay đem đi, thì vài hôm sau hắn được áp tải trên chiếc ca nô, cùng với mấy chiếc thuyền máy chạy ròng ròng phía sau. Có đến cả chục đồng chí công an, mặc sắc phục và áo dân thường, ôm theo súng để áp tải Hai Tân.
Hai cot khong dau duoi nen nha to cao thay bua ac doc-Hinh-3
Con đường mới đắp dẫn ra ấp Hạ. 
Người dân biết chuyện, nổ thuyền máy chạy rần rần dọc kênh Mã Trường để xem mặt tên ác quỷ. Hai Tân đã khai là hung thủ giết hại chị Tư Phượng, khi đó mới 26 tuổi, là cô gái đẹp nhất miền đất nổi Tân Huề.
Chiếc ca nô chạy vòng vòng trên kênh, thì dừng lại ở đoạn kênh ngay trước mặt nhà ông Năm Nhã. Hắn chỉ tay xuống giữa con kênh lớn này. Công an gọi ông Năm Nhã, nhờ ông nhảy xuống kênh tìm giúp vật chứng.
Là người sống giữa vùng đất ngập nước mấy chục năm, nên tài bơi lội, mò mẫm của ông thì không ai bằng. Ông lặn ngụp, moi bùn chừng một tiếng đồng hồ, thì chiếc thuyền gỗ nổi bềnh lên.
Bà Tám Bẳng, cùng người thân trong gia đình chị Tư Phượng khóc lóc rền rĩ. Đó chính là con thuyền chị Tư Phượng dùng làm phương tiện đến nhà thầy bùa Hai Tân, rồi vĩnh viễn không về nữa.
Điều lạ lùng, mà đến bây giờ ông Năm Nhã vẫn không hiểu được, đó là vì sao Hai Tân không vùi luôn chiếc thuyền ở đoạn kênh chảy qua nhà hắn, hoặc một đoạn kênh vắng vẻ, mà lại vùi ở ngay trước nhà ông, cách nhà hắn vài trăm mét? Việc làm đó của hắn rất dễ bị mấy gia đình ở đây phát hiện.
Ngoài ra, với một người bình thường, không thể đủ sức vùi con thuyền dưới dòng kênh sâu tới gần 2 mét nước. Đây cũng là điều mà ông Năm Nhã cũng như tất cả người dân trong vùng không thể nào hiểu được.
Để vùi chiếc thuyền dưới bùn ở con kênh có độ sâu tới 2 mét như kênh Mã Trường, quả là một việc vô cùng khó khăn. Một người bình thường, phải mất hàng ngàn lần lặn xuống, móc bùn, rồi lại ngoi lên, mới có thể chôn xong con thuyền gỗ đó.
Nhưng cái khó nhất là làm thế nào dìm được con thuyền bằng gỗ ấy xuống đáy sông, trong khi ông Năm Nhã thử ấn bằng mọi cách, con thuyền gỗ dù ngửa hay úp vẫn cứ trồi lên như cái phao.
Hai cot khong dau duoi nen nha to cao thay bua ac doc-Hinh-4
Ông Năm Nhã kể chuyện moi xương 3 của cô gái không đầu. 
Chính vì khả năng và việc làm kỳ cục của tên thầy bùa Hai Tân, nên ông Năm Nhã cũng như người dân trong vùng tin rằng tên thầy bùa này có phép thuật thần thông, làm những việc kinh thiên động địa, mà cụ thể nhất là việc nhấn chìm con thuyền gỗ dưới lòng kênh ngay trước mặt các gia đình sống bên sông, mà không bị phát hiện.
Quay trở lại câu chuyện về các cô gái bị tên thầy bùa giết hại, ông Năm Nhã bỗng rùng mình, khuôn mặt tỏ rõ lo âu. Ngay hôm công an bắt thầy bùa Hai Tân, ngôi nhà của gã được vây kín. Sau khi ghi chép, đo đạc, chụp ảnh kỹ lưỡng, thì công an gom đồ xuống thuyền, chở đi hết.
Vì ông Năm Nhã được công an gọi vào hiện trường làm nhân chứng, nên ông biết nhiều chuyện hơn người khác. Có một chuyện kinh thiên động địa, ấy là công an thu được trong nhà Hai Tân tới 3 cái sọ người. Cảnh sát điều tra dặn dò ông Năm Nhã không được tiết lộ cho ai, tránh gây hoang mang dư luận.
Một tháng trôi qua, kể từ ngày Hai Tân bị bắt, mấy đồng chí công an điều tra lại đi thuyền đến gọi ông Năm Nhã, kêu ông giúp các đồng chí đi tìm chứng cứ vụ án.
Các đồng chí công an bảo rằng, lúc đầu, tên thầy bùa Hai Tân khai 3 chiếc sọ để trên bàn thờ trong nhà hắn thuộc sở hữu của ông thầy bùa dạy hắn, tu ở bên núi Sam, sau thì hắn khai là của các nạn nhân do hắn giết. Thân xác 3 cô gái bị hắn vùi ở ngay nhà hắn.
Ông Năm Nhã nhớ lại thời khắc kinh hoàng: “Dạo đó nước lớn dữ lắm, ngập sắp đến sàn nhà tui. Tui cùng mấy thanh niên và anh em công an đốn tràm, bạch đàn, dễ đến cả trăm cây, cắt thành cọc đóng quây quanh nhà Hai Tân, móc bùn vào bao và đắp thành bờ. Quây bờ xong, mới chạy máy hút nước, làm lộ nền đất dưới nhà sàn của Hai Tân.
Bọn tui đào 3 hố, hai hố ở hai bên hông nhà, một hố ở ngay chân cầu thang, thì phát hiện 3 bộ xương không đầu. Tui đang gom xương, thì bờ vỡ, nước ập vào. Tui cứ thế lặn ngụp, nhặt lên đủ xương thì thôi".

Bi kịch cô gái qua tay 4 người đàn ông nơi xứ người

Dính phải bọn buôn người, sau 30 năm biệt tích, 4 lần làm “vợ” 4 người đàn ông nghèo vùng miền núi Trung Quốc, Hằng đã về đến quê nhà.

“Uống xong chai nước tôi lịm đi, nhưng vẫn mơ màng thấy mình được 2 người đàn ông kéo xuống một con thuyền để sang bên kia biên giới. Tỉnh lại, tôi thấy mình và 3 cô gái nữa đang ở dưới một tầng hầm của ngôi nhà cũ kỹ và không còn thấy bóng dáng bà Chất đâu nữa. Linh tính mách bảo mình đã bị 2 người đàn bà kia lừa bán sang Trung Quốc, tôi khóc và suy sụp hẳn”, chị Hằng nghẹn ngào.

Vì những khó khăn trong cuộc sống, chị Trần Thị Hằng (SN 1969, trú tại xã Hồng Sơn, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An) bị những kẻ buôn người lừa bán sang Trung Quốc với viễn cảnh một cuộc sống sung sướng, nhàn hạ. Sau bao nhiêu năm mòn mỏi đợi chờ, cuối cùng cô đã được trở về quê hương như một phép nhiệm màu của tạo hóa.

Giấc mơ đổi đời

Sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Hồng Sơn, huyện Quỳnh Lưu, cuộc sống gia đình Hằng luôn trong tình trạng chạy ăn từng bữa. Khó khăn, thiếu thốn là vậy nhưng trời lại phú cho cô vẻ đẹp mặn mà, dịu dàng và duyên dáng. Cô thôn nữ 15 tuổi với mái tóc dài đen óng, cặp mắt long lanh và đôi môi luôn tươi như hoa khiến bao trai làng say đắm, mơ ước lấy được cô về làm vợ.

Thế nhưng, đúng là “hồng nhan bạc phận”, cuộc đời cô đã rẽ sang một hướng khác với những thăng trầm, tủi nhục khi cô gặp bà Thi, bà Chất - hai kẻ chuyên buôn hàng chuyến từ chợ ra biên giới bán và kiêm luôn việc buôn bán người.

Bi kich co gái qua tay 4 nguòi dàn ong noi xu nguoi
 Chị Hằng bên người thân của mình ngày trở về quê hương.
Những lời tỉ tê, xu nịnh và viễn cảnh về một cuộc sống sung sướng, nhàn hạ được chúng vẽ ra trước mắt Hằng và cô đã bị thuyết phục. Mùa đông năm 1984, không kịp thông báo với gia đình, cô cùng 3 người nữa lên một chiếc ôtô cùng bà Chất, bà Thi để đến một nơi có cuộc sống “sung sướng”. Xe chạy một mạch đến Móng Cái (Quảng Ninh), bà Chất phát cho mỗi người một suất cơm và chai nước suối. Ăn uống xong thì ai nấy lịm đi không biết gì nữa. “Uống xong chai nước tôi lịm đi, nhưng vẫn mơ màng thấy mình được 2 người đàn ông kéo xuống một con thuyền để sang bên kia biên giới. Tỉnh lại, tôi thấy mình và 3 cô gái nữa đang ở dưới tầng hầm của một ngôi nhà cũ kỹ và không còn thấy bóng dáng bà Chất đâu nữa. Linh tính mách bảo mình đã bị 2 người đàn bà kia lừa bán sang Trung Quốc, tôi khóc và suy sụp hẳn”, Hằng nghẹn ngào.

Và rồi ở bên xứ người, cô bị nhốt trong hầm chứa, đem ra rao bán như một món hàng ở chợ, rồi 4 lần làm vợ người khác, có người bằng tuổi bố mình.

Cuộc sống nơi địa ngục trần gian

Sau khi tỉnh dậy, Hằng mới biết mình đã bị bà Chất bán cho một phụ nữ người Trung Quốc tên Lệ Lệ chuyên kinh doanh mua bán dâm, nhà chứa. Đêm đầu tiên, cô bị nhốt vào một phòng tối với một gã đàn ông trần như nhộng, hắn lao tới cô như con thú đã đói mồi lâu ngày. Cô kiên quyết chống trả và rồi nhận một trận đòn thừa sống thiếu chết từ mụ Lệ Lệ. Sau đó, cô không phải phục vụ khách mà chỉ bưng bê, được ăn ngon, mặc đẹp. Thế nhưng, mỗi ngày cô phải chứng kiến những kiểu tra tấn rùng rợn của bọn nhà chứa khi các cô gái không chịu đi khách. Chúng nung que sắt bỏ vào đùi cho thịt cháy xèo xèo bốc mùi khét lẹt, trói ngược đổ nước xà phòng vào miệng, buộc túm hai ống quần lại rồi thả rắn cho chui vào “chỗ kín”. Nhìn cảnh ấy, Hằng cứ run lên cầm cập.

Rồi cô được mụ Lệ Lệ bán cho một gã đàn ông tên Vương An làm vợ. Về “nhà chồng”, cô khóc lóc suốt bởi cảnh tủi nhục, ê chề của mình. Đêm đó, cô phải quặn mình phục vụ gã “chồng” rồi lịm đi lúc nào không biết. Nhục nhã hơn, ngày hôm sau, có 3 người bạn của “chồng” đến chơi và thay nhau cưỡng hiếp cô. Đêm sau, lại 3 tên khác đến khiến cô lả người, kiệt sức. Cô ra sức chạy trốn khỏi nô lệ tình dục của những tên háo sắc kia nhưng cuối cùng lại rơi vào tay Lệ Lệ.

Về lại “nơi làm việc” cũ, cô phải kiệt sức phục vụ khách để thu lại tiền cho mụ Lệ Lệ. Cô trở thành cái máy hút tiền và được Lệ Lệ chiều chuộng, nịnh bợ. Có ngày, cô phục vụ đến 30 lượt khách. Thời gian sau, thấy cô ngoan ngoãn “làm việc”, Lệ Lệ nới lỏng giám sát. Một hôm, tối trời, cô bỏ trốn, chạy bán sống bán chết qua nhiều ngọn đồi rồi lạc vào một bãi tha ma. Khát quá, thấy cái huyệt vừa cải táng có nước, cô lê đến uống ừng ực rồi lịm đi. Cô tỉnh lại khi cơn đói hành hạ, trườn đến ngôi mộ mới, trên có bát cơm cúng cho vào miệng nhai ngấu nghiến. Một thiếu phụ đi thăm mộ thấy cô sợ líu cả lưỡi, miệng ú ớ kêu “Ma… ma”. Nghe tiếng mẹ đẻ, cô bật khóc nức nở vì mừng. Thế nhưng, sau đó, chính thiếu phụ này đã bán cô cho một thanh niên tên Li Hao. Và cô lại phải cắn răng phục vụ 3 bố con nhà Li Hao. Đắng cay, nhục nhã, ý định chạy trốn lại trỗi dậy trong cô.

Cô lại trốn chạy và 2 lần rơi vào cạm bẫy của trò buôn người nơi xứ người, phải làm vợ một người đàn ông tên Vương Mỗ bằng tuổi bố mình, sinh được 2 gái, 1 trai, rồi bị bán cho một người đàn ông chừng 65 tuổi với 400 nhân dân tệ.

Ngày về cứ ngỡ là giấc mơ

Cuộc sống nơi đây tuy vất vả nhưng khá hoà đồng, cô được nhiều người quan tâm, giúp đỡ. Trong số đó, có bà tên Tâm (người Quảng Xương, Thanh Hoá) - bị bán sang đây lấy chồng Trung Quốc đổi tên là Hồng Hồng - mỗi năm thường về Việt Nam buôn bán 6, 7 lần. Khi nghe Hằng kể về cuộc đời mình, bà Tâm hứa lúc mang hàng về Việt sẽ cho theo, chồng Hồng Hồng cũng nhất trí cho Hằng theo về thăm quê và cung cấp tiền phí. Sau nhiều lần tìm kiếm từ những thông tin mù mờ mà Hằng cung cấp, bà Tâm đã tìm được gia đình cô ở xã Hồng Nguyên, huyện Quỳnh Lưu.

Ngày về, cô như chết lặng khi biết tin bố mình do quá thương nhớ con gái đã qua đời vì bạo bệnh cách đây 10 năm, thắp nén hương lên bàn thờ người cha, cô khóc trong đau đớn: “Con về rồi, bố tha lỗi cho con. Con gái bất hiếu để bố mẹ các anh phải lo lắng nhiều”. Gia đình hiện tại của Hằng còn 2 em trai, 1 anh trai và 3 em gái. Thương bố mẹ già bao nhiêu, cô càng căm phận những kẻ đã bán mình sang xứ người gấp vạn lần hơn thế. Cô quyết tâm vạch mặt tố cáo hành động đê hèn, vô nhân tính của những kẻ đó ra trước pháp luật. Tuy nhiên, chúng đều đã chết do bị đánh trong một vụ móc túi ở chợ Giát.

Cuộc hội ngộ của người anh, người chị và người em sau gần 30 năm lưu lạc thấm đẫm nước mắt. Anh chị của Hằng giờ tóc đã điểm màu mun, những nét nhăn bắt đầu hằn trên khuôn mặt hao gầy vì chờ đợi. Ngần ấy năm, tưởng như cô đã ra đi vĩnh viễn nhưng thật không ngờ cuộc đời vẫn còn những điều kỳ diệu. Sau gần 30 năm biệt tích, 4 lần làm “vợ” 4 người đàn ông nghèo vùng miền núi Trung Quốc, Hằng đã về đến quê nhà đoàn tụ với gia đình trong niềm vui vô tận.

Cây táu 2100 tuổi ở Phú Thọ đang kêu cứu

Cây táu 2100 tuổi đang lão hóa, thân bị sâu mọt đục khoét, thiếu chất dinh dưỡng nên nhiều cành bị khô và chết dần, khả năng hồi phục rất yếu ớt.

Người dân thôn Hương Lan (Trưng Vương – Việt Trì - Phú Thọ) gọi cây táu 2100 năm tuổi của làng mình đầy thành kính là “cụ cây”. Nhất là khi “cụ cây” được Hội Bảo vệ Thiên nhiên và Môi trường Việt Nam (VACNE) trao danh hiệu Cây di sản Việt Nam năm 2012, dân trong xã lại thêm tự hào và coi đó như báu vật của làng.