Bi kịch cô gái qua tay 4 người đàn ông nơi xứ người

Dính phải bọn buôn người, sau 30 năm biệt tích, 4 lần làm “vợ” 4 người đàn ông nghèo vùng miền núi Trung Quốc, Hằng đã về đến quê nhà.

“Uống xong chai nước tôi lịm đi, nhưng vẫn mơ màng thấy mình được 2 người đàn ông kéo xuống một con thuyền để sang bên kia biên giới. Tỉnh lại, tôi thấy mình và 3 cô gái nữa đang ở dưới một tầng hầm của ngôi nhà cũ kỹ và không còn thấy bóng dáng bà Chất đâu nữa. Linh tính mách bảo mình đã bị 2 người đàn bà kia lừa bán sang Trung Quốc, tôi khóc và suy sụp hẳn”, chị Hằng nghẹn ngào.
Vì những khó khăn trong cuộc sống, chị Trần Thị Hằng (SN 1969, trú tại xã Hồng Sơn, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An) bị những kẻ buôn người lừa bán sang Trung Quốc với viễn cảnh một cuộc sống sung sướng, nhàn hạ. Sau bao nhiêu năm mòn mỏi đợi chờ, cuối cùng cô đã được trở về quê hương như một phép nhiệm màu của tạo hóa.
Giấc mơ đổi đời
Sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Hồng Sơn, huyện Quỳnh Lưu, cuộc sống gia đình Hằng luôn trong tình trạng chạy ăn từng bữa. Khó khăn, thiếu thốn là vậy nhưng trời lại phú cho cô vẻ đẹp mặn mà, dịu dàng và duyên dáng. Cô thôn nữ 15 tuổi với mái tóc dài đen óng, cặp mắt long lanh và đôi môi luôn tươi như hoa khiến bao trai làng say đắm, mơ ước lấy được cô về làm vợ.
Thế nhưng, đúng là “hồng nhan bạc phận”, cuộc đời cô đã rẽ sang một hướng khác với những thăng trầm, tủi nhục khi cô gặp bà Thi, bà Chất - hai kẻ chuyên buôn hàng chuyến từ chợ ra biên giới bán và kiêm luôn việc buôn bán người.
Bi kich co gái qua tay 4 nguòi dàn ong noi xu nguoi
 Chị Hằng bên người thân của mình ngày trở về quê hương.
Những lời tỉ tê, xu nịnh và viễn cảnh về một cuộc sống sung sướng, nhàn hạ được chúng vẽ ra trước mắt Hằng và cô đã bị thuyết phục. Mùa đông năm 1984, không kịp thông báo với gia đình, cô cùng 3 người nữa lên một chiếc ôtô cùng bà Chất, bà Thi để đến một nơi có cuộc sống “sung sướng”. Xe chạy một mạch đến Móng Cái (Quảng Ninh), bà Chất phát cho mỗi người một suất cơm và chai nước suối. Ăn uống xong thì ai nấy lịm đi không biết gì nữa. “Uống xong chai nước tôi lịm đi, nhưng vẫn mơ màng thấy mình được 2 người đàn ông kéo xuống một con thuyền để sang bên kia biên giới. Tỉnh lại, tôi thấy mình và 3 cô gái nữa đang ở dưới tầng hầm của một ngôi nhà cũ kỹ và không còn thấy bóng dáng bà Chất đâu nữa. Linh tính mách bảo mình đã bị 2 người đàn bà kia lừa bán sang Trung Quốc, tôi khóc và suy sụp hẳn”, Hằng nghẹn ngào.
Và rồi ở bên xứ người, cô bị nhốt trong hầm chứa, đem ra rao bán như một món hàng ở chợ, rồi 4 lần làm vợ người khác, có người bằng tuổi bố mình.
Cuộc sống nơi địa ngục trần gian
Sau khi tỉnh dậy, Hằng mới biết mình đã bị bà Chất bán cho một phụ nữ người Trung Quốc tên Lệ Lệ chuyên kinh doanh mua bán dâm, nhà chứa. Đêm đầu tiên, cô bị nhốt vào một phòng tối với một gã đàn ông trần như nhộng, hắn lao tới cô như con thú đã đói mồi lâu ngày. Cô kiên quyết chống trả và rồi nhận một trận đòn thừa sống thiếu chết từ mụ Lệ Lệ. Sau đó, cô không phải phục vụ khách mà chỉ bưng bê, được ăn ngon, mặc đẹp. Thế nhưng, mỗi ngày cô phải chứng kiến những kiểu tra tấn rùng rợn của bọn nhà chứa khi các cô gái không chịu đi khách. Chúng nung que sắt bỏ vào đùi cho thịt cháy xèo xèo bốc mùi khét lẹt, trói ngược đổ nước xà phòng vào miệng, buộc túm hai ống quần lại rồi thả rắn cho chui vào “chỗ kín”. Nhìn cảnh ấy, Hằng cứ run lên cầm cập.
Rồi cô được mụ Lệ Lệ bán cho một gã đàn ông tên Vương An làm vợ. Về “nhà chồng”, cô khóc lóc suốt bởi cảnh tủi nhục, ê chề của mình. Đêm đó, cô phải quặn mình phục vụ gã “chồng” rồi lịm đi lúc nào không biết. Nhục nhã hơn, ngày hôm sau, có 3 người bạn của “chồng” đến chơi và thay nhau cưỡng hiếp cô. Đêm sau, lại 3 tên khác đến khiến cô lả người, kiệt sức. Cô ra sức chạy trốn khỏi nô lệ tình dục của những tên háo sắc kia nhưng cuối cùng lại rơi vào tay Lệ Lệ.
Về lại “nơi làm việc” cũ, cô phải kiệt sức phục vụ khách để thu lại tiền cho mụ Lệ Lệ. Cô trở thành cái máy hút tiền và được Lệ Lệ chiều chuộng, nịnh bợ. Có ngày, cô phục vụ đến 30 lượt khách. Thời gian sau, thấy cô ngoan ngoãn “làm việc”, Lệ Lệ nới lỏng giám sát. Một hôm, tối trời, cô bỏ trốn, chạy bán sống bán chết qua nhiều ngọn đồi rồi lạc vào một bãi tha ma. Khát quá, thấy cái huyệt vừa cải táng có nước, cô lê đến uống ừng ực rồi lịm đi. Cô tỉnh lại khi cơn đói hành hạ, trườn đến ngôi mộ mới, trên có bát cơm cúng cho vào miệng nhai ngấu nghiến. Một thiếu phụ đi thăm mộ thấy cô sợ líu cả lưỡi, miệng ú ớ kêu “Ma… ma”. Nghe tiếng mẹ đẻ, cô bật khóc nức nở vì mừng. Thế nhưng, sau đó, chính thiếu phụ này đã bán cô cho một thanh niên tên Li Hao. Và cô lại phải cắn răng phục vụ 3 bố con nhà Li Hao. Đắng cay, nhục nhã, ý định chạy trốn lại trỗi dậy trong cô.
Cô lại trốn chạy và 2 lần rơi vào cạm bẫy của trò buôn người nơi xứ người, phải làm vợ một người đàn ông tên Vương Mỗ bằng tuổi bố mình, sinh được 2 gái, 1 trai, rồi bị bán cho một người đàn ông chừng 65 tuổi với 400 nhân dân tệ.
Ngày về cứ ngỡ là giấc mơ
Cuộc sống nơi đây tuy vất vả nhưng khá hoà đồng, cô được nhiều người quan tâm, giúp đỡ. Trong số đó, có bà tên Tâm (người Quảng Xương, Thanh Hoá) - bị bán sang đây lấy chồng Trung Quốc đổi tên là Hồng Hồng - mỗi năm thường về Việt Nam buôn bán 6, 7 lần. Khi nghe Hằng kể về cuộc đời mình, bà Tâm hứa lúc mang hàng về Việt sẽ cho theo, chồng Hồng Hồng cũng nhất trí cho Hằng theo về thăm quê và cung cấp tiền phí. Sau nhiều lần tìm kiếm từ những thông tin mù mờ mà Hằng cung cấp, bà Tâm đã tìm được gia đình cô ở xã Hồng Nguyên, huyện Quỳnh Lưu.
Ngày về, cô như chết lặng khi biết tin bố mình do quá thương nhớ con gái đã qua đời vì bạo bệnh cách đây 10 năm, thắp nén hương lên bàn thờ người cha, cô khóc trong đau đớn: “Con về rồi, bố tha lỗi cho con. Con gái bất hiếu để bố mẹ các anh phải lo lắng nhiều”. Gia đình hiện tại của Hằng còn 2 em trai, 1 anh trai và 3 em gái. Thương bố mẹ già bao nhiêu, cô càng căm phận những kẻ đã bán mình sang xứ người gấp vạn lần hơn thế. Cô quyết tâm vạch mặt tố cáo hành động đê hèn, vô nhân tính của những kẻ đó ra trước pháp luật. Tuy nhiên, chúng đều đã chết do bị đánh trong một vụ móc túi ở chợ Giát.
Cuộc hội ngộ của người anh, người chị và người em sau gần 30 năm lưu lạc thấm đẫm nước mắt. Anh chị của Hằng giờ tóc đã điểm màu mun, những nét nhăn bắt đầu hằn trên khuôn mặt hao gầy vì chờ đợi. Ngần ấy năm, tưởng như cô đã ra đi vĩnh viễn nhưng thật không ngờ cuộc đời vẫn còn những điều kỳ diệu. Sau gần 30 năm biệt tích, 4 lần làm “vợ” 4 người đàn ông nghèo vùng miền núi Trung Quốc, Hằng đã về đến quê nhà đoàn tụ với gia đình trong niềm vui vô tận.

Vạch mặt ông trùm đồ cổ biến đồ mới thành... ngàn năm tuổi

“Ông trùm” đồ cổ không ngại ngần khi nói tới những trò “ảo thuật” biến những đồ mới giá trị thấp thành những đồ cổ tiền tỉ.

Không ít người vì niềm say mê đồ cổ nhưng chưa có kinh nghiệm nên đã dễ dàng “sập bẫy”, bỏ ra một đống tiền để rồi “đắng lòng” khi chỉ mang về những thứ đồ “giả cổ”.

Đại gia rởm miền Tây lừa tình, giết nữ ca sỹ

Bị mê hoặc trước vẻ đẹp và giọng hát của cô ca sĩ trong quán nhậu gần nhà, Rạng “nổ” mình là đại gia nhằm lấy lòng người đẹp rồi giết nữ ca sĩ.

“Nổ” là đại gia để lấy lòng người đẹp

Mãn hạn tù vì tội lừa đảo chiếm đoạt, trộm cắp tài sản và trốn khỏi nơi giam giữ, Nguyễn Văn Rạng (SN 1964, trú tại xã Tân Thới, huyện Phong Điền, TP Cần Thơ) trở về quê làm công cho chị gái. Trong thời gian làm thuê cho chị, Rạng nhiều lần lui tới quán nhậu M.K vì bị tiếng hát và vẻ đẹp của chị Nguyễn thị Ngọc Huệ (SN 1974, trú tại phường Long Thới, quận Ô Môn – ca sĩ của quán) hút hồn.

Với đồng lương “ba cọc, ba đồng” từ việc làm thuê, lại từng dính chàm, Rạng khó có thể theo đuổi “người đẹp”. Vì sĩ diện, Rạng tìm cách tiếp cận và “nổ” mình là “đại gia” lắm tiền và hứa sẽ lo cuộc sống sung túc cho chị Huệ sau khi cưới nhau. Những lời đường mật của Rạng đã nhanh chóng khiến nàng ca sĩ nghiệp dư mủi lòng. Cô không cần tìm hiểu gì mà chấp nhận làm người yêu của đại gia này. Còn Rạng, để có tiền tiêu xài, người đàn ông này đã trộm 9 tấn mè của chị gái, bán lấy số tiền gần 400 triệu đồng. Những lần lui tới quán nhậu, Rạng xài tiền không tiếc tay. Thấy Rạng lịch thiệp, hào phóng và có tình ý với mình nên chị Huệ càng lấn sâu vào cuộc tình với gã. Hai người đã về ra mắt hai bên gia đình và chuẩn bị cho ngày cưới, ngay sau đó là một lễ đính hôn hoành tráng được tổ chức.

Dai gia rom mièn Tay lùa tình, giet nũ ca sy
Trần Văn Rạng tại phiên tòa. 
Thế nhưng, mọi chuyện lại không như dự tính của người đàn ông này, khoảng 2 tuần sau ngày đính hôn, chị Huệ phát hiện Rạng không phải là một đại gia như vẻ bề ngoài mà thực chất là một gã nghèo lại có tiền án. Những điều mà Rạng từng nói, thề non hẹn biển về cuộc sống sung sướng trong tương lai đều là giả tạo. Quá sốc trước cú lừa của gã họ sở, chị Huệ quyết tuyệt tình với chồng sắp cưới rồi bỏ lên Bình Dương. Sau ngày chị Huệ bỏ nhà đi, Rạng nhờ mối quan hệ quen biết để tìm. Đến khi hai người gặp nhau tại Bình Dương, Rạng đã nói lên hết mọi sự thật và nói tình yêu mà gã dành cho chị là thật lòng, mong chị quay trở về với gã. Để lấy lòng tin, Rạng còn bồi thêm một câu là sẽ cho chị 20 triệu đồng để trả tiền chiếc xe máy chị đang trả góp. Thêm một lần nữa, chị Huệ lại bị người đàn ông này làm cho mờ mắt, đó cũng là khởi đầu cho bi kịch.

Khi thuyết phục được chị Huệ trở về, hai người sống với nhau trong căn nhà lá mà Rạng dựng lên giữa vườn cây trái của gia đình. Thế nhưng, về sống không lâu, chị Huệ không thể chịu được cảnh nghèo khó, tù túng nơi đây nên đòi về nhà mẹ đẻ ở quận Ô Môn. Thấy vậy, Rạng năn nỉ chị Huệ ở lại chung sống nhưng lần này càng níu kéo, chị Huệ càng tỏ ra cương quyết. Nhiều lần thuyết phục không thành, trong đầu Rạng bất chợt nảy ra ý định làm thế nào để Huệ mãi mãi thuộc về gã. Trong lúc đôi co, hết lời giữ chân vợ không được, quẫn quá, Rạng cầm búa bổ củi đập vào đầu chị Huệ ngay trong căn chòi lá của mình. Sau khi gây án, Rạng phi tang thi thể chị vào bụi sậy cách nhà 30m. Sau đó Rạng gom hết đồ đạc của chị Huệ mang đi giấu và bỏ trốn lên TP HCM nhiều ngày rồi trở về để tạo bằng chứng ngoại phạm.

Cái giá phải trả cho hành động cuồng yêu

Nhiều lần liên lạc không được, gia đình chị Huệ đi tìm và gọi cho Rạng. Qua điện thoại, Rạng trả lời chị Huệ đi Đồng Nai thăm bạn bè. Trong thời gian này, Rạng mượn xe máy của một người bạn nói đi công chuyện rồi cầm cố lấy số tiền 2 triệu đồng định bỏ trốn khỏi địa phương. Thế nhưng, ít ngày sau, khi đang làm vườn, người dân tại xã Tân Thới đã phát hiện ra thi thể của chị Huệ đang trong quá trình phân hủy trong bụi cây. Có mặt tại hiện trường, CQCA TP Cần Thơ đã xác định đây là vụ án giết người đặc biệt nghiêm trọng. Người được cơ quan tình nghi không ai khác chính là Rạng. Bằng các biện pháp nghiệp vụ, CQ CSĐT CA TP Cần Thơ đã ra lệnh truy nã người đàn ông này và sau đó Rạng bị bắt khi đang lẩn trốn tại phường Thới An (quận Ô Môn).

Cái chết tức tưởi của nàng ca sĩ miệt vườn khiến không chỉ gia đình mà hầu hết người dân tại Cần thơ đều vô cùng bức xúc. Họ kịch liệt lên án hành động mất nhân tính của người đàn ông này. Theo ông Nguyễn Văn Mễ, trưởng khu vực Cái Sơn, phường Thới An (Ô Môn) chia sẻ, Rạng đã từng có một đời vợ, còn Huệ cũng li dị với chồng lúc đang mang thai. Tưởng như qua một lần gãy gánh họ sẽ vun đắp nên hạnh phúc bền vững, nhưng không ngờ lại thành ra bi kịch như vậy. Lỗi ở đây chắc chắn là Rạng, nhưng nếu chị Huệ khôn khéo cư xử hơn thì đã không dẫn tới chuyện thương tâm này.

Trước ngày Rạng được đưa ra xét xử, chúng tôi đã trở lại nhà của thân nhân chị Huệ để nghe tâm tư của họ. Bà Nguyễn Thị Tương (72 tuổi, mẹ chị Huệ) khó nhọc nhích từng bước chân do biến chứng của tai biến mạch máu não để ra mời khách vào nhà. Ngồi thất thần trước di ảnh của con, bà Tương nghẹn ngào kể lại cuộc đời nhiều rủi, ít may của con gái mình. theo bà Tương, chị Huệ là con gái thứ tư trong gia đình có 2 trai, 2 gái.

Lớn lên, nhờ lanh lợi, chị được nhận phụ bán quán cà phê trong xóm. Sau đó, chị chuyển sang mua bán trái cây nhưng cũng không khá hơn. Khi 18 tuổi, chị Huệ yêu một thanh niên rồi chung sống như vợ chồng mà không đăng ký kết hôn, không tổ chức lễ cưới. Hạnh phúc chẳng được bao lâu 2 người chia tay, chị Huệ lại phải vất vả nuôi đứa con trai duy nhất của mình. Rồi chị Huệ gặp Rạng và bi kịch đã xảy ra. “Số con Huệ cực từ bé cho đến lúc chết. Qua hai lần đò mà chưa được hưởng lấy một ngày hạnh phúc. Ngày Huệ chết, gia đình còn không có đủ tiền làm ma chay, phải nương nhờ hàng xóm… ”, bà Tương nói trong xót xa. Cũng theo bà Tương, giờ đây khi con gái bà đã mất, bà chỉ mong pháp luật công bằng để con gái bà dù chết cũng có thể yên lòng nơi chín suối.

Ngày 21/4, TAND TP Cần Thơ đã tuyên bị cáo Nguyễn Văn Rạng tử hình về tội giết người, 2 năm tù tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản. Tổng hình phạt bị cáo phải chấp hành là tử hình, đồng thời phải bồi thường tổn thất tinh thần, tiền mai táng cho gia đình bị hại là 130 triệu đồng.