Hà Nội trồng cả trăm cây phong lá đỏ khi chưa thử nghiệm

Phó tổng giám đốc Công ty TNHH MTV Công viên cây xanh Hà Nội cho biết việc trồng phong lá đỏ ở phố Trần Duy Hưng là "thử nghiệm". Thành phố chưa từng trồng ở vườn ươm hay công viên.

Trao đổi với Zing.vn, ông Nguyễn Đức Mạnh, Phó tổng giám đốc Công ty TNHH MTV Công viên cây xanh Hà Nội, phong lá đỏ đang trong giai đoạn trồng thử nghiệm trên đường phố, nếu phù hợp sẽ được nhân rộng ở nhiều địa điểm khác. Trước đó, thành phố chưa trồng thử nghiệm loại cây này ở vườn ươm hay công viên.
Video: Người dân nói gì về việc trồng cây phong lá đỏ ở Hà Nội Phong lá đỏ là loại cây ôn đới, sống xứ lạnh. Do đó, tranh luận đã xảy ra khi Hà Nội trồng 100 cây trên tuyến phố Trần Duy Hưng.
Về việc trồng phong trong vườn ươm và ở đường phố khác nhau như thế nào, ông Mạnh từ chối trả lời.
Hiện, khoảng 100 cây phong lá đỏ đã được trồng ở dải phân cách giữa con phố Trần Duy Hưng. Sau một vài năm, tuyến đường này được kỳ vọng sẽ mang vẻ đẹp của các nước châu Âu, Nhật Bản hay Hàn Quốc...
Việc xuất hiện của loại cây này trên đường phố Hà Nội khiến người dân tò mò, thích thú. Trong khi đó, nhiều người không khỏi hoài nghi khi cho rằng loài cây này không phù hợp với khí hậu nhiệt đới của Việt Nam.
Nhiều quan điểm trái chiều trước việc phong lá đỏ được trồng trên đường phố Hà Nội. Ảnh: Quỳnh Trang.
 Nhiều quan điểm trái chiều trước việc phong lá đỏ được trồng trên đường phố Hà Nội. Ảnh: Quỳnh Trang.
Giới chuyên gia cũng có nhiều ý kiến trái chiều. Một số cho rằng phong lá đỏ khó sống trong điều kiện thời tiết oi bức ở Hà Nội và tốn công chăm sóc. Bên cạnh đó, lá cây rụng xuống đường có thể gây cản trở giao thông, ảnh hưởng mỹ quan.
Trước đó, tại hội thảo về cây xanh, hồ nước ngày 13/1, Chủ tịch UBND Hà Nội Nguyễn Đức Chung cho biết khí hậu Việt Nam thuận lợi để nghiên cứu, tiếp thu những giống cây, hoa mới trên thế giới.
Chủ tịch Hà Nội cho rằng khoảng một năm nữa thành phố hoàn toàn có thể “nhiệt đới hóa” được giống cây phong và chúng vẫn mang màu sắc như khi trồng tại vùng khí hậu châu Âu. Thành phố đang phối hợp với một doanh nghiệp xây dựng vườn ươm giống cây, hoa để đáp ứng nhu cầu của thành phố cũng như xuất khẩu.
Thành phố Hà Nội quyết tâm trồng một triệu cây xanh đến năm 2020. Ảnh: Lê Hiếu.
 Thành phố Hà Nội quyết tâm trồng một triệu cây xanh đến năm 2020. Ảnh: Lê Hiếu.
Phong lá đỏ là loại cây thuộc xứ lạnh, có chiều cao 6-7 m và đường kính thân khoảng 25 cm. Vào mùa thu, lá cây chuyển màu đỏ hoặc cam rồi rụng khi đông đến.
Hà Nội đang thực hiện chương trình trồng một triệu cây xanh cho đến năm 2020. Toàn thành phố đã trồng được khoảng 500.000 cây, góp phần xây dựng môi trường xanh, cải thiện không khí và tạo cảnh quan đô thị. Những loại cây mới được đưa vào trồng gồm phong lá đỏ, hoa ban, long não, cọ dầu, chà là, giáng hương...

Độc đáo những chậu bonsai bằng đá quý tuyệt đẹp

(Kiến Thức) - Những viên đá quý được nghệ nhân chế tác thành các tuyệt tác bonsai đá quý đẹp lung linh thu hút ánh nhìn.

Doc dao nhung chau bonsai bang da quy tuyet dep
 Các nghệ nhân cây cảnh luôn chứng tỏ khả năng sáng tạo tài ba của mình khi biến hóa sợi dây thép, những viên đá quý thành các tuyêt tác cây bonsai đá quý đẹp mê hồn.

Trồng phong lá đỏ, đường phố Hà Nội sẽ giống châu Âu, Hàn Quốc?

Khoảng 100 cây phong đã được trồng trên phố Trần Duy Hưng trong những ngày qua. Sau một năm, tuyến đường này dự kiến mang cảnh sắc như ở châu Âu, Hàn Quốc hay Nhật Bản.

Phong là một loài cây ôn đới, được trồng nhiều ở các nước như Canada, Hàn Quốc, Nhật Bản… Tại Việt Nam, một số nơi cũng xuất hiện cây phong, chủ yếu trong các khu rừng vùng núi phía bắc như Tả Liên, Putaleng (Lai Châu), Chế Tạo (Yên Bái)…
Phong là một loài cây ôn đới, được trồng nhiều ở các nước như Canada, Hàn Quốc, Nhật Bản… Tại Việt Nam, một số nơi cũng xuất hiện cây phong, chủ yếu trong các khu rừng vùng núi phía bắc như Tả Liên, Putaleng (Lai Châu), Chế Tạo (Yên Bái)… 

Ảnh: Xót xa những phận người sống mòn ở trại phong bỏ hoang

Nằm nép mình dưới chân đồi heo hút thuộc xã Minh Phú, Sóc Sơn, Hà Nội, trại phong Đá Bạc hiện đã bỏ hoang, thành nơi nương nhờ của vài bệnh nhân.

Anh: Xot xa nhung phan nguoi song mon o trai phong bo hoang
 Trại phong Đá Bạc cách trung tâm TP. Hà Nội khoảng 50 km, ai muốn đến đây phải đi vào con đường duy nhất nhỏ hẹp, quanh co và rất gồ ghề, bụi bặm.
Anh: Xot xa nhung phan nguoi song mon o trai phong bo hoang-Hinh-2
 Đi đến nghĩa trang xã Minh Phú cũng là lúc những hình ảnh trại phong Đá Bạc mờ ẩn hiện ra, dãy nhà đổ nát này nằm nép mình dưới những ngọn đồi heo hút.
Anh: Xot xa nhung phan nguoi song mon o trai phong bo hoang-Hinh-3
 Theo tìm hiểu, trại phong này có từ năm 1968, chăm sóc và chữa trị cho 150 bệnh nhân đến năm 2013 được chuyển về cơ sở mới thuộc huyện Quốc Oai (là trại phong Xuân Mai hiện nay). Từ đó cơ sở này bỏ hoang và là nơi nương nhờ của những bệnh nhân xin ở lại.
Anh: Xot xa nhung phan nguoi song mon o trai phong bo hoang-Hinh-4
 Một quang cảnh cô tịch và hoang tàn ở trại phong.
Anh: Xot xa nhung phan nguoi song mon o trai phong bo hoang-Hinh-5
 Bên trong một căn phòng đã bị bỏ hoang lâu ngày.
Anh: Xot xa nhung phan nguoi song mon o trai phong bo hoang-Hinh-6
 Tổng cộng nơi đây 18 phòng, nhưng đa phần đều hoang tàn và đổ nát.
Anh: Xot xa nhung phan nguoi song mon o trai phong bo hoang-Hinh-7
Bốn năm trước, khi di dời trại phong đến nơi khác, một số bệnh nhân  đã xin ở lại vì tình cảm gắn bó và lưu luyến với nơi này quá lâu, có người đã gửi cả tuổi thanh xuân ở nơi này và cũng vì người đã khuất.
Anh: Xot xa nhung phan nguoi song mon o trai phong bo hoang-Hinh-8
Cảm giá thắt lòng khi nghe các cụ còn ở lại đây chia sẻ. 
Anh: Xot xa nhung phan nguoi song mon o trai phong bo hoang-Hinh-9

Hiện tại có khoảng 4 cụ vẫn ở lại những căn phòng bỏ hoang, tồi tàn của dãy nhà này. Đặc biệt hơn các cụ đều có chung một nỗi đau mang trong mình căn bệnh phong quái ác, nhiều người không còn gia đình, bị họ hàng hắt hủi.

Anh: Xot xa nhung phan nguoi song mon o trai phong bo hoang-Hinh-10
Cụ Lê Thị Liên (quê ở Gia Lâm, Hà Nội) sống trong căn phòng khoảng chừng 13m2 ở cuối dãy nhà. Trông thấy chúng tôi cụ tỏ ra rất vui mừng.  
Anh: Xot xa nhung phan nguoi song mon o trai phong bo hoang-Hinh-11
Cụ Lê Thị Liên chia sẻ: "Tôi vào đây từ năm 24 tuổi, cha mẹ tôi mất sớm, họ hàng, anh chị em xa lánh hắt hủi vì ngày đó nhiều người chưa biết về căn bênh này, cứ nói "phong hủi" là tránh xa". 
Anh: Xot xa nhung phan nguoi song mon o trai phong bo hoang-Hinh-12
Quanh năm ở đây chẳng có ai, từ khi mọi người chuyển đi chúng tôi chỉ làm bạn với cái đài của người ta cho thấy các cậu vào đây tôi mừng lắm” - Bà Liên chia sẻ thêm. "Tôi năm nay là 70 tuổi, gần nửa thế kỷ gắn bó với nơi này, đây như là nhà và cũng già cả rồi, chẳng muốn chuyển đi đâu nữa. Bệnh này bị người ta kỳ thị lắm, tôi cũng không muốn về quê, sống ở đây, chết cũng chôn ở đây. 
Anh: Xot xa nhung phan nguoi song mon o trai phong bo hoang-Hinh-13
 Khi xin ở lại các chế độ hỗ trợ của nhà nước đều đã không còn, các cụ đều phải tự trồng rau ở khoảnh vườn nhỏ sống qua ngày. 
Anh: Xot xa nhung phan nguoi song mon o trai phong bo hoang-Hinh-14
 Bà Liên cho biết: "Thi thoảng có một vài người đến thương cảm cho chúng tôi mấy cân gạo, để chúng tôi tiếp tục vượt qua những tháng ngày cuối đời này".
Anh: Xot xa nhung phan nguoi song mon o trai phong bo hoang-Hinh-15
 Ngoài cụ Liên, trong dãy nhà còn có cụ Nguyễn Xuân Vui (80 tuổi, quê ở Sóc Sơn, Hà Nội), cụ vào đây từ năm 1961. Cụ chia sẻ: "Chúng tôi mỗi người một hoàn cảnh, một số phận khác nhau, nhưng có chung căn bệnh phong quái ác. Ở đây có người bị phong ăn cụt hết các ngón tay, ngón chân và sống cô đơn đến chết vẫn không có người thân đến nhận".
Anh: Xot xa nhung phan nguoi song mon o trai phong bo hoang-Hinh-16
 
Cùng chung hoàn cảnh với 2 cụ, cụ Nguyễn Thị Sợi (76 tuổi, quê gốc Vĩnh Tường, Vĩnh Phú) tâm sự: "Từ khi trại bị bỏ hoang, chúng tôi buồn lắm, lúc nào cũng cảm thấy cô đơn nhưng rồi cũng quen. Chúng tôi xin ở lại vì ở đây từ thời con gái, quen với nơi đây rồi. Chúng tôi cứ sống vậy thôi, số phận cuộc đời rồi”.
Anh: Xot xa nhung phan nguoi song mon o trai phong bo hoang-Hinh-17
 Tuy cụ chia sẻ là quen với cảnh cô đơn khổ cực rồi nhưng chúng tôi vẫn bắt gặp những khoảng lặng, những nỗi buồn sâu thẳm từ ánh mắt của các cụ.
Anh: Xot xa nhung phan nguoi song mon o trai phong bo hoang-Hinh-18
 Căn bệnh phong quái ác vẫn đeo bám, tiếp tục hành hạ các cụ.
Anh: Xot xa nhung phan nguoi song mon o trai phong bo hoang-Hinh-19
 Rồi cũng đến lúc chúng tôi phải chia tay các cụ. Cụ Liên tập tễnh ra tiễn chúng tôi, khuôn mặt hiện rõ nét buồn phiền, quyến luyến.