Đon đả ra chào thông gia, vừa nghe lời giới thiệu mẹ vợ tái mặt vì xấu hổ

Nghe con gái điện thoại về báo sẽ dẫn bạn trai về ra mắt, bà Hồng háo hức lắm. Ngày con gái đưa bạn trai về, bà còn mời cả họ tới nhà ăn cơm. Nào ngờ…

Bà Hồng chỉ sinh được hai mụn con gái. So với anh chị em trong nhà, chồng bà lúc nào cũng yếu thế. Mỗi lần về quê, vợ chồng bà lại đau đầu vì mấy câu nói mát mẻ của mọi người về chuyện chỉ sinh con một bề. Trước đây, hồi còn trẻ, bà cũng đã định sinh thêm cậu con trai cho chồng mình được thỏa lòng, thế nhưng lộc trời chỉ cho vợ chồng bà như vậy nên cũng đành chịu.
Bù lại, hai cô con gái của bà Hồng càng lớn càng xinh đáo để. Đã vậy, cả Huyền và Hương đều học giỏi, đỗ đạt, đi học trên thành phố. Bà Hồng cũng lấy thế làm hãnh diện với họ hàng, làng xóm. Thương hai đứa con gái, nhà lại có điều kiện nên bà chẳng bắt hai con phải làm gì. Tiền tiêu hàng tháng các con muốn bao nhiêu là bà gửi lên chứ tuyệt nhiên không có giới hạn khoản tiên như nhiều bạn đi học xa nhà khác.
 
Huyền là con gái lớn của bà Hồng. Học xong Đại học, Huyền thông báo được ở lại thành phố làm. Nghe đâu, ở một công ty gì lớn lắm. Bà Hồng lại được dịp hãnh diện thêm. Đi đâu bà cũng khoe về cô con gái giỏi giang của mình.
Cách đây 1 tuần, Huyền điện thoại về thông báo sẽ dẫn bạn trai về ra mắt. Bà Hồng mừng lắm. Bà hỏi đi hỏi lại nhưng con gái cứ úp úp mở mở. Con gái bà chỉ bảo bạn trai nhà trên thành phố, giàu lắm, có nhà, có ô tô riêng. Mới chỉ nghe thế thôi, bà Hồng đã sướng rơn cả người.
Cuối cùng thì ngày đó cũng đến, bà Hồng hồi hộp vô cùng. Bà Hồng còn mời họ hàng hai bên nội, ngoại, mỗi người một vài người cùng đến ăn cơm, chung vui, xem mặt cháu rể tương lai.
Hơn 10h sáng, chiếc xe ô tô sang trọng đỗ ngay trước cửa nhà. Bà Hồng đon đả lao ra chào đón. Thấy người đàn ông già bước xuống, bà đinh ninh đây là ông thông gia. Trong lòng bà thầm trách: “Cái con bé này, cả bố chồng tương lai về theo mà nó không bảo một câu để còn tiếp đón”.
Bà Hồng hồ hởi, bắt tay, miệng thì mau mắn:
- “Chào ông, ông đi đường xa có mệt không ạ, mời ông vào nhà. Đồ đạc cứ để các cháu cầm vào cho ông ạ”.
Người đàn ông đó gãi đầu, gãi tai, ngượng ngùng. Vừa lúc đó, Huyền bước xuống xe, miệng cười tươi như hoa:
- “Mẹ, đây là anh Phúc, bạn trai con”
Bà Hồng cảm giác mình sắp rơi xuống vực. Mặt bà méo xệch đi. Bữa cơm ra mắt hôm đó, cả nhà cúi gằm mặt, không ai dám nói câu gì. Họ hàng thì cứ bấm nhau, ăn nhanh còn về. Còn chồng bà Hồng thì ngồi nốc rượu liên tục vì cay cú.
Tối hôm đó, sau khi mọi người về, bà Hồng khóc như mưa như gió. Bà nằng nặc không đồng ý cho con gái yêu người đàn ông già ngang tuổi bố mẹ này. Thế nhưng Huyền tỉnh bơ trả lời: “Nhưng con có bầu rồi mẹ ạ, phải cưới nhanh chứ không bụng to đùng lên còn nhục nữa. Vả lại, con sống sướng quen rồi, mấy cái anh trai trẻ tiền không có, yêu vào khổ lắm. Anh Phúc tuy già nhưng có tiền, có điều kiện, cưới về con sướng như vua. Mẹ còn mong gì hơn nữa”.
Bà Hồng mím chặt môi, cay đắng… Bà tự cảm thấy có lỗi trong lựa chọn này của con. Bà còn sợ rằng cô con gái thứ hai rồi đây cũng lại theo lối sống đó của chị gái.

TP.HCM: Nữ bệnh nhân thoát chết nhờ bác sĩ cho… nợ viện phí

(Kiến Thức) - Không đáp ứng được khoản tiền hơn 500 triệu đồng tại một bệnh viện tư, nữ bệnh nhân phải chuyển đến Chợ Rẫy. Xác định người bệnh đang trong tình trạng đặc biệt nguy kịch, bác sĩ đã nỗ lực cứu chữa, “viện phí tính sau”.

Nữ bệnh nhân phải nhập viện điều trị trong tình trạng nguy kịch nhưng không đủ tiền chạy chữa
Nữ bệnh nhân phải nhập viện điều trị trong tình trạng nguy kịch nhưng không đủ tiền chạy chữa 

Đó là trường hợp của nữ bệnh nhân Lê Thị Quỳnh Dao (32 tuổi, quê Kon Tum, tạm trú tại quận 7, TPHCM). Sáng 18/5, chị Dao bất ngờ lên cơn đau ngực, khó thở, choáng… phải đến cấp cứu tại Bệnh viện Quận 7. Sau khi thăm khám, bác sĩ đã chuyển chị Dao sang một bệnh viện tư nhân về chuyên khoa tim mạch trên cùng địa bàn.

Bạn gái đến ăn cơm cố tình đánh vỡ bát của bà và cái kết...

Chứng kiến cảnh bạn gái cố tình đánh đổ bát cơm của bà nội, tôi đã rất tức giận. Thế nhưng bố tôi chỉ nhìn em mỉm cười mà không hề giận dữ.

Yêu nhau 3 năm tôi có ý đưa bạn gái về ra mắt gia đình để tính chuyện lâu dài. Thế nhưng bản thân vẫn còn lưỡng lự vì mẹ tôi là người đối xử không mấy tốt với bà nội.

Kết đắng khi đưa người yêu về ra mắt bố mẹ

Ra trường chị kiếm được công việc lương rất cao, lúc đó cả gia đình tôi được nhờ chị ấy, rồi chị yêu giám đốc của công ty đó. Ông ta có con lớn nhưng vợ đã qua đời.

Nhà tôi có hai chị em, chị tôi hơn tôi 10 tuổi, chị ấy cũng từng là một cô gái xinh đẹp tự tin nhưng trời xanh ghen với phận má hồng. Chị có cuộc sống hôn nhân không được suôn sẻ như mọi người. Sau khi ra trường chị kiếm được công việc lương rất cao, lúc đó cả gia đình tôi được nhờ chị ấy, rồi chị yêu giám đốc của công ty đó. Ông ta có con lớn nhưng vợ đã qua đời từ mấy năm trước.
Đến khi hai người có con quyết định làm đám cưới thì đùng một cái ông ta hủy hôn bắt ép chị tôi phải phá thai. Chị tôi thương đứa trẻ và thương chính bản thân mình sợ phá thai quá lớn sau này sẽ không có con. Bỏ ngoài tai những tiếng xì xào chị quyết định về quê sinh con và ở luôn quê hương để lập nghiệp không trở lại thành phố nữa. Có lần tôi cũng muốn hỏi về nguyên nhân chị chia tay với tay giám đốc đó nhưng chị chỉ chực khóc không nói nên lời khiến tôi sợ chị buồn không dám hỏi nữa.